Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1380 - Chương 1380. Lại Đi Lận Uyên Thành

Chương 1380. Lại đi Lận Uyên thành
Quân Thường Tiếu vẫn luôn dồn tâm tư vào Luyện Đan Các, cho nên được hệ thống nhắc nhở, rồi hắn mới chính thức ý thức được giá trị của Phùng Quy Trần, không chỉ có phương pháp có thể liên hệ việc làm ăn, còn có thể luyện chế các loại đan dược.

Hiện tại Tông môn thiếu cái gì? Thiếu đan dược nha!

Vừa rồi hắn luyện chế Dưỡng Nguyên Huyền Đan, Huyết Ngưng Hồi Đan, Hộ Mạch Huyền đan, dĩ nhiên phi thường thích hợp để phổ biến toàn diện!

“Phùng đường chủ.”

Quân Thường Tiếu chân thành nói: “Về phía Dược liệu ngươi đang nghiên cứu tạm thời dừng lại đã, đan dược sau này tông môn cần sẽ phụ thuộc vào ngươi rồi!”

“Sẽ không phụ sự kỳ vọng của tông chủ!” Phùng Quy Trần chắp tay, nhưng lại nói tiếp: “Có thể bố trí một ít nhân lực không, Đan Dược Phong lớn như vậy mà ta chỉ có một người, thực sự có chút vắng vẻ.”

“Không có vấn đề!”

Quân Thường Tiếu cười nói: “Bản tọa sẽ đi Y Dược Đường điều thêm người! Ngươi chỉ cần toàn tâm toàn ý phụ trách vấn đề luyện đan là được rồi.”

Không bao lâu sau, Tôn Bất Không cùng bộ phận đệ tử đi tới Đan Dược Phong, vì cái gọi là y đạo, đan đạo không phân biệt, Cẩu Thặng dự định để bọn hắn chạy hai bên, học tập càng nhiều tri thức, và thành thạo một nghề khác.

“Được!”

Đến tận đây, thành viên của Y Dược Đường bắt đầu kiêm chức Đan Dược Đường, công việc mỗi ngày chính là nửa ngày đi chăm sóc dược liệu, nửa ngày đi học tập đan đạo.

Thời gian qua mặc dù khổ, nhưng Phùng Quy Trần làm một thủ lĩnh luyện đan sư của Đan đường, là đại sư đỉnh đỉnh, cùng hắn học tập đan đạo, trên thượng giới quả thật có vô số người tha thiết, cầu cũng không được!

Thành viên của Y Dược tiếp xúc với dược liệu quanh năm, học tập luyện đan cũng là vô cùng phù hợp.

Nhất là Tôn Bất Không.

Hắn cùng bọn người Lý Thượng Thiên là cùng nhau nhập môn, võ công không nổi trội nhưng y thuật lại cực kỳ tài giỏi, bây giờ được danh sư chỉ đạo, chắc chắn sẽ bay xa hơn.

“Tông chủ!”

Phùng Quy Trần sau vài ngày dạy dỗ, từng đề cập qua hắn: “Người này về phương diện hiểu đan đạo phi thường ưu tú, nếu như bồi dưỡng thật tốt, thành tựu trong tương lai khẳng định không thể đo lường!

“A?”

Quân Thường Tiếu thật sự bất ngờ.

Thủ lĩnh luyện đan sư của Đan đường có thể cho cái đánh giá này.

Đủ để chứng minh thiên phú của Tôn Bất Không cũng không phải dạng vừa đâu.

Đáng tiếc, lúc ở hạ giới, từ đầu đến cuối chỉ phụ trách sản xuất trong Luyện Đan Các, tài năng thiên phú bị mai một mấy chục năm.

Không quan trọng!

Đại sư đại danh đỉnh đỉnh của Đan đường tới tông môn, Tôn Bất Không nhất định sẽ hoàn mỹ phóng thích!

Đêm hôm đó.

Quân Thường Tiếu một mình ngồi trong đại điện, mười ngón chụp tại cùng một chỗ, cái cằm gối lên trên mu bàn tay, ý vị thâm trường nói: “Ta hi vọng một ngày kia, có thể triệt để thoát khỏi hệ thống phụ tá, để tông môn chân chính có năng lực mạnh lên!”

Cẩu Thặng cũng là người, Cẩu Thặng cũng muốn có mặt mũi.

Cả ngày bị nói là trang bức, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái, cho nên phải chứng minh cho thế gian thấy, tông môn đệ nhất hắn có thể làm được, dù không trang bức cũng có thể làm được, thậm chí so với bọn hắn còn làm tốt hơn!

Các ngươi có thể điên cuồng khạc nhổ, nhưng nội tâm Quân Thường Tiếu vô cùng cứng rắn, bắt đầu chú trọng hơn vào việc bồi dưỡng các đệ tử phát triển trên mọi phương diện, chờ hệ thống làm cho tông môn trở thành tông môn mạnh nhất thượng giới, ngay lập tức hắn sẽ từ bỏ nó!

“Đừng có suốt ngày mộng tưởng hão huyền”. Hệ thống nói: “Nếu có năng lực bây giờ ngươi có thể từ bỏ.”

......

Đan Dược Đường, Y Dược Đường, Chế Tạo Đường.

Ba bộ phận này, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, sẽ quyết định một tông môn về sau có cường đại hay không.

Sau khi nghiêm túc cân nhắc tự hỏi bản thân, ngày hôm sau Quân Thường Tiếu lên đường tiến về Lận Uyên thành, dự định mua công trình tương ứng, chân chính vì sự nghiệp không dựa vào hệ thống mà bước ra đầu tiên.

Các đệ tử muốn học tập đan đạo, thì phải tiến hành thực tiễn, cho nên các loại công trình đan lô không thể thiếu, các loại dược liệu thông thường cũng không thể thiếu.

Y Dược Đường cùng Chế Tạo Đường tuy có Ngụy lão cùng Phạm Dã Tử quản lý, nhưng đi lên thượng giới thì không thể xưng là đại sư nữa, những dược liệu cần mua, những sách trong Chế Tạo các, có thể để cho họ học đến già.

Vật liệu, công cụ, sách đều có thể mua được, vấn đề quan trọng là có tiền hay không thôi.

Cẩu Thặng hắn không phải có quá nhiều tiền, chỉ cần mua những thứ đủ dùng là được.

“Đạp!”

Lần nữa bước vào Lận Uyên thành, dừng ở đường chính rộng lớn.

Vẫn là vẻ mặt yếu đuối trước kia, nguyên nhân là nghe Phùng Quy Trần nói qua, có thể mua được dược liệu.

Chỉ cần đối phương không phải là đồ ngốc, thì nhất định có thể ý thức được giá trị của mình!

Ta chính là Quân Thường Tiếu, mau đến bái kiến ta!

“Xoát xoát xoát!”

Đúng vào lúc này, một đám binh sĩ mặc chiến giáp gấp rút đi đến, tươi cười nói: “Hoan nghênh tiểu hữu tới Lận Uyên thành chơi lần nữa!”

Khoảng thời gian này thành chủ một mực đi tìm Quân Thường Tiếu, dù sao có thể để cho Phùng Quy Trần dùng nhiều tiền mua dược liệu như vậy, nhất định là một người có năng lực!

Đang không có tin tức gì, thủ hạ đột nhiên đến báo, hung thủ đánh Thiếu thành chủ đã vào thành, thế là chạy hộc mạng tới.

“Ách......”

Quân Thường Tiếu cười gãi gãi đầu, nói: “Ta đến mua chút vật dụng hàng ngày, không cần thành chủ tự mình đến nghênh đón như thế.”

Đừng nhìn gương mặt hắn ta không có biểu lộ chập chùng gì, thực ra nội tâm đang thoải mái cực kì, vì dù sao cũng là một người thích sĩ diện.

“Tiểu hữu cần cái gì cứ việc nói, Lư mỗ ra lệnh cho thuộc hạ ngay lập tức đi mua.”

Lư thành chủ không chỉ có biểu hiện khách khí khác thường, còn dẫn Quân Thường Tiếu đến phủ thành chủ làm thượng khách.

Lúc đó, người qua lại trong thành không khỏi ngạc nhiên hoang mang.

Có phải người thanh niên yếu ớt đó vừa đánh bại Thiếu thành chủ cách đây không lâu không? Tại sao thành chủ lại đến gặp trực tiếp hắn ta?

......

Tại đại sảnh của phủ thành chủ.

Quân Thường Tiếu xem sự tinh giản trang trí cùng đồ cổ bình hoa loại hình tùy ý bày ra, liền chân thành nói: “Lư thành chủ là người gia cảnh bần hàn, giản dị tự nhiên nha.”

“Quá khen, quá khen.”

Lục Đức Thủy khoát tay áo, cười nói: “Chỉ có cơm rau dưa, tiểu hữu đừng ghét bỏ.”

Quân Thường Tiếu bưng chén trà đặt ở trước mặt lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, khen: “Trà ngon, trà ngon.”

Lư Đức Thủy nói: “Tiểu hữu họ gì?”

“Ta họ Quân.”

“Quân công tử tuấn tú lịch sự, khí chất hiên ngang, chắc phải có thân thế hiển hách!” Lư Đức Thủy xu nịnh nói, kỳ thật lời nói có ý tứ là, có thể mang dược liệu ra để Phùng Quy Trần chấn kinh, tuyệt đối là đại sư nha!

Quân Thường Tiếu cười khiêm tốn nói: “Quân mỗ không có thân thế hiển hách gì đâu, đơn giản chỉ là quản lý một cái môn phái nhỏ không có thành tựu gì.”

“A?”

Lư Đức Thủy có chút kinh ngạc nói: “Quân công tử là tông chủ của một tông?”

“Đúng vậy.” Quân Thường Tiếu gật gật đầu.

Loại bộ dáng ra vẻ văn nhã này thực sự quá muốn ăn đòn.

“Hóa ra là một tông chủ, thất kính thất kính!” Lư Đức Thủy nắm chặt tay, sau đó hỏi: “Xin hỏi tông môn tên gì?”

“Vạn Cổ đệ nhất tông.”

“Hả?” Cơ mặt Lư Đức Thủy co lại.

Hắn đã từng nghe nói qua cái tông môn này từ hạ giới lén qua đi lên, lại khiến cho Ngự Kiếm Huyền Tông, Lăng Đao Huyền Tông ăn quả đắng.

Quân Thường Tiếu đặt chén trà xuống, nói: “Ta nghe nói Lư thành chủ trước đó không lâu đã cùng Phùng đường chủ làm một cuộc làm ăn?”

“Cái này......” Lư thành chủ muốn nói, mình cũng chưa gặp quý tông bao giờ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, xoát một chút đứng người lên, kinh ngạc nói: “Quân tông chủ nói Phùng đường chủ, có phải là...... Phùng Quy Trần Phùng đại sư?”

“Đúng là như vậy.”

Quân Thường Tiếu cười gật đầu nói.

Biểu hiện trên mặt Lư thành chủ lập tức đặc sắc.

Phùng đại sư nếu là đường chủ của Vạn Cổ tông.

Đã như vậy......

“Ta gọi con trai của ta qua đây, để nó bị đánh vài lần nữa có được không?”

“Lư thành chủ.”

Quân Thường Tiếu chân thành nói: “Quả thật lần này bổn tọa tới Lận Uyên thành không chỉ có mua vật dụng hàng ngày, còn hy vọng có thể mở một quán kinh doanh nhỏ tại quý thành, ngươi xem, có thể dàn xếp hay không?”

Đến thời điểm này hắn nghĩ rằng, chỉ dựa vào bán dược liệu cũng có thể phát tài, nhưng cần phải chờ rất lâu, nếu như kinh doanh các loại sản nghiệp tại thượng giới, chắc chắn là một lựa chọn tốt.

Ở hạ giới, Quân Thường Tiếu ỷ vào Ngải gia chủ cùng Đường nhị công tử làm ăn, sản nghiệp của tông môn chỉ có cửa hàng thú, lần này tới thượng giới nhất định phải làm một mình, bởi vì có mạng lưới quan hệ của Phùng Quy Trần, có Thông Cổ chân nhân!

“Ai”

Đến để trêu chọc ta!


Bình Luận (0)
Comment