Chương 1286. Chương 1278: Dạ Đế đã dạo qua đây một lần
Dạ Đế kiếp trước từng đi qua Bắc Hải, cũng đã tiến vào động phủ bế quan của Thái Huyền Lão Nhân, sau khi gặp đủ loại trắc trở mới đạt được Thái Huyền Thánh kinh.
Đây tuyệt đối là chuyện cũ khó có thể quay đầu, thậm chí còn mang đến tâm lý oán hận.
Nhưng mà.
Mấy ngàn năm sau như hôm nay.
Quân Thường Tiếu mang Lục Thiên Thiên đi vào nơi mà hắn ta đã từng đi qua, cũng đối mặt với nguy cơ như vậy, nhưng lại dễ dàng hóa giải.
May mà Dạ Tinh Thần không đi theo cùng, nếu không chắc chắn sẽ thổ huyết tại chỗ.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là chỉ có Quân Thường Tiếu đạt cảnh giới Võ Thánh Đại viên mãn, so với Dạ Tinh Thần bất khuất năm đó, các loại cấm chế mà Thái Huyền Lão Nhân lưu lại, rất khó mang đến phiền toái cho hắn.
Mà ngay cả phong bế đại môn động phủ cũng bởi vì có Thái Huyền Băng Tâm Quyết, không cần tốn nhiều lực để phá giải, cũng không cần chờ đợi thời gian tiến vào.
Hệ thống rít gào nói: "Hắn quả thực đến đây để dạo chơi mà!"
Quân Thường Tiếu không chỉ ở khoảng cách xa đánh A Ngưu, mà còn đánh vào mặt, dù sao lúc trước cũng từng làm cho đối phương nghiêm túc đối đãi mình.
Thời điểm đi vào trong đường hầm tối tăm, Lục Thiên Thiên vẫn thủy chung không nói chuyện, nhưng nhìn về bóng lưng đang đi phía trước, trong nội tâm không khỏi suy nghĩ, tông chủ đến cùng mạnh đến mức độ nào?
Gặp được hai nhóm trở ngại bên ngoài, đổi lại là cô căn bản khó có thể chống đỡ lại, nhưng ở trước mặt Quân Thường Tiếu thì nó không đáng để nhắc tới.
"Oanh!"
Bên trong đường hầm, linh thú cũng loại y hệt như rắn xông tới, kết quả trực tiếp bị một quyền gạt phăng đi.
Quân Thường Tiếu gỡ tinh hạch xuống, cười nói: "Nơi này đối với ngươi mà nói là cửu tử nhất sinh, nhưng đối với bổn tọa mà nói tuyệt đối không có nguy hiểm."
"..."
Lục Thiên Thiên trầm mặc.
"Vù vù!"
"Vù vù vù!"
Nhưng vào lúc này,còn có... Xà thú từ bên trong vọt tới, số lượng nhiều như có cảm giác đang tiến vào ổ xà.
"Đạp!"
Quân Thường Tiếu một bước phóng ra, hai tay mở ra hai bên, nghiêng đầu, cosplay sức mạnh của em bé hồ lô thứ tư, há mồm phun ra hỏa diễm cuồn cuộn.
"Vù vù vù!"
Hỏa diễm cực nóng xuôi theo đường hầm bổ nhào qua,
Xà thú đột kích đều bị thiêu rụi.
Con ngươi Lục Thiên Thiên nổi lên khiếp sợ, tông chủ phun ra hỏa diễm vô luận cường độ hay là độ tinh thuần so với trước kia đều mạnh hơn nhiều !
Vậy là rất mạnh rồi hả?
Phải biết rằng, Cẩu Thặng vẫn chưa dùng Hỏa Hồn Chi Linh.
"Đừng lo lắng."
Quân Thường Tiếu nói: "Mau nhanh chóng chạy đi nhặt tinh hạch đi."
Lục Thiên Thiên lấy lại tinh thần, đem tinh hạch đang rơi đầy trên mặt thu về, trong nội tâm thủy chung suy nghĩ đến màn phóng hỏa vừa rồi.
Băng Tu so với Hỏa Tu nhạy cảm hơn, bởi vì giữa hai người ngươi khắc ta ta khắc ngươi.
Hỏa diễm trước kia của Quân Thường Tiếu áp chế được Lục Thiên Thiên, hiện tại cũng vẫn có thể áp chế được như trước, thậm chí chênh lệch càng lúc càng lớn.
...
Sau khi giải quyết đàn xà thú, không tiếp tục xuất hiện những nguy hiểm đột kích khác.
Hai người đi thêm ước chừng vài phút, cho đến khi đi đến đường hầm cuối cùng, đứng trước vách núi cao và dốc, nối tiếp trước mặt chỉ có một cây cầu treo.
"Rống!"
Phía dưới liên tiếp truyền đến tiếng rống giận của hung thú, âm thanh thổi tới cực kỳ thô bạo.
"Tông chủ."
Lục Thiên Thiên cau mày nói: "Cầu kia khả năng sẽ có nguy hiểm, chúng ta..."
"Mau tới đây."
Quân Thường Tiếu đang đứng tại một đầu khác trên cầu hô to.
"..." Tuy mặt Lục Thiên Thiên không biểu tình, nhưng nội tâm kỳ thật đã sụp đổ.
"Xoát!"
Cô điểm nhẹ mũi chân bước đi dọc theo cầu treo, cái loại khí tức ngày càng nồng đậm phía dưới này làm cho người ta sởn hết cả gai ốc.
"Rống "
Đột nhiên, phía dưới vách núi phảng phất như Hắc Ám Địa Ngục đột nhiên lao ra ba con xà thú cực lớn, sắc mặt dữ tợn hiện lên cùng với âm thanh gào thét.
Dạ Tinh Thần đang ở Vạn Cổ Tông nhớ lại năm đó chính mình đi vào vách núi, cùng xà ba đầu chiến một trận, lòng còn sợ hãi thầm nghĩ: "Ai lại nghĩ tới Diệt Tuyệt Thượng Cổ Xà ba đầu, sẽ ở trong động phủ của Thái Huyền Lão Nhân."
"Mặc dù không thể chiến thắng."
"Nhưng là, chúng cũng không làm gì được ta!"
Theo như lời nói của Dạ Đế thì không khó nhìn ra, đi một chuyến đến động phủ của Thái Huyền Lão Nhân, vĩnh viễn chỉ có lợi nhuận, chưa từng có thiệt thòi.
Sau tất cả sĩ diện, sau tất cả những chật vật dày vò không chịu nổi, cuối cùng miễn cưỡng mới vượt qua cầu treo, đánh chết cũng không thể nói cho người khác biết.
Lại quay trở lại lúc Lục Thiên Thiên qua cầu, giờ phút này cô đã sững sờ đứng nguyên tại chỗ, bởi vì Quân Thường Tiếu chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở dưới, tà khí lộ ra trên cánh tay phải so với lệ khí càng mạnh hơn, đặt tay lên một đầu xà thú, nói: "Ngoan, nghe lời."
Xà ba đầu trước mắt hoảng sợ.
Tên nhân loại này bàn tay phát ra khí tức, mang theo tà khí, khiến chúng nó tâm thần run rẩy, kiêng kị vạn phần.
"XÍU...UU!!"
Nhưng vào lúc này, một đứa trẻ ba tuổi tà khí tràn ngập xuất hiện, ánh mắt cực nóng nói: "Cha, ta có thể ăn tươi chúng sao?"
"Có thể."
"Vù vù vù!
Tiểu Tà phóng thích thuộc tính ngập tràn tà ác, lập tức đem ba đầu xà bao phủ trong đó.
"Rống "
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến.
"XÍU...UU!!"
Một lát sau, tà khí lần nữa trở về trong cơ thể Tiểu Tà.
Nguyên hình cực lớn của xà ba đầu hung hãn đã hóa thành da bọc xương, tà khí trong cơ thể, tinh hạch năng lượng hết thảy đều bị hút đi.
Thứ mang đến phiền toái cho Dạ Đế, nhưng hiện tại thậm chí Thượng Cổ Xà Thú có vắt chân lên cổ mà chạy thì vẫn cứ như vậy trở thành thuốc bổ, nhưng bởi vì tướng mạo nó quá xấu, Quân Thường Tiếu cũng không có hứng thú thu làm khế ước thú.
Lục Thiên Thiên sửng sốt.
Sững sốt không phải vì hung thú thô bạo được giải quyết, mà sửng sốt vì đột nhiên xuất hiện hài đồng, còn gọi tông chủ là cha?
"Không có nguy hiểm, đi qua đi." Quân Thường Tiếu nói.
Lục Thiên Thiên dọc theo cầu treo đi đến một chỗ khác, thầm nghĩ trong lòng: "Nguyên lai tông chủ cùng nàng đã có hài tử rồi."
Chung quy vì tâm tính lạnh như băng nên mặc dù kinh ngạc, nhưng cô vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo tuyệt đối, đổi lại là Tô Tiểu Mạt thì chỉ sợ sớm đã nhảy dựng lên rồi.
"Cha."
Sau khi Tiểu Tà tiêu hóa tà khí, vỗ vỗ bụng nhỏ, nhìn về phía Lục Thiên Thiên, cười nói: "Đây là mẹ ruột của ta sao?"
"Oanh!"
Trên vách núi truyền đến chấn động, đầu của tiểu gia hỏa lõm trong đó.
...
Một nơi khác trên vách núi còn có đường hầm, bởi vì bên trong thổi tới tà khí u ám, cho nên Quân Thường Tiếu mang theo Tiểu Tà đỉnh đầu đang được bao lớn cùng lên đường.
Tiểu gia hỏa trung thực.
Ngẫu nhiên nhìn về phía Lục Thiên Thiên, trong lòng thầm nói: "Cô ấy không phải mẹ ta, vậy cô ấy là ai?"
Ước chừng một lát sau, ba người đi tới đường hầm cuối cùng, đi vào trong một cái thanh động rộng hơn 10m², bê trong có ghế đá bàn đá, còn có tủ đá được sử dụng để đặt vật phẩm.
"Cha!"
Tiểu Tà đưa tay chỉ về bức tường phía trước, nói: "Có chữ viết!"
Quân Thường Tiếu nhìn sang, chỉ thấy trên thạch bích trơn nhẵn có khắc tám chữ "Dạ Đế đã dạo qua đây một lần "
"Dạ Đế đã qua đời cũng tới đây rồi, vậy chứng minh nơi đây thật sự là động phủ bế quan của Thái Huyền Lão Nhân rồi."
Quân Thường Tiếu theo như lời của Cửu Đại Vũ Đế biết được Dạ Đế khi còn sống đạt được Thái Huyền Thánh Kinh, vật ấy cùng Thái Huyền Băng Tâm Quyết đều do Thái Huyền Lão Nhân sáng tạo.
Hôm nay trên mộ phần cỏ đã mọc cao ba này có lưu lại bút tích của tiểu gia hỏa kia, cũng đủ để nói rõ mình đã tìm đúng địa phương rồi.
"Theo như bút tích loằng ngoằng này thì nhìn ra được." Lục Thiên Thiên phân tích nói: "Một trong thập đại Vũ Đế đã từng xông vào đây, có lẽ hắn ta cũng đã bỏ ra một cái giá cực lớn."
"Đúng vậy a."
Quân Thường Tiếu nói: "Chỉ cần bên ngoài gặp được kết giới phòng ngự cùng sa nhân, đổi lại nếu là bọn linh đế xông vào đây, khẳng định đã sớm bại trận mà lui rồi."
"Dạ Đế có thể xông vào được đến đây, đủ thấy hắn ta cũng có chút năng lực."
"Đáng tiếc." Hắn lắc lắc đầu nói: "Cường giả như vậy lại rơi vào trong tay nữ nhân, cuối cùng còn thành toàn cho người ta phi thăng thượng giới."
"Ong!"
Đột nhiên, khu vực chỗ trống phía trước, mặt đất đột nhiên rạn nứt, sau đó từ từ hiện ra ba bệ đá, trên mặt bệ đá bày ra ba cái hộp tinh xảo, trong đó có hai cái đã mở ra, một cái đóng chặt.
"Ta tại động phủ lưu lại ba loại cơ duyên, người tiến đến có thể chọn một mà thôi." Âm thanh già nua phảng phất đủ để xuyên thủng hư không vang lên.