Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1395 - Chương 1395. Khoáng Mạch Huyền Thạch Cỡ Trung.

Chương 1395. Khoáng mạch huyền thạch cỡ trung.
“Bảo bối.”

Quân Thường Tiếu nói: “Cám ơn cái miệng của ngươi.”

......

Hệ thống rơi vào trầm mặc.

Từ khi ký chủ đến đây tìm kiếm khoáng mạch huyền thạch cho tới bây giờ, hoàn toàn không có gặp được bất kỳ nguy hiểm nào, cái này đã có chênh lệch rất lớn với đầm rồng hang hổ !

Cả một đời này của Hà Vô Song không thoát được quan hệ với cái cửa, cả đời này của ta chẳng lẽ cũng không thoát được quan hệ với vả mặt sao?

Quân Thường Tiếu lấy cái bản đồ ra một lần nữa, so sánh nghiêm túc với hoàn cảnh xung quanh, cuối cùng xác định được nơi này chính là nơi mà hắn muốn tìm!

“Tên kia không có lừa gạt ta!”

“Chúng ta phát tài, phát tài rồi!”

Mặc dù chưa thấy qua khoáng mạch ở thượng giới, nhưng dù sao hắn đã đào không ít ở dưới hạ giới, ở đây tập hợp nhiều thuộc tính bàng bạc của trời đất như vậy cũng đại biểu cho việc ở dưới mặt đất nhất định có giấu huyền thạch cực kỳ phong phú!

Bây giờ Quân Thường Tiếu thiếu nhất chính là tiền, nếu như một cái khoáng mạch có thể cung cấp một lượng lớn tài nguyên, thì khẳng định không thể nghi ngờ siêu thoải mái!

“Tông chủ.”

Hắc La Sát tỉnh táo lại nói: “Người của LinhVi Chân tông có thể cũng phát hiện ra hay không? Mấy con thú mà mấy tên kia chiến đấu có thể chính là yêu thú thủ hộ của khoáng mạch.”

“Vậy thì thật tốt.”

Quân Thường Tiếu nói: “Để bọn họ đi kiềm chế, chúng ta đục nước béo cò.”

“…”

Khóe miệng của Hắc Bạch La Sát co giật một chút.

Nếu thật là như thế, bây giờ hành động, chính là cướp đoạt khoáng mạch huyền thạch cùng cường giả cấp Chân!

Kích thích!

Quá kích thích!

“Đi!”

Quân Thường Tiếu nhảy xuống đầu tiên, đám người bám sát theo phía sau.

Ở bên trong đất trũng cũng có thảm thực vật sinh trưởng rậm rạp, bên trong còn tồn tại yêu thú có thực lực không giống nhau, nhưng bởi vì có ẩn tu thuật nên bọn chúng cũng không phát hiện ra có con người đang tới gần khu vực có thuộc tính trời đất nồng nặc nhất.

“Xoát!”

“Xoát!”

Một lúc sau, Quân Thường Tiếu và mấy người khác dừng lại ở khu vực trung tâm.

Nơi này là một mảnh đất tương đối vắng vẻ, có thể dùng mắt thường nhìn thấy thuộc tính trời đất bàng bạc rõ ràng đang xông tới, hiện lên tình trạng sương mù hội tụ giữa không trung..

“Tông chủ!”

Hắc La Sát kết luận nói: “Phía dưới chắc chắn có khoáng mạch!”

“Xoát!”

“Xoát!”

Quân Thường Tiếu vung hai tay lên, mấy chục lá cờ nhỏ nhanh chóng bay ra, cắm xuống biên giới khu đất trống, trong nháy mắt trận pháp cắt đứt hội tụ!

Thủ pháp bày trận nước chảy mây trôi, khiến cho Hắc Bạch song sát kinh ngạc không thôi.

Theo sự hiểu biết về trận pháp của tông chủ, cũng phải tính đến đại sư ở trên thượng giới đi?

Nhất định là vậy.

Mười năm nghiên cứu gần đây, tóc đều đã rụng sạch, không phải cố gắng vô ích!

Hơn nữa, sau khi đến trên thượng giới, còn lấy được từ nơi Thái Huyền lão nhân một trận pháp có quan hệ với bản đồ, hắn hơi dụng tâm nghiên cứu một chút,giá trị kinh ngiệm có thể nói đã tăng vọt.

Không thể phủ nhận, sau khi tiếp xúc với trận pháp, Quân Thường Tiếu đều dựa vào dịch tư chất để tăng lên, nhưng khi đi nghiên cứu trận pháp đoạt thiên địa tạo hóa đại trận thì phải dựa vào chính hắn.

Hắn không muốn bởi vì thường xuyên bật hack, thì sẽ không để ý đến ưu điểm của Cẩu Thặng, không để ý đến nghị lực của hắn, xem nhẹ...... Phi, ta nói không nổi nữa rồi.

......

Sau khi đã bố trí trận pháp xong xuôi, đám người không còn áp chế tu vi nữa, mà gia tăng các loại linh năng để bắt đầu đào đất trống lên.

Quân Thường Tiếu phân công rất rõ ràng, hắn cùng với các đệ tử sẽ phụ trách đào hố, Hắc Bạch La Sát sẽ phụ trách trông nom, nếu như người của Linh Vi Chân tông đến đây, nhất định phải ngăn chặn bọn họ lại hoặc là dẫn bọn họ đi.

Cái khoáng mạch huyền thạch này, lão tử chắc chắn phải có được!

Loại kho báu của trời đất, không phải do ai là người tìm được, mà là ai là người đã đào được!

Không ai có thể cưỡng ép chiếm lấy nó, trừ khi bị áp chế trên thực lực tuyệt đối.

Lấy tính cách khiêm tốn và không khoe khoang của Cẩu Thặng, dù là khoáng mạch bị tông môn cấp Tiên coi trọng, chỉ cần là hắn muốn, khẳng định hắn sẽ nghĩ ra biện pháp để đạt được.

Không có cách nào khác.

Ai bảo sư tôn của hắn chính là Thông Cổ chân nhân đâu, ai bảo hắn có hậu trường mà giới đường đều phải kiêng kị!

Bởi vậy có thể nhìn thấy được, Cẩu Thẳng đã để lại hố cho sư tôn trên đường càng chạy càng sâu, mặc dù tạm thời còn không có cái gì, nhưng khi các loại mâu thuẫn tất cả đều bộc phát, tất nhiên sẽ hóa thành một cái nồi lớn nặng nề như ngọn núi Thái Sơn.

Thông Cổ chân nhân có thể cõng lên được hay không, thì phải nhìn đạo tâm cùng thực lực của ông ta mạnh bao nhiêu.

“Xoát!”

“Xoát!”

Quân Thường Tiếu cùng đệ tử đồng tâm hiệp lực đào xuống, dưới sự gia tốc hết lần này đến lần khác, một cái hố to có bề sâu khoảng chừng mấy trăm trượng đã hiện ra, vừa vặn chạm đến mặt bên ngoài tầng nham thạch của khoáng mạch.

“Tông chủ!”

Tiêu Tội Kỷ bưng lấy một viên khoáng thạch tinh thuần, kích động không thôi nói: “Đào được huyền thạch rồi!”

“Đào! Đào nhanh lên!”

Cảm xúc lúc này của Dạ Tinh Thần cùng Hà Vô Song cũng đã tăng vọt, cũng lần lượt phá vỡ tầng nham thạch này, tạo thành một hình dạng giống như cái cửa hang, hiện ra trong tầm mắt chính là hình ảnh từng huyền thạch ánh sáng óng ánh long lanh chìm một nửa trong đất bùn!

“Trời ơi!”

Tiêu Tội Kỷ kinh ngạc nói: “Có nhiều như vậy sao!”

Hà Vô Song nghiêm túc nói: “Thấp nhất cũng phải là một khoáng mạch hạng trung!”

Quân Thường Tiếu mừng rỡ như điên nói: “Thật sự là muốn phát tài!”

“Tông chủ!”

Nhưng vào lúc này, giọng nói của Hắc La Sát truyền đến: “Người của Linh tông đã đến đây!

Quân Thường Tiếu vội vàng nói: “Ngươi cách xa trận pháp trong một khoảng cách nhất định nếu không sẽ bị bọn họ phát hiện ra, tuyệt đối đừng để bọn họ đến gần đây!”

“Tuân lệnh!”

Hắc Bạch La Sát nhìn về phía nhau một cái, cảm giác kích thích mãnh liệt trong nháy mắt tràn vào trong lòng, sau đó bay từ chỗ tối ra ngoài, triển khai toàn bộ tu vi hướng về phía người của Linh Vi Chân tông như muốn giết chết bọn họ.

Tông môn cấp Chân có cường giả cảnh đan đã đến lục chuyển, năm đó hai người bọn họ hành tẩu giang hồ rất ít khi đi trêu chọc, bây giờ lại vì tông môn tự nhiên sẽ không thèm để ý!

......

Lại nói đến người của Linh Vi Chân tông, sau khi giải quyết hết đám yêu thú thủ hộ khoáng mạch đã lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến đây, trong đó một người đàn ông có râu quai nón cau mày nói: “Thật kỳ quái, tại sao có thể có người xuất hiện bên trong khu vực ta đã bày ra trận pháp?”

Lão giả dẫn đầu cũng nói: “Có thể là xông vào động Ma Vương để tu luyện, không quen đường nên ngoài ý muốn đi tới chăng.”

“Ngũ trưởng lão chỉ hô lên một câu, đã dọa bọn họ chạy đi ra ngoài, chắc chắn là xông vào cấm địa để tu luyện.” Một người cười nói.

Nhưng mà cường giả của Linh Vi Chân tông hoàn toàn không nghĩ tới, những người sợ hãi kia không những không có rời đi, mà còn đang gan to bằng trời cướp lấy khoáng mạch, hơn nữa, bởi vì từng có kinh nghiệm đào qua, tốc độ thu hoạch huyền thạch của bọn họ siêu cấp nhanh!

Nhất là Quân Thường Tiếu, sau khi xuất Ngũ Hành chi thổ ra thành lập liên hệ với bùn đất, từng viên huyền thạch đã được tróc ra, Tiêu Tội Kỷ phụ trách chứa khoáng thạch hối hả ngược xuôi, bận tối mày tối mặt.

“Ha ha ha!”

Người trung niên nhân kia cười to nói: “Nhìn xem thuộc tính trời đất đã hội tụ ở giữa không trung, nơi này ít nhất là chứa đựng một tỷ khoáng mạch huyền thạch cỡ trung, nếu như móc được toàn bộ ra, cũng có thể tiếp tế cho tông môn không ít tài nguyên đâu.”

Nếu để cho Cẩu Thặng nghe được lời này, sợ rằng hắn sẽ kích động đến nhảy dựng lên!

Một tỷ!

Cái này trong mắt của nhà giàu nhất khả năng cũng chỉ là một cái mục tiêu nhỏ, nhưng ở trong mắt của một cái tông môn bình thường, tuyệt đối chính là con số trên trời!

“Hô hô hô!”

Khi người của Linh Vi Chân tông môn sắp tới gần khu vực đất trũng, Hắc Bạch La Sát cũng lao ra từ một hướng khác, không nói lời nào bắt đầu tập hợp triển khai các loại thế công kích!

“Có người đến!”

“Đề phòng!”

Hơn mười tên chuyển đan cảnh nhanh chóng dựa sát lưng vào nhau, các loại võ học cùng chí bảo đều lôi hết ra, hóa giải tất cả các loại năng lượng được đánh tới.

“Xoát!”

Hắc Bạch La Sát rơi vào trên đá lớn, giọng nói lạnh lẽo âm u: “Không nghĩ tới có thể gặp được kẻ thù ở chỗ này!”

“Kẻ thù?”

Cường giả của Linh Vi Chân tông đã lập tức ý thức được đây chính là bọn họ đang gặp phải kẻ thù, nhưng mà khi nhìn thấy bộ mặt thật của đối phương xuyên qua khăn che mặt lại phát hiện là người cực kì lạ lẫm, không khỏi buồn bực nghĩ, tông môn có đắc tội hai cái tên võ giả có thực lực đan cảnh lục chuyển này sao?

Không có đắc tội.

Hắc Bạch La Sát nói như thế, cũng là chuyển đi lực chú ý của bọn họ, không cho bọn họ có cơ hội nghĩ đến khoáng mạch mà thôi.

“Hai vị này.”

Giọng nói lạnh lùng của Ngũ trưởng lão Linh Vi Chân tông vang lên: “Giữa chúng ta đã có thù oán gì?”

Hơn mười người bọn họ có thể giải quyết hết một con yêu thú có thực lực có thể so với lục chuyển, đương nhiên sẽ không kiêng kị Hắc Bạch song sát, nhưng dù sao nơi đây cũng có khoáng mạch, không muốn bị người ngoài phát hiện ra cho nên chỉ có thể phòng ngừa giao thủ.

“Chư vị e rằng đã quên hành động trên núi Vân vụ?

“Núi Vân vụ?”

Ngũ trưởng lão và mấy người khác đều mờ mịt.

Nơi này, Linh Vi Chân tông đã từng đi qua vào hơn ngàn năm trước, nhưng ở trận đó bọn họ đều không phải người trong cuộc, cho nên trong đó đã có chuyện gì xảy ra, đương nhiên bọn họ cũng không rõ ràng.

Đúng vậy!

Nếu như bọn họ đã có mặt ở hiện trường, làm sao có thể lắc lư ở đây được nữa.

Bạch La Sát lạnh lùng nói: “Xem ra, chắc hẳn các ngươi đã quên, lão phu nhất định phải nói rõ cho các người nhớ ra, để các ngươi hiểu rõ từ đầu đến cuối, hiểu rõ cái gì gọi là oan có đầu nợ có chủ.”

Mục đích của hắn ta cùng Hắc La Sát cũng chỉ có một cái, đó chính là làm cho đối phương không thể đến gần trận pháp ngăn cách, dùng hết khả năng để kéo dài thời gian.

Ngũ trưởng lão cũng lo lắng khoáng mạch sẽ bị hai người phát hiện ra, cố gắng ổn định lại cảm xúc, phòng ngừa mọi chuyện trở nên nghiêm trọng, cho nên chắp tay nói: “Ta rửa tai lắng nghe!”

Mẹ nó!

Phối hợp như vậy sao?

Bạch La Sát cũng không khách khí nữa, nói: “Mọi chuyện phải nói đến ở núi Vân vụ sơn nửa tháng trước nói đến......”

Kéo dài thời gian cũng giống như số lượng người mà hắn đã gặp qua ở trên giang hồ, đánh một trận chính là một chương, ra cái chiêu thức cũng là một chương, vận dụng một con át chủ bài cũng chính là một chương, hắn ta đã học được tinh túy, thao thao bất tuyệt từ nửa tháng nói đến chuyện xảy ra vào hôm nay, cường giả của Linh Vi Chân tông nghe được mà đầu óc trở nên quay cuồng.

“Hai vị ca ca này!”

Nhưng vào lúc này, giọng nói của Quân Thường Tiếu truyền đến: “Đã đào xong, rút lui!”

--


Bình Luận (0)
Comment