Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1326 - Chương 1326. Dạ Sư Đệ, Chúng Ta Vĩnh Viễn Ở Bên Ngươi!

Chương 1326. Dạ sư đệ, chúng ta vĩnh viễn ở bên ngươi!
Con mẹ nó!

Không ngờ ngươi lại chính là tên xui xẻo bị nữ nhân của mình bẫy chết!

Câu nói này khiến Dạ Tinh Thần hóa đá trong nháy mắt, trái tim truyền đến âm thanh nứt vỡ “tách tách tách”.

Trên thế gian này chuyện đau khổ nhất chính là, đem chuyện bí mật cực kì không dám nhớ lại của mình nói ra, vốn cho rằng có thể nhận được sự an ủi, kết quả người nghe lại trở tay đâm thêm một đao.

Đây là loại người gì vậy!

Những lời lúc trước ta nói, hiện tại rút về còn kịp không!

‘‘Róc rách!’‘

Dạ Tinh Thần rót đầy rượu lần nữa, bưng bát lên uống sạch sẽ.

Hắn muốn say, hắn muốn trốn tránh.

Thế nhưng hôm nay đến tột cùng là làm sao vậy, rượu vẫn là rượu ban đầu, hương vị vẫn là hương vị ban đầu, nhưng càng uống càng thanh tỉnh, càng uống ký ức về chuyện cũ càng rõ ràng.

Mượn rượu tiêu sầu sầu càng sầu, rút dao chém nước nước càng chảy.

‘‘A!’‘

Dạ Tinh Thần hét to một tiếng, bưng cả vò rượu lên uống, uống thẳng đến khi không còn sót lại chút nào, lúc này mới bắt đầu say, mắt lờ đờ mê ly đưa tay khoác lên trên, cả tinh thần cùng bóng lưng đều hiện lên vẻ uể oải, sa sút đến cực hạn.

Phải!

Ta đường đường là một trong thập đại Vũ Đế, cuối cùng lại chết trong tay nữ nhân của mình!

Đây mãi mãi là vết nhơ cho người đời chế nhạo, đây mãi mãi là vết sẹo mà thời gian không thể xóa đi!

Ngay tại lúc tinh thần của Dạ Tinh Thần ở bên bờ vực sụp đổ, một tay Quân Thường Tiếu bỗng khoác lên bả vai hắn, an ủi: ‘‘Chuyện này đã là quá khứ, hiện tại chúng ta phải nhìn về phía trước.’‘

‘‘Đến nào!’‘

‘‘Không say không về, không say không nghỉ!’‘

Kỳ thật sau khi Quân Thường Tiếu biết thân phận thực sự của Dạ Tinh Thần, cũng không quá mức kinh ngạc, bởi vì rất nhiều chuyện chỉ cần biết một chút là hiểu rõ tất cả.

Thật lâu trước kia, hắn đã cùng hệ thống phỏng đoán thân phận A Ngưu, cũng biết đối phương có tâm pháp đặc biệt, cái này vừa vặn phù hợp với Dạ Đế kiếp trước từng thu được Thái Huyền chân kinh.

Lúc chưa biết chân tướng thì cho rằng có lẽ rất phức tạp.

Sau khi biết rõ chân tướng mới ý thức được,

Mọi chuyện kỳ thật rất đơn giản.

Dạ Đế chết, A Ngưu sinh ra.

Đã từng là Vũ Đế đời đầu tiên, hiện tại là đệ tử đời đầu tiên.

Về phần kẻ thù của Dạ Tinh Thần ở thượng giới, Quân Thường Tiếu dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ đến, khẳng định là thiên cổ đời thứ nhất Nữ Đế lăng dao được thế nhân ca tụng.

Như vậy.

Một bí ẩn khác cũng được mở ra.

Năm đó trận chung kết Long Hổ tranh bá ở trên đài, chưởng ấn ép xuống hẳn là nữ nhân kia gây nên!

Chỉ có điều, còn một bí mật vẫn không cách nào hiểu rõ, đó chính là đối mặt với sức mạnh thượng giới, Quân Thường Tiếu đến cùng làm sao chống lại được, chẳng lẽ thật như hệ thống nói dùng mặt ư?

Cuối cùng cái này rồi sẽ trở thành bí ẩn lớn nhất trong lịch sử Tinh Vẫn Đại Lục.

‘‘Cái gì?!’‘

‘‘Dạ sư đệ chính là Dạ Đế - một trong thập đại Vũ Đế đã ngã xuống mấy ngàn năm trước?’‘

‘‘Ông trời của ta, đây quả là một tin tức lớn!’‘

Cường giả trùng sinh kiêng kỵ nhất chính là bị người ta biết, A Ngưu không chỉ có bị biết rõ, còn bị toàn tông môn biết, có thể nói lịch sử thảm nhất có một không hai.

Đương nhiên.

Đồng môn không hề chế nhạo hắn, ngược lại vô cùng sùng bái hắn.

‘‘Khó trách tu vi Dạ sư đệ tăng lên nhanh như vậy, hóa ra là cường giả đỉnh cao trùng sinh!’‘ Lý Thanh Dương giật mình nói.

Nói đến thời gian nhập môn, bọn người hắn cùng Tô Tiểu Mạt so với Dạ Tinh Thần còn sớm hơn, kết quả đối phương người sau vượt qua người trước, từ đầu đến cuối chiếm cứ vị trí đệ tử ở cảnh giới mạnh nhất.

Ngay từ đầu, Lý Thanh Dương cho rằng sư đệ mạnh hơn chính mình là do cố gắng tu luyện, gần như tu luyện không muốn sống, bây giờ ngẫm lại người ta coi như đã ngã xuống, nhưng dù sao đời trước vẫn là Vũ Đế.

‘‘Má ơi!’‘

Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: ‘‘Trước kia ta lại dám đánh Vũ Đế!’‘

Lúc bức bách Dạ Tinh Thần nhập môn, hắn phụng mệnh tông chủ đánh không ít trận, bây giờ ngẫm lại... Còn thấy rất tự hào, dù sao ai có thể ở cảnh giới Vũ Đồ, dám đánh ngay cả người đã từng là Vũ Đế!

Triệu Đậu Đậu đã từng ngồi tù với vô số vị cường giả, lộ vẻ không phục.

Nói thật, nếu như đổi thành hai năm trước, Dạ Tinh Thần đem thân phận thật sự nói ra, có thể sẽ nhấc lên sóng to gió lớn, nhưng bây giờ mặc dù tông môn biết, cũng chỉ đơn giản là kinh ngạc, bởi vì loại cấp bậc Vũ Đế này, trong Trấn Ngục tháp giam giữ rất nhiều.

Hơn nữa ngay cả cửu đại Vũ Đế đương thời đều đã bái kiến tông chủ, còn có các vị diện cường giả Phá Không Cảnh ra ra vào vào ở trấn Thiết Cốt.

Tầm nhìn cũng sẽ rộng hơn.

Rất nhiều chuyện tự nhiên là tập mãi thành thói quen.

Dạ Tinh Thần có can đảm đem thân phận của mình nói ra, cũng là dựa vào thực lực tông môn đã cực mạnh, nếu không... Đánh chết cũng không nói!

...

Một ngày này.

Súc Sinh quyển cùng Linh thú phong đề phòng nghiêm ngặt.

Nhưng mà, sau khi say rượu Dạ Tinh Thần cũng không có gây náo loạn, ngược lại ngồi trên tảng đá ở ngọn núi cao nhất đến hừng đông, ánh mắt vẫn luôn không rời khỏi bầu trời, tâm trạng so với trước đó thanh thản hơn rất nhiều.

Những năm trùng sinh này, thù hận vẫn luôn âm ỉ cháy mãi trong lòng, chỉ có thể đem nó phát tiết khi tu luyện.

Hôm qua khi say rượu nói ra, dù chỉ vẻn vẹn một câu, lại làm cho hắn cảm thấy nhẹ nhõm trước nay chưa từng có, linh hồn dường như như muốn bay lên.

‘‘A Ngưu.’‘

Chẳng biết từ lúc nào Quân Thường Tiếu đã ngồi xổm ở trên cây đằng sau, thuận tay lấy một quả xuống gặm, nói: ‘‘Địch nhân của ngươi có chút khó giải quyết, sau khi phi thăng lên giới nhất định phải tỉnh táo, không được làm ra chuyện lỗ mãng.’‘

Ở trong miệng cửu đại Vũ Đế biết được chuyện về sau của Lăng Dao Nữ Đế, hắn tổng kết lại, nữ tử này rất có tâm kế, coi như mới phi thăng lên mấy ngàn năm, thực lực có thể sẽ không quá mạnh, nhưng muốn báo thù nhất định cũng phải cẩn thận bàn bạc.

‘‘Đệ tử biết ẩn nhẫn.’‘ Dạ Tinh Thần nói.

Trong những năm tu luyện ở Vạn Cổ Tông này, A Ngưu thực sự thay đổi rất nhiều, mặc dù tính cách ngạo kiều khó mà thay đổi, nhưng tâm cao khí ngạo sớm đã bị hiện thực mài cho phẳng, nếu không sao lại tiến vào Lăng Yên các.

‘‘Năm đó sau khi Long Hổ tranh bá kết thúc, ngươi muốn rời khỏi tông môn, là lo lắng Lăng Dao Nữ Đế sẽ đến trả thù sao?’‘ Quân Thường Tiếu nói.

‘‘Không sai.’‘

Dạ Tinh Thần không lo lắng cho mình, lại lo lắng sẽ liên lụy Vạn Cổ Tông, thật ra bắt đầu từ lúc đó, hắn cũng đã xem mình thành một thành viên của tông môn.

‘‘Bản tọa vẫn luôn nhấn mạnh, cả đời là người Vạn Cổ Tông, thiếu một ngày một giờ cũng đều không được.’‘ Quân Thường Tiếu chân thành nói: ‘‘Cho nên dù có phiền phức, chúng ta cứ cùng nhau giải quyết.’‘

‘‘...’‘

Dạ Tinh Thần lâm vào trầm mặc.

Quân Thường Tiếu lại nói: ‘‘Chờ sau khi đi thượng giới, dưới thực lực cho phép, bản tọa sẽ mang ngươi cùng đồng môn của ngươi đi tìm Lăng Dao Nữ Đế tính sổ, để nàng ta biết...’‘ Dừng một chút, ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, nói: ‘‘Mặc kệ là quá khứ, hiện tại hay tương lai, ai cũng không được phép đắc tội Vạn Cổ Tông!’‘

Lời này tỏ rõ.

Thù hận kiếp trước của A Ngưu, hôm nay Vạn Cổ Tông nhận lấy!

‘‘Dạ sư đệ!’‘

Xa xa bọn người Lý Thanh Dương cùng Tiêu Tội Kỷ lớn tiếng hô to: ‘‘Chúng ta vĩnh viễn ở bên ngươi!’‘

‘‘...’‘

Dạ Tinh Thần cúi đầu xuống, nói: ‘‘Ngớ ngẩn.’‘

Mặc dù nói như vậy, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp, khóe miệng còn mỉm cười.

Đúng vậy.

Đời trước chết một cách uất ức.

Nhưng đời này có thể gặp được tông chủ, gặp được huynh đệ thân như tay chân, bản thân làm sao mà còn chưa biết đủ!

Ta không chỉ có một mình.

Ta thật sự không phải chỉ có một mình!

Lăng Dao Nữ Đế!

Chờ xem, chờ ta cùng tông môn của ta phi thăng lên giới, thù mới hận cũ cùng tính một lượt!

‘‘Tách!’‘

Đối diện với đỉnh núi, Lý Thượng Thiên tìm góc độ xong, nhấn nút chụp, một cái ảnh lấy Dạ Tinh Thần làm chủ, lấy tông chủ và đồng môn làm phụ vừa mới ra lò.

‘‘A Ngưu ca.’‘

Huệ Nhi đứng ở chỗ nữ đệ tử, con mắt đã ngập nước.

Nàng đã biết được chuyện Dạ Đế trùng sinh, cuối cùng cũng có thể xác định, cái người nhìn qua cực kỳ xa lạ này, thật sự không còn là A Ngưu ca của mình nữa.

‘‘Huệ tỷ.’‘

Liễu Uyển Thi cùng Diêu Mộng Oánh ở phía sau muốn mở lời an ủi.

‘‘Không có... Không có việc gì...’‘ Huệ nhi lau nước mắt, cười nói: ‘‘Ta đã nghĩ thông suốt, hắn là Dạ Tinh Thần, là Dạ sư huynh, không phải vị hôn phu của ta Bùi A Ngưu.’‘


Bình Luận (0)
Comment