Chương 1500. Tin tức xấu
Thảo nguyên Thanh Thanh.
Các cường giả đại đạo tông lần lượt rời đi, người xem náo nhiệt cũng đi, bầu không khí giương cung bạt kiếm trở nên lạnh nhạt.
Hết thảy điều này còn phải quy công cho người đang đứng giữa không trung, nữ nhân dung mạo xinh đẹp với tóc trắng phiêu dật kia.
Nàng chính là Thanh Vi Chân Nhân.
Rất khó tưởng tượng rằng một nữ nhân xinh đẹp như vậy sẽ là nữ ma đầu vì thù hận mà năm đó huyết tẩy toàn cả gia tộc, thậm chí bị gắn cho danh hiệu kẻ phản nghịch.
“Từ từ?”
Trên tình báo không phải nói lão bà tóc trắng sao? Như thế nào là mỹ nữ tóc trắng?
Chủ yếu xen lẫn bên trong người xem, thành viên của Tế Vũ Đường có khoảng cách quá xa, không cách nào xác định dung mạo, chỉ có thể từ bóng lưng cùng màu tóc tiến hành phán đoán.
“Đa tạ sư tôn.”
Ngữ khí của Lăng Dao Nữ Đế rất cung kính.
Nếu như Thanh Vi Chân Nhân không xuất hiện, song phương chưa hẳn có thể đánh, nhưng thỏa hiệp giao ra lượng lớn chân thạch khẳng định không có thể chạy được.
Thật sự là kết cục này, Quân Thường Tiếu cũng sẽ rất hài lòng, chí ít để nữ nhân kia tổn thất tài nguyên.
Bày mưu tính kế phải đi từng bước, trực tiếp chơi chết người ta khẳng định không thực tế.
Thanh Vi Chân Nhân đứng ở trước cửa mỏ, linh niệm tràn ngập trong đó, dò hỏi: “Bên trong chân thạch bị ngươi đào đi?”
Nhìn xem.
Đến cả sư tôn đều nghi ngờ ta.
Lăng Dao Nữ Đế thành thật trả lời: “Không có.”
“Vậy thì kì quái.”
Thanh Vi Chân Nhân khó hiểu nói: “Khoáng mạch hạng nhất như thế, vừa xuất thế tại sao lại rỗng tuếch?”
“Có thể khoáng thạch đã sớm bị người khác đào đi không, cố ý vu oan hãm hại đồ nhi?”
Lăng Dao Nữ Đế suy đoán nói.
Gần đây nàng vẫn luôn cân nhắc, vì sao trên thảo nguyên đột nhiên có khoáng mạch xuất hiện? Dù sao mình thường xuyên ở nơi này, cũng không có phát hiện bất luận dấu hiệu gì, phảng phất giống như bỗng nhiên xuất hiện.
“Có người đào chân thạch đi, sau đó đưa khoáng mạch đến nơi này?” Thanh Vi Chân Nhân nói.
“Khó mà nói.”
Lăng Dao Nữ Đế không quá xác định, dù sao ai sẽ nhàn rỗi không có việc gì làm, làm một việc nhàm chán như vậy? Chỉ là vì muốn mình buồn bực?
Quân Thường Tiếu rất nhàm chán, chính là vì buồn nôn nàng.
“Vi sư đã sớm nói đừng gia nhập Giới đường, bởi vì rất nhiều người chán ghét tổ chức này.” Thanh Vi Chân Nhân nói: “Bây giờ bị vu oan hãm hại, chỉ sợ cũng là nhằm vào Giới đường.”
“...”
Lăng Dao Nữ Đế không nói gì.
“Thôi, thôi.”
Thanh Vi Chân Nhân nói: “Đây là đường ngươi tự chọn, vi sư sẽ không cưỡng ép can thiệp, hi vọng về sau ngươi có thể cẩn thận làm việc.”
“Vâng.”
Ngữ điệu Lăng Dao Nữ Đế từ đầu đến cuối rất cung kính, có thể thấy được trong lòng nàng sư tôn vẫn rất có phân lượng.
Thanh Vi Chân Nhân nói: “Trước đó không lâu ngươi đi Cực Đạo Động Phủ?”
“Đúng vậy.”
“Nhìn thấy Thông Cổ lão đầu?”
“Đã gặp được.”
“Nghe nói lão gia hỏa này thu một cái đồ đệ, kêu cái gì mà Quân Bất Khóc?”
“Quân Thường Tiếu.”
“Mang theo một tòa núi lớn cùng toàn bộ tông môn phi thăng lên, cái tên Quân Bất Tiếu hẳn là có chỗ hơn người.”
...
Lăng Dao Nữ Đế sửa đúng: “Sư tôn, hắn gọi là Quân Thường Tiếu.”
“Không sai biệt lắm.” Thanh Vi Chân Nhân nói.
Một cái tên là không cười, một cái tên là hay cười, ý tứ hoàn toàn tương phản có được hay không!
Lăng Dao Nữ Đế hiểu rõ tính cách sư tôn, không tiếp tục xoắn xuýt sửa đúng tên tuổi nữa, nói: “Đồ nhi nghe nói, Thông Cổ Chân Nhân và Cô Hồng Chân Nhân định ra ước hẹn mười năm, để đệ tử của mình xuất chiến phân thắng bại.”
“Ồ?”
Thanh Vi Chân Nhân có chút ngoài ý muốn.
“Hai lão gia hỏa đấu lâu như vậy không phân thắng bại, bây giờ lại thay đổi phương thức, không được, ta phải đi qua hỏi một chút, nhìn xem có thể tham dự vào hay không.”
Lăng Dao Nữ Đế nói: “Sư tôn, đệ tử còn muốn đem tâm tư dùng cho đột phá Tầm Chân Cảnh, không có thời gian cùng bọn họ đấu.”
Vừa mới dứt lời, Thanh Vi Chân Nhân liền biến mất.
...
Lăng Dao Nữ Đế thầm nói: “Sẽ không thật sự đi tìm Thông Cổ Chân Nhân chứ?”
Lòng háo thắng của sư tôn rất mạnh, nàng biết.
Nếu như cưỡng ép gia nhập trò chơi của hai tiền bối, thân là đệ tử, khẳng định cũng phải đối mặt với ước hẹn mười năm.
Lăng Dao Nữ Đế thở dài một hơi, rơi vào động mỏ trống rỗng, nói: “Ai đang tính kế ta?”
“...”
Cực Đạo Động Phủ.
Oanh!
Một tiếng bạo truyền đến, toàn bộ bàn cờ nổ tung.
Thông Cổ Chân Nhân đang đánh cờ cùng Kỳ Dã Chân Nhân, một người mặt mũi tràn đầy tức giận, một người mừng thầm ngẩng đầu nhìn về phía Thanh Vi Chân Nhân đột nhiên xuất hiện!
“Bà lão, ta đều sắp thắng, ngươi... ngươi...”
Thông Cổ Chân Nhân tức giận đến mức không nói ra được.
“Ngươi nói ai già?”
Lông mày Thanh Vi Chân Nhân nhăn lại, trong lòng bàn tay dần dần hội tụ Chân Linh, đặc hiệu trong nháy mắt kéo căng.
...
Lúc đầu Thông Cổ Chân Nhân rất táo bạo, hỏa khí lập tức chậm lại.
Làm võ giả cùng thời đại, hắn hiểu rõ nữ nhân này vô cùng, một khi bị triệt để chọc giận, tuyệt đối sẽ tiến vào trạng thái cuồng bạo.
“Hừ.”
Thông Cổ Chân Nhân vung tay áo, không lạnh không nhạt nói: “Đến Động Phủ của ta để làm gì?”
“Nghe nói ngươi cùng Cô Hồng lão đầu định ra ước hẹn mười năm, lấy dạy bảo đồ đệ để phân định thắng thua?”
“Đúng vậy.”
“Thêm ta một suất.”
Thông Cổ Chân Nhân ngạc nhiên.
Thanh Vi Chân Nhân nói: “Đến lúc đó ta sẽ dẫn đồ đệ đến cùng đồ đệ các ngươi chiến một trận.”
...
Thông Cổ Chân Nhân giật khóe miệng một cái, nói: “Đồ nhi của ngươi là Lăng Dao Nữ Đế, đã đạt tới Cửu Chuyển - Chuyển Đan Cảnh, cái này rõ ràng là đang bắt nạt người khác hay sao?”
“Sợ thua?” Thanh Vi Chân Nhân nói.
Móa!
Nữ nhân này thật là phách lối!
Thông Cổ Chân Nhân hỏa khí không nhịn được, cả giận nói: “Tốt, ước hẹn mười năm để đồ đệ ngươi đến chiến đi.”
...
Kỳ Dã Chân Nhân ở trong lòng nói: “Một câu sợ thua, kích động hắn, đây là tâm thái mà đỉnh phong Tầm Chân Cảnh nên có sao?
“Quyết định như vậy đi.”
Thanh Vi Chân Nhân nói: “Ta đi tìm Cô Hồng lão đầu.”
Dứt lời, người lại biến mất không thấy đâu nữa.
Kỳ Dã Chân Nhân lắc đầu nói: “Nhiều năm không gặp, nữ nhân này vẫn cường thế như vậy.”
“Cô Hồng lão đầu cũng không phải loại lương thiện, nàng thật sự muốn đi tìm, hai người chắc chắn sẽ đánh nhau.” Thông Cổ Chân Nhân nói.
“Vẫn nên quan tâm đồ nhi của ngươi một chút đi.”
Kỳ Dã Chân Nhân nói: “Nhiều thêm một đối thủ Cửu Chuyển - Chuyển Đan Cảnh.”
...
Thông Cổ Chân Nhân sụp đổ nói: “Giữa hai người có thực lực chênh lệch lớn như vậy phải đánh như thế nào?”
Quân Thường Tiếu đột phá Lục Chuyển mặc dù khiến cho hắn rung động tuyệt đối, nhưng so với Lăng Dao Nữ Đế chỉ có thể coi là đệ đệ, huống chi, thiên tư của người ta cũng không yếu. Kỳ hạn mười năm không cẩn thận sẽ bước vào Tầm Chân Cảnh.
“Ngươi không nên đáp ứng.”
“Tính xấu của nữ nhân kia cũng không phải là ngươi không biết, nếu như ta cự tuyệt, hiện tại chỉ sợ sớm đánh nhau với nàng.”
“Cũng đúng.”
“Không được không được.”
Thông Cổ Chân Nhân nói: “Ta đến Vạn Cổ Tông một chuyến, nói cái tin tức bất hạnh này cho đồ nhi, để hắn sớm chuẩn bị tâm lí bị đánh.”
“Còn chưa đánh đã bắt đầu nhận thua, ngươi làm sư tôn mà xấu hổ đến như vậy, đến nay ta cũng chưa thấy người nào như ngươi.” Kỳ Dã Chân Nhân nói.
...
Vạn Cổ Tông.
Quân Thường Tiếu ôm đầu, sụp đổ nói: “Sư tôn, lần sau đến có thể chào hỏi hay không, đừng có cưỡng ép phá trận mà vào!”
“Đồ nhi.”
Thông Cổ Chân Nhân chân thành nói: “Vi sư có tin tức xấu phải nói cho ngươi.”
“Tin tức gì?”
Nhìn sư tôn biểu cảm ngưng trọng, Quân Thường Tiếu lập tức nghiêm túc, liên quan toàn bộ Vạn Cổ Tông đều biến thành bình thường.
“Mười năm ước hẹn lại có thêm một cái đối thủ.”
“Ai?”
“Lăng Dao Nữ Đế.”
“Cái gì?”
Quân Thường Tiếu lập tức trừng to mắt.
Thông Cổ Chân Nhân nói ra chuyện Thanh Vi Chân Nhân tìm đến, cũng khích lệ nói: “Đối thủ mặc dù có chút mạnh, nhưng vi sư tin tưởng vững chắc ngươi có thể vượt qua hết thảy!”
...
Sau khi Quân Thường Tiếu lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, cúi đầu nói: “Sư tôn, đồ nhi sẽ không đánh cùng nữ nhân kia.”
“Nhận thua?”
Thông Cổ Chân Nhân thất vọng.
Mặc dù hắn không coi trọng đồ đệ có thể chiến thắng Lăng Dao Nữ Đế, nhưng thân là nam nhân không thể nói không được, coi như thua cũng muốn đứng mà thua!
“Không.”
Quân Thường Tiếu ngẩng đầu, chỉ hướng nơi xa: “Đối thủ của Lăng Dao Nữ Đế là hắn.”
Thông Cổ Chân Nhân thuận thế nhìn lại, liền phát hiện phía sau núi có một người trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn đang đứng đấy, hai tay của hắn nắm chặt, ánh mắt lấp lóe sát ý ngút trời, nói: “Mười năm ước hẹn để ta đánh cùng nàng!”