Chương 1324. Kẻ thù A Ngưu, kẻ thù A Tử
Huyền Phù Sơn.
Vẫn là ở dưới cây đào kia.
Nữ hoàng Hoa Mân Côi nhìn thân ảnh đang hướng về chỗ vòng xoáy, u oán nói: ‘‘Không ở thêm mấy ngày sao?’‘
Thời gian tốt đẹp luôn luôn vô cùng ngắn ngủi, bởi vì sau khi Quân Thường Tiếu làm xong chính sự liền muốn rời đi.
‘‘Ta còn có chuyện quan trọng phải làm.’‘
Chuyện gì?
Nghiên cứu để đoạt lấy Thiên Địa Tạo Hóa đại trận.
‘‘À.’‘
Nữ hoàng Hoa Mân Côi cười nói: ‘‘Vậy ta sẽ không quấy rầy chàng.’‘
Nàng tựa hồ có chút muốn ở gần Quân Thường Tiếu, nhưng trên thực tế, cũng biết rõ đối phương quản lý một tông môn, khẳng định có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết.
Huống chi.
Mình cũng phải ở chiến trường dẫn đầu tộc nhân anh dũng chiến đấu.
Nhi nữ tình trường chỉ là một phần nhỏ chiếm cứ trong cuộc sống, có nhiều lúc, vẫn nên lấy sự nghiệp làm đầu.
Quân Thường Tiếu đứng dậy đi về hướng vòng xoáy.
Bất quá, lúc sắp tiến vào, hắn bỗng ngừng chân đưa lưng về phía nàng, bảo: ‘‘Lần này rời đi, ta có thể sẽ không trở lại, cho nên... về sau nàng cũng không cần mỗi ngày đến cứ điểm chờ đợi.’‘
Nói xong câu đó, tiếp tục cất bước đi, cho đến khi toàn bộ thân ảnh biến mất bên trong vòng xoáy, Nữ hoàng Hoa Mân Côi mới lẩm bẩm trong cay đắng: ‘‘Ngay cả một chút quyền lợi nghĩ tới chàng, chàng cũng muốn tước đoạt của ta sao?’‘
‘‘Vù vù!’‘
Gió thổi qua, hoa đào bay khắp trời.
Nhìn nữ nhân nhu tình như nước dần dần trở nên cao quý, hai con ngươi lần nữa khôi phục lại quả quyết cùng sắc bén lúc trước.
Khi Quân Thường Tiếu còn ở đây, nàng cho người ta một loại cảm giác tiểu nữ nhân.
Khi Quân Thường Tiếu không ở đây, nàng mới thực sự là một vị thống lĩnh, dẫn dắt bộ tộc của mình không ngừng tiến lên - Nữ Hoàng đại nhân.
...
Tinh Vẫn Đại Lục, Vạn Cổ Tông.
Quân Thường Tiếu đã từ vòng xoáy đi ra, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ ngẩn người hồi lâu, rồi mới ở trong lòng thầm nghĩ: ‘‘Thật xin lỗi.’‘
‘‘Ô ô.’‘
Hệ thống có chút kinh ngạc nói: ‘‘Tính cách kí chủ đại biến sao, vậy mà lại đối với thê tử của mình sinh ra cảm giác áy náy.’‘
‘‘Ngươi lăn cmn đi!’‘
‘‘Ta đã có thể xác định, Nữ hoàng Hoa Mân Côi ở trong suy nghĩ của kí chủ đến cùng là một dấu chấm than, hay là một dấu chấm tròn rồi.’‘
‘‘...’‘
Quân Thường Tiếu mặc kệ hắn, trở về thư phòng, bắt đầu lĩnh hội Đoạt Thiên Địa Tạo Hóa đại trận.
Rất nhiều chuyện cơ bản đã xử lý xong, kế tiếp nên đem tất cả tinh lực đặt vào việc cho tông môn phi thăng.
...
Một lượng tài nguyên võ đạo lớn lừa bịp từ các đại lục, lần lượt bắt đầu được đưa vào cho tông môn sử dụng, ở phương diện tu luyện các đệ tử sẽ càng ngày càng tiến bộ.
Chẳng qua, thời gian cho bọn hắn đã không còn nhiều, bởi vì Quân Thường Tiếu nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ trong vòng mười năm, đến lúc đó bất luận là cấp độ cảnh giới gì cũng đều phải làm được.
Liên quan đến chuyện phi thăng tông môn, Quân Thường Tiếu không có khả năng giấu diếm từ đầu đến cuối, cho nên tìm một thời điểm thích hợp, đã gọi tới tất cả cấp cao cùng những đệ tử nòng cốt, mở một hội nghị tối cao của tông môn.
‘‘Cái gì?’‘
Đinh Hưng Vượng trực tiếp đứng lên từ trên ghế, khó tin nói: ‘‘Muốn... Muốn đi thượng giới?’‘
Ngay cả Ngụy lão ngày thường bình tĩnh nhất, cũng trợn tròn mắt, nói: ‘‘Tông chủ, ngươi không phải đang nói đùa chứ?’‘
‘‘Không.’‘
Quân Thường Tiếu đan xen mười ngón tay vào nhau, nghiêm túc nói: ‘‘Bản tọa rất chân thành.’‘
‘‘...’‘
Bọn người Giang tà cùng huynh đệ Ninh thị lâm vào trầm mặc.
Vẻ mặt này của Tông chủ quả thực rất chân thành, nói cách khác, nhóm người mình thật sự phải phi thăng thượng giới!
Quá chấn động.
Để cho ta yên tĩnh một chút trước đã!
‘‘Tông chủ.’‘
Lý Thanh Dương nói: ‘‘Phi thăng thượng giới chí ít cũng cần tu vi Võ Đế, chúng ta...’‘
‘‘Cảnh giới không phải là vấn đề, ta sẽ nghĩ biện pháp.’‘ Quân Thường Tiếu đáp: ‘‘Các ngươi hiện tại chỉ cần chuẩn bị tâm lý thật tốt, bởi vì một khi tiến vào thượng giới, sẽ đối mặt với khảo nghiệm trước nay chưa từng có.’‘
‘‘...’‘
Bọn người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng chấn kinh càng thêm mãnh liệt.
Bọn hắn từ khi tiếp xúc với võ đạo đến nay, mục tiêu cao nhất chính là trở thành Võ Đế, bây giờ tông chủ đột nhiên muốn dẫn mình đi thượng giới, cái này thật sự là chưa từng dám nghĩ đến!
‘‘Rốt cục vẫn phải đi lên sao?’‘ Hà Vô Địch tương đối bình tĩnh, hắn cảm thấy, môn phái do Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo không nên tồn tại phàm trần, chỉ có vũ đài lớn hơn như thượng giới mới có thể nở rộ hào quang.
Bộ ba Tử Lân Yêu Vương cũng không quá kinh ngạc, dù sao là từ phía trên đi xuống, đối với thượng giới cũng không lạ lẫm gì, lo lắng duy nhất chính là, nếu trở về mà bị long tộc phát hiện, thì sẽ vô cùng phiền phức.
‘‘Tông chủ.’‘
Hắn thấp giọng nói: ‘‘Ta có thể không đi hay không?’‘
‘‘Tông môn cao cấp cùng đệ tử đều nhất định phải đi.’‘ Quân Thường Tiếu nói.
Cử tông phi thăng là ý gì?
Chính là mang theo toàn bộ tông môn cùng đi thượng giới, thậm chí bao gồm cả Liễu Uyển Thi chăn nuôi gà, vịt, cá, ngỗng.
‘‘Ôi chao.’‘
Tử Lân Yêu Vương thở dài một hơi, nói: ‘‘Ta sợ đi lên bị long tộc phát hiện, sẽ khiến cho tông môn gặp tai hoạ ngập đầu.’‘
Trước kia hắn luôn tin tưởng vững chắc rằng mình là Thú Tộc không bao giờ làm nô lệ, vì lợi ích toàn cục nên mới miễn cưỡng ở lại Vạn Cổ Tông, hiện tại đã thực sự coi chính mình như một phần tử, suy nghĩ đầu tiên khi đi thượng giới cũng là an toàn của tông môn, mà không phải sự an toàn của mình.
A Tử thật sự thay đổi, còn thay đổi nhiều hơn A Ngưu!
‘‘Két két két!’‘
Đột nhiên, thanh âm móng tay ma sát lên mặt bàn truyền tới, đám người nghe được đều nổi hết cả da gà.
Bọn hắn nhao nhao quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Dạ Tinh Thần ngồi ở vị trí khuất, mười ngón tay ở trên bàn tạo ra vết tích, sắc mặt dữ tợn, mắt lộ ra hung quang.
‘‘A Ngưu.’‘
Quân Thường Tiếu nói: ‘‘Ngươi làm sao vậy?’‘
‘‘Tông chủ!’‘
Dạ Tinh Thần ngẩng đầu, nói: ‘‘Lúc nào thì đi lên!’‘
Từ ngữ khí có thể nghe ra, dường như đã đợi không kịp, cực kì hi vọng sẽ lập tức có thể phi thăng thượng giới.
Có thể hiểu được, dù sao từ khi trọng sinh đến nay, lửa hận trong lòng A Ngưu đối với vị Lăng Dao Nữ Đế kia chưa từng dập tắt, ngược lại càng ngày càng cháy mãnh liệt.
‘‘Chậm nhất mười năm.’‘ Quân Thường Tiếu đáp.
‘‘Rầm rầm!’‘
Dạ Tinh Thần đứng dậy, nói: ‘‘Đệ tử xin đi trước tu luyện!’‘
Mười năm không hề dài, hắn cần nâng cao thực lực của bản thân trong thời gian ít ỏi này!
Đương nhiên.
A Ngưu sẽ không cho rằng, đi thượng giới liền có thể lập tức tìm Lăng Dao Nữ Đế báo thù, thậm chí không chút nghi ngờ sẽ bị đối phương một tay đánh chết, nhưng thượng giới có cấp bậc cao hơn nhất định có hoàn cảnh tu luyện tốt hơn, cái này không thể nghi ngờ chính là có lợi cho mình!
‘‘Nữ nhân đáng giận, khi ta và ngươi cùng tu luyện trong hoàn cảnh như nhau, Dạ Tinh Thần ta cuối cùng sẽ có một ngày vượt qua ngươi!’‘ Dạ Tinh Thần ở trong lòng giận dữ hét.
Đưa mắt nhìn A Ngưu rời đi, Quân Thường Tiếu rất tò mò thầm nghĩ: ‘‘Kẻ địch của gia hỏa này ở thượng giới rốt cuộc là người nào?’‘
Sau khi đã trải nghiệm qua chuyện Long Hổ tranh bá, Cẩu Thặng đối với bí mật của Dạ Tinh Thần có chút thấu hiểu, nhưng lại cũng không biết đó là Dạ Đế trùng sinh, càng không biết cừu nhân chính là thiên cổ đệ nhất Nữ Đế Lăng Dao được thế nhân ca tụng.
‘‘Đã muốn đi thượng giới, đương nhiên phải học hỏi thật tốt.’‘
Về cơ bản, Quân Thường Tiếu rất ít khi đi nghe ngóng đệ tử, bất quá đã là cừu nhân của đối phương ở thượng giới, nhất định phải hiểu rõ ràng, vạn nhất mình chân trước mới vừa lên, kẻ địch A Ngưu chân sau đã nghe được đánh tới, lúc đó thực sự phiền toái.
Đương nhiên.
Chuyện Tử Lân Yêu Vương trộm trứng rồng, đắc tội long tộc cũng không thể quên.
‘‘Mẹ kiếp!’‘
Quân Thường Tiếu vuốt vuốt huyệt Thái Dương, ở trong lòng sụp đổ nói: ‘‘Kẻ địch A Ngưu, kẻ địch A Tử, ta còn chưa có phi thăng lên thượng giới, liền đã có hai địch nhân rồi.’‘
Mặc dù kẻ địch Dạ Tinh Thần tạm thời vẫn còn là ẩn số, nhưng cũng chỉ là một người, Tử Lân Yêu Vương đắc tội thế nhưng là một tộc, nhất là bọn hắn phải biết, ngũ trảo long đại biểu cho hoàng quyền, mình có thiện ý, nhưng ở trong mắt người ta chỉ như bọn thằn lằn, há lại không trực tiếp cầm vũ khí tới chém mình?
‘‘Phi thăng thượng giới.’‘
Quân Thường Tiếu lấy tay che trán nói: ‘‘Nguy hiểm trùng trùng a!’‘