Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1489 - Chương 1489. Hắc Ám Phá Phôi Thần

Chương 1489. Hắc Ám Phá Phôi Thần
Bởi vì diễn võ trường bị phá hư, Lý Thanh Dương không có tâm trạng chiến đấu, cho nên lần luận bàn này lấy Thượng Quan Hâm Dao chiến thắng mà kết thúc.

Trong lúc giao thủ ngắn ngủi, phiên bản cải tiến của Trúc Sơn Đệ Nhất không chỉ biểu hiện ra sức chiến đấu cường đại, lại còn có thể bay đi, khiến cho Đinh Thịnh Vượng và những người khác kinh ngạc.

Phải biết, đây chẳng qua là một đống trúc mộc, đừng có trâu bò như vậy chứ?

Hơn nữa.

Thao túng trúc giáp chính là Thượng Quan Hâm Dao!

Ở phương diện nghiên cứu võ kỹ và trận pháp nữ nhân này rất mạnh, tu vi võ đạo lại bình thường, bây giờ dựa vào Trúc Sơn Đệ Nhất có thể luận bàn cùng Chuyển Đan Cảnh, quả thực đổi mới nhận biết của mọi người về võ đạo!

“Tiểu tử.”

Thái Huyền Lão Nhân ngạo nghễ nói: “Thế nào?”

“Có thể khống chế phương diện hao tổn như thế nào?”

Không thể nghi ngờ, Trúc Sơn Đệ Nhất ở thế giới võ đạo thuộc về sản phẩm vượt thời đại, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là số lượng hao tổn nhiên liệu quá nhiều, trong quá trình sử dụng quả thực đang điên cuồng đốt tiền.

“Nếu như dùng huyền thạch làm nguồn năng lượng, bảo trì lực cường độ chiến đấu vừa rồi, một giờ tiêu hao khoảng một vạn.” Thái Huyền Lão Nhân nói.

...

Quân Thường Tiếu im lặng.

Một giờ mất một vạn, mười cái mười vạn, trăm cái trăm vạn...

Cái này nếu như phổ cập toàn tông môn, người người đều được phân phối cơ giáp Chuyển Đan Cảnh, căn bản chịu không nổi.

Hệ thống nói: “Để đệ tử người người phối với trúc giáp, ý tưởng này có chút cứng rắn đấy.”

“Không phải vậy sao?”

Vạn Cổ Tông vừa tới thượng giới mới có mấy năm, coi như toàn bộ hành trình bật hack, đối đầu với thế lực hơn vạn năm chắc chắn khó, cho nên Quân Thường Tiếu chỉ có thể tìm đường tắt.

Nếu như Trúc Sơn Đệ Nhất có thể ra sản xuất số lượng lớn, dù là thực lực chỉ ở Nhất Chuyển, cũng có thể mang đến biến hóa về chất lượng cho tông môn, dù sao mười vạn đệ tử, mười vạn Nhất Chuyển, ngẫm lại cũng đẹp như họa!

Hệ thống phun tào nói: “Không làm được toàn tông Phá Không Cảnh, chỉ được muốn toàn tông Chuyển Đan Cảnh, không sợ bước chân bước quá lớn, rách cái kia sao?”

“Còn có thể giảm hao tổn xuống hay không?”

“Có thể.”

Quân Thường Tiếu đại hỉ không thôi.

“Nhưng mà...” Thái Huyền Lão Nhân lại nói: “Năng lực hao tổn ít sẽ giảm sức chiến đấu xuống.”

Bởi vì liên quan đến kỹ thuật cơ giáp hạch tâm, cho nên phương diện nghiên cứu có quan hệ với Trúc Sơn Đệ Nhất không tiện lộ ra, nói tóm lại, trước mắt có thể có đạt được sức chiến đấu Nhất Chuyển, đã là phương án tốt nhất rồi.

Năng lực không hao tổn nhiều sao? Có thể!

Hao tổn năng lượng lớn sao? Có thể!

Nhưng đại giới là phải hy sinh sức chiến đấu, hoặc là hy sinh huyền thạch.

“Được.”

Quân Thường Tiếu tiếp nhận Trúc Sơn Đệ Nhất có được thực lực Nhất Chuyển, xem xét phương án tốt nhất hao tổn một vạn huyền thạch, nói: “Có thể sản xuất hàng loạt hay không?”

“Bao nhiêu?”

“Mười vạn.”

...

Thái Huyền Lão Nhân suýt chút té ngã.

Chân Đức Tuấn sụp đổ nói: “Tông chủ, trên Trúc Sơn Đệ Nhất có khoảng chừng mấy vạn loại trận pháp lớn nhỏ, chỉ cải tiến cũng đã mất nhiều năm của hai chúng ta!”

Làm nghiên cứu khoa học sao, đương nhiên cần thời gian.

Quân Thường Tiếu nói: “Nhưng mà, nếu như nắm giữ kỹ thuật hạch tâm, hẳn là có thể sản xuất đại trà.”

“Ngươi đứng đấy nói chuyện mà không đau eo à!” Thái Huyền Lão Nhân lườm hắn một cái, nói: “Không nói trước mười vạn có thể làm được hay không, chỉ phương diện vật liệu cũng vô pháp cung cấp.”

Nói đến vật liệu khiến Quân Thường Tiếu nghĩ đến một chuyện đến, nói: “Sư tôn, thiết mộc có thể dùng để chế tác cơ giáp không?”

“Không chỉ có thể, hiệu quả hẳn là không tệ.” Thái Huyền Lão Nhân nói.

“Vừa vặn, lúc trước ra ngoài mang về không ít.”

“Không ít là bao nhiêu?”

“Chúng ta đến vườn phía sau nhìn một chút.”

Thái Huyền Lão Nhân mang theo vẻ chất vấn đi vào phía sau núi, cho đến mắt thấy từng cây từng cây cứng rắn như sắt thép, khóe miệng co giật nói: “Tiểu tử này chẳng lẽ lại đem Thiết Mộc Lâm chuyển về đây?”

“Những này thiết mộc có thể tạo bao nhiêu Trúc Sơn Đệ Nhất?”

“Đại khái... Năm trăm đi.”

“Vậy thì làm phiền sư tôn để bụng nhiều hơn, bằng thời gian nhanh nhất tạo ra.”

“Ít nhất cũng mất khoảng năm năm.”

“Không phải chứ? Một năm chỉ có thể tạo năm mươi sao?”

“Xây mô hình, ghép lại, phác hoạ trận pháp, đều cần thời gian!”

“Vấn đề không lớn, sư tôn có thể đi Thời Không Bí Cảnh.”

...

Thái Huyền Lão Nhân được an bài tốt công việc.

Nhưng mà, lúc trở về Trận Pháp Đường, bẻ ngón tay tính nói: “Năm trăm bộ là năm năm.”

“Một trăm năm mươi bộ?”

...

Hôm sau.

Trận Pháp Đường bắt đầu công việc lu bù lên.

Quân Thường Tiếu thì đưa giấy nháp phác thảo cơ giáp mà hắn vẽ trong đêm ra, nói: “Sư tôn, có thể tạo thành loại kiểu dáng này hay không?”

Trúc Sơn Đệ Nhất của Thái Huyền Lão Nhân thực sự quá LOW, hắn dự định thay đổi hình tượng bên ngoài, ít nhất nhìn qua đặc biệt dọa người.

Tuy rằng Cẩu Thặng thiết kế phương án có ý vị hơi cao, nhưng chỉnh thể kết cấu khác biệt, nhất là bên trái họa rồng, bên phải họa tường vân, hiện ra đầy đủ văn hóa Hoa Hạ.

“Không được!”

Thái Huyền Lão Nhân nói: “Quá xấu!”

Loại này thiết kế không thể nói xấu, chủ yếu là kết hợp với khoa học kỹ thuật mới, để loại này tư tưởng cũ của hắn có chút khó mà tiếp nhận.

“Chuyện này không cần thương lượng, cứ nghe ta.” Quân Thường Tiếu chân thành nói.

...

Thái Huyền Lão Nhân dù không tình nguyện, nhưng vẫn đi vào Rèn Đúc Các, đem đồ án loè loẹt bày ra trên bàn, nói: “Phạm Đường chủ, linh bộ kiện trên thân Trúc Sơn Đệ Nhất cũng giao cho ngươi rèn đúc.”

Vẫn được bao bên ngoài?

“Không có vấn đề.”

Phạm Dã Tử nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, thế là từ sau núi mang tới thiết mộc số lượng lớn, theo quy cách trên đồ án bắt đầu chế tác.

Không thể không nói, hắn tinh thông rèn đúc, vẫn là một thợ mộc đại sư đỉnh cao, linh kiện lần lượt làm ra kích thước hình thái giống nhau như đúc, quả thực chính là cỗ máy điêu khắc.

Bộ kiện chế tác Trúc Sơn Đệ Nhất thì đơn giản, khó là khó ở việc phác hoạ lắp ráp sau trận pháp, bởi vì mỗi chi tiết đều phải đã tốt thì phải tốt hơn, nếu không, xuất hiện chuyện ngoài ý muốn liền sẽ phí công nhọc sức.

Các thành viên Trận Pháp Đường sắp hàng chỉnh tề tại Thời Không Bí Cảnh, cầm bút khắc họa văn tuyến tại trên bộ kiện, nghiễm nhiên là công nhân ở dây chuyền sản xuất.

Lúc Quân Thường Tiếu đến thị sát, không khỏi cảm khái nói: “Nếu có số lượng lớn thiết bị máy móc sản xuất thì tốt hơn.”

“Đến Thương thành!” Hệ thống nói.

...

Quân Thường Tiếu liếc mắt khinh khỉnh.

Trong tay chỉ có hơn hai mươi vạn điểm cống hiến, để hắn có chút hoang mang rối loạn.

Thời gian dần trôi qua, mấy ngày ngắn ngủi, mười cơ giáp Trúc Sơn Đệ Nhất đã chế tác xong, bởi vì chất liệu là thiết mộc, cho nên một màu đen nhánh, lại bởi vì kiểu dáng cải biến, nhìn qua rất dọa người.

“Sư tôn.”

Quân Thường Tiếu nói: “Tên quá là quê mùa, không bằng thay cái khác đi.”

“Đổi thành cái gì?”

“Hắc Ám Phá Phôi Thần hai!”

Hắc ám, lấy từ màu sắc của cơ giáp.

Phá Phôi Thần, đại biểu sức mạnh và hủy diệt.

Về phần chữ hai, thì thuộc về bản cải tiến đời thứ hai.

Quân Thường Tiếu cho tới bây giờ cũng chưa cảm thấy mình còn có thiên phú đặt tên, thế là yên lặng cho mình một like ở trong lòng.

Thái Huyền Lão Nhân lúc đầu dự định từ chối, nhưng ai bảo người ta là tông chủ đâu, một câu đều nghe ta, lập tức bị phản bác đến mức hắn không thể phản bác lại được, chỉ có thể thỏa hiệp nói: “Vậy thì gọi là Hắc Ám Phá Phôi Thần đi.”

Đến tận đây.

Trúc Sơn Đệ Nhất chính thức đổi tên là Hắc Ám Phá Phôi Thần.

Đến đời tiếp sau sẽ có có ba, bốn hay không, còn phải xem Trận Pháp Đường có tiếp tục cải tiến hay không.

Có được kỹ thuật hạch tâm và quyền tài sản tri thức. Quân Thường Tiếu vuốt cằm nói: “Chờ đến lúc đời thứ hai sắp bị đào thải, cũng có thể xuất ra để bán, chân chính làm chuyện tốt cho muôn dân!”

“...”

Hệ thống nói: “Đến lúc đó võ giả thượng giới đi ra ngoài lái cơ giáp đến chào hỏi, họa phong dần dần từ huyền huyễn biến thành khoa huyễn!


Bình Luận (0)
Comment