Chương 1383. Kiếm tiền, có tiền
Tiệm đan dược Vạn Cổ đã gây dựng được hơn nửa tháng, Viên công tử vẫn chưa có trở lại tông môn. Bởi vì hai khoảng cách có chút xa, ngày ngày chạy tới chạy lui cơ bản là điều không thực tế.
Quân Thường Tiếu nghĩ là, một tháng kết toán một lần, vậy thì về phương diện dược liệu này cũng có thể hoàn thiện, không những thế còn có thể phân phối những đan dược hoàn toàn mới đem đi buôn bán.
“Tông chủ.”
Có một ngày, Hà Vô Địch tới gặp hắn, nói: “Đệ tử đã đột phá đến Võ Thánh hậu kỳ rồi!”
“Nhanh như vậy?”
Trên khuôn mặt tươi cười của Quân Thường Tiếu lập tức hiện lên tia kinh ngạc.
Ở trong đám đệ tử trọng tâm, Dạ Tinh Thần cũng chỉ mới đột phá đến Võ Thánh đỉnh phong mà thôi.
Hà Vô Địch khó có khi được khen lấy một lần, không phải là để khoe, mà là nói: “Ta đến xin tông chủ cho phép, ta muốn ra ngoài tiến hành tu luyện.”
Trong tông môn có rất nhiều công trình võ đạo ở hạ giới, trên cơ bản là không theo kịp bước chân của nơi này, cắm đầu ở tông môn tu luyện, còn không bằng đi ra ngoài tìm kiếm được nhiều kích thích hơn.
Kỳ thật Dạ Tinh Thần cũng có ý định này, nhưng là lần trước ở Tĩnh Thủy trấn bị Tôn Mục Thành hung hăng đả kích nên đã dừng suy nghĩ này lại, quyết tâm dốc lòng tu luyện, chờ đến khi đột phá cấp bậc cao hơn mới ra ngoài huấn luyện.
“Muốn đi bao lâu?”
“Cái này cũng khó mà nói.”
“Vậy ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn đấy.”
Quân Thường Tiếu cũng biết là tông môn của bọn họ vừa mới bước lên thượng giới, có rất nhiều công trình đã bị đào thải, mà về mặt đan dược lại nhất thời không có cách nào cung cấp được cho toàn bộ mọi người, vì vậy để cho các đệ tử xuất môn ra ngoài ren luyện bản thân không thể nghi ngờ là một sự lựa chọn tốt nhất.
Nguy hiểm thì tất nhiên sẽ có.
Mà cơ hội thì cũng nhất định sẽ có.
Tuy vậy nhưng Cẩu Thặng hắn vẫn có chút không yên lòng, nói: “Đi, để Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ cùng đi với ngươi, Trên đường có thể giúp đỡ lần nhau.”
“Vâng!”
Hà Vô Địch rời đi sau đó đến tìm hai người kia bàn về chuyện ra ngoài huấn luyện, cuối cùng đều nhận được câu trả lời ‘đồng ý’ của bọn họ, nhất trí đi lên.
Kết quả là, ba người rời đi Vạn Cổ tông, bước lên hành trình kỳ diệu khi không có tông chủ đại nhân bảo hộ che chở.
“Chờ một chút!:
Mới vừa đi tới chân núi, sau lưng liền truyền đến giọng nói: “Bản đường chủ đi cùng các ngươi.”
Quân Thường Tiếu thực sự là không thể yên lòng để ba người bọn hắn ra ngoài, cho nên để A Tử đi theo, dù sao hắn cũng từng trải qua sinh hoạt ở thượng giới, chắc hẳn là có kinh nghiệm không tệ.
Đến đây, tổ đội ba người thích não bổ đã tập hợp đủ, hơn nữa còn nhiều thêm một tên chuyên cõng nồi, cõng lá chắn là Tiêu Tội Kỷ.
“Định đi chỗ nào?” Tử Lân Yêu Vương kiêu ngạo hỏi, bộ dáng kia giống như là, mặc kệ có đi đến nơi nào, bản vương cũng có thể đảm bảo an toàn cho các ngươi, cho nên cứ to gan lớn mật mà chọn địa điểm đi!
Hà Vô Địch mở ra bản đồ, đưa tay chỉ lên điểm đỏ đã đánh dấu ở trên bản đồ, nói: “Động Quỷ Vương đi.”
Dạ Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ lập tức hiểu, chuyến đi này chỉ sợ tiểu sư đệ này của bọn hắn đã sớm chuẩn bị tốt kế hoạch rồi đi.
Vẻ mặt Tử Lân Yêu Vương đang một điệu bộ vênh váo tự đắc nghe thấy vậy lại đột nhiên trở nên nghiêm túc, nói: “ Đây chính là một trong những cấm địa vô cùng nguy hiểm ở thượng giới, lấy tu vi này của các ngươi tiến vào, khẳng định chỉ có đi mà không có đường trở về!”
“Cũng là bởi vì hung hiểm nên mới gọi là đi lịch luyện.” Hà Vô Địch nói.
“Không sai!”
Dạ Tinh Thần cùng Tiêu Tội Kỷ đều gật đầu đồng ý.
Nếu như không có chút nguy hiểm nào thì sao có thể gọi là ra ngoài tập luyện, vậy là ra ngoài du ngoạn mới đúng. Chỉ có càng nhiều nguy hiểm mới càng nhiều kích thích.
“Hơn nữa.”
Hà Vô Địch nói: “Chúng ta chỉ ở khu vực bên ngoài lịch luyện mà thôi.”
“Vậy thì được rồi.”
A Tử hắn có can đảm trộm trứng rồng thì tất nhiên cũng là người gan dạ, ba cái tên nhóc Phá Không Cảnh này ngay cả tay mơ cũng chưa có đạt tới còn dám đi, hắn chắc chắc sẽ phải hỗ trợ tới cùng!
“Đi!”
Giọng điệu vang lên giòn tan đầy hưng phấn, bốn người lập tức lên đường rời khỏi Vạn Cổ tiên sơn.
“Tông chủ.”
Lý Thanh Dương lúc này đang đứng trước cửa tông môn cau mày nói: “Tại sao ta luôn có cảm giác để cho mấy người bọn hắn ra ngoài huấn luyện là sẽ gặp phải nguy hiểm vậy!?”
Hắn lúc đầu cũng muốn đi, nhưng do tông chủ giao nhiệm vụ đi tiến hành tiếp cận đến khu vực chưa khai phá ở Vạn Cổ tiên sơn, cho nên trong thời gian này đều phải mang theo Bội Kỳ đi thăm dò địa hình.
“Có tử đường chủ đi theo chắc mấy người bọn hắn sẽ không xảy ra cái vấn đề lớn gì.”
Không phải Quân Thường Tiếu không biết trên thượng giới sẽ có nhiều mối nguy hiểm, nhưng các đệ tử đã tới đây, đương nhiên là phải chuẩn bị tốt trước sẽ phải đối mặt với những hung hiểm này. Bọn hắn cũng không thể nào ở bên trong sự bao bọc không buồn không lo mà trưởng thành mãi được.
......
“Oanh!”
“Oanh!”
Cách Vạn Cổ tông ngàn dặm xa xôi, trong núi, từng đợt yêu khí cường đại đều tùy ý mà bộc phát ra ngoài, khiến cho những cây cối hoa cỏ xung quanh chấn động đến nỗi run lẩy bẩy, Tử Lân Yêu Vương bộc lộ nửa người, hiên ngang kiêu ngạo mà đứng ở vị trí trung tâm.
Vì cái gì mà không có cởi quần, đương nhiên là bởi vì mấy hung thú ở đây quá yếu rồi, một bên chiến đấu một bên cở áo liền có thể giải quyết được hết toàn bộ.
“....”
Ba người Dạ Tinh Thần lúc này đều mang một bộ mặt sụp đổ.
“Lão đại. Thật vất vả mới có thể gặp được mục tiêu chiến đấu, kết quả lại bị ngươi tới quần cũng không kịp cởi liền giải quyết hết, bọn ta còn lịch luyện cái rắm à!?”
“Đi.”
Tử Lân Yêu Vương ngạo nghễ nói.
Kết quả là, đám người lại tiếp tục lên đường.
Trên đường đi tới Động Ma Vương, cũng gặp không ít mấy hung thú có cảnh giới cao, nhưng kết quả lại đều bị hắn đánh hết, mà ba người bọn họ từ đầu đến cuối cũng chỉ đóng vai trò là người xem mà thôi.
“Tốt lắm.”
Tông chủ phái tứ đường chủ đến đây cũng không phải là bảo hộ chúng ta, mà là cố ý tới đoạt danh tiếng a!
“Rống!”
“Rống!”
Có một ngày, mấy trăm đầu hung thú tương đương với cấp bậc Võ Thánh xuất hiện trong dãy núi hoang vu này, đồng thời cũng vây khốn mấy người Dạ Tinh Thần, Hà Vô Địch và Tiêu Tội Kỷ trong một vòng tròn.
Tử Lân Yêu Vương trái lại lần này lại không có xuất chiến, đứng ở trên núi đá phía xa, nói: “Xin mời các ngươi biểu diễn!”
“....”
Chúng ta có một câu không biết có nên nói hay không!
“....”
Một tháng sau.
Viên công tử trở về tông môn.
“Ngươi đừng có nói trước!” Quân Thường Tiếu ngắt lời nói: “Để bản tọa đoán xem ngươi kiếm được bao nhiêu trở về!”
“....”
Viên công tử lúc này thức thời ngậm miệng lại.
“Một ngàn vạn?”
“Không phải.”
“Hai ngàn vạn?”
“Cũng không phải.”
Trên mặt Quân Thường Tiếu dần xuất hiện tia khó hiểu.
Bên trọng tiệm đan dược có bao nhiêu đan dược hắn đều biết, theo giá cả mà hắn đã định trước, coi như bán sạch hết cũng chỉ được có hai ngàn vạn a!
Viên công tử cười nói: “Tông chủ, có mấy người đến từ gia tộc ở Tư Đại thành trì biết được hiệu quả đan dược của chúng ta nên lấy giá cao hơn gấp hai giá gốc để thu mua, cho nên những đan dược mà Phùng đường chủ luyện chế kia tất cả kiếm được ba ngàn vạn lợi nhuận.
Quân Thường Tiếu đưa tay che ở trên mặt, phát ra tiếng cười cổ quái 'Hắc hắc ha ha khanh khách'.
“Tông chủ.”
Viên công tử yếu ớt nói: “Người không có......”
“Xoát!”
Đột nhiên, Quân Thường Tiếu đứng dậy, một chân giẫm trên ghế, cao giọng hát một bài hát thần thánh tẩy não phơi bày tuổi tác của mình: “Ta kiếm được tiền rồi, kiếm tiền rồi, ta cũng không biết làm sao để tiêu, ta tay trái mua cái Nokia, tay phải mua cái Motorola......”
Phốc ————————
Viên công tử đứng tại chỗ phun máu, người cũng bị rinh ra khỏi đại điện.
Trong võ đạo mọi người có thể coi Cẩu Thặng hắn là một tiểu lính mới, nhưng về phương diện ca hát thì tuyệt đối có thể được xưng là ‘đại sư’.
......
Chi phí cho lô đan dược đầu tiên mà Phùng đường chủ làm ra cũng chỉ có mấy chục vạn mà thôi, kết quả khi cầm đan dược đi đến Vạn Cổ tiệm buôn bán, vậy mà lại kiếm lời được đến ba ngàn vạn huyền thạch, khó trách lại làm Quân Thường Tiếu hưng phấn kích động đến nỗi đứng luôn tại chỗ mà hát như vậy.
Lúc này vừa mới kinh doanh được một tháng, chỉ cần phương diện dược liệu có thể liên tục cung cấp, vậy thì một năm, mười năm thì sao? Đây chính là thu hoạch được tài phú không thể tưởng tượng nổi a!
Phát tài, hắn phát tài!
Quân Thường Tiếu từ ban ngày kích động đến ban đêm, từ ban đêm kích động đến hửng đông, sau đó cấp tốc bố trí kế hoạch hoàn toàn mới, nhất thiết phải toàn lực cung cấp cho tiệm đan dược.
Ngụy lão sau khi nhận được mệnh lệnh, cũng tích cực điều động thành viên tiến vào dược điền bồi dưỡng hạt giống dược liệu, Bội Kỳ điên cuồng phun ra nuốt vào khu vực chưa khai hoang, kiến tạo từng mảnh từng mảnh dược điền, từ đó tăng lên sản lượng.
Thấy được tốc độ đang gia tăng, Quân Thường Tiếu ngược lại tỉnh táo ngồi trong thư phòng, kéo ra phiên bản Linh thú các .
Hắn định dùng huyền thạch để nở ra một quả trứng thú vật trước, muốn nhìn xem thế nào.
“Xoát!”
Điểm ở bên trên Lôi Lăng Đản, chọn trúng Lý Thanh Dương.
Quân Thường Tiếu có nhiều khế ước thú, tất nhiên sẽ nhanh quên, cho nên ý định ban đầu là trước tiên phân cho Nhị đệ tử một con, chờ sau này có tiền, lại cho mấy người Tiêu Tội Kỷ sau. Đệ tử tưởng xứng, huyền thạch tương xứng, sau đó liền bấm vào nút đỏ trên màn hình.
“Hô!”
Quân Thường Tiếu hít thở sâu một hơi, tay hợp thành hình chữ thập để ở trước ngực cầu nguyện: “Hy vọng là sẽ trực tiếp ta một cái khắc kim khế ước thú, như vậy thì có thể tương đương với kỳ trân dị bảo ở trên thượng giới này rồi.
‘Đinh! Bắt đầu nở!’
‘Mười, chín, tám...... Một!’
‘Đinh! Lôi Lăng Đản nở thành công, tự động cùng đệ tử Lý Thanh Dương ký kết khế ước!’
‘Mẹ trứng!’
Quân Thường Tiếu cảm khái vô cùng nói: “Thật mẹ nhà nó nở nhanh thật đấy!”