Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1378 - Chương 1378. Ngô Hoàng Trở Về!

Chương 1378. Ngô Hoàng trở về!
Quân Thường Tiếu từ trong đình viện đi tới.

Kỳ lạ, tại sao phải giải thích? Mà hơn nữa, vì sao mà càng giải thích lại càng bị hiểu lầm cơ chứ?

“Ai.”

Sau khi thở dài quay lại phía của mình, không ngờ lại thấy Tử Lân Yêu Vương đang đứng ngoài cửa, trên mặt có vẻ hơi kinh ngạc, liền hỏi: “Tử Lân Yêu Vương, ngươi đứng ở đây làm gì?”

“Ây......”

Tử Lân Yêu Vương vội vàng điều chỉnh cảm xúc, đi thẳng vào chủ đề chính, nói: “Tông chủ, tiểu long lần này tiến hóa cũng khá là lớn, rất có thể sẽ kinh động đến phía long tộc.”

“Không còn gì tốt hơn nữa.”

Quân Thường Tiếu cười nói: “Bổn tọa đã bồi dưỡng ngũ trảo long đại biểu hoàng quyền đến cảnh giới này, nói không chừng bọn hắn sẽ cảm động sẽ đưa lên đủ loại võ đạo tư nguyên đây.”

Hắn đã từng nghĩ tới, dựa vào khế ước thú đắc đạo sẽ dẫn hắn lên trời.

Bây giờ đã đi vào thượng giới, để tiểu long nhận tổ quy tông, nói không chừng từ đó còn có thể mò được chỗ tốt.

Nghĩ đi nghĩ lại, Quân Thường Tiếu lại bắt đầu phiền muộn.

Hắn không có cân nhắc thân phận của Tiểu Long Long, bởi vì cân nhắc cũng vô dụng, dù sao thì nhà hắn tại thượng giới, căn bản chạm không tới thế giới hạ giới.

Nhưng hôm nay đến đây, không thể không đối mặt vấn đề này, hỏa long có được biểu tượng hoàng quyền, chung quy vẫn phải trở về kế thừa hoàng vị.

“Tông chủ!”

Sắc mặt Tử Lân Yêu Vương nghiêm túc nói nói: “Hiện tại Tiểu Long Long một chút khí tức Hoàng giả cũng không có, nếu như bị long tộc biết, nhất định sẽ mang đến tai họa to lớn!”

Mặc dù hắn chưa thấy qua ngũ trảo long cao quý nhất, nhưng phong cách của con rồng ấy chắc chắn đã đi chệch hướng kể từ khi nó nở ra!

Để một người long không ra long người không ra người thừa kế vương vị,bộ tộc long nhất định sẽ không vui, chỉ cần một điều không hợp ý, môn phái nhỏ ấy sẽ bị phá, đến lúc đó hắn cũng bị chôn cùng!

A Tử cũng không phải là tham sống sợ chết, nếu không năm đó sẽ không đi trộm trứng rồng, hiện tại cùng A Ngưu đã hòa nhập vào Vạn Cổ tông, đã xem nơi này coi như nhà của mình, cho nên không hi vọng phát sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn.

Lòng có lo lắng, lo lắng cũng sẽ nhiều lên.

“Yên tâm đi.”

Quân Thường Tiếu cười nói: “Môn phái có hộ tông đại trận, ban ngày có chút động tĩnh......” Nói đến đây, hắn hoảng sợ: “Hỏng rồi, Tử Tiêu tinh tượng trận không có khởi động!

Lúc trước vẫn còn hoạt động cả cả ngày, nhưng Thông Cổ chân nhân cưỡng ép xông tới liền lâm vào trạng thái chờ, sau đó vẫn chưa có mở ra lại.

“Xong, xong!”

Tử lân Yêu Vương tuyệt vọng nói: “Về phía Long tộc nhất định sẽ phát hiện được, đến lúc đó phái cường giả đánh tới, ta nhất định sẽ gặp nguy hiểm!”

“Ông!”

Quân Thường Tiếu cười vội vàng mở trận pháp, nói: “Còn không phải sao?”

Tử Lân Yêu Vương nói: “Thà rằng cẩn thận, không thể chủ quan!”

“Có lý!”

Quân Thường Tiếu cười sau đó lại nói: “Từ bây giờ toàn bộ trận pháp sẽ được khởi động, cố gắng không cho Tiểu Long Long ra ngoài!”

Nhưng mà, Cẩu Thặng cũng không biết rằng, ngay khi Tiểu Long Long tiến hóa thành công phát ra tiếng long ngâm, như thật như ảo trong dãy núi, Long Thú xoay quanh sơn phong đã đột nhiên từ trong ngủ mê mở to mắt, ánh mắt lóe lên sự phấn khích.

“Ngô Hoàng trở về, Ngô Hoàng trở về!”

“Hô hô!”

Một con rồng giữa những ngọn núi bị đánh thức sau một giấc ngủ say, sau đó trở nên sôi sục bất thường. Long uy mạnh mẽ ngay lập tức tràn ngập khu vực xung quanh, làm rung chuyển không gian.

“Hưu!”

Một lão long chiếm cứ tại ngọn núi cao nhất, hóa thành một ông lão hiền lành lưng còng nói: “Mau thông báo cho tứ đại Long Vương, bảo bọn họ nội chiến, mau chóng phái người đón Ngô Hoàng trở về!”

Lão nhìn về phía vương tọa được rèn đúc bằng loại khoáng thạch không biết tên ở chỗ sâu nhất của dãy núi, kích động nói: “Mấy vạn năm rồi, cuối cùng Long Hoàng bảo tọa cũng có chủ nhân mới!”

“Đại Tế Ti!”

Một Long Thú hóa hình người, thấp giọng nói: “Tứ đại Long Vương vì muốn làm người cao nhất đã đánh nhau rất lâu, nếu như biết được Ngô Hoàng trở về, sợ rằng sẽ nảy sinh ý niệm xấu .

“Làm sao?”

Lão giả tức giận nói: “Bọn họ còn dám động đến Ngô Hoàng hay sao?”

“Theo lời nói của nhân loại, không nên có tâm hại người, nhưng nhất định không thể thiếu tâm phòng bị.” Long tộc võ giả chân thành nói: “Tốt hơn hết là phái một hạ thủ đi đón Ngô Hoàng.”

“Huống chi.”

“Rất nhiều thế lực lớn đều đang ngấp nghé muốn chiếm đoạt tài nguyên của long tộc, nếu như múa trống khua chiêng đi ra ngoài tìm kiếm Long Hoàng, một khi bị bọn họ biết được, sợ rằng sẽ gây bất lợi cho Ngô Hoàng!”

“Có lý.”

Lão Long suy nghĩ xong, nói: “Gọi hai huynh đệ nhà Đằng Phi tới, để bọn họ xuống núi tìm kiếm Long Hoàng, nhớ kỹ nhất định phải cẩn thận từng li từng tí, không được đem tin tức tiết lộ ra ngoài!”

“Vâng!”

......

Trước mặt hồ nước trong vắt nằm sâu trong núi, hai con rồng nằm uể oải ở bên trên bãi sông, cho người ta cảm giác tựa như chúng đang phơi tắm nắng, đột nhiên, bên tai truyền đến âm thanh bí pháp nào đó, lập tức hóa thành hình người.

Đây chính là huynh đệ mà Đại Tế Ti nói, một người gọi Long Đằng, một người gọi Long Phi, ở trong Long tộc thực lực mặc dù không phải hàng đầu, nhưng thu thập thông tin rất chuyên nghiệp.

“Xoát!”

Long Đằng mặc vào trang phục thể hiện gia cảnh khó khăn, giản dị tự nhiên, sau đó lấy lược chải mái tóc vàng, chân thành nói: “Đệ đệ, đây là một nhiệm vụ lớn khá là khó khăn.”

Long Phi ngồi xổm ở bờ sông, lấy mặt nước làm tấm gương, vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ thanh tú của hắn, nói: “Chúng ta nhất định phải đón Long Hoàng an toàn trở về, không được phụ lòng mong đợi của cả long tộc!”

“Được!”

Sau khi chỉnh đốn xong, hai người lập tức lên đường, sau đó “bành”, đâm vào nhau, hai anh em liền mở miệng trách móc.

Dáng người của hai anh em họ cũng khá oai hùng, nhưng quá trình tiến hóa xảy ra chút ngoài ý muốn, hai con mắt không được điều chỉnh tốt, cả hai đều bị sát vào mũi, nhìn đồ vật bị mờ ảo.

Không sai.

Chính là mắt gà chọi!

“Ngươi đừng cản ta đường a!”

“Là ngươi cản đường ta đấy!”

“Bành!”

“Bành!”

Hai anh em dọc theo đường nhỏ cạnh đầm nước va va chạm chạm đi hướng ngoài núi, lão Long đứng ở phía xa xa, không tránh khỏi có chút lo lắng nói: “Cảm giác có chút không đáng tin cậy.”

......

Một khoảng không gian vỡ vụn, mặt đất sụt lún, bốn tên cường giả mặc trang phục khác màu đang chiến đấu ác liệt .

“Ân?”

Đột nhiên, bốn tên cường giả cùng nhau dừng lại, trên mặt biểu lộ ra một vẻ kinh ngạc, nói: “Đây là hơi thở của Ngô Hoàng!”

“Ha ha ha!”

Một người đàn ông trung niên khuôn mặt chữ quốc có râu quai nón cười to nói: “Trận chiến giữa chúng ta có thể kết thúc được rồi!”

“Không sai.”

Người có tướng mạo âm trầm, nói: “Ta đến để giúp đỡ tân hoàng, ba người các ngươi có thể cút đi được rồi đó.”

“Ngươi chắc ngươi làm phụ tá à, chứ không phải nhiếp chính vương nắm quyền hay sao?” Một người bên cạnh thản nhiên nói.

Một tên võ giả khác thản nhiên nói: “Phụ tá tân hoàng phải dựa vào thâm niên, ta chính là người có tư cách nhất ở đây.”

“Đừng so sánh thâm niên nữa, ta so sánh quân công đi!” Lão nhân mạnh dạn nói.

Rất hiển nhiên, bốn võ giả thực lực rất giỏi ấy, chính là bốn người mà Đại Tế Ti từng nói với, bọn hắn ở long tộc có thực lực tuyệt đối, nhưng bởi vì Long Hoàng không xuất hiện, bọn họ ai cũng muốn tạm thời thống trị toàn bộ long tộc, cho nên đã đánh nhau một thời gian rất lâu.

“Theo khí tức vừa rồi, hoàng đế của chúng ta chắc là vừa mới thức tỉnh. Về mặt thực lực có thể không mạnh, cũng không thể một mình trở về Long Sơn. Không bằng như vậy đi, nếu bốn người chúng ta ai tìm được trước thì đón Long Hoàng trở lại, người đó sẽ đến phụ ta Long Hoàng!”

“Được!”

“Đồng ý!”

“Không có ý kiến!”

Tứ đại Long Vương đều đồng ý, lần lượt bay ra khỏi vùng đất tách khỏi thượng giới kia.

......

Vạn Cổ tông, bên trong đại điện.

Quân Thường Tiếu cười phá lên trong thư phòng vừa đi vừa cúi đầu.

Tô Tiểu Mạt và các đệ tử Lý Phi cũng đứng cúi đầu, cảm giác như phạm một sai lầm nào đó vậy.

“Ba!”

Một lúc sau, Quân Thường Tiếu dừng lại nụ cười ở một bàn sách, vỗ một phát xuống dưới, gầm lên: “Tin đồn bổn tọa sinh con, là miệng của ai truyền ra!

“Hắn!”

Trong nháy mắt Tô Tiểu Mạt, Lý Phi, Lý Thượng Thiên chỉ thẳng vào nhau.


Bình Luận (0)
Comment