Chương 1314. Huynh đệ sinh tử!
Quả bom linh hồn rốt cục vẫn nổ.
Một khắc này, bạch quang lóe sáng khiến tất cả mọi người đều không mở nổi mắt, lực phá hoại cùng lực công kích vô cùng hung bạo, trực tiếp quét toàn bộ những chiến thuyền tại chỗ bay ra ngoài.
‘’A! Mắt của ta!’’
‘‘A! Tai của ta!’‘
Từng người từng người võ giả bị ánh sáng đâm vào mà đau mắt, từng người từng
người võ giả bởi vì tiếng nổ mà màng nhĩ run rẩy.
Thời gian dần qua.
Mọi người đều đã thích ứng và khôi phục lại, tất cả áp chế kinh hãi trong lòng, cùng nhau nhìn sang, phát hiện ánh sáng yếu dần đi, cứ điểm quan trọng trên bầu trời không còn, chỉ còn lại cảm giác một không gian vô cùng vỡ nát!
‘‘Hít!’‘
Trong khoảnh khắc, các vị võ giả đều hít vào một hơi lạnh.
Bọn họ không cách nào dùng mắt thường quan sát toàn bộ quá trình vụ nổ lớn, nhưng từ toàn cảnh vũ trụ tinh không bị ảnh hưởng đến mức này, cũng đủ để nói rõ uy lực vô cùng kinh khủng, nếu như bản thân ở khá gần với phía trước, chỉ sợ đã hóa thành bột mịn!
‘‘Chắc chắn tên kia phải chết rồi!’‘
‘‘Loại sức mạnh làm cho vũ trụ tinh không nổ tung tới mức chia năm xẻ bảy này, đừng nói võ giả phàm trần, chỉ sợ người thượng giới xuống cũng chưa chắc chịu đựng được!’‘
‘‘Khó trách thanh âm tích tích lại khiến cho mọi người sinh lòng sợ hãi như vậy!’‘
Các vị võ giả đều thầm cảm thấy may mắn rằng mình đã sớm trốn ra từ bên trong cứ điểm, nếu không kết cục chỉ sợ cũng...
Qua một lúc, sóng khí dần dần tản ra xung quanh, vậy mà xuất hiện bóng người!
Đám người dần dần há hốc miệng!
Bởi vì, sau khi hoàn toàn thấy rõ, họ trông thấy người kia mặc áo bào đen đứng tại chỗ, toàn thân kim quang lấp lánh, tóc đen bay múa theo gió, ở ngay chỗ khu vực không gian, hoàn hảo không chút tổn hại!
‘‘Hắn vậy mà vẫn còn sống!’‘
Các vị võ giả từng người trợn mắt há hốc mồm.
Ở khoảng cách cực kỳ xa, nhìn thấy ánh sáng bạo tạc, nghe được tiếng nổ vang thiếu chút nữa đã chịu không được mà thổ huyết, thế nhưng người ở bên trong khu vực vụ nổ lại bình yên vô sự, điều này quả thực...
Chờ một chút!
Trước hắn ta còn có một người!
Đúng thế.
Không chỉ có Quân Thường Tiếu, còn có tên xăm mình.
Hắn ngăn ở trước mặt Cẩu Thặng, sau lưng cơ bắp nứt ra, máu tươi chảy ròng, biểu hiện trên mặt dữ tợn dị thường.
‘‘Ngươi...’‘
Quân Thường Tiếu bối rối.
Ngay trước khi hắn chuẩn bị vận dụng các loại át chủ bài đến để tránh tổn thương, tên xăm mình đột nhiên vọt tới, không chỉ đem thân ngăn ở trước mặt hắn, còn lấy kết giới phòng ngự triệt để bao phủ, mới có thể ở phụ cận không gian mà bình yên vô sự.
Có người tới đỡ đạn, tuyệt đối bất ngờ!
Hơn nữa.
Người đỡ đạn không phải đệ tử, thân nhân, lại là tên gia hỏa mới quen không bao lâu.
Đột nhiên nhớ tới đối phương có được linh chủng luân hồi vô hạn, Quân Thường Tiếu lúc này mới tỉnh ngộ nói:’‘Ngươi muốn chết, muốn trở nên mạnh mẽ?’‘
‘‘Oẹ!’‘
Tên xăm mình phun máu ra, sắc mặt trắng bệch cười thảm nói:’‘Ta... Là cứu ngươi, bởi vì... Bởi vì ngươi đã cứu ta...’‘
‘‘Thật ra...’‘
Quân Thường Tiếu trầm mặc.
Hắn muốn nói, ngươi không đến đỡ đạn, ta cũng có thể sống sót, chẳng qua chính là lãng phí át bài một chút, song cảm thấy quá đả thương người nên không nói tiếp.
‘‘Đâu chỉ là đả thương người, đó là đả thương tâm đó!’‘ Hệ thống gào lên.
‘‘Oẹ!’‘
Tên xăm mình lại phun ra một ngụm máu, hơi thở dồn dập nói:’‘Lão... Lão ca... Từ hôm nay... Hôm nay chúng ta sẽ là bằng hữu...’‘
‘‘Huynh đệ!’‘
Quân Thường Tiếu một tay ôm lấy hắn, điên cuồng lắc, biểu lộ thống khổ dị thường.
‘‘Đừng... Đừng lắc... Để... Để... Ta nói hết lời...’‘ Tên xăm mình một bên phun máu một bên nói:
‘‘Như... Nếu như có một ngày ngươi đi thượng giới... Nhất định phải tới... Tìm ta... Tên ta là... Cố...
Vong... Kháo...’‘
Chữ “Kháo” vừa nói xong, mí mắt hắn cụp xuống, hai tay co quắp buông thõng, người rốt cục trở nên lạnh lẽo.
Kẻ phản nghịch đến từ thượng giới, nhiều lần tự sát không thành công, hôm nay cuối cùng đã được như ý nguyện, nguyên nhân tử vong là do quả bom linh hồn.
Cái chết của tên xăm mình thật vĩ đại.
Bởi vì, giúp Cẩu Thặng ngăn cản thương hại trí mạng, tiết kiệm các con át chủ bài.
‘‘Huynh đệ!’‘
Quân Thường Tiếu ôm lấy tên xăm mình, ngửa đầu phát ra tiếng rống giận dữ.
Sau đó dùng sức dụi tới dụi lui trên mắt, cho đến khi lệ rơi đầy mặt, đau nhức gần chết.
‘‘Vù vù!’‘
Thi thể đột nhiên tự cháy lên.
Tên xăm mình đi rồi, ra đi rất bình thản, lửa cháy cũng rất lớn, tro cốt tựa như bột phấn phiêu tán ở vũ trụ tinh không, cho đến khi hoàn toàn biến mất.
‘‘Huynh đệ!’‘
Quân Thường Tiếu nắm chặt hai tay, thề nói:’‘Ta sẽ đi thượng giới tìm ngươi, chức trưởng lãovạn cổ tông vĩnh viễn vì ngươi mà lưu lại!’‘
Vì chính mình đỡ đạn, cho dù là nguyên nhân gì, đó chính là huynh đệ sinh tử của mình!
‘‘Cạch cạch cạch!’‘
Vòng tay cùng vòng chân rất nhỏ lắc lư.
Đây là di vật tên xăm mình lưu lại, Quân Thường Tiếu đem nó sửa sang cho tốt, ném vào nhẫn trữ vật, thầm nghĩ:’‘Huynh đệ, chờ đến khi gặp nhau ở thượng giới, ta sẽ đích thân vì ngươi mà lấy lại!’‘
‘‘...’‘
Hệ thống im lặng nói:’‘Cái này là cái quái gì!’‘
‘‘Xoạt!’‘
Quân Thường Tiếu hóa đau thương thành sức mạnh xoay người lại, ánh mắt khóa chặt Cứ điểm Chi Chủ ở nơi xa, phẫn nộ quát:’‘Ta muốn ngươi chết!’‘
Thật vất vả mới tìm thấy một nhân tài, kết quả lại bị bom linh hồn nổ chết, mặc dù có thể luân hồi trở lại, nhưng có trời mới biết thượng giới lớn như vậy, về sau liệu có thể gặp gỡ hay không!
Thật khéo.
Cứ điểm Chi Chủ cũng đang đặc biệt lửa giận ngút trời.
Dù sao trải qua mấy đời tiền bối dốc hết tâm can chế tạo tinh không cứ điểm, vào hôm nay triệt để hóa thành hư ảo!
Có thể nhẫn nại, nhưng không thể nhẫn nhục!
‘‘Tiểu tử!”
Cứ điểm Chi Chủ nâng tay lên, một đôi loan đao xuất hiện, cả giận nói:’‘Ngươi hôm nay phải chết!’‘
‘‘Vù vù!’‘
‘‘Vù vù!’‘
Từng đạo đao khí xé rách không gian vũ trụ mà bắn ra.
‘‘Bùm bùm bùm!’‘
Quân Thường Tiếu sử dụng Bá Thiên thương, phá giải toàn bộ đao quang tập kích, sau đó đằng đằng sát khí xông lên.
‘‘Hưu!’‘
“Hưu!’‘
‘‘Hưu!’‘
Nhưng vào lúc này, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền từ đằng xa bay tới cực nhanh, đứng phía trên là không ít cường giả khí tức cường đại, tu vi thấp nhất cũng ở hạ vị Phá Không Cảnh, thậm chí có cả mấy tên trung vị Phá Không Cảnh.
‘‘Người của Long đằng đại lục!’‘
‘‘Người của Thanh linh đại lục!’‘
‘‘Những vị này đều có quan hệ với tinh không cứ điểm!’‘
‘‘Hưu! Hưu! Hưu!’‘
Đột nhiên, trên các chiến thuyền đang đến gần, các vị cường giả bay tới, lơ lửng ở trước mặt Cứ điểm Chi Chủ, số lượng nhiều đến trên trăm người!
Thời điểm tất cả tù nhân ở Địa Ngục đều vượt ngục xông ra, Cứ điểm Chi Chủ liền cầu viện với đại lục lân cận, có thể chạy đến trong một giờ, đủ thấy được những người trên chiến thuyền này đẳng cấp không thấp, địa vị đại biểu tất nhiên không tầm thường.
Chỉ có điều.
Chờ bọn họ đuổi tới hiện trường, liền phát hiện ra khu vực mà không gian vỡ vụn nghiêm trọng nhất, trong lòng cả kinh nghĩ:’‘Tinh không cứ điểm đâu? Sao lại mất rồi!’‘
‘‘Chư vị.’‘
Cứ điểm Chi Chủ cả giận nói:’‘Những tặc nhân này không chỉ có thả phạm nhân Địa Ngục đi, còn làm nổ rớt tinh không cứ điểm!’‘
Các vị cường giả tới trợ giúp ngớ người.
Tinh không cứ điểm chẳng phải là không thể phá vỡ sao? Làm sao lại bị nổ rơi chứ?
Đúng, đúng rồi!
Thời điểm nghe được âm thanh to lớn nổ vang kia, hẳn là có quan hệ với chuyện tinh không cứ điểm bị nổ rơi?
‘‘Thật xin lỗi!’‘
Đột nhiên, có một người đi ra từ bên trong buồng lái chiến thuyền vừa tới trợ giúp này, cất cao giọng bảo:’‘Cứ điểm Chi Chủ, ân oán của tinh không cứ điểm các ngươi cùng người khác, đại lục chúng ta sẽ không tham dự, lần này đến đây chỉ là muốn xem náo nhiệt thôi.’‘
‘‘...’‘
Sắc mặt Cứ điểm Chi Chủ lập tức trầm xuống.
Ta gọi ngươi sang, ngươi vậy mà không giúp đỡ lại chỉ xem náo nhiệt!
‘‘Mạc thành chủ.’‘
Vào lúc này, Quân Thường Tiếu nhếch miệng cười nói:’‘Không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp nhau, phàm trần vũ trụ quả nhiên rất nhỏ.’‘
Không sai!
Đột nhiên hướng gió thay đổi, người trung niên từ viện trợ biến thành đến xem náo nhiệt, chính là Mạc Thương Sinh của Cửu Thiên Đại Lục!
Vừa rồi hắn đứng ở một đầu của tinh không cứ điểm, dù sao với địa vị của hắn sẽ thường xuyên có việc qua lại nơi này, nhưng nhìn thấy bóng lưng quen thuộc, gương mặt quen thuộc kia, lập tức biến thành quần chúng ngồi ăn dưa.
Vì cái gì?
Cứ điểm Chi Chủ không thể trêu vào.
Vạn Cổ Tông Tông chủ càng không thể trêu vào!
Nếu như bắt buộc phải lựa chọn giữa hai người, Mạc thành chủ khẳng định chọn Quân Thường Tiếu, bởi vì hình ảnh đối kháng song trọng lôi kiếp mạnh mẽ ở chiến trường vẫn rõ mồn một trước mắt!
‘‘Quân Tông chủ!’‘
Mạc Thương Sinh chắp tay nói:’‘Đã lâu không gặp!’‘
‘‘Quân Tông chủ?’‘
Sắc mặt mấy tên hạ vị Phá Không Cảnh do Cửu Thiên đại lục phái tới khẽ lộ ra giật mình, sau đó quay người trở về chiến thuyền, còn kém chút ngồi trên ghế cầm dưa hấu bắt đầu ăn.
‘‘Rào rào!’‘
Quân Thường Tiếu giơ lên Phá Thiên thương, nói:’‘Dám đến giúp tinh không cứ điểm, chính là địch nhân của bản tọa, các ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ càng.’‘
‘‘Tiểu tử!’‘
Một cường giả đại lục cười lạnh bảo:’‘Ngươi có biết nổ tinh không cứ điểm, chính là khiêu chiến quyền uy thượng giới không?’‘
‘‘...’‘
Mạc Thương Sinh trầm mặc.
Quân Tông chủ hắn khiêu chiến quyền uy thượng giới không phải lần một lần hai đâu!
‘‘Lão phu tung hoành ở phàm trần vũ trụ mấy ngàn năm, còn chưa từng đụng phải hạng người gan to bằng trời như ngươi!’‘
‘‘Làm ra chuyện thiên lý bất dung, nhất định phải chịu trừng phạt!’‘
Mấy cái đại lục này đều mạnh hơn so với Cửu Thiên đại lục, cũng chưa từng tiến vào chiến trường, cho nên đối với sự tình bên trong hoàn toàn không biết gì cả, giờ phút này khẳng định đứng về phe tinh không cứ điểm.
‘‘Tốt lắm.’‘
Quân Thường Tiếu thu hồi Bá Thiên thương, hai tay tự nhiên rủ xuống.
‘‘Vù vù!’‘
‘‘Vù vù!’‘
Nhưng vào lúc này, áo giáp trước ngực hiện ra vô số sợi hoa văn, ánh vàng kim chói mắt hiện lên, dần dần tạo thành một linh hồn Lôi Công Chủy uy vũ đầy lông lá.
Hiệu quả đặc biệt, Đại Thánh trở về!
‘‘Vù vù!’‘
‘‘Vù vù!’‘
Sau lưng là áo choàng bay múa theo gió, khí tức cường đại kiêu ngạo bất tuân trong nháy mắt tràn ngập khắp vũ trụ tinh không.
‘‘Rào rào!’‘
Đại Thánh ngẩng đầu, mở to mắt, nhẹ nâng tay phải lên, nham thạch cực nóng xuất hiện từ không trung ngưng tụ thành hình dáng cây gậy, cho đến bị nắm chặt trong nháy mắt, mặt ngoài nứt vỡ văng ra, xuất hiện Như Ý Kim Cô Bổng hoàn chỉnh.
Hầu ca lần này ra sân, rõ ràng đã khác biệt so với lần trước.
‘‘Đại Thánh!’‘
Quân Thường Tiếu nói:’‘Bọn hắn giao cho ngươi!’‘
Đại Thánh nhìn lướt qua Cứ điểm Chi Chủ, lại nhìn lướt sang khuôn mặt các vị cường giả đến trợ giúp, có chút không nhịn được nói:’‘Một đám lâu la cũng phải gọi ta ra, thực lực ngươi đến cùng là yếu đến mức nào vậy?’‘