Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1277 - Chương 1277. Chương 1269: Cửu Đế Trở Về

Chương 1277. Chương 1269: Cửu Đế trở về
Chiến thuyền Thông Cổ với tính năng tốt hơn, điên cuồng bỏ rơi chiến thuyền của Cứ điểm Tinh Không, khi đạt hoàn toàn đến tốc độ bão tố, nhanh đến mức ngay cả đèn ở đuôi thuyền đều nhìn không thấy, đến ngay cả khói thuyền cũng không thể ngửi thấy!

"Tên đáng hận!"

Đám người Sửu sứ và Mão sứ tức giận không thể kiềm chế nổi!

Chủ phạm ở chín tầng Địa Ngục toàn bộ đều đã vượt ngục, nếu như chủ nhân biết được chuyện này, nhất định sẽ rất tức giận. Mà đến lúc đó bản thân cũng không tránh được việc bị mắng tới máu chó đầy đầu mất.

"Phụt!"

Tý sứ đang ở Phòng Tuần tra, sau khi biết được tin tình báo mới nhất liền phun ra một búng máu, sau khi áp chế xuống, tức giận nói: "Thông báo cho các sứ tuần tra khác, bảo bọn họ ngay lập tức báo về Cứ điểm!"

Điều tra, phải điều tra cho rõ!

Nhất định phải bắt toàn bộ phạm nhân đã vượt ngục trở lại!

"Đại ca."

Tị sứ với ánh mắt âm u như rắn nói: "Hệ thống trận pháp ở chín tầng Địa Ngục chắc hẳn là đã bị động tay chân, nên mới khiến cho đám người Sửu sứ không phát hiện ra được."

Tý sứ vừa tức giận vừa tự trách nói: "Thì ra tên kia thật sự có thể phá vỡ, là ta đã quá khinh thường hắn rồi!"

Tuy rằng hắn không biết đám chủ phạm kia vượt ngục bằng cách nào, nhưng về cơ bản có thể khẳng định, tất cả chuyện này chắc chắn có liên quan đến Quân Thường Tiếu, bởi vì hắn từng nói hắn sẽ phá hủy hết, mình lúc đó còn cho rằng hắn ta bị điên!

"Hệ thống phòng ngự của Cứ điểm rất mạnh, người này ấy vậy mà có thể dễ dàng phá hủy nó, đối với phá giải trận pháp hiển nhiên là siêu phàm." Tị sứ nhíu mày nói: "Chúng ta khi truy bắt nhất định phải cẩn thận một chút mới được."

"Đúng vậy!"

Tý sứ tỏ ra đồng ý.

Nếu đã có thể phá trận, thì nhất định có thể bày trận.

Cái dạng thực lực cá nhân không tầm thường này, lại còn là cường giả tinh thông trận đạo khiến người khác phải đau đầu.

Kỳ thật, lo lắng quá mức rồi.

Quân Thường Tiếu cũng chỉ là vừa mới học được phá trận, bày trận còn không bằng Chân lão.

. . .

"Chíu!"

Trong vũ trụ Tinh Không, Chiến thuyền Thông Cổ lao thật nhanh về phía trước, phương hướng đi đến đúng là Tinh Vẫn đại lục.

Quân Thường Tiếu ngồi trong khoang điều khiển, đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề.

Vượt ngục.

Cứ điểm bên kia chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như một ngày nào đó tìm tới tận cửa thì cũng không phải là chuyện kỳ lạ gì.

"Haizz."

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Trốn được mùng một, không trốn được hôm rằm."

“Cho nên."

Hệ thống nói: "Vẫn là do ký chủ không đủ mạnh, nếu thực lực của ngươi không kém hơn thực lực của bọn họ, sao phải lo lắng họ tìm tới cửa chứ."

". . .”

Quân Thường Tiếu nghe ra được, đây là đang xui khiến hắn tiêu tiền đây mà.

Nếu không dùng hết điểm cống hiến, nếu không đánh cho bọn họ kêu cha gọi mẹ thì kẻ đó chính là tôn tử!

"Tất nhiên."

Hệ thống nói: ''Ký chủ cũng đừng quá bi quan, dù sao Cửu đại Võ Đế cũng đã được giải cứu ra ngoài, chỉ cần đạt được sự tán thành của các tông môn ở Tinh Vẫn đại lục thì có thể được chứng nhận thành đế!"

"Ngươi nói lời này không phải là vô nghĩa sao."

Quân Thường Tiếu xem thường, nói: "Nếu không, ta tốn sức lực như vậy để làm gì!"

Nếu không phải làm theo nhiệm vụ mười bốn thì hắn đã đi Cứ điểm Tinh Không, cùng lắm là mua chút dược liệu luyện chế Bán Thánh Đan, sau đó nghe ngóng về sức mạnh chỉnh thể chứ tuyệt đối sẽ không cố ý đi làm chuyện ngồi tù như vậy.

Chủ yếu vẫn là gặp phải một tên sứ tuần tra trên đường.

Tới cấp bậc thấp nhất của cấp trung vị Phá Không cảnh cũng có tận mười hai người, dựa vào thực lực hiện tại của Quân Thường Tiếu thì ngay cả hạ vị cũng không đến, chắc chắn không dám đối đầu, bởi vì vừa rồi đã lãng phí con bài tẩy, thậm chí nếu dùng nó chưa chắc đã thắng.

"Đúng rồi!"

Nói đến chuyện Cửu đại Võ Đế làm cho Quân Thường Tiếu khó hiểu, nói: "Người đã được cứu ra rồi, mà tại sao nhiệm vụ mười bốn vẫn chưa hoàn thành?"

Hệ thống nói: "Có lẽ ký chủ cần phải đưa bọn họ về đến Tinh Vẫn đại lục, như vậy mới có thể xem là hoàn thành nhiệm vụ."

"Hy vọng là như thế."

Quân Thường Tiếu nghĩ vậy, liền mời tất cả Cửu đại Võ Đế ra.

Mấy vị cường giả bị giam giữ mấy ngàn năm, lúc ở Trấn Ngục tháp đã được tắm rửa, thay đổi quần áo, bộ dạng thê thảm lúc trước giảm đi không ít, còn khôi phục lại được một chút khí chất vương giả.

Nhìn thấy bản thân đang ở trên chiến thuyền, xung quanh là vũ trụ bao la vô tận, chín vị Võ Đế liền ý thức được, bản thân đã được cứu ra ngoài, vì thế đều rối rít chắp tay cảm ơn, nói: "Cảm ơn Quân tông chủ đã cứu giúp!"

"Tất cả đều là người Tinh Vẫn, giúp đỡ lẫn nhau là điều hiển nhiên." Quân Thường Tiếu nói.

Với thực lực hiện tại của hắn, hoàn toàn có thể không để chín vị Võ Đế để vào mắt, nhưng dù sao cũng coi là tiền bối, tự nhiên sẽ cấp đủ tôn trọng cho họ.

Huống hồ, nhiệm vụ mười ba còn có liên quan tới bọn họ.

Quân Thường Tiếu và chín vị Võ Đế trò chuyện một lúc, sau đó liền nhanh chóng nói ra suy nghĩ trong lòng, bởi vì sau khi rời khỏi tông môn đã vài tháng, hắn hiện tại rất nhớ đám đệ tử, cũng như rất nhớ đồ ăn do Liễu Uyển Thi làm.

Trải qua thời gian đầu đối với Cẩu Thặng mà nói, Thiết Cốt Phái và toàn bộ thế giới này đều vô cùng xa lạ,thậm chí có cảm giác không hợp với nhau, nhưng theo một đường trưởng thành, một đường phát triển, hắn đã xem bản thân trở thành một con dân của Tinh Vẫn đại lục, đem Vạn Cổ tông trở thành mái nhà khó lòng mà dứt bỏ.

Nếu như không có bom chế ngự, khiến cho Quân Thường Tiếu không thể không nỗ lực cố gắng thì hắn nguyện ý và các đệ tử sống trong cuộc sống vui vẻ, tức giận, đơn giản, tự nhiên, trải qua mỗi ngày, cho đến già đi, cho đến khi ra đi.

"Các bảo bối."

"Bổn tọa nhớ các ngươi chết mất."

Trong vũ trụ Tinh Không truyền đến tiếng kêu to của Quân Thường Tiếu.

Tướng mạo của chúng đệ tử trong trí nhớ lần lượt hiện ra, có Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, có Dạ Tinh Thần, Hà Vô Song, còn có Lục Thiên Thiên, Liễu Uyển Thi.

Đương nhiên, trong lòng Quân Thường Tiếu không chỉ để ý đến mỗi cao tầng trong tông môn và các đệ tử, mà còn có bạn bè kết giao ở Tinh Vẫn đại lục, ví dụ như Ngải Thượng Nghễ, Tạ Quảng Côn, Hàn Thành chủ, cùng với Diệu Hoa cung Hề Tịnh Huyền.

"Đừng quên vợ của ngươi."

"Cút!"

. . .

Tinh Vẫn đại lục.

Võ giả ở tất cả các châu, các quận, thành trì đều giống nhau, ngày thường hoặc là tu luyện, hoặc là bận bịu công việc, cuộc sống hằng ngày đều rất yên ả.

"Vù vù!"

"Vù vù!"

Bỗng nhiên, một luồng khí tức cường đại từ trên trời áp xuống, trời đất đều kịch liệt rung chuyển.

Mọi người đều trợn tròn mắt.

Các cường giả của các đại tông môn đều chạy ra khỏi phòng, ngẩng đầu nghiêm nghị nhìn về hướng không gian đang rung chuyển.

"Đây là. . . .

Thái Huyền Thánh tông, tông chủ mới kế nhiệm không bao lâu là Vũ Lâm Vân từ trong đại điện đi ra, nhìn thấy trời đất thay đổi, giọng nói run rẩy: "Đây là. . . Đây là ... Bọn họ đã trở về!"

Ai?

Đã trở về?

Chúng đệ tử mặt đầy mờ mịt.

"Chíu!"

Đúng vào lúc này, xuất hiện ánh sáng màu đỏ xé rách không gian như muốn bay ra ngoài, đợi khi hào quang dần tan hết, một người trung niên dáng vẻ uy vũ, chắp tay lơ lửng ở giữa không trung, toàn thân toát ra khí thế nuốt chửng núi sông đi ra.

"Vù vù !"

"Vù vù vù vù !"

Các thuộc tính trong thiên địa như bị điên, xao động không thôi.

"Linh Đ1ế!"

Một vị Trưởng lão của Thái Huyền Thánh tông kinh hô.

Lời vừa nói ra, cả tông môn nháy mắt trở nên yên tĩnh, tất cả các đệ tử đều mở to hai mắt ra nhìn, thậm chí ngay đến cả hô hấp cũng gần như ngừng lại!

Những người đứng gần đều có xúc động mãnh liệt muốn quỳ lạy với người trung niên kia, đây chính là một trong Cửu đại Võ Đế trong truyền thuyết!

"Linh Đế!"

"Là Linh Đế!"

Tất cả đại lục trở nên xôn xao!

"Đinh lão, lão biết người này sao?" Ở Thực Đường của Vạn Cổ tông, Liễu Uyển Thi quơ thìa hỏi.

Đinh Hưng Vượng nghiêm túc nói:"Hắn là một trong Cửu đại Võ Đế, Linh Đế."

"À…"

Giây tiếp theo vẻ mặt của Liễu Uyển Thi dại ra, sau đó thất thanh hét to: "Cửu đại Võ Đế? Ối trời ơi! Linh Đế! Hắn là Linh Đế! Mọi người mau ra đây mà xem!"

Đệ tử tông môn sau khi nghe thấy đều ngẩng đầu nhìn về hướng người kia khí thế hừng hực, đích thị là cường giả, ánh mắt trở nên sùng bái.

"Hả?"

Dạ Tinh Thần vừa mới đi đến tháp Lịch Luyện liền dừng bước, phát hiện bên trên đang bày tạo hình tên gia hỏa đó, khinh thường nói: "Ta còn cho rằng hắn đã chết."

"Rầm! Rầm!"

Đúng vào lúc này, Lịch Đế, Thông Đế, lần lượt tám vị Võ Đế xuất hiện ở trong tầm nhìn của chúng sinh.

Bọn họ xuất hiện không theo quy luật, lơ lửng ở giữa không trung, khí tức uy nghiêm, cao quý điên cuồng tràn ngập, hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ từng ở bị giam cầm trong nhà lao, từng bị ngược đãi.

Ở dưới Đế uy mênh mông, từng người từng người một không tự chủ mà quỳ xuống.

Từng vị diện đều có đại biểu mạnh nhất, đại biểu của Tinh Vẫn đại lục chính là Thập đại Võ Đế, tuy rằng đã thiếu mất một vị, chỉ còn lại có chín, nhưng vẫn là tín ngưỡng của thế nhân, trong lòng có thần.

Hôm nay.

Bọn họ đã trở về!

Chờ một chút!

Ngay khi chúng sinh hết sức kích động, một thứ hào quang không hài hòa bay tới, đứng ở phía trên vị trí của Cửu vị Võ Đế.

Đợi khi hào quang dần tiêu tán, liền hiện ra một khuôn mặt đẹp trai nhưng ti tiện, bày ra một cái tư thế ti tiện, truyền đến một thứ âm thanh rất ti tiện: "Bổn tọa mang Cửu đại Võ Đế an toàn trở về, cho hỏi, hoa tươi ở đâu? Vỗ tay ở nơi nào?"



Bình Luận (0)
Comment