Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1430 - Chương 1430. Đại Năng, Đại Thần!

Chương 1430. Đại năng, đại thần!
Phô Trương Thanh Thế Phục đã mua, nhưng giá trị danh vọng cũng về không.

“Haiz.”

Quân Thường Tiếu thở dài nói: “Vất vả mới tích trữ được một ít, một chút đã xài hết rồi.”

So sánh với việc động một tí ban thưởng mấy chục vạn điểm cống hiến, mấy trăm giá trị danh vọng thật sự là ít đến đáng thương, thậm chí khiến cho hắn phải tìm về thời đại năm đó nghèo nhất.

“Yên tâm đi.”

Hệ thống an ủi: “Thương phẩm danh vọng còn ưu tú hơn thương phẩm điểm cống hiến, kí chủ tuyệt đối mua không chịu thiệt, mua không mắc mưu.”

Quân Thường Tiếu liếc nửa con mắt một cái, nói: “Ngươi đó, có phải là lại ăn tiền hoa hồng phải không!”

“Ta chưa từng ăn tiền hoa hồng!

Giọng điệu của hệ thống cường ngạnh, có thể nhìn thấy được rất có sức mạnh.

Quân Thường Tiếu lại không để ý đến nó, phất tay lấy Phô Trương Thanh Thế Phục.

Đây là một loại phục sức giống như trường bào, phương diện kiểu dáng rất mới lạ, mặc lên người sẽ không lộ ra sự nghèo khổ.

Thật ra thì quần áo nhà quê không nghèo khổ cũng phải nhìn là ai mặc vào, Cẩu Thặng có dáng người và tướng mạo không thể bắt bẻ, hoàn toàn chính là giá áo di động, bất kể là mặc cái gì đều rất đẹp mắt.

“Vù!”

Ý niệm dung nhập, thành lập liên hệ.

Trong nháy mắt, linh hồn của Quân Thường Tiếu tựa như dung nhập một thế giới kỳ diệu, nơi đó lơ lửng từng viên cầu óng ánh sáng long lanh, cũng thấu phát khí tức khác biệt, có võ đạo, có kiếm đạo, có đan đạo... Rất nhiều rất nhiều.

Đã hiểu.

Đây chính là phô trương thanh thế.

Quân Thường Tiếu dừng trước ở viên cầu đại biểu võ đạo, nhẹ nhàng đưa tay chạm đến, ngoại giới đột nhiên mở to mắt, một cỗ khí lãng ngập trời trong nháy mắt bao phủ hắn ở trong đó.

...

Xoát!

Xoát!

Trong sơn dã, hơn mười tên võ giả đang phi nhanh đến, một người trong đó buồn bực nói: “Kỳ quái, rõ ràng nhìn thấy con yêu thú kia chạy tới, tại sao không thấy tung tích đâu?”

“Nó đã thụ thương, khẳng định trốn không xa!” Người đầu lĩnh quát: “Lục soát tỉ mỉ!”

“Đại ca!”

Nhưng vào lúc này, một võ giả hô: “Phía trước có người!”

“Hửm?”

Lúc này mọi người mới phát hiện, một nam tử mặc trường bào đứng ở giữa rừng núi, nhắm mắt lại giống như đang suy nghĩ gì, lại giống như... Ngủ thiếp đi?

Đỉnh!

Khu vực yêu thú thường xuyên ẩn hiện, cũng dám thất thần!

“Đại ca, từ đồ mà tên này mặc để xem, dường như là người có tiền nha, nếu không...” Một võ giả hiện lên nụ cười xấu xa.

Võ giả gọi là đại ca nghiêm túc nói: “Người này có khí tức không mạnh, ở địa phương nguy hiểm như thế, lúc nào cũng có thể sẽ bị yêu thú ăn sạch, chúng ta đưa hắn ra ngoài an toàn, đưa chút đồ tốt không phải là chuyện nên làm sao?”

“Phải, phải!”

Thủ hạ vội vàng phụ họa nói.

“Đi!”

Xoát! Xoát!

Đám người cấp tốc nhích tới gần.

Đúng vào lúc này, người trẻ tuổi từ đầu đến cuối đứng thẳng đột nhiên mở mắt ra, quanh thân trong nháy mắt hiện ra khí thế cường đại!

Bịch!

Đám người vội vàng dừng bước, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi.

Khí tức khủng bố thình lình mà bộc phát, khiến bọn hắn cảm thấy như trên lưng Cõng Thập Vạn Đại Sơn!

Trời đất!

Đây là một cao thủ siêu cấp!

Dưới khí thế cường đại, hai chân của đám người không nghe sai khiến, cùng nhau co quắp trên mặt đất, có người đã bị trực tiếp dọa đến mức tiểu ra.

“Hả?”

Quân Thường Tiếu vừa khởi động đặc hiệu võ đạo của Phô Trương Thanh Thế Phục, phát hiện bên người nằm sấp hơn mười người, thế là xoay người lại, nói: “Có việc à?”

Bởi vì có khí tức võ đạo cường đại, vẻn vẹn nói ra hai chữ đều ẩn chứa võ khí cao thâm, đám võ giả kia hồn sắp từ trong cơ thể bay ra ngoài rồi!

Đại năng!

Đại thần!

“Không có... Không có...” Đại ca cố nén sợ hãi, âm thanh run rẩy nói: “Không có việc gì...”

“Ồ!”

Quân Thường Tiếu lên tiếng, sau đó tiếp tục đi đường.

Hắn cũng không biết khí thế võ đạo hiện tại của mình phóng thích rốt cuộc mạnh cỡ nào, nhưng có thể dọa một đám Phá Không Cảnh đến mức không thể đứng dậy nổi, có lẽ còn là có thể đấy.

Phù!

Đưa mắt nhìn Cẩu Thặng rời đi, hơn mười tên võ giả như trút được gánh nặng, có người thậm chí bụm mặt khóc lên, hiển nhiên chấn kinh quá độ.

...

Đúng rồi.

Y phục này có thể tùy tiện biến hóa hình thái sao?

Trên đường, Quân Thường Tiếu hứng thú, thế là trong đầu hiện ra rất nhiều kiểu dáng, sau khi xác định một cái, trường bào khoác lên người cấp tốc hắc hóa, sau đó hiện ra đồ án hồng vân.

Không đủ đẹp trai.

Vù!

Phô trương thanh thế lần nữa biến thành màu trắng, phía sau có khắc hai chữ Đệ nhị, sau đó lại hóa thành hai chữ Chính nghĩa, cho đến đi ra sơn lâm, biến thành ăn mặc gọn gàng màu nâu đỏ, ngực có khắc chữ Quân!

Hệ thống gào thét: “Cho ta xin, đây không phải là trang phục Cosplay!”



Địa giới ở Thượng giới phân chia tương tự như ở đại lục Tinh Vẫn, nhưng lấy vực phân chia, ví như Đông Nam vực, Tây Bắc Vực.

Khu vực trung ương nhất được gọi là Trung Vực, cũng là khu vực phồn hoa nhất của toàn bộ Thượng giới.

Các tổng bộ của các tổ chức như Giới Đường, Đan đường phần lớn đều thiết lập ở Trung Vực, Quân Thường Tiếu muốn đi bái phỏng, khẳng định phải từ Đông Nam Vực một đường đi đến Trung Vực, trong lúc đó đường xá xa xôi, đơn thuần đi bộ thì phải lấy đơn vị năm để tính.

Cũng may, có Thất Thải Huyễn Quang Cánh.

Mặc dù tốc độ của vật phi hành này không phải siêu cấp nhanh, nhưng ưu điểm ở chỗ tiết kiệm năng lượng, phương diện bay liên tục lại rất mạnh.

Quân Thường Tiếu triệu hoán ra, kéo ánh sáng cực tốc mà đi, vẻn vẹn hai tháng đã tiến vào địa giới Trung Vực.

“Chậc chậc.”

Nơi này có thuộc tính thiên địa còn mạnh hơn so với Đông Nam Vực.

Một đường bay đến, không chỉ thấy núi sông tráng lệ ở Trung Vực, còn gặp được không ít võ giả thực lực cường hãn, thế là cảm khái nói: “Một phương khí hậu nuôi một phương người, nơi này cao thủ hẳn là càng nhiều..

“Đó là cái gì?”

“Mẹ kiếp, ánh sáng thật lộng lẫy nha!

Đám võ giả cũng phát hiện có ánh sáng bảy màu lấp lóe ở giữa bầu trời, đều ngẩng đầu nhìn lại, cho đến xác định là võ giả đang phi hành, hơn nữa còn là một đôi cánh bảy màu lộng lẫy, ánh mắt lập tức nổi lên ghen ghét, hâm mộ, tiếc hận.

Hệ thống nói: “Kí chủ rêu rao như thế, cẩn thận bị cản đường ăn cướp.”

“Hừ.”

Quân Thường Tiếu nói: “Có cái miệng thối của ngươi nói như vậy, khẳng định không lo an toàn.”

“...”

Hệ thống sụp đổ nói: “Cái gọi là tài không lộ ra ngoài, kí chủ bay trên trời phô trương như vậy, tất nhiên sẽ bị hạng người tâm thuật bất chính để mắt tới.”

“Nói thêm một chút nữa đi, như vậy sẽ khiến cho ta an toàn hơn!”

“Mẹ kiếp! Ta nghiêm túc!”

...

Ống kính vừa chuyển, Quân Thường Tiếu vô cùng an toàn dừng ở trước Vô Song thành, đây là một trong các thành trì quy mô lớn ở Trung Vực, cũng là nơi đặt tổng bộ của Đan đường.

Trước cửa thành cao lớn, Cẩu Thặng líu lưỡi nói: “Đúng là thật mẹ nó to lớn!”

“...”

Hệ thống trầm mặc không nói.

Phô trương bay tới như vậy, thế mà lại không bị ăn cướp, thực sự là không khoa học!

“Dừng lại!”

Đang muốn chuẩn bị vào thành, lại bị một tướng quân có tướng mạo uy nghiêm ngăn đường lại, quát: “Phàm là người tiến vào Vô Song thành, cần cung cấp chứng minh thân phận.”

Đại thành trì tương đối nhiều quy củ, cung cấp chứng minh thân phận là nhất định phải làm.

Quân Thường Tiếu không phải một hạng người thích gây chuyện thị phi, rất phối hợp lấy chứng minh thân phận cư dân vĩnh cửu của Lận Uyên thành ra.

Lư Đức Thuỷ không chỉ cho hắn chứng minh, cũng cho đệ tử Vạn Cổ Tông đều có, có thể nói, trên dưới tất cả đệ tử của tông môn đều cư dân hợp pháp của Lận Uyên Thành.

“Thật có lỗi.”

Tướng quân mặt lạnh nói: “Cư dân thành trì cấp thấp không có tư cách tiến vào Vô Song thành.”

“...”

Quân Thường Tiếu tươi cười nói: “Có thể dàn xếp một chút hay không?”

Tướng quân muốn xem xét chứng minh thân phận của người khác ở ven đường cho nên không nhịn được khua tay nói: “Mau mau cút đi.”

Mẹ kiếp!

Ngươi còn rất chảnh!

Xoát!

Quân Thường Tiếu không giả bộ nữa, trực tiếp ngả bài lấy ra Chiến thuyền Thông Cổ bỏ túi, quát: “Trợn to con mắt của ngươi nhìn xem đây là cái gì!”

Vù vù!

Khí tức nặng nề trong nháy mắt bạo phát ra.

Tướng quân cả kinh lùi lại một bước, đợi thấy rõ bốn chữ lớn khắc ở phía trên, bật thốt lên: “Chiến thuyền Thông Cổ!”

Người đi đường xếp hàng tiến vào thành trì cũng bị kinh động đến, đều ghé mắt nhìn xem, cho đến nhìn thấy chiến thuyền và cảm nhận được khí thế hùng hậu, biểu cảm trên mặt dần dần chấn kinh hóa.

“Ngươi... Ngươi...” Tướng quân đè ép trong lòng kinh hãi, nói: “Ngươi là... Tông chủ Vạn Cổ Tông?”

He he.

Trung Vực cũng đã được nghe nói mình?

Quân Thường Tiếu có chút nhẹ nhàng lấy ra lệnh bài tông chủ, ngạo nghễ nói: “Không thể giả được.”

Nếu như lấy vật này ra trước, khẳng định sẽ bị nghi ngờ, dù sao một khối huyền thạch có thể mua mấy trăm lệnh bài, nhưng bây giờ tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì khí tức hùng hậu của Chiến thuyền Thông Cổ vẫn đang phát ra!

“Hoá ra là Quân tông chủ, thất kính thất kính!” Thái độ vẫn lạnh nhạt của Tướng quân lập tức trở nên cực kỳ nhiệt tình.

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Ngươi có thể làm mẫu lăn lộn một chút được không!”

“Tốt!”

Tướng quân trực tiếp ngã ra trên mặt đất lăn qua lăn lại.

Biểu cảm của Quân Thường Tiếu lập tức cứng ngắc, cũng thầm nghĩ ở trong lòng: “Vậy mà hắn lại thuần thục như vậy!”


Bình Luận (0)
Comment