Chương 1340. Quần anh hội tụ
Khi nhìn thấy Thái Huyền lão nhân có khí tức trầm ổn xuất hiện, trong lòng của Quân Thường Tiếu đã quyết định, đùi của người này, ta phải ôm!
Phi!
Hệ thống nhổ một ngụm nước bọt.
Lúc trước A Ngưu chủ động đưa Thái Huyền Chân Kinh lên, ký chủ còn rất ghét bỏ mà.
Bây giờ khi nhìn thấy thực lực của người ta ngưu bức, lập tức liền chạy đến ôm đùi, hành vi quả thực vô sỉ đến chân trời!
“Tu luyện hai loại học võ mà lão phu để lại, theo lý thuyết, quả thật cũng được coi như là đệ tử.” Thái Huyền lão nhân nói.
Quân Thường Tiếu vội vàng chắp tay nói: “Sư tôn ở trên, đồ nhi xin cúi đầu!”
“Vù!”
“Vù!”
Nhưng vào lúc này, bốn tên trưởng lão của Ngự Kiếm Huyền Tông đuổi theo, cầm đầu là Tam trưởng lão, giọng nói lạnh lùng nói: “Ngươi chính là Thái Huyền Tán Nhân?”
“Đúng vậy.”
Thái Huyền lão nhân cười nói.
Tam trưởng lão nói: “Xem ra ngươi đã đột phá đến Chuyển đan cảnh.”
“May mắn đột phá, may mắn đột phá mà thôi.”
Từ lời nói của Thái Huyền lão nhân mà nói, đây thật là một người cực kỳ khiêm tốn
Đáng tiếc, người được bảo hộ ở phía sau lưng lại là loại người cực kỳ kiêu ngạo khoa trương, vô cùng thích tìm phiền phức, lúc này mới đến thượng giới không có một tháng, đã trêu chọc vô số phiền phức ở sau mông rồi.
“Hừ.”
Tam trưởng lão hừ lạnh nói: “Đệ tử của ngươi tự tiện xông vào địa giới của Ngự Kiếm Huyền Tông chúng ta, đả thương đồ đệ của Ngự Kiếm Huyền Tông, còn cướp đi phi kiếm và vũ khí, ngươi thân là sư tôn thì nên đến để giải thích đi!
Luận về thực lực, bốn người bọn họ chắc chắn kém xa Thái Huyền lão nhân, nhưng thân là người của Huyền Tông, trong tông môn cũng không phải là không có cường giả chuyển đan cảnh, huống chi, lần này bên mình còn chiếm lý!
“Ấy…”
Thái Huyền lão nhân có chút xoắn xuýt.
Ông ta cũng không thể giải thích rằng đây không phải là đệ tử của mình, bởi vì nếu như người này đến từ đại lục Tinh Vẫn, vậy chắc chắn ông ta cũng phải giúp đỡ một chút!
“Đánh rắm!”
Quân Thường Tiếu lớn tiếng nói: “Trong lúc ta lạc đường, vô ý đi lạc vào địa giới của các ngươi, hơn nữa lúc ấy còn chủ động nói lời xin lỗi, các ngươi vẫn không chịu bỏ qua, nhất định phải ra tay đánh nhau, ta mới bất đắc dĩ, phòng vệ chính đáng!
Hoàn toàn chính xác.
Từ lời này mà nói, ngay từ đầu hai bên đều có một phần đúng, sai.
Nhưng vấn đề bây giờ đã không phải là chuyện Cẩu Thặng tự tiện đi vào địa giới nữa, mà là chuyện hắn đoạt đi vũ khí và phi kiếm.
“Thái Huyền Tán Nhân.”
Tam trưởng lão trừng mắt liếc Quân Thường Tiếu, nói: “Ông tỏ thái độ đi.”
Ông ta không có hứng thú đi lý luận đúng sai cùng với một tên đồ đệ, vấn đề mấu chốt chính là thái độ của sư tôn.
“Ta muốn nói là.”
Thái Huyền lão nhân im lặnh một hồi, mở miệng nói: “Các đệ tử của Ngự Kiếm Huyền Tông các ngươi đánh không lại, đó là do tài nghệ không bằng người khác, bốn vị thân là trưởng lão của tông môn đã tự mình tới truy sát, điều này lại có chút lấy mạnh hiếp yếu.”
Cuối cùng bốn chữ, nói rất kiên cường.
“Nếu như một ngày kia ngươi phi thăng lên thượng giới, có thể đến Phượng Tê tiên sơn tìm kiếm lão phu.”
Lão phu phi thăng lên thượng giới đã lâu, miễn cưỡng cũng có một chút thành tựu, bảo vệ ngươi lúc mới phi thăng lên cũng không phải vấn đề gì lớn.”
Đây là lời mà Thái Huyền lão nhân năm đó nói ở Thái Huyền động phủ, cho nên hôm nay ông ta đến để thực hiện lời hứa, bảo đảm sự an toàn cho Quân Thường Tiếu khi vừa mới phi thăng!
Đương nhiên.
Lúc này ông rốt cuộc cũng biết, gần đây tại sao luôn cảm thấy không may, hoá ra cũng không phải một mình mình, mà là một người trẻ tuổi đến từ vị diện hạ giới.
“Sư tôn!”
Trong lòng của Cẩu Thặng rất cảm động.
Quả nhiên, mình tìm đến ông ta là không sai!
Đó là một tiền bối có thể đảm đương mọi việc, đây là truyền kỳ của đại lục Tinh Vẫn chúng ta!
Sắc mặt của bốn vị trưởng lão của Ngự Kiếm Huyền Tông trở nên khó coi, một lão già suốt ngày ở trong Phượng Tê Tiên Sơn, vậy mà có thể mạnh mẽ đến như vậy!
Tam trưởng lão trầm giọng nói: “Ý tứ của các hạ là, không cần biết đúng hay sai, đều muốn bảo vệ đệ tử của chính mình!”
“Sư tôn bảo vệ đệ tử không phải là chuyện rất bình thường sao?” Thái Huyền lão nhân hỏi ngược lại.
Đương nhiên, ông ta cũng không phải là đang chứng minh quan hệ thầy trò của mình cùng Cẩu Thặng, mà là từ lễ pháp tới nói, đệ tử gặp được phiền phức, sư tôn ra mặt bảo vệ quả thật là chuyện bình thường.
Thế nhưng Ngự Kiếm Huyền Tông đã nhận định hai người là thầy trò,
Haiz.
Cái nắp nồi này Cẩu Thặng đáp đi rất xinh đẹp, Thái Huyền lão nhân cũng nhận lấy rất xinh đẹp!
“Tốt tốt tốt!
Giọng nói của Tam trưởng lão rất lạnh lùng: “Các hạ đã không nhận đúng sai như vậy, nhất định phải cứng rắn bảo vệ đệ tử, vậy cũng đừng trách Ngự Kiếm Huyền Tông chúng ta không khách khí!”
Ra tay?
Đó là chuyện không có khả năng.
Dù sao cũng là một cường giả chuyển đan cảnh.
Làm sao bây giờ?
Chỉ có thể thông qua sự trợ giúp “gọi điện thoại cho người thân” để gọi người đến!
“Bốn vị.”
Thái Huyền lão nhân nói: “Lão phu còn phải tu hành, hãy thứ lỗi cho, không thể tiễn các vị đi xa được…”
Lời nói còn chưa dứt đã chau mày lại.
Bởi vì bên ngoài bầu trời của Phượng Tê tiên sơn, từng đạo ánh sáng bay đến, ít nhất nhân số cũng khoảng ba đến năm trăm người.
“Sư tôn!”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Đây đều là người đến tìm ta!”
Thái Huyền lão nhân lập tức hóa ngốc.
Cho tới bây giờ, ông ta đánh giá những người này đến phải hai đến ba mươi tông môn, rất có xu thế quần anh hội tụ ở Phượng Tê tiên sơn, thế là sụp đổ nói: “Đến cùng thì ngươi đã làm cái gì!”
“Hừ!”
Các cường giả của Lăng Đao Huyền Tông vọt đến đầu tiên, âm thanh lạnh lùng nói: “Thái Huyền Tán Nhân, ngươi dạy dỗ đệ tử thật giỏi, đã cướp đoạt vô số tài nguyên của các tông môn chúng ta, hôm nay không cho chúng ta một lời giải thích, đó chính là không chết thì không thôi!”
“Đúng vậy!”
Các võ giả của những tông môn khác đều quát lên.
Ngay từ đầu thì mâu thuẫn giữa bọn họ và Cẩu Thặng cũng không phải là rất lớn, nhưng lần lượt bị cướp không gian giới chỉ, cho nên chậm rãi liền phát triển đến tình trạng toàn dân truy sát.
“Sư tôn!”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Sự an toàn của đệ tử đành giao cho người vậy!”
“...”
Thái Huyền lão nhân kém chút nữa đã phun một ngụm máu ra ngoài.
Mặc dù là một ông lão suốt ngày ở nhà, nhưng giờ phút này lại nghe được chuyện mà tên nhãi này lại lấy thân phận là đệ tử của mình, chạy ra ngoài gây ra bao nhiêu chuyện tốt, cuối cùng... Toàn con mẹ nó lại tính hết lên đầu ông ta!
“Chư vị...”
Thái Huyền lão nhân chỉ hướng Quân Thường Tiếu, nghiêm túc nói: “Hắn không phải là đệ tử của lão phu, lão phu cùng hắn không có quan hệ gì cả!”
Có thể cứng rắn đối đầu với Ngự Kiếm Huyền Tông thì không có áp lực gì, nhưng bây giờ lại có nhiều người đến như vậy, trong đó ít nhất có đến năm sáu tông môn cấp huyền, cái này thì ai gánh vác được chứ!
“...”
Quân Thường Tiếu một mặt sụp đổ.
Đã nói là nếu đi tìm ông ta thì có thể bảo vệ được cho mình, nhưng kết quả xem ra có nhiều người ông ta cũng lập tức sợ hãi rồi.
“Sư tôn...” Cẩu Thặng che ngực, thương tâm gần chết nói: “Người làm cho đệ tử quá mức thất vọng rồi!”
“Đừng kêu ta là sư tôn!”
Thái Huyền lão nhân gào thét: “Ta căn bản là không có đồ đệ như ngươi!”
Quả thật, hai người bọn họ cũng không phải là thầy trò, nhưng người bên ngoài nghe được, lại giống như việc đồ đệ ở bên ngoài chọc phải phiền phức lớn, sư tôn trở mặt tại chỗ, có ý muốn cắt đứt mọi mối quan hệ.
“Hừ hừ.”
Tam trưởng lão cười lạnh nói: “Thái Huyền Tán Nhân, đệ tử nhà ngươi đã phạm sai lầm, người làm sư tôn như ngươi nhất định phải phụ trách, hiện tại cho dù có đoạn tuyệt quan hệ thì cũng vô dụng thôi!”
Thấy biểu hiện vừa nãy của ông ta rất cứng rắn, hắn đã nhận định cả hai chắc chắn là quan hệ thầy trò.
“Đúng vậy.”
“Nhanh chóng để cho đồ nhi của ông giao hết tài nguyên của tông môn chúng ta ra đây!”
“Nếu như không giao ra, chúng ta liền san bằng cả Phượng Tiên Sơn này thành đất bằng!”
Các võ giả của các tông môn đều trợn mắt nhìn, phía sau bọn họ có tông môn làm chỗ dựa, hoàn toàn không sợ một tán tu Chuyển đan cảnh.
“...”
Tâm tình của Thái Huyền lão nhân bây giờ, hoàn toàn có thể hình dung là… Đạp phải cứt chó.
Ông ta đã hiểu rõ rồi!
Điềm xấu mà lúc trước xuất hiện chính là việc lần này!
Cái gọi là thù hận cũng không phải là một người, mà là mười mấy cái tông môn.
Đáng giận nhất chính là, mình vốn dĩ không có quan hệ gì với bọn họ cả, hoàn toàn là bởi vì một tên đồ đệ giả mạo gây ra!
“Sư tôn!”
Quân Thường Tiếu đi đến, nghiêm nghị nói: “Hôm nay thầy trò chúng ta liên thủ cùng bọn hắn...”
Lời còn chưa dứt Thái Huyền lão nhân đã xách túi hành lý trên vai, chắp tay nói: “Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, chúng ta gặp lại ở trên giang hồ!”
“Vù!”
Chuồn mất.