Chương 1344. Trung thu vui vẻ
Quân Thường Tiếu rời đi đại lục Tinh Vẫn đã hơn một tháng, nhưng tin tức có quan hệ đến việc hắn đã phi thăng vẫn chưa dịu đi, vẫn bị thế nhân tranh nhau nghị luận.
Có thể nói, những người có liên quan đến hắn sẽ được ghi vào trong sử sách của đại lục Tinh Vẫn, vĩnh viễn tồn tại là một truyền kỳ giống như Thái Huyền lão nhân.
Mà ở Vạn Cổ Tông, các đệ tử dù thành thói quen không có tông chủ dẫn đầu vẫn tập thể dục buổi sáng, nhưng từ đầu đến cuối luôn nhớ nhung ở trong lòng.
Nhất là Hoa Mân Côi, đang ngồi ở bên trong đình viện, lấy tay khẽ nâng mặt lên, có chút hao tổn tinh thần lẩm bẩm: “Phu quân mặc dù chỉ đi một tháng, nhưng tựa như đã đi mấy chục năm rồi.”
Sau khi Quân Thường Tiếu phi thăng, nàng cũng không có trở về vị diện chiến trường, thứ nhất truyền tống môn không có, thứ hai mình cũng là một thành viên của Vạn Cổ Tông, lựa chọn ở lại hỗ trợ.
Hoa Mân Côi cũng không có chức vụ gì, nhưng bởi vì có quan hệ không rõ ràng với Cẩu Thặng, cho nên nàng vẫn được tôn trọng.
“Sư nương.”
Lý Thanh Dương tới gặp, nói: “Thiết cốt trấn xây dựng lần ba đã làm xong, ngài có muốn đi xem một chút hay không?”
Quân Thường Tiếu rời đi nơi này đã hơn một tháng, các vị diện lớn tới làm giao dịch càng ngày càng nhiều, ở thành trì lại bắt đầu có chút chật chội.
Chủ yếu vẫn là, Tiệm đan dược Đường Ký buôn bán đan dược vô cùng nghịch thiên, từ đó dẫn đến vô số cường giả đến xếp hàng từ sớm để mua.
Mặc dù Hoa Mân Côi đi đến đại lục Tinh Vẫn không bao lâu, nhưng đã hiểu rõ tình huống căn bản, triệu tập các cao tầng của tông môn tới để thương nghị, cuối cùng lựa chọn mở rộng thành trì một lần nữa.
Nàng cũng đã quản lý một cái vị diện, để quản lý một cái tông môn, chắc chắn nhẹ nhõm hơn, huống chi còn có bọn người Viên công tử phụ tá, ngày bình thường thậm chí còn có chút thời gian thanh nhàn dùng để tưởng niệm Quân Thường Tiếu.
“Không cần.”
Hoa Mân Côi nói.
Lý Thanh Dương nói: “Sư nương kỳ thật không cần quá mức nhớ nhung, bởi vì tông chủ có biện pháp đi lên, thì nhất định sẽ có biện pháp xuống dưới.”
Là một trong những đệ tử được thu nhận sớm nhất, hắn ta vẫn hiểu rất rõ Quân Thường Tiếu.
Hi vọng như thế đi.
...
Quân Thường Tiếu phi thăng, người buồn bực nhất vẫn là Dạ Tinh Thần, bởi vì so với bất cứ người nào ở tông môn, hắn có yêu cầu gấp gáp đi thượng giới nhất, nhưng kết quả là Quân Thường Tiếu lại đi một mình!
Uỳnh!
Uỳnh!
Ở bên trong Bí Cảnh Sinh Tử, A Ngưu mang buồn bực trong lòng hội tụ vào bên trong nắm đấm, điên cuồng chém giết từng con Linh thú, cả người tựa như hóa thành ma quỷ.
“Tiêu sư đệ.”
Tô Tiểu Mạt đi cùng thấp giọng nói: “Gần đây tính tình của Dạ sư đệ càng lúc càng khó chịu, chẳng lẽ là do quá nhớ nhung tông chủ sao?”
Tiêu Tội Kỷ nói: “Không, hắn đang tức giận vì không thể phi thăng lên thượng giới.”
Sau khi biết được kiếp trước của Dạ Tinh Thần, hắn có thể hiểu được tâm tình của đối phương, dù sao cũng đã từng bị phụ nữ gây tổn thương.
Uỳnh!
Con linh thú cuối cùng đã bị giải quyết hết, lần này lịch luyện tuyên bố kết thúc, nhưng A Ngưu vẫn chưa phát tiết xong, thế là quát to: “Đi, đi uống rượu!”
“...”
Biểu cảm trên gương mặt của Tô Tiểu Mạt và Lý Phi rất đặc sắc.
Trước kia ngày lễ ngày tết hoặc khi sắp xếp tổ chức, hai người thường xuyên không thể thắng được tửu lượng của Dạ Tinh Thần, hiện tại hoàn toàn không dám, bởi vì... Căn bản không uống được với hắn ta!
“Ai nha, đau bụng quá, ta đi nhà xí!”
“Hôm nay ta đã nói với Thuỷ Vân, muốn đi thị trấn để dạo phố!”
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi đều tự tìm lấy cớ chuồn đi, điều này khiến cho Tiêu Tội Kỷ bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Sư đệ, đi thôi, ta cùng ngươi đi uống rượu.”
Chỉ có người đàn ông đã bị người phụ nữ gây thương tổn mới có thể hiểu rõ người đàn ông đã bị người phụ nữ gây thương tổn.
...
Trong phòng ăn.
Liễu Uyển Thi cởi xuống tạp dề, nói: “Hai người các ngươi uống ít một chút.”
Khi trở thành thành viên của Vạn Cổ Tông, lúc đó nàng mới mười ba mười bốn tuổi, bây giờ trôi gần hai mươi năm, đã sớm rút đi phần ngây thơ và non nớt cũ, trở thành một người phụ nữ có mỹ mạo động lòng người.
Biến hóa lớn nhất vẫn là Diêu Mộng Oánh, nàng đã không còn là đứa trẻ vì Lỗ trưởng lão chết khóc sướt mướt nữa, bây giờ đã sớm lớn lên, trưởng thành, lại bởi vì chủ yếu tu luyện ma đạo, khí chất trên người khác biệt với những người khác.
Đến cả Lê Lạc Thu và Lăng Uyên Tuyết, những thành viên nữ có thể đếm được trên đầu ngón tay của tông môn, theo tuổi tác lớn dần, dung mạo không những không có suy giảm, ngược lại càng thêm xinh đẹp động lòng người.
“Đến đây!”
Dạ Tinh Thần bưng vò rượu đặt lên trên bàn, nói: “Tiếp tục uống!”
Tiêu Tội Kỷ không nói chuyện, bởi vì người đã ghé vào dưới đáy bàn.
“Ai nha.”
Dạ Tinh Thần thở dài một hơi, trên mặt hiện ra vẻ vô địch là một chuyện tịch mịch cô đơn đến nhường nào.
...
Thời gian không có Quân Thường Tiếu ở đây, Vạn Cổ Tông mặc dù vẫn tràn ngập tinh thần phấn chấn như cũ, nhưng từ đầu đến cuối luôn thiếu một phần vui vẻ.
Uỳnh!
Một đêm nào đó, trên bầu trời đột nhiên vang lên tiếng sấm sét, và một dòng ánh sáng loá mắt đi cùng với sấm sét đột nhiên xuất hiện ở trong không gian, trong nháy mắt khiến cho toàn bộ vị diện sáng lên như ban ban ngày, sau đó hung hăng bổ vào núi thiết.
“Đó là cái gì?”
Sấm sét đột ngột xuất hiện, kinh động đến tất cả mọi người ở đại lục Tinh Vẫn.
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Sau đó, một cỗ khí tức hết sức quen thuộc điên cuồng vọt tới, trong đó ẩn chứa võ đạo nặng nề, cũng có kiếm đạo sắc bén!
“Là hắn!”
Tạ thành chủ mặc đồ ngủ đi tới, kích động nói: “Chính là hắn!”
“Ai?”
Chính là anh hùng của chúng ta, Quân Cẩu Đế!
“Hắn không phải là đã xé rách thiên địa, phi thăng lên thượng giới rồi sao?” Hàn thành chủ một mặt khó hiểu nói: “Tại sao lại xuống dưới?”
...
Vù vù!
Vạn Cổ Tông, bụi đất tràn ngập trên đài diễn võ, hai đạo khí tức bàng bạc kiếm võ điên cuồng khuếch tán.
“Xoạt!”
“Xoạt!”
“Xoạt!”
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đã nhanh chóng đuổi tới hiện trường, trong ánh mắt lấp lóe mừng rỡ và phấn khởi.
Thời gian dần qua, bụi đất dần dần tiêu tán, các loại linh năng khí cũng bắt đầu yếu dần, chỉ thấy Quân Thường Tiếu nửa quỳ, tay phải khoác lên trên đùi, nắm đấm chống đỡ ở trên trán hiện lên dáng vẻ suy nghĩ.
“Tông chủ!”
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ kích động hô lên.
“Xoạt!”
Quân Thường Tiếu đứng lên, tay trái đặt ở trước ngực, tay phải nhẹ nhàng giơ lên, từ đầu đến cuối cúi đầu, nói: “Các bảo bối, có nhớ ta không!”
“Nhớ!”
Đám người đồng thời nói, trên mặt tràn đầy nụ cười rạng rỡ, trên dưới tông môn cũng dần dần bị bầu không khí vui vẻ bao phủ.
Đây mới là một Vạn Cổ Tông hoàn chỉnh, đây mới là một Vạn Cổ Tông có linh hồn.
...
Quân Thường Tiếu ở Thượng giới hơn một tháng, nhờ vào Nguyệt Quang Bảo Hạp, không chỉ thành công trở về đại lục Tinh Vẫn, mà còn chuẩn xác truyền tống đến tông môn.
Toàn bộ Vạn Cổ Tông lập tức trở nên náo nhiệt, nhất là ở nhà ăn, lấy Liễu Uyển Thi cầm đầu đoàn đội đầu bếp, bắt đầu làm việc lu bù, bởi vì tông chủ vừa mới hạ lệnh, chuẩn bị tiệc tối đến chúc mừng một loại gọi là lễ Trung thu.
“Thời gian Ký chủ phi thăng là mùng chín tháng chín, đối với âm lịch, lại ở thượng giới hơn một tháng, tết Trung thu đã qua lâu rồi có được hay không!” Hệ thống gào thét.
“Ta bảo hôm nay là tết Trung thu, chính là tết Trung thu, vấn đề này không cần thảo luận, đều nghe ta.”
...
Chúng đệ tử bắt đầu bận rộn chuẩn bị tiệc tối, Quân Thường Tiếu một mình đi đến Long Thủ Phong, đi về phía đình viện của mình.
Nhưng mà, đi tới trước cửa lại ngừng lại, bởi vì Hoa Mân Côi đứng ở nơi đó, xinh đẹp cười nói: “Trở về rồi sao?”
Quân Thường Tiếu xuất hiện tại đài diễn võ, nàng ngay lập tức liền cảm nhận được, nhưng cũng không chạy tới cùng các đệ tử, mà là tựa như một người thê tử trông mong phu quân trở về, đứng ở đình viện lẳng lặng chờ đợi.
“Ta nghe bọn Thanh Dương nói, khoảng thời gian này đều là ngươi xử lý tông môn, cho nên...” Quân Thường Tiếu dừng một chút, nói: “Tạ ơn.”
“Đệ tử gọi ta là tông chủ phu nhân, quản lý tông môn của phu quân cũng là điều nên làm.” Nữ Hoàng Hoa Mân Côi nói: “Huống hồ, có bọn người Viên công tử và Ngụy ở đây, kỳ thật ta cũng không giúp đỡ được gì.”
Hai người bọn họ trải qua thời gian giao lưu ngắn ngủi liền không nói thêm gì nữa, bầu không khí lập tức trở nên có chút xấu hổ.
“Tách!”
Thợ chụp ảnh siêu cấp Lý Thượng Thiên của Tông môn vụng trộm thò đầu ra khỏi tảng đá, lấy máy ảnh ra nhấn nút phía trên một cái, một tấm ảnh Quân Thường Tiếu và Hoa Mân Côi đang nhìn nhau ở ngoài đình viện được chụp lại, bối cảnh thì là vì phối hợp tết Trung thu lần này, mặt trăng cũng trở nên rõ ràng!
...
“Vù vù!”
Trên đài diễn võ, đèn lồng cháy lên, xua tan đi sự lạnh lẽo và hắc ám của màn đêm.
Quân Thường Tiếu ngồi ở trước đại điện bưng rượu, cao tầng và các đệ tử của tông môn nhao nhao đứng dậy, tập thể nhìn về phía người tỏng màn mảnh, chúc nói: “Ở trong thời gian đẹp đẽ vui vẻ này, hi vọng ánh trăng mang đến cho Vạn Cổ Tông chúng ta lời chúc phúc, nguyện cho sự nghiệp của mọi người viên mãn, người nhà đều khỏe mạnh, may mắn tràn đầy!”
“Đến!”
“Nâng chén rượu này!