Chương 1559. Phá giải chiến cơ, linh hồn khống chế
“Phốc!”
Trong phòng rèn luyện, Lý Thượng Thiên quỳ một chân xuống đất, sắc mặt dị thường dữ tợn.
Giờ phút này, độc tố trong cơ thể như nước lũ vỡ đê càn quét, khiến hắn cảm giác có thể chết bất cứ lúc nào.
May ở bên cạnh đặt rất nhiều đan dược giải độc, sau khi lấy thời gian ngắn nhất dùng, loại thống khổ kịch liệt kia mới dần dần yếu đi.
Một khắc đồng hồ sau.
Lý Thượng Thiên mồ hôi đầm đìa nằm thẳng, cả người như hư thoát.
Vừa rồi độc tố giày vò thân thể, mang đến thống khổ, khiến hắn giống như đã trải qua nhiều lần tử vong, cẩn thận nhớ lại một lần thôi cột sống cũng toát ra mồ hôi lạnh.
Nhưng.
Tất cả trả giá đều xứng đáng, bởi vì thuận lợi bước vào nhất chuyển Chuyển Đan cảnh!
Đám người Phùng Quy Trần tổng cộng luyện chế ra mười viên Tốc Thành Đan, sau khi Tử Lân Yêu Vương thử nghiệm không có vấn đề, chỗ còn lại khẳng định phải cho các đệ tử.
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đám đệ tử hạch tâm này sớm đã đột phá, cho nên Quân Thường Tiếu ở sau một phen tự hỏi, mang chín viên đan dược cho đám người Lý Thượng Thiên, Tư Mã Trọng Đạt.
Về phần đệ tử khác.
Về sau luyện ra nhiều hơn, khẳng định còn có thể cho.
“Không tệ.”
Cảm nhận được Lý Thượng Thiên nằm trên mặt đất như chó chết, nhưng khí tức bộc phát ra đã là Chuyển Đan cảnh, trên mặt Quân Thường Tiếu hiện ra mỉm cười.
Thể chất nhân loại không thể so sánh với Đạo Hóa Côn, sau khi dùng đan dược sẽ thừa nhận độc tố ăn mòn, quá trình tuy khổ chút, nhưng có thể bước vào Chuyển Đan cảnh, tin tưởng không có ai sẽ để ý.
Quả thực.
Thế giới dùng võ vi tôn, nếu có thể tăng lên tu vi, mặc kệ trải qua tra tấn cùng thống khổ như thế nào cũng sẽ lựa chọn đi thừa nhận, thậm chí còn không tiếc vứt bỏ tính mạng.
Kế tiếp, đám người Tư Mã Trọng Đạt lục tục dùng Tốc Thành Đan, thuận lợi từ Phá Không cảnh bước vào Chuyển Đan cảnh, khiến thực lực chỉnh thể Vạn Cổ tông tăng lên một đoạn nhỏ.
...
Vài ngày sau.
Ngụy lão một mình phân chia ra một mảng ruộng thuốc, dùng cho gieo trồng dược liệu độc tính luyện chế Tốc Thành Đan cần, chu kỳ trưởng thành đại khái ở hai ba tháng.
“Chậm là chậm một chút.”
Quân Thường Tiếu nói: “Nhưng mạnh hơn so với để đệ tử khô khốc tu luyện.”
“Đâu chỉ vậy.”
Hệ thống nói: “Còn có thể tiết kiệm không ít tài nguyên.”
Điểm ấy Quân Thường Tiếu rất tán đồng.
Bỏ qua cảnh giới, mạnh mẽ tăng lên tới Chuyển Đan cảnh, ở giữa tiết kiệm huyền thạch và chân thạch khẳng định vô số kể.
“Rất khó tưởng tượng.” Quân Thường Tiếu mang công thức đan dược lấy ra, có chút kinh ngạc nói: “Một tộc đàn phi nhân loại, thế mà có thể sáng tạo ra đan dược thần kỳ như thế.”
Dưới tình huống bình thường, đan thuật và thuật rèn đúc là thứ nhân loại sở trường nhất, Ma Vọng tộc ở trên hai đạo này ngược lại mạnh hơn nhân loại, thật sự có chút không thể tưởng tượng.
Hệ thống nói: “Ta không cho rằng công thức đan dược là Ma Vọng tộc nghiên cứu.”
“Ồ?”
Quân Thường Tiếu hiếu kỳ nói: “Nói như thế nào?”
“Từ thể trạng to lớn của trăm vạn Ma Vọng quân có thể nhìn ra, đây là một tộc đàn chiến đấu, trên nghiên cứu kỳ môn độn giáp các phương diện sẽ tuyệt đối không xuất sắc như vậy.” Hệ thống nói.
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu đồng ý.
Mỗi một tộc đàn đều có đặc tính của mình, ví dụ như Nhân tộc, tuy ở trên thể trạng cùng huyết mạch so ra kém tộc khác, nhưng mạnh là mạnh ở trên sức tưởng tượng cùng sức sáng tạo.
Về phần Ma Vọng tộc, chỉ từ thân thể cao to cũng có thể nhìn ra, trời sinh chính là chủ chiến đấu, bảo bọn họ ngồi xuống nghiên cứu đan thuật cùng y thuật, không khác gì bảo đại lão gia thô ráp thêu hoa thêu chữ.
Hệ thống nói: “Ma Vọng tộc nếu ngay từ đầu không tồn tại ở hệ thống chủng tộc thượng giới, như vậy vô cùng có khả năng từ vị diện hoặc tinh hệ khác di chuyển tới, về phần công thức đan dược cùng thuật rèn đúc cũng có thể là sản phẩm ngoại lai.”
“Có đạo lý.”
Hai người rất hiếm thấy thống nhất ý kiến, chưa xảy ra khắc khẩu.
“Vấn đề lại tới.”
Quân Thường Tiếu nâng cằm nói: “Bọn họ dùng biện pháp gì di chuyển tới? Không lẽ dựa vào Thời Không Chi Trùng?”
“Sẽ không.”
Hệ thống phủ quyết: “Hệ thống vũ trụ thượng tầng quá lớn, chỉ dựa vào Thời Không Chi Trùng chưa chắc có thể đạt tới, có lẽ có loại công cụ kiểu như chiến hạm Tinh Linh Giới đi.”
“Ồ.”
Quân Thường Tiếu lên tiếng.
Ma Vọng tộc như thế nào tới thượng giới không có quan hệ gì với mình, cân nhắc nhiều như vậy làm gì, còn không bằng tới Chú Tạo đường, xem xem Phạm đại sư nghiên cứu như thế nào.
...
Chú Tạo phong.
Phạm Dã Tử ngồi ở trong đình đá, đang tập trung tinh thần nghiên cứu sách rèn đúc từ Ma Vọng Vực đạt được, trong ánh mắt thỉnh thoảng lóe ra kinh ngạc, khi thì lóe ra kinh hỉ.
“Phạm đường chủ.”
Quân Thường Tiếu đi tới, ngồi ở bên cạnh nói: “Nghiên cứu thế nào rồi?”
Phạm Dã Tử từ trong biển cả tri thức lấy lại tinh thần, kinh ngạc than thở: “Tông chủ, những quyển sách này thật sự quá chuyên nghiệp, bên trên không chỉ ghi lại thuật đúc chiến giáp, còn có rất nhiều có liên quan kỹ thuật phương diện rèn đúc!”
Sau khi phi thăng thượng giới, Quân Thường Tiếu từng đi tìm cho lão không ít sách phương diện rèn đúc, nhưng so với thứ từ Ma Vọng Vực mang ra, quả thực cách biệt một trời một vực.
Quân Thường Tiếu như có hứng thú nói: “So sánh với chiến cơ?”
“Chỉ mạnh hơn chứ không kém hơn!” Phạm Dã Tử nói.
Chiến đấu cơ không người lái lấy trận pháp thần kỳ để điều khiển, nhưng bản thể là dựa vào các loại khoáng thạch rèn đúc, cho nên lão từng đi Trận Pháp đường cẩn thận nghiên cứu.
Không phải vậy sao, bên trong đường khẩu còn đặt không ít hài cốt cánh chim rải rác đó.
Thái Huyền lão nhân phụ trách nghiên cứu trận pháp, Phạm Dã Tử phụ trách nghiên cứu cấu tạo chiến cơ, nếu hai người đều có thể lấy được tiến triển mang tính thực chất, phục chế hoàn mỹ một chiếc chiến đấu cơ không người lái hẳn là không thành vấn đề.
“Vậy nghiên cứu nhiều một chút.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đệ tử tông môn còn chờ trang bị mới đó.”
Bộ bốn món Bát Hoang Thiên Âm trước mắt còn chưa thông dụng, nguyên nhân ở chỗ khoáng thạch tương đối hiếm có.
Chiến giáp binh sĩ Ma Vọng tộc mặc đặc biệt là phiên bản thế hệ thứ hai, phương diện phẩm chất không tệ, khoáng thạch yêu cầu không cao, còn có rất nhiều khuôn đúc, sáng tạo quy mô lớn, mỗi người vài món không phải là việc khó.
“Tông chủ.”
Phạm Dã Tử nói: “Chú Tạo đường chỉ một mình ta, có thể phái chút đệ tử tới đây hay không.”
“Bọn họ không hiểu việc rèn đúc.”
“Cái này không phải vấn đề, đập tay xuống là được.”
“Được.”
Quân Thường Tiếu nói: “Bổn tọa lúc nào rảnh, điều đến một ít đệ tử cho ngươi.”
Lúc nào rảnh?
Phạm Dã Tử trợn trắng mắt.
Vấn đề Chú Tạo đường nhân thiếu thủ, lão phản ánh rất nhiều lần, kết quả mỗi lần đều là lúc nào rảnh, cũng không biết mình lúc còn sống có thể đợi được hay không.
...
Trận Pháp đường.
Quân Thường Tiếu từ bên ngoài đi vào.
Thái Huyền chân nhân và tiểu tổ nghiên cứu của lão vẫn đang tiến hành nghiên cứu mọi phương vị đối với chiến cơ không người lái.
“Tông chủ.”
Thượng Quan Hâm Dao đi tới, nói: “Sau khi ngăn kéo khoang điều khiển mở ra, ở bên trong phát hiện vật kỳ quái này.”
“Ồ?”
Quân Thường Tiếu mang trang bị máy móc tương tự kính mắt cầm đến, kinh ngạc nói: “Có thể là dụng cụ kiểm tra sức chiến đấu hay không?”
Nói xong, liền đeo lên.
“Bốp!”
Ấn cái nút, kính nhất thời hiện ra con số rậm rạp, sau đó tập trung Thượng Quan Hâm Dao gần đó, hiện ra một chuỗi văn tự kỳ quái.
“Không sai.”
Hệ thống nói: “Để kí chủ đoán đúng rồi, chính là máy đo, đệ tử này của ngươi sức chiến đấu là 36.”
“...”
Quân Thường Tiếu cạn lời.
“Nhưng.”
Hệ thống nói: “Sức phòng ngự của nàng là 24, nhanh nhẹn là 21, tinh thần lực là 169.”
Quân Thường Tiếu nhất thời ý thức được, những trị số này khẳng định đối ứng thể phách, thân pháp cùng linh hồn của thế giới võ đạo, đơn giản đổi cái tên mà thôi.
“Sư tôn ta thì sao?”
“Sức chiến đấu 267.”
“Ta thì sao?”
“Món đồ chơi này lại không thể dò xét bản thân, ta làm sao nhìn được?”
Quân Thường Tiếu tháo xuống máy đo, tùy tay ném vào nhẫn không gian.
Vật ấy tuy có thể dùng trị số trực quan phân tích thực lực, nhưng thế giới võ đạo dựa vào vẫn là cảnh giới, cùng lĩnh ngộ đối với thuộc tính thiên địa, cho nên trên thực tế không có giá trị tham khảo gì quá lớn.
“Ha ha ha!”
Ngay này, Thái Huyền lão nhân từ trong cơ giáp đi ra, cười to nói: “Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi!”
“Đã hiểu cái gì?” Quân Thường Tiếu nói.
Thái Huyền lão nhân đến trước bàn che kín bản vẽ, lấy ra bản đồ cấu tạo trận pháp trong tranh của bản thân, nói: “Căn cứ ta khoảng thời gian này nghiên cứu, đã đại khái khẳng định, nguyên lý khởi động những trận pháp này ở chỗ dùng linh hồn khống chế.”
“Linh hồn khống chế?”
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói: “Cùng một đạo lý với con đề cập dùng linh hồn thao túng cơ giáp?”
“Không.”
Thái Huyền lão nhân nghiêm túc nói: “So với ngươi càng chuyên nghiệp hơn.”
“Nói như thế nào?”
“Căn cứ ta bước đầu phán đoán, trận pháp trung tâm trong chiến cơ, có thể tiếp nhận linh hồn võ giả do đó chi phối toàn bộ trang bị khởi động.”
“Cái đó và ý tưởng con đưa ra có khác nhau sao?”
“Chiến cơ đến từ Tinh Linh Giới xa xôi, ngươi cho rằng võ giả và linh hồn có thể giữ được liên hệ?”
“Không thể.”
Võ giả mang linh hồn phân ra, cho dù có thể thực hiện khống chế, nhưng tất nhiên cũng sẽ có khoảng cách hạn chế, cách quá xa khẳng định mất kết nối.
“Tinh Linh Giới và thượng giới cách xa nhau mấy tinh hệ, chiến cơ còn có thể bị khống chế chỉ có một khả năng, linh hồn dung nhập trận pháp trung tâm, thật ra tương đương ý thức thể mới.” Thái Huyền lão nhân nói.
“Ặc.”
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Thần kỳ như vậy?”
“Đến đây.”
Thái Huyền chân nhân đi đến trước chiến cơ, mở ra một cái vỏ máy, nói: “Ta đã phá giải trận pháp trung tâm, ngươi có thể mang một luồng linh hồn dung nhập trong đó thử xem.”
Quân Thường Tiếu đi tới, phát hiện bên trong không chỉ có bộ kiện cấu tạo phức tạp, còn có trận pháp đồ án rậm rạp, bởi vì khác với hệ thống trận đạo bản thân tiếp xúc, xem nhất thời có chút hoa cả mắt.
“Dung nhập nơi nào?”
“Rãnh khu vực trung tâm.”
Quân Thường Tiếu nhắm mắt, phân ra một luồng linh hồn đi qua, thẳng đến lúc nạp vào trong rãnh trung tâm nhất của trận pháp, nháy mắt như hóa thành phi công ngồi ở trong khoang điều khiển.
“Thần kỳ!”
Cẩu Thặng vẻ mặt kinh ngạc đặt tay lên trên cần khởi động.
“Vù!”
Đột nhiên, phần đuôi phun ra hào quang năng lượng, chiến cơ hoàn hảo không tổn hao gì nháy mắt đánh vỡ một bức tường của Trận Pháp đường bay ra ngoài.
“Hả?”
Lý Thanh Dương đang ở trước phế tích đại điện quy hoạch ngẩng đầu, linh niệm bắt giữ được thân tường Trận Pháp đường xuất hiện lỗ thủng lớn, lập tức ôm ngực, trên mặt hiện lên nét khổ sở.
...
“Vù!”
“Vù!”
Trên không Vạn Cổ tiên sơn, chiến cơ không người lái phi hành cực nhanh, khi thì bay sang bên, khi thì bay ngược, tựa như đang biểu diễn xiếc trên không trung.
“Thú vị, thú vị!”
Trên mặt Quân Thường Tiếu đứng ở trong Trận Pháp đường hiện ra mỉm cười.
Giờ phút này, hắn càng giống đứa nhỏ ngây thơ hơn, đang chơi máy bay điều khiển cha mẹ mua cho.
Thực sự để cho Thái Huyền lão nhân phân tích đúng rồi, loại chiến cơ không người lái xuất phát từ Tinh Linh Giới này, chỉ cần rót linh hồn vào trong trận pháp là có thể thực hiện khống chế.
Hơn nữa.
Khiến Quân Thường Tiếu kinh ngạc là.
Chiến cơ bay ra khỏi Vạn Cổ tiên sơn, bay ra đủ xa, tuy mất kết nối với mình, nhưng còn đang phi hành, tựa như vẫn như cũ có người đang khống chế.
“Vù!”
Ước chừng một lát, chiến cơ bay về Vạn Cổ tiên sơn, linh hồn kết nối với bản thể, Cẩu Thặng lại lần nữa nắm giữ quyền khống chế.
“Quá thần kỳ rồi!” Quân Thường Tiếu kinh ngạc than thở không thôi.
Sau khi ngắt kết nối với chiến cơ, tuyến đường phi hành hoàn toàn giống mình vừa rồi dự đoán như đúc, cái này nói lên linh hồn dung nhập trong đó ở giai đoạn có ý thức của mình, thậm chí hoàn toàn kế thừa lối suy nghĩ!
“Sư tôn.”
Thu hồi một luồng linh hồn, Quân Thường Tiếu nói: “Loại trận pháp đặc thù này có thể dùng ở trên cơ giáp hay không?”
Hắn không có hứng thú đối với chiến cơ không người lái, có hứng thú đối với cấu tạo trận pháp bên trong, nếu dùng ở trên Thần Hủy Diệt Bóng Đêm, các đệ tử không những có thể khống chế từ xa, còn có thể không người điều khiển trên ý nghĩa thật sự!
“Đi theo ta.”
Thái Huyền lão nhân dẫn Quân Thường Tiếu tới hậu sơn.
Nơi đó đặt một bộ cơ giáp, bên trên vẽ đồ án làm người ta hoa cả mắt.
“Chẳng lẽ...”
Quân Thường Tiếu vừa mở miệng, Thái Huyền lão nhân liền ngạo nghễ nói: “Không sai, loại trận pháp linh hồn cực kỳ đặc thù này đã dùng tới rồi!”