Chương 1415. Không có kinh lịch tử vong, cũng đừng nói đến chuyện thống khổ
Người dự thi của Tứ đại tông môn cấp Chân đều là đệ tử hạch tâm, đều là những người đứng đầu có hi vọng trong lần thi đấu giữa các tông môn này.
Có điều, trong đó ba người đã lần lượt bị Lục Thiên Thiên, Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt đánh bại, quá trình thì không cần bàn tới, bởi vì tất cả đều là nghiền ép.
Cho nên nói trận chiến giữa Thôi Vô Tình và Dạ Tinh Thần, không chỉ đơn thuần là vào vòng trong, mà còn muốn bảo vệ tôn nghiêm của tông môn cấp Chân!
“Sư huynh, tất thắng!”
“Sư huynh, tất thắng!”
Tuyển thủ dự thi của hai bên lên đài trước, các đệ tử của Trảm Tình Chân Tông cao giọng la lên.
Các võ giả khác cũng bởi vì biểu hiện quá cường thế nên hét lớn: “Thôi Vô Tình, giữ vững! Thôi Vô Tình, giữ vững!”
Đây là hò hét cho kẻ yếu, đây là hi vọng kỳ tích phát sinh.
“Hừ.”
Dạ Tinh Thần cười lạnh một tiếng rồi cất bước đi lên trước lôi đài.
Thôi Vô Tình cũng đi tới, hắn ta nghiêng người mà chiến, trên mặt không có tình cảm chút nào nói: “Mặc dù ngươi rất mạnh, nhưng ta cũng không yếu.”
“Rác rưởi.”
Hai năm lịch luyện đã đủ để Dạ Tinh Thần tìm được cảm giác khinh thường quần hùng của năm đó, về phần lúc trước bị Tôn Mục Thành ngược... Thật có lỗi, người đó là A Ngưu chứ không phải là Dạ Đế!
“Tranh tài bắt đầu!” Trọng tài hô.
Vù!
Vù vù vù!
Thanh âm vừa mới kết thúc thì Thôi Vô Tình đã vung tay lên, loại năng lượng dồi dào không có bất kì cảm tình gì nhất thời hiện ra ở quanh thân.
“Tam Tình Giai Không Chi Lực!”
Chậc chậc, tuổi còn nhỏ mà đã mạnh như vậy, tương lai kẻ này chắc chắn sẽ là trọng điểm bồi dưỡng của Trảm Tình Chân Tông!”
“Cũng không biết hắn dứt tam tình gì.”
Đám người lập tức nghị luận sôi nổi.
Trảm Tình Chân Tông là một trong các tông môn tương đối đặc thù ở Thượng giới, bởi vì phàm là người nhập môn đều phải dứt thất tình, hội tụ lực lượng cũng được xưng là Giai Không Chi Lực.
Giống với tông này còn có Đoạn Chân Tông, tôn chỉ thì là đoạn tuyệt lục dục.
Cái gì là thất tình lục dục?
Tự mình đi thăm dò đi, ta cũng lười giải thích.
Thôi Vô Tình từ nhỏ đã bị Trảm Tình Chân Tông thu làm môn hạ, hai chữ vô tình chính là tông chủ ban cho, ngụ ý có thể chân chính làm được chuyện không có tình niệm.
Có thể được tông chủ ban tên đã nói lên hắn ta rất có tiềm lực.
Mà quả nhiên hắn ta không phụ sự mong đợi của mọi người, mười lăm tuổi dứt hỉ, hai mươi tuổi dứt nộ, hai mươi ba tuổi dứt ưu, đánh vỡ kỷ lục dứt tam tình nhanh nhất tông môn.
Mỗi khi dứt một tình, tu vi và thực lực của Thôi Vô Tình đều sẽ tăng lên, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là thành công lột xác từ một thiếu niên hoạt bát thành một tên mặt đơ.
Đương nhiên.
Cũng mới chỉ dứt ba cái mà thôi.
Nếu như dứt nốt bốn cái tình kia chắc sẽ càng trở nên vô tình hơn, đứng trước núi thái sơn sụp đổ vẫn có thể mặt đơ.
Cứ nói về hiện tại đi, mỗi lần có ống kính của Thôi Vô Tình thì từ đầu đến cuối cũng chỉ là biểu cảm không vui không buồn, giống như ai cũng thiếu tiền mình vậy đó.
“Thật thú vị.”
Khóe miệng của Dạ Tinh Thần mỉm cười.
Lúc trước gặp được đối thủ quá yếu, cái tên mặt khổ qua này hẳn là có thể làm nóng người chút.
Xoát!
Nhưng vào lúc này thì Thôi Vô Tình động, Giai Không Chi Khí bộc phát, hóa thành từng chưởng ấn đè xuống từ bốn phương tám hướng, cũng là người tạo nên thanh thế lớn nhất ở trong tất cả người dự thi.
Một trận chiến này.
Nhất định hắn ta phải nghiêm túc!
“Ha ha!”
“Ha ha ha!”
Ngay khi chưởng ấn sắp đè xuống, đột nhiên trên đài khán giả gần nhất có tên bỗng cười lên, sau đó dần dần trở nên phẫn nộ, cuối cùng lại tràn đầy ưu sầu!
“Cẩn thận!”
Có người cả kinh nói: “Tam Tình Giai Không Chi Lực có thể quấy rối tâm thần và linh hồn!”
Đám người đồng loạt vận chuyển tâm pháp để chống lại.
Cũng may khoảng cách đủ xa, khí tức khuếch tán tương đối yếu kém nên có thể áp chế lại.
Có điều... Tam Tình Giai Không Chi Lực hội tụ ở trên đài thi đầu rất nồng đậm, cái tên đệ tử gọi là Dạ Tinh Thần có thể chống cự được hay không?
Oanh!
Oanh!
Nhưng vào lúc này, chưởng ấn áp xuống.
Dạ Tinh Thần vẫn đứng ở chỗ cũ, tùy ý để các loại cảm xúc chi lực tràn vào cơ thể.
Thôi Vô Tình cau mày nói: “Vì sao ngươi không tránh?”
“Quá yếu.” Dạ Tinh Thần thản nhiên nói.
“…”
Thôi Vô Tình cũng không tức giận, bởi vì cái cảm xúc ấy đã bị dứt, nói: “Vừa rồi ta thi triển Tam Tình Đoạn Hồn Chưởng, chỉ cần tiếp xúc với cơ thể thì sẽ mang đến thống khổ vô tận cho thức hải và linh hồn.”
Xoát!
Dạ Tinh Thần đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn ta, nói: “Có thống khổ đến chết không?”
Tốc độ thật nhanh!
Vù!
Nắm đấm đánh tới, cũng nghe được giọng nói lạnh lùng: “Chưa từng trải qua cái chết thì đừng nhắc đến chuyện thống khổ.”
Oanh!
Nhìn như một quyền giản dị tự nhiên cũng làm cho Thôi Vô Tình rất khó tránh thoát, lấy phần bụng rắn chắc để chống đỡ, sau đó cả người cong eo lên, tròng mắt hiện lên tình trạng lồi ra.
Dạ Tinh Thần đưa tay nhấn ở trên trán của hắn ta, cả người phù một tiếng rồi ngửa ra sau.
“Mẹ nó, vô tình!” Quân Thường Tiếu bật thốt lên.
“…”
Các võ giả quan sát trận chiến đều trầm mặc.
Đệ tử cuối cùng của Tông môn cấp Chân vẫn không thể giữ vững tôn nghiêm cuối cùng, thậm chí thua còn thê thảm hơn so với ba người trước!
“Dạ Tinh Thần của Vạn Cổ Tông , vào vòng tiếp theo!”
Nghe được trọng tài tuyên bố, Quân Thường Tiếu quay người chắp tay với các Trưởng lão của Trảm Tình Chân Tông nói: “Đã nhường, đã nhường rồi!”
“…”
Nể mặt tên này là đệ tử của Thông Cổ Chân Nhân, nên một trưởng bối tên Bì Bì cười nhạt nói: “Quý đệ tử của tông môn có thực lực cường hãn, thực sự làm cho người ta kính nể không thôi!”
Rõ ràng rất tức giận, lại phải thể hiện ra dáng vẻ rất vui vẻ.
…
Thôi Vô Tình bị khiêng xuống đài, tiếp tục tiến hành tranh tài.
Giờ phút này, người dự thi ở lại trên trận còn có tám người, trong đó năm người đều là đệ tử của Vạn Cổ Tông, ba người còn lại lập tức run lẩy bẩy, bọn họ cũng không phải là người có hi vọng đoạt giải quán quân, có thể đi đến hiện tại hoàn toàn bằng vận khí.
Vận khí tốt rất quan trọng.
Ví như một người dự thi của tông môn cấp Huyền bóc trúng với Vạn Cổ Tông đã thành công giết vào vòng bốn người mạnh nhất.
Tiêu Tội Kỷ và Lý Thanh Dương gặp nhau, người sau với tư cách là Nhị sư huynh, sau đó đã lảo đảo lui ra lôi đài.
Tô Tiểu Mạt và Lục Thiên Thiên giao đấu vừa mới bắt đầu, người sau đã chủ động nhảy xuống đài.
Đối thủ ghép đôi với Dạ Tinh Thần còn yếu hơn Thôi Vô Tình, cho nên bị đánh bại dễ như trở bàn tay.
Kết quả là, trên trận còn sót lại bốn người, hình thành cục diện thì là ba tên đệ tử hạch tâm của Vạn Cổ Tông vây quét một người dự thi của tông môn cấp Huyền, chỉ cần người anh em này giữ vững hai ván là có thể đoạt giải quán quân, thậm chí trở thành nhất đại truyền kỳ!
Thế nhưng mà.
Đây quả thực là chuyện quá khó!
Dạ Tinh Thần đối chiến Đậu Lạc Mạnh!
Tiêu Tội Kỷ đối chiến Tô Tiểu Mạt!
“Xong đời!”
Người sự thi tên Đậu Lạc Mạnh lập tức tuyệt vọng.
Gặp được hai người khác thì cũng coi như thua còn có ít thể diện, gặp được cái tên có yêu khí tung hoành này, chỉ có thể cầu nguyện bị thương nhẹ, chỉ cần nằm giường ít ngày là được.
Bởi vì đối phương thực sự quá yếu, toàn bộ hành trình Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt đều nhường, cho nên quá trình không có gì để nói, cuối cùng quán quân của cuộc thi là Dạ Tinh Thần.
Có thể nói.
Trận thi đấu giữa các tông môn này kể từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc, hoàn toàn chính là sân khấu để một mình A Ngưu biểu diễn.
…
Trên lễ trao giải.
Quân Thường Tiếu thu ngàn cân Huyết Dương Hỏa Vân Thạch, hai bản bí tịch và trăm vạn huyền thạch vào Không Gian Giới Chỉ, nhếch miệng cười nói: “Đào thành chủ, cái cuộc thi đấu giữa các tông môn này một năm một lần sao?”
“…”
Khóe miệng của đám người co giật.
Bọn họ nghe ra nếu như một năm một lần, chỉ sợ lần nào Vạn Cổ Tông cũng muốn tham gia!
Đào thành chủ lúng túng nói: “Năm năm một lần.”
“Ồ!”
Trên gương mặt của Quân Thường Tiếu nổi lên vẻ thất vọng, sau đó chắp tay nói: “Cáo từ.”
“Cáo từ!”
Trong ánh nhìn của mọi người, Cẩu Thặng mang theo năm tên đệ tử nghênh ngang rời khỏi hội trường.
Trùng hợp trên đường gặp được một đoàn người của Trảm Tình Chân Tông, thế là nhìn về phía Thôi Vô Tình, nói: “Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình, có thời gian đến Vạn Cổ Tông, bổn tọa dạy ngươi đa tình chi đạo.”
“Quân tông chủ.”
Một tên trưởng bối thực sự không nhịn được, giọng nói lạnh lùng: “Đào góc tường ở ngay trước mặt bản môn là quá mức rồi.”
Quân Thường Tiếu thì cười nói: “Nói đùa thôi mà, đừng coi là thật.”
Dứt lời, mang đệ tử rời đi.
Thôi Vô Tình đẩy đồng môn đang đỡ mình ra, nắm chặt nắm đấm, nói: “Quân tông chủ, chờ ta dứt thất tình sẽ đi bái phỏng Vạn Cổ Tông!”
“Chờ ngươi.”
…
Đinh! Đệ tử Dạ Tinh Thần nhận được uy danh quán quân ở cuộc thi đấu giữa các tông môn Hùng Uy thành, đệ tử Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạt đồng thời đều lấy được á quân, quý quân, thu hoạch được giá trị danh vọng của tông môn là 100 Điểm.
Đinh! Giá trị danh vọng của Tông môn: 100.
Vừa đi ra thành trì thì bên tai đã truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Quân Thường Tiếu nhịn không được hét lớn: “Mẹ nó rốt cuộc ta cũng đã đạt được uy danh!”