Chương 1407. Chờ chúng ta trở về!
Quân Thường Tiếu có chết cũng không thừa nhận mình trộm trứng, hơn nữa, lại bởi vì còn chưa nở ra, các đại tộc bầy không có cách nào có thể xác định, cho nên sau khi trải qua một phen thương lượng, chỉ có thể lựa chọn rời đi.
“Chư vị.”
Trước khi đi, nghe Cẩu Thặng nói: “Nếu như bản tọa tìm được trứng, chắc chắn sẽ ngay lập tức thông báo các ngươi đến nhận!”
Bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đi theo các tộc rời đi, cho hắn một suy nghĩ mới, về sau phân phát khế ước thú cho các đệ tử khác, an bài đến các tộc khác ăn nhờ ở đậu.
Các đại tộc đàn hoặc là buồn bực rầu rĩ, hoặc là hùng hùng hổ hổ rời đi, duy chỉ có mỗi tứ đại Long Vương của Long tộc không rời đi, bởi vì bọn họ còn không có nhìn thấy Long Hoàng tương lai.
“Tiểu tử thối.”
Thông Cổ Chân Nhân truyền âm nói: “Nhanh kêu khế ước thú của ngươi ra đây, đi theo mấy Long Vương này rời đi.”
“Ấy…”
Quân Thường Tiếu lập tức lúng túng.
Khế ước thú của Lý Thanh Dương là ở dưới tình huống bình thường ấp ra, hình thái phương diện không có biến hóa gì, nhưng tiểu long long đã biến dị trong lúc ấp trứng, điều này nếu như bị cường giả long tộc phát hiện ra có điều gì đó không đúng, vấn đề chỉ sợ có chút nghiêm trọng.
“Tiểu tử!”
Thanh Minh Long vương lạnh lùng nói: “Chúng ta sớm đã cảm nhận được khí tức của Long Hoàng, ngươi coi như che giấu cũng vô ích, cho nên vẫn là nhanh chóng giao ra đi.”
Ba tên Long Vương khác cũng dần dần phóng thích tu vi, hiển nhiên đối phương chỉ cần không phối hợp thì sẽ động thủ.
Các đại tộc đàn bởi vì kiêng kị Thông Cổ Chân Nhân và Kỳ Dã Chân nhân, chỉ có thể bị ép thỏa hiệp mang theo bọn người Lý Thanh Dương rời đi, nhưng bốn tên trong long tộc có sức chiến đấu mạnh nhất tuyệt không sợ, thậm chí hi vọng đối phương có thể cùng mình đánh nhau.
Hiếu chiến.
Là một trong những đặc tính của Long tộc.
“Đồ nhi.”
Thông Cổ Chân Nhân nói: “Mấy tên Long Vương này có chút khó giải quyết.”
“…”
Quân Thường Tiếu bắt đầu rối rắm.
Vụt!
Đúng vào lúc này, Tiểu Long Long bay xuống từ Long Thủ Phong, rơi xuống bên cạnh hắn, nói: “Ta đi với các ngươi.”
“Là Long Hoàng của chúng ta!”
Long Phi núp trong bóng tối vô cùng kích động nói.
Long Đằng thì cau mày nói: “Khí tức làm sao lại có chút không đúng rồi?”
Quanh thân Tiểu Long Long tản ra khí tức hoàng giả chỉ có long tộc mới có thể cảm nhận được, nhưng là trong đó còn pha tạp một chút khác biệt, cảm giác tựa như là huyết thống không thuần!
Huynh đệ Long Đằng đều phát hiện ra, bốn tên Long Vương đương nhiên cũng ý thức được, thế là lập tức nhíu mày.
Không sai.
Đây chính là Long Hoàng mình muốn tìm.
Nhưng khí tức phát ra vì sao có chút không giống bình thường?
May mà Tiểu Long Long hiện tại tiến vào hình thái thứ ba, triệt để hóa thành hình người, nếu như vẫn là hai hình dáng thằn lằn lúc trước, chỉ sợ sẽ làm cho bọn họ xù lông tại chỗ mất!
“Chủ nhân.”
Tiểu Long Long đưa lưng về phía Quân Thường Tiếu, nói: “Đa tạ những năm này đã chiếu cố.”
“Cũng không phải sinh ly tử biệt, nói thương cảm như vậy làm cái gì.” Quân Thường Tiếu lắc đầu nói.
Biểu hiện của Tứ đại Long Vương cực kỳ cường thế, điều này khiến cho hắn ý thức được, không giao ra Tiểu Long Long thì rất khó hóa giải mâu thuẫn, cho nên chỉ có thể tiếp nhận kết cục chia xa với khế ước thú.
Thông Cổ Chân Nhân cũng khuyên bảo Cẩu Thặng, nói là: “Khế ước thú này của ngươi chỉ có thể ở Long Vực, mới có thể trở thành rồng thực sự.”
“Đi thôi.”
Quân Thường Tiếu thỏa hiệp nói.
Các đệ tử đều nhịn đau để các đại tộc đàn mang đi, mình lại để cho khế ước thú rời đi thì có là gì?
Huống chi, chuyện này đối với bọn họ mà nói vẫn là một cơ duyên lớn.
Tiểu Long Long cất bước mà đi.
Trên gương mặt đã bớt vẻ non nớt hiện lên hai hàng nước mắt.
Quân Thường Tiếu lần nữa xoay người sang chỗ khác, cưỡng ép đè xuống phần không nỡ ở trong lòng, cắn môi ngẩng đầu nhìn lên trời.
“Chủ nhân.”
Tiểu Long Long dừng ở trước sơn môn, đưa tay lau nước mắt, nói: “Ta sẽ còn trở lại!”
“Muốn đi thì đi nhanh một chút, chớ nói nhảm nhiều như vậy!” Quân Thường Tiếu gào lên.
Tiểu Long Long cất bước đi xuống tông môn, toàn bộ quá trình cũng không quay đầu lại, cho đến khi bị tứ đại Long Vương lấy năng lượng đặc thù bao phủ, lúc này mới dần dần tan biến ở giữa bầu trời.
Theo tứ đại cường giả của long tộc rời đi, sát khí hội tụ ở trong không khí lại yếu đi không ít.
“Phù.”
Tử Lân Yêu Vương thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Long tộc không có truy cứu chuyện trộm trứng, để hắn triệt để như trút được gánh nặng.
Lão Tử thì nhẹ nhõm, nhưng Quân Thường Tiếu mặt nhìn đại điện lại lòng như đao cắt, bi thống không thôi, dù sao mấy đệ tử hạch tâm coi như tâm can bảo bối cùng khế ước thú cứ như vậy mà đi xa mình.
“Tùy ý để người khác đem bọn họ mang đi, người làm tông chủ như ta chính là không phải rất vô dụng sao.”
“Đúng vậy.”
Hệ thống thản nhiên nói.
Quân Thường Tiếu che ngực, nói: “Khó chịu, muốn khóc!”
Đệ tử và khế ước thú đều bị các tộc khác mang đi, mặc dù cũng là cơ duyên của bọn họ, nhưng nếu như đổi một loại tình huống khác thì sao? Nếu như liên quan đến sinh tử thì sao? Chẳng phải là hắn cũng không có năng lực để bảo vệ bọn họ sao?
“Cho nên, ký chủ cần mạnh lên, mạnh đến mức không dựa vào sư tôn, không dựa vào ngoại lực, đến bảo vệ những người thân quan trọng nhất của mình.” Hệ thống nói.
Nó cũng không mượn cơ hội này đi giật dây Quân Thường Tiếu lướt thương thành, bởi vì người bạn bè tốt chân chính sẽ ở thời khắc mấu chốt đưa lên ấm áp.
“Các ngươi còn không đi, là muốn lưu lại ăn trực bữa cơm sao?” Thông Cổ Chân Nhân nhìn về phía võ giả giới đường, trên mặt hiện ra một tia không kiên nhẫn.
“Cáo từ!”
“Cáo từ!”
Nhân mã của Giới đường cấp tốc rời khỏi Vạn Cổ Tiên Sơn.
Thời điểm một mặt dấu chấm hỏi, thời điểm ra đi vẫn như cũ một mặt dấu chấm hỏi.
Thậm chí trên lưng còn cõng vô số nồi lớn, bởi vì các đại tộc đàn đem toàn bộ chuyện trộm trứng ghi tạc trên người bọn họ.
Sự tình là Quân Thường Tiếu làm, nhưng dù sao thuộc về trận doanh nhân loại, cho nên giới đường phụ trách chưởng quản chuyện thiên hạ, nhất định phải làm được chuyện nhận nồi, cũng có thể cõng nồi.
Đương nhiên.
Bọn họ vẫn là thu hoạch một tình báo rất quan trọng, đó chính là Vạn Cổ Tông tông chủ lại là đồ đệ của Thông Cổ Chân Nhân!
“Chủ nhân.”
Trên một đỉnh núi nơi xa nào đó, lão già còng lưng kinh ngạc nói: “Tiểu tử này có hậu trường không nhỏ!”
Hắn và Lăng Dao Nữ Đế đã sớm đến, nhưng bởi vì cường giả các tộc tề tụ ở Vạn Cổ Tông, lại có các cường giả đỉnh cao như Thông Cổ Chân Nhân ở đây, căn bản không có tư cách đi qua đó.
Nói đơn giản.
Loại trận thế vừa rồi kia, người có tư cách đi qua cũng không nhiều.
Lăng Dao Nữ Đế nói: “Giới đường lúc trước còn đang nghị luận làm thế nào để nhằm vào Vạn Cổ Tông, hiện tại chỉ sợ đã triệt để bỏ đi tất cả suy nghĩ này.”
“Kim Hạo nếu như biết, hẳn là cũng sẽ tức hộc máu.” Lão già còng lưng cười nói.
Lăng Dao Nữ Đế từ tốn nói: “Hắn hiện tại càng là nên cầu nguyện, Vạn Cổ Tông không nên quá gần thành lớn, nếu không mạng nhỏ nguy rồi.”
“Đi thôi.”
“Chúng ta trở về.”
Trước khi đi, nhìn về phía một phương hướng nào đó, ở trong lòng thầm nghĩ: “Địa phương hoàn cảnh sinh tồn của các đại tộc đàn dị thường tàn khốc, hắn có thể chịu được hai năm sao?”
Dạ Tinh Thần đang cùng theo cường giả bàn hồ tộc đi đường đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Vạn Cổ Tiên Sơn, cầm nắm đấm nói: “Tông chủ, chờ ta trở về!”
“Gâu gâu!”
Bàn hồ thú có dáng vẻ giống như husky kêu hai tiếng, sau đó cọ xát ở trên người chủ nhân.
Cường giả của Bàn hồ tộc thấy thế, kém chút nhịn không được đánh Dạ Tinh Thần, dù sao đây là tộc người đứng đầu tiếp theo được lựa chọn tỉ mỉ của tộc đàn, vậy mà mơ mơ hồ hồ cùng một nhân loại rác rưởi ký kết bản mệnh khế ước!
Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt cũng đều không tự chủ được dừng lại, nhìn về phía Vạn Cổ Tiên Sơn.
Lần này rời đi tông môn, không biết sẽ gặp phải trắc trở gì, nhưng trong lòng của bọn họ đã có quyết định phải mạnh lên, trở nên càng mạnh mẽ hơn!
Tông chủ.
Đồng môn.
Chờ chúng ta trở về!
...
Thời gian hai năm thật không tính là quá lâu, những hạch tâm đệ tử này trở về, đến cùng sẽ có biến hóa gì, chỉ có rửa mắt mà đợi.
“Đồ nhi.”
Sau khi Thông Cổ Chân Nhân tiễn biệt bằng hữu đến hỗ trợ, ý vị thâm trường nói: “Thượng giới so với tưởng tượng của ngươi còn muốn phức tạp hơn, con đường phát triển tông môn này còn dài đằng đẵng.”
Quân Thường Tiếu nắm chặt nắm đấm, nói: “Sư tôn, đệ tử muốn trở nên càng mạnh!”
Nhìn ra ánh mắt của hắn lóe ra khát vọng đối với lực lượng cùng thực lực, Thông Cổ Chân Nhân chân thành nói: “Như vậy theo vi sư tiến về cực đạo động phủ tiếp nhận thực hiện huấn luyện ma quỷ trong vòng hai năm đi.”
“Được!”
Cùng ngày, Quân Thường Tiếu đem sự vụ của tông môn giao cho Hoa Mân Côi quản lý, dứt khoát kiên quyết rời khỏi Vạn Cổ Tiên Sơn.
Ngay từ đầu, Cẩu Thặng chỉ là lấy danh nghĩa đệ tử của Thông Cổ Chân Nhân để cáo mượn oai hùm, hiện tại theo hắn rời đi lại tiếp nhận huấn luyện ma quỷ, đã đúng nghĩa là sư đồ.
“Phu quân.”
Bên trên Long Thủ Phong, nhìn theo bóng lưng dần dần biến mất, Hoa Mân Côi thầm nghĩ: “Ta sẽ quản lý tốt tông môn, chờ hai năm sau chàng trở về.”