Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1596 - Chương 1596. Địa Giác Long Tâm

Chương 1596. Địa Giác Long Tâm
“Hu hu hu...”

Tiểu Ma Tiên hóa hình người đau lòng khóc.

Tiểu Long Long được đón đi, nàng liền bởi vì thường xuyên nhớ mà điên cuồng bắt nạt mèo thông linh, ai ngờ được... Gặp mặt lần nữa lại là sinh ly tử biệt.

Quân Thường Tiếu đứng ở trước cột đá, siết chặt hai nắm đấm.

Giờ phút này, trong cơ thể hắn hội tụ tức giận đã bao phủ đau thương.

Thi thể Tiểu Long Long mình đầy thương tích lẳng lặng nằm ở trên mặt đất, mặt tuy hiện ra bộ dạng thống khổ, nhưng ẩn chứa một tia mỉm cười, tựa như vui mừng bởi trước khi chết có thể lại nhìn thấy chủ nhân.

“Hệ thống!”

Quân Thường Tiếu ở trong lòng quát: “Quét sạch ba giá trị, cứu nó!”

“Rất xin lỗi.” Hệ thống bất đắc dĩ nói: “Tiểu Long Long sinh cơ đoạn tuyệt, cho dù khởi động hình thức giải trừ nguy cơ cũng khó khởi tử hồi sinh, huống chi... Trái tim còn bị móc đi rồi...”

“A a a!”

Quân Thường Tiếu nâng lên lưỡi hái thần chết, ánh đao sắc bén nháy mắt bắn vút đi, từng đỉnh núi bị cắt đứt, ầm ầm sụp đổ, cả người tràn ra khí tà ác cuồn cuộn, giống như hóa thân thành ma trên ý nghĩa thật sự.

Cột đá không sao.

Không cho phép có chuyện gì hết!

Bởi vì... Đoạt Long Hoàng Chi Thể khế ước thú của ta, lại mang nó đóng đinh ở bên trên, nếu không dùng phương pháp tương tự đi giết chết tên kia, lấy cái gì xứng đáng với Tiểu Long Long trên trời có linh thiêng!

“Ta muốn tiêu diệt Long Vực...”

“Ta muốn giết sạch toàn bộ Long tộc...”

Mắt Quân Thường Tiếu dần dần đỏ rực, người như dần dần mất đi lý trí.

Tiểu Long Long ngã xuống, có lẽ không quan hệ với rất nhiều Long tộc, nhưng các ngươi không bảo vệ tốt Long Hoàng của mình, vậy thì đáng chết!

“Xong rồi.”

Hệ thống nói: “Nhập ma rồi!”

Biết được Tiểu Long Long bị đóng đinh ở trên cột đá, tâm tính Quân Thường Tiếu đã sụp đổ một lần, hôm nay thấy kẻ trước ngã xuống trước mắt, vậy thật sự là sụp đổ đến nát bét.

Cho nên, kế tiếp vô luận làm ra chuyện gì phát rồ, hệ thống cũng sẽ không ngoài ý muốn.

“Tiểu Long Long.”

“Ta mang ngươi về nhà.”

Giọng điệu Quân Thường Tiếu nói chuyện dị thường bình tĩnh.

Chó cắn người sẽ không sủa, chó biết sủa không cắn người, hắn lúc này đáng sợ nhất!

“Vù!”

Thi thể bị thu vào nhẫn không gian.

Tiểu Long Long sinh ở Vạn Cổ tông, chết cũng phải ở Vạn Cổ tông.

Về phần Long Vực, một nơi sắp bị diệt, làm sao có thể dùng để làm mộ địa?

“Bịch!”

Quân Thường Tiếu kéo lưỡi hái thần chết từng bước một từ đỉnh núi gãy đi ra, tà khí hội tụ quanh thân càng thêm cường thế, đã rất khó thấy rõ dung mạo.

Hệ thống nói: “Hình thái thứ tư chỉ còn lại có vài phút.”

Quân Thường Tiếu dung nhập nhẫn không gian, mang một lá Bùa Khai Ấn cuối cùng triệu đến.

Thời gian không đủ?

Nối tiếp!

Hệ thống vội vàng khuyên nhủ: “Phương pháp này không thể thực hiện được, cho dù có thể, hai lần Khai Ấn tất nhiên cũng sẽ mang đến tác dụng phụ càng thêm khủng bố!”

“Ta không để ý.”

Quân Thường Tiếu bộ mặt dữ tợn quát: “Ta muốn khiến Long tộc chôn cùng!”

“Điên rồi!”

Nhưng, ngay tại lúc chuẩn bị bóp nát Bùa Khai Ấn, Địa Giác Long Tâm đặt trong nhẫn không gian đột nhiên không chịu khống chế bay ra, sau đó treo ở trên thi thể Tiểu Long Long.

Quân Thường Tiếu ngẩn ra.

“Vù!”

Đột nhiên, Địa Giác Long Tâm hóa thành hào quang, không chút do dự chui vào trong cơ thể vẫn còn hơi ấm của Tiểu Long Long, treo ở bộ vị trái tim trống rỗng.

“Chẳng lẽ...”

Hệ thống cả kinh nói: “Đây là một trái tim Long tộc?”

“Vù!”

“Vù!”

Khí tức mênh mông hiện lên, hóa thành tơ tằm màu trắng mang thi thể Tiểu Long Long bao bọc lại, sau đó... Bỗng dưng biến mất!

“Ở bên ngoài!” Hệ thống nói.

Quân Thường Tiếu đã nhìn thấy, trên mặt hiện lên nét mừng như điên.

Nhẫn không gian hệ thống cho không có công hiệu chứa sinh linh, Tiểu Long Long dung nhập Địa Giác Long Tâm bị đột nhiên đưa ra ngoài, chỉ có một nguyên nhân, nó có sinh cơ rồi!

“Đâu chỉ!”

Hệ thống nói: “Đây chỉ sợ còn là một hồi cơ duyên tạo hóa rất lớn!”

...

“ẦM!”

Long cung truyền đến tiếng rơi xuống.

Thanh Minh Long Vương lõm xuống ở diễn võ trường, vảy trên người phân tán, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.

Công Tôn Nhược Ly treo ở trên không, lạnh nhạt nói: “Ngươi khiến con ta đau lòng, ta liền khiến ngươi đau lòng.”

Cường thế!

“Đáng... Đáng giận...”

Thanh Minh Long Vương trợn mắt muốn nứt, trong lòng rất là không cam lòng!

Thời gian dung hợp Long Hoàng Chi Thể quá ngắn, còn chưa kết hợp xong, nếu không, sao có thể bị nữ nhân này chiếm thượng phong!

“Ầm!”

“Ầm!”

Bên kia, mấy ngàn bộ Thần Hủy Diệt Bóng Đêm cùng hai mươi vạn Ma Vọng quân đã đang giao thủ cùng võ giả Long tộc cuồn cuộn không dứt bay tới, luôn làm cho bọn họ không thể xông vào trong cung.

Chỉ nhìn từ cục diện trước mắt, Vạn Cổ tông và Thạch Tượng tộc tuy lấy được áp chế tạm thời, nhưng muốn chống lại toàn bộ Long tộc hầu như rất khó khăn, bởi vì số lượng quá nhiều!

Công Tôn Nhược Ly cũng ý thức được, cho nên tính bắt giữ Thanh Minh Long Vương, để cho võ giả Long tộc ném chuột sợ vỡ đồ.

“Vù!”

“Vù!”

Đột nhiên, ba luồng hào quang đột nhiên phá tan phòng tuyến cơ giáp, treo ở trên không tộc điện, đợi hào quang dần dần tan đi, xuất hiện ba cường giả uy thế bất phàm.

Hắc Lân Long Vương!

Bạch Thương Long Vương!

Xích Liệt Long Vương!

Công Tôn Nhược Ly nhíu mày nói: “Các ngươi thế mà còn sống!”

Ở trong phán đoán của nàng, Thanh Minh Long Vương đã nắm giữ Long Hoàng Chi Thể, khẳng định sẽ xuống tay đối với ba long vương khác, không ngờ sẽ đột nhiên khỏe mạnh nhảy ra.

“A.”

Bạch Thương Long Vương cười nhẹ nói: “Thanh Minh lão nhi, ngươi tựa như gặp phiền toái rồi.”

Thanh Minh Long Vương cố nén đau đớn, phẫn nộ quát: “Thạch Tượng tộc xâm phạm Long tộc ta, các ngươi còn thất thần làm gì!”

“Muốn để chúng ta hỗ trợ?”

Xích Liệt Long Vương nói: “Được chứ, mang Long Hoàng Chi Thể giao ra đây.”

“...”

Công Tôn Nhược Ly đã hiểu.

Ba huynh đệ này không phải tới giúp Thanh Minh Long Vương, là tới đây nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Long tộc đủ loạn!

“Các ngươi...”

Thanh Minh Long Vương giận không thể át, nhưng nghĩ đến tình cảnh trước mắt của mình, sau khi trải qua cân nhắc ngắn ngủi, bị ép thỏa hiệp nói: “Có thể!”

Trên mặt ba gã long vương hiện ra mỉm cười.

Bọn họ không sợ kẻ này sẽ giở trò, bởi vì đã bị đả thương.

“Công Tôn tộc trưởng.”

Hắc Lân Long Vương nhìn qua, lạnh mặt nói: “Hai tộc ngươi ta kết giao nhiều đời, hôm nay lại dẫn người đến gây sự, còn giết nhiều tộc nhân như vậy của chúng ta, thế này có chút quá phận rồi.”

“Quá phận sao?”

Công Tôn Nhược Ly nói: “Ta không thấy thế.”

“Vù!”

“Vù!”

Hai gã long vương khác bay đến, tạo thành tam giác bao vây nàng.

“Nhìn từ khí tức vừa rồi chiến đấu, Công Tôn tộc trưởng hẳn là đã bước nửa chân vào Thiên Cơ cảnh, ba chúng ta liên thủ chiến một trận với ngươi, hẳn là không tính lấy nhiều bắt nạt ít chứ?” Bạch Thương Long Vương nói.

“...”

Công Tôn Nhược Ly nhíu mày.

Một tên long vương, nàng tùy tiện ngược đãi.

Hôm nay đến đây ba tên, thực lực đều không kém gì Thanh Minh Long Vương, chỉ sợ có chút khó giải quyết.

“Đương nhiên.”

Hắc Lân Long Vương nhìn về phía mấy ngàn cơ giáp cùng mấy chục vạn binh sĩ Ma Vọng tộc, lạnh nhạt nói: “Kẻ xâm phạm Long tộc ta, bọn chúng đều phải chết.”

“Vù!”

Lực lượng long uy bùng nổ, đánh về phía mười mấy bộ Thần Hủy Diệt Bóng Đêm.

“Ầm ầm ầm!”

Ở trước mặt tuyệt đối lực lượng, cơ giáp trực tiếp nổ tung.

Cùng lúc đó, thủ hạ ba gã long vương cũng từ phương vị khác nhau tràn tới, dần dần mang đệ tử Vạn Cổ tông cùng hai mươi vạn binh sĩ Ma Vọng tộc bao vây.

“Phiền toái rồi.”

Sắc mặt Công Tôn Nhược Ly trở nên ngưng trọng.

Tuy không quá tự tin chiến thắng ba gã long vương, nhưng thoát thân hẳn là không khó, nhưng tộc nhân và viện quân đến giúp đỡ thì làm sao bây giờ?

“Vù!”

Một trận gió thổi tới, ẩn chứa lực lượng không gian.

Vẻ mặt Công Tôn Nhược Ly ngạc nhiên, bởi vì trước mặt đột nhiên có thêm một người.

Bởi đưa lưng về mình không thể thấy rõ tướng mạo, chỉ nhìn thấy trên áo choàng phiêu đãng có khắc chữ ‘Thống’.

Ai?

Quân Thường Tiếu.

Hắn ngạo nghễ mà đứng, cái trán khắc có chữ ‘Hệ’, ánh mắt không biểu lộ tình cảm.

Ba đại long vương ngẩn ra một phen.

Không có bất cứ khí tức gì, không có bất cứ động tĩnh nào, kẻ này thật giống như tự dưng xuất hiện!

“Long Hoàng gặp nạn, không thấy đến giúp.”Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói: “Hôm nay lại vội vã chia Long Hoàng Chi Thể, cần các ngươi lũ phế vật này có tác dụng gì?”

“Tiểu tử!”

Xích Liệt Long Vương cả giận nói: “Ngươi nói ai là phế vật!”

“Ầm!”

Bên cạnh diễn võ trường nhanh chóng lõm xuống cái hố to, tên long vương tính tình nóng nảy kia mồm mũi méo xệch nằm nghiêng ở sâu bên trong.

Hắc Lân Long Vương cùng Bạch Thương Long Vương nhất thời trợn tròn mắt, sau đó cứng ngắc quay đầu lại, thẳng đến lúc nhìn thấy Quân Thường Tiếu chỗ đồng bạn thu nắm đấm, trong lòng nháy mắt trào ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt!

Xích Liệt Long Vương... Bị miểu* rồi!

(*: miểu ~ giây; thường ám chỉ việc xảy ra trong tích tắc, ở đây là hạ gục, giết chết)

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: “Long tộc của Long Vực, đều là phế vật.”


Bình Luận (0)
Comment