Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1531 - Chương 1531. Không Ra Ngoài Phiêu Một Lần, Cả Người Khó Chịu

Chương 1531. Không ra ngoài phiêu một lần, cả người khó chịu
Các đường khẩu ở sau khi tông chủ an bài bắt đầu bận rộn.

Đương nhiên, làm trụ cột công cụ người Vạn Cổ tông, Quân Thường Tiếu khẳng định sẽ không rảnh rỗi uống trà, bởi vì còn phải mang binh sĩ còn lại của Ma Vọng Vực mang về hết.

“Nha đầu, chúng ta đi.”

“Vâng.”

Ngay cả nghỉ ngơi cũng chưa nghỉ ngơi, Quân Thường Tiếu đã mang Diêu Mộng Oánh ngồi Thông Cổ Chiến Thuyền bay ra khỏi tông môn.

Ma Vọng Vực không ai có thể đi vào, cần gì phải hao phí nguồn năng lượng chứ?

Nguyên nhân này ở chỗ hào quang tồn tại ở phương tây tiêu tán, có thể ý nghĩa Ma Tổ sống lại, cho nên phải mau chóng mang binh sĩ đưa hết đi, để tránh khoảng thời gian đó xuất hiện nhiều biến cố.

Không nói thì thôi.

Quân Thường Tiếu lo lắng không phải không có lý.

Sau khi Ma Tổ sống lại, cũng không lập tức bế quan điều dưỡng, mà là tự hỏi như thế nào tiến vào Ma Vọng Vực.

“Con bé đó dung hợp thể chất bản tổ, nhất định cần thời gian để thích ứng, cho nên phải vượt ở trước cô ta, mang trăm vạn Ma Vọng quân nắm trong tay!”

Ài.

Kẻ đáng thương.

Còn đang ảo tưởng mộng đẹp vung tay, trăm vạn đại quân ai dám không theo.

...

“Vù!”

Ma Vọng Vực, Diêu Mộng Oánh mang Quân Thường Tiếu lần nữa tiến vào.

Vẫn là quy củ cũ, mang hai vạn Ma Vọng quân thu vào trong Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp, sau đó đưa đến Vạn Cổ tông.

Nhị Nha, Triệu Đậu Đậu cùng Đới Luật buồn bực, hai vạn hai vạn tiến vào, hai vạn hai vạn đi ra, tốt xấu để chúng ta tra tấn một phen đã ghiền cũng được mà.

“Không có khả năng... Không có khả năng...”

Đà chủ Táng Nguyệt các bị trói, nhìn từng binh sĩ cao hai ba mét, mặc chiến giáp hoàn mỹ kia, ánh mắt lóe ra sự khó có thể tin.

Hắn cùng tổ chức của hắn, luôn tận sức vào giải phong Ma Vọng Vực, đánh thức Ma Vọng quân phong tồn trong đó, hôm nay đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, vẫn là một đám tiếp một đám, khẳng định không dám tưởng tượng.

Bởi vì dùng Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp để tiến hành dời đi, cho nên nửa tháng thời gian kế tiếp, lục tục có binh sĩ bị đưa đến Vạn Cổ tiên sơn mà không bị người đời biết được.

Đương nhiên.

Toàn bộ thượng giới bây giờ cũng không có tâm tư đi để ý Vạn Cổ tông, bởi vì bọn họ đều đang thảo luận, Ma Tổ rốt cuộc sống lại chưa.

“Không đúng nha.”

Cực Đạo động phủ, Kỳ Dã Chân Nhân buồn bực nói: “Ma Tổ nếu sống lại, hẳn là sẽ áp dụng hành động, vì sao nửa tháng qua cũng chưa có động tĩnh chứ?”

“Không có động tĩnh càng tốt.”

Thông Cổ Chân Nhân trợn mắt, nói: “Ngươi còn muốn xem thượng giới đại loạn hay sao?”

“Ài.”

Kỳ Dã Chân Nhân lắc đầu nói: “Chỉ sợ đây là yên tĩnh trước khi bão táp đến.”

Ma Tổ sống lại cùng tán tu bọn họ không có quan hệ gì, dù sao năm đó diệt Ma Vọng tộc là mười đại tiên tông cùng các tộc, nhưng nếu thực sự ầm ĩ lên, tránh không được bị liên lụy, cho nên càng thêm hy vọng thiên hạ thái bình.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy.”

Thông Cổ Chân Nhân hạ xuống quân cờ, nói: “Bất cứ chuyện nào cũng có định số, chúng ta có thể làm đó là yên lặng chờ xem biến hóa.”

“Lời tuy như thế.”

“Nhưng mà...”

Kỳ Dã Chân Nhân rít gào: “Ngươi nha lại trộm đổi cờ!”

...

“Kỳ quái.”

Trong cung điện Lăng Dao tiên cảnh, lão giả lưng còng rất khó hiểu nói: “Hào quang màu đen tiêu tán đã nửa tháng, Ma Tổ nếu sống lại sao còn chưa có bất cứ động tĩnh gì chứ?”

Lăng Dao Nữ Đế ngồi ở trên bảo tòa thản nhiên nói: “Vừa sống lại hẳn là rất suy yếu, lúc này có lẽ đang điều dưỡng đi.”

“Chủ thượng.”

Lão già lưng còng nói: “Phương diện Giới đường đã triệu ngài vài lần, vẫn không tính đi qua sao?”

“Bản đế đang nghe theo bọn họ an bài, đuổi bắt kẻ phản nghịch Cố Triều Tịch.”

“...”

“Vù!”

Lăng Dao Nữ Đế đứng dậy, nói: “Sư tôn an bài cho ta một cái ước hẹn mười năm, nếu không có việc gì, đừng quấy rầy bản đế bế quan tu luyện.”

“Chủ thượng.”

Lão già lưng còng nói: “Quân Thường Tiếu thực lực cũng không mạnh, cần gì nghiêm túc đối đãi như vậy.”

Lăng Dao Nữ Đế dừng lại, nói: “Ở thượng giới bất luận kẻ nào cũng có thể xem nhẹ, chỉ là không thể xem nhẹ hắn, nếu không, Kim Hạo cũng sẽ không hai lần thua dưới tay hắn.”

“...”

Lão già lưng còng vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên.

Vừa mới phi thăng thượng giới đã đánh trọng thương Kim Hạo, về sau ở Thiết Mộc Lâm bạo hành một trận, Quân Thường Tiếu này quả thực không thể xem nhẹ, nói không ngày ước chiến sẽ có tư cách chiến một trận với chủ thượng.

...

Hai tháng sau.

Quân Thường Tiếu rốt cuộc mang trăm binh sĩ vạn Ma Vọng tộc tất cả đều mang về Vạn Cổ tông.

Lý Thanh Dương và Bội Kỳ cũng chưa nhàn rỗi, ở trong trận pháp ngăn cách thật lớn kiến tạo quân doanh, giáo trường các loại phương tiện, dùng để an trí bọn họ ở lại.

“Vù!”

Quân Thường Tiếu tựa vào trên ghế tựa của thư phòng, thở phào một hơi, nói: “Rốt cuộc chuyển hết tới rồi!”

Một ngày hai vạn.

Tới tới lui lui chạy trăm chuyến.

Nhưng, trả giá vậy vẫn là đáng giá.

Một trăm vạn nhất chuyển Chuyển Đan cảnh an trí hết ở Vạn Cổ tiên sơn, khiến hắn tràn đầy tự tin!

“Ngự Kiếm Huyền Tông, Lăng Đao Huyền Tông.” Quân Thường Tiếu gác hai chân ở trên bàn, ngạo nghễ vô cùng nói: “Có đảm lượng, các ngươi phóng ngựa tới đây nha!”

“...”

Hệ thống cạn lời: “Có năng lực đi trước sơn môn chân tông, đạo tông kêu gào, lấy Huyền tông trút giận tính là anh hùng hảo hán cái gì.”

...

Bởi vì trăm vạn Ma Vọng quân có thể do Diêu Mộng Oánh trực tiếp khống chế, cho nên sau khi Quân Thường Tiếu mang bọn họ đều đưa trở về, cũng chưa thu vào tông môn, dù sao... Người thật sự quá nhiều rồi.

Đương nhiên.

Năm nam bốn nữ chạy không được, quỷ bát tướng không chạy được.

“Bốp!”

“Bốp!”

Sau khi đại ấn tông môn cộp lên, nhân số đệ tử Vạn Cổ tông từ 100001 tăng lên tới 100018.

Nói đi thì phải nói, từ khi phi thăng thượng giới, đệ tử tông môn chiêu mộ cũng không nhiều, tựa như chỉ có một mình Tôn Mục Thành (hai chữ tựa như đại biểu tác giả không xác định có quên hay không. )

Đương nhiên.

Có liên quan với sách lược phát triển của Quân Thường Tiếu.

Nhiệm vụ chủ tuyến phiên bản thượng giới, chỉ là yêu cầu tông môn đạt tới cấp chữ Tiên, nhưng cũng không hạn chế nhân số, cho nên hắn càng thích đi tuyến đường tinh anh, dù sao thêm một đệ tử phải tiêu hao thêm một phần tài nguyên.

“Tính cả Mộng Oánh.”

Quân Thường Tiếu nói: “Vạn Cổ tông ta tổng cộng có chín Tầm Chân cảnh, hẳn là xứng với tông môn cấp chữ Huyền rồi nhỉ?”

“Không xứng.” Hệ thống nói.

“Vì sao?”

“Bởi vì kí chủ quá yếu.”

Câu này hung hăng đâm vào trái tim Quân Thường Tiếu.

Theo bình định tông môn Tinh Vẫn đại lục mà nói, tông chủ nếu tu vi không đạt tiêu chuẩn, khẳng định khó có thể tăng lên cấp bậc, cũng may lúc ấy Cẩu Thặng một đường bật hack một đường sướng, không ở trên cảnh giới kéo chân tông môn.

Bây giờ, kéo rồi.

“Không được.”

Quân Thường Tiếu nói: “Ta cần xác định một phen, tông môn chữ Huyền rốt cuộc có trình độ gì.”

Tông môn thượng giới không có cơ cấu chứng thực, không thể xác định như thế nào tính là đủ tư cách, nhưng có thể lấy tông môn khác tham khảo, ví dụ như đi Ngự Kiếm Huyền Tông hoặc Lăng Đao Huyền Tông một chuyến.

“Nha đầu!”

Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Mau bảo quỷ bát tướng tu luyện Ẩn Tu Thuật, sau đó theo bổn tọa đi bái phỏng tông môn chữ Huyền!”

Năm nam bốn nữ mất đi tiên thiên ma thể chỉ là ma tu, mang ra ngoài sẽ không làm người ta nghi ngờ, nhưng tám gã tướng quân không được, bởi vì bọn họ là Ma Vọng tộc chính thống, phải luôn áp chế ma khí thuần khiết không thể bị phát hiện.

Có người hỏi.

Phương diện hình thể làm sao bây giờ?

Chỉ cần mang ma khí hoàn toàn áp chế, đây không phải vấn đề, dù sao vận động viên bóng rổ đều có thể cao tới hơn 2m, Nhân tộc có người cao không phải quá bình thường?

Phương diện tướng mạo thì sao?

Không sao, còn có mặt nạ dịch dung.

Nói trắng ra là, tông môn có cao thủ cấp bậc Tầm Chân cảnh, không ra ngoài phiêu một lần, cả người Quân Thường Tiếu khó chịu.

...

“Tèo teo téo!”

“Tèo teo tèo!”

Ngày nào đó, ở dưới nhạc nền hào sảng, Quân Thường Tiếu vai khoác áo lông, đeo kính râm từ trong đại điện đi ra.

Diêu Mộng Oánh mặc đồ đen bó sát người đứng ở trên diễn võ trường, phía sau tám gã quỷ tướng quân Tầm Chân cảnh xếp hàng ngang thì mặc Âu phục màu đen, ngạo nghễ khoanh tay đứng.

Cảnh này, rất xã hội.

“Vù!”

Quân Thường Tiếu giơ tay, nhìn thoáng qua đồng hồ đến từ hãng XX của Thụy Sĩ, nói: “Thời gian vừa đúng, xuất phát!”

Ở dưới ánh mắt của cao tầng cùng đệ tử, Cẩu Thặng mang theo Diêu Mộng Oánh, quỷ bát tướng cùng với năm nam bốn nữ đi lên Thông Cổ Chiến Thuyền, sau đó bay ra khỏi Vạn Cổ tiên sơn, bay về phía phương vị Ngự Kiếm Huyền Tông.

Nhìn từ trận thế, cái này rốt cuộc là đi bái phỏng, hay là đi tính nợ cũ, thật sự làm người ta không hiểu nổi.


Bình Luận (0)
Comment