Chương 1483. Tai nạn ở cấm địa
Thiết Mộc Lâm.
Khu vực chiến đấu thảm thiết nhất đã kết thúc, nhưng đã bị phá hư không thể chữa trị, cho nên hơn phân nửa cấm địa cũng biến thành phế tích.
“Lão ca!”
Giọng nói của Cố Triều Tịch vang lên: “Kim Diệu chiến xa!”
“Hả?”
Quân Thường Tiếu phát hiện Kim Hạo còn sót lại chiếc chiến xa màu vàng óng ở Thiết Mộc Lâm, thế là nhếch miệng cười nói: “Tên này lại đưa cho ta một kiện chí bảo không tệ đâu.”
Cố Triều Tịch nói: “Lão ca, phẩm chất của Kim Diệu Chiến Xa cũng không thấp, nghe nói tại tốc độ và tính năng cũng không kém hơn Thông Cổ Chiến thuyền!”
“Có đúng không?”
Quân Thường Tiếu đi tới, dung nhập ý niệm vào trong đó.
Nội bộ không có khí linh, nhưng có văn tuyến phức tạp, hẳn là thuộc về trận pháp.
Muốn chưởng khống chiếc chiến xa Kim Diệu đẳng cấp cao này, cần làm cho linh hồn lạc ấn biến mất, sau đó rót vào linh hồn của chính mình.
Oanh!
Oanh!
Một bên khác, truyền đến động tĩnh chiến đấu.
Quân Thường Tiếu thu chiếc chiến xa vào trong Không Gian Giới Chỉ, mang theo Cố Triều Tịch chạy tới.
Năm người Lý Thanh Dương còn đang ác chiến với Thiết Giáp Yêu Vương, nhưng, từ cục diện đến xem thì đã áp chế được, giải quyết được đối phương hoàn toàn không có vấn đề gì.
Thừa dịp này, Cẩu Thặng lấy Kim Diệu chiến xa ra, sau đó dung nhập linh niệm vào trong đó, cũng bao phủ tại...
Từ từ!
Tại sao lại đột nhiên không có linh hồn lạc ấn?
Thời điểm nhìn trộm, lạc ấn Kim Hạo lưu lại có thể thấy rõ ràng, bây giờ cách trong một giây lát lại đi vào lại biến mất, điều này khiến cho Quân Thường Tiếu lập tức có chút ngây người.
Hay là nói, đối phương biết bảo vật rơi vào trong tay chính mình khó mà bảo trụ, dứt khoát hào phóng bỏ lại?
“Người tốt.”
Quân Thường Tiếu cảm khái ở trong lòng nói.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, Thiết Giáp Yêu Vương tựa như đại long rốt cục khó mà chống đỡ được, vết thương chồng chất ngã xuống ở trước mặt tổ năm người.
Trình độ khu vực chiến đấu bị phá hư dù kém hơn so với bên kia, nhưng thiết mộc đã bị hủy hoại đến bảy tám phần.
Trí mạng nhất không ai qua được chính là thổ nhưỡng, mặt đất rạn nứt lồi lõm, năng lượng bị trôi mất nghiêm trọng.
Ban ngành liên quan định nghĩa cái tam đẳng cấm địa này có thể cung cấp vị trí để võ giả Phá Không Cảnh, sơ giai Chuyển Đan Cảnh lịch luyện cứ như vậy biến mất, cho dù về sau còn có thể uẩn dục thiết mộc cũng chỉ có số lượng cực ít.
“Quét dọn chiến trường.”
“Vâng!”
Bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ lần lượt đem thiết mộc đã bị đứt gãy, cùng mảnh vỡ áo giáp Thiết Giáp Yêu Vương tróc ra thu hết nhập vào Không Gian Giới Chỉ, sau đó cùng đi theo tông chủ rời khỏi Thiết Mộc Lâm.
Khi tiến vào, nơi đây vui vẻ phồn vinh.
Khi rời đi, nơi đây sinh linh đồ thán.
Đây chính là Vạn Cổ Tông, chỉ cần vào bảo sơn thì chưa từng tay không mà về.
“Không có...”
“Thiết Mộc Lâm không có...”
Chờ khi Quân Thường Tiếu mang đệ tử rời đi, các võ giả đồng loạt đi tới, nhìn hoàn cảnh trước mắt vỡ tan tành không chịu nổi, trên mặt nhao nhao hiện ra vẻ tiếc hận.
Bởi vì là cấm địa tam đẳng, Chuyển Đan Cảnh cao cấp hoặc Tầm Chân Cảnh đều khinh thường đi vào, nhưng đối với đẳng cấp thấp võ giả mà nói, Thiết Mộc Lâm bị phá hủy, tương đương mất đi một nơi có thể lịch luyện, có thể kiếm tiền.
“Haiz.”
Một tán tu bất đắc dĩ thở dài nói:” Chúng ta đến sườn núi Hỏa Vân đi.”
Sườn núi Hỏa Vân cũng là một cái cấm địa tam đẳng của thượng giới, từ danh tự liền có thể nghe được, nơi này chắc chắn có quan hệ với lửa, hơn nữa ở nội bộ uẩn dục Hỏa Vân Thạch, đồng dạng có thể dùng để rèn đúc vũ khí trang bị.
“Đi!”
Thiết Mộc Lâm đã bị hủy hoại, khiến các võ giả chỉ có thể đem tâm tư đặt ở cái bên trên cấm địa khác, nhưng sau khi chạy tới, phát hiện những người đồng hành cũng đã ở bên ngoài, thế là không hiểu, dò hỏi: “Vì sao các ngươi không đi vào?”
“Bị Vạn Cổ Tông phong tỏa rồi!”
“Cái gì?!”
Thì ra, thời điểm, mọi người ở đây chạy đến bởi vì tiện đường cho nên Quân Thường Tiếu đã mang đệ tử đi trước, tiến vào sườn núi Hỏa Vân, vì ngăn ngừa người bên ngoài tiến vào, còn có ý tốt phong tỏa lại.
Tán tu dựa vào cấm địa phát tài biểu thị, ta con mẹ nó cám ơn ngươi!
“Phụ thân! Nơi này tràn ngập thuộc tính hệ Hỏa không tệ, ta có thể không kiêng nể gì cả hấp thu sao?”
“Có thể.”
Hô hô!
Hô hô hô!
Đặt mình vào đáy vực Tiểu Hỏa hé miệng, cực kỳ giống mãnh thú đói khát lâu năm, điên cuồng thu lấy năng lượng Hỏa hệ tinh thuần quanh mình.
Yêu thú tồn tại ở cấm địa, núp trong bóng tối run lẩy bẩy.
Đối mặt Hỏa Hồn Chi Linh tồn tại mạnh mẽ như vậy, bọn chúng chỉ cần lộ diện một cái chắc chắn trở thành đồ ăn.
Thuộc tính hệ Hỏa ở trong vách núi Hỏa Vân cực kì mạnh, cho nên càng đi vào chỗ sâu hơn thì nhiệt độ càng cao hơn, nhưng khi Tiểu Hỏa điên cuồng hấp thụ thì bắt đầu dần dần lạnh đi, Lý Thanh Dương và mấy người khác không ngừng tiến lên, đem các loại khoáng thạch Hỏa hệ bỏ vào trong túi.
Khoảng hai tiếng sau.
Trận pháp ngăn cách tồn tại ở bên ngoài đã biến mất.
Quân Thường Tiếu mang theo đệ tử rời đi ở trước mặt của bao người.
Bọn họ chân trước vừa rời đi, các tán tu chân sau liền tiến vào sườn núi hỏa vân, cho đến khi cảm thụ xung quanh mình không có mảy may nhân tố hệ Hỏa nào, thì tuyệt vọng gào to: “Cái cấm địa này cũng đã mất rồi!”
“Không có việc gì!”
“Chúng ta còn có Thủy Tiên Hồ!”
Chờ bọn họ đuổi tới hiện trường, tam đẳng cấm địa kéo dài mấy trăm dặm lại thanh tịnh thấy đáy, bởi vì nước... đã mất toàn bộ rồi.
“Hẳn là...”
Trong lúc mọi người ở đây suy đoán, đột nhiên phát hiện nơi xa có bóng lưng quen thuộc đang rời đi, thế là ôm đầu nói: “Quả nhiên lại là bọn họ!”
...
Thiết Mộc Lâm, sườn núi Hỏa Vân, Thủy Tiên Hồ.
Trong khoảng thời gian ngắn lần lượt đã bị Quân Thường Tiếu vào xem, cuối cùng đến khi đi ra thì thuộc tính, khoáng thạch, thiên tài địa bảo đều đã bị lấy đi.
Bọn chúng có lẽ có thể bảo tồn hoàn cảnh và hình dạng ở trên mặt đất, nhưng thuộc tính bên trong cùng một ít nhân tố đã bị phá hư, không khác bị phế sạch võ công, biến thành vùng đất phổ thông.
Thượng giới nổ tung!
Võ giả nổi giận!
Những nơi Quân Thường Tiếu đi qua, không còn một ngọn cỏ, hành vi này đã phá hư nghiêm trọng hệ sinh thái ở tầng dưới, nếu như không ngăn chặn, về sau mọi người còn đi chỗ nào kiếm tiền, tìm cơ duyên nữa cơ chứ!
“Từ con đường của tên này mà xem, hiển nhiên là tất cả cấm địa trên đường tiến về Phượng Tê Tiên Sơn đều đi qua, chúng ta nhất định phải nhanh chóng đến cấm địa tiếp theo.”
Kết quả là, rất nhiều tán tu tự phát tổ chức, cuối cùng thành công ngăn cản bọn người Quân Thường Tiếu ở một cấm địa không tên, cũng kéo theo bức hoành phi “Bảo vệ thiên nhiên, người người đều phải có trách nhiệm”, chống lại việc bọn họ phá hư.
“Quân tông chủ!”
Một lão giả chân thành nói: “Mặc dù cấm địa tồn tại nguy hiểm, nhưng cũng tồn tại cơ duyên, ngươi đã nhiều lần phá hư, về sau chúng ta còn phát triển thế nào!”
“Đây là vấn đề của các ngươi, không phải vấn đề của ta.” Quân Thường Tiếu nói.
Cấm địa cũng không phải là tài sản chung, từ xưa đến nay đều là ai có năng lực, người đó có thể thu hoạch được, bây giờ ta có năng lực, vì sao không thể khai thác?
Lại nói, tam đẳng cấm địa tồn tại đến nay, chắc chắn đều là các thế lực lớn còn lại, nhìn chung lịch sử cả thượng giới, không biết có bao nhiêu cấm địa có sản vật phong phú bị quá độ khai thác mà biến mất đâu.
“Quân tông chủ!”
Một người trung niên chỉ hướng nơi xa, nói: “Phía trước mấy ngàn dặm bên ngoài là Tang Hồn Cốc, là nhị đẳng cấm địa, bên trong có thiên tài địa bảo nhiều vô số kể, ngài có thể bỏ qua tam đẳng cấm địa hay không, lưu lại cho những võ giả cấp thấp chúng ta cơm ăn!”
“Đúng vậy!”
Đám người này nói với giọng điệu cầu khẩn.
Quân Thường Tiếu tiến vào tam đẳng cấm địa lục soát bảo vật, bọn họ không có ý kiến gì, nhưng ăn thịt đến mức không để lại chút nước canh nào thì thực sự quá tuyệt tình rồi.
“Tang Hồn Cốc?”
Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: “Nhị đẳng cấm địa?”
“Lão ca.”
Cố Triều Tịch nói: “Cái chỗ này tồn tại thiên tài địa bảo, vô luận phẩm chất vẫn là số lượng thì tam đẳng cấm địa cũng không thể so sánh được.”
“Được.”
Quân Thường Tiếu vỗ tay phát ra tiếng, nói: “Vậy thì bổn tọa sẽ đi vào xem một lần.”
Kết quả là, dưới ánh nhìn của các tán tu, Cẩu Thặng từ bỏ tiến vào cái cấm địa không xứng có tên này, ngược lại hướng về Tang Hồn Cốc cách mấy ngàn dặm.
“Phù!”
Đám người thở dài một hơi.
“Nhưng mà, Vạn Cổ Tông ở thượng giới cũng không phải là tông môn cấp Huyền, dám đi xông nhị đẳng cấm địa, chẳng phải có chút ý vị chịu chết sao?”
“Lo lắng cho hắn làm gì.”
“Cấm địa tam đẳng không bị hủy đi mới là điều quan trọng nhất!”
Đối với cái này Tang Hồn Cốc biểu thị, các ngươi đám vì bảo vệ một cái cấm địa rác rưởi, lại đem ta đẩy vào vực sâu vạn trượng, nếu như lão tử có xảy ra chuyện không hay, làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua các ngươi!