Chương 1608. Dạ Tinh Thần: Có nguyện ý cùng ta bạch đầu giai lão hay không
Mười đại tiên tông tuy không đi Vạn Cổ tông bàn bạc, nhưng công tác nên làm vẫn phải làm, nên bố trí vẫn cần bố trí, tùy thời chuẩn bị nghênh đón tai nạn sắp đến.
Nhưng.
Bọn họ có chút hoảng hốt.
Tham khảo mười chiếc chiến thuyền lúc trước đến xâm phạm, tập kết không ít lực lượng mới diệt được một cái, nếu đến nhiều hơn nữa, tình huống khẳng định không thể lạc quan.
“Thái thượng trưởng lão.”
Trong mật thất của Lăng Thiên Tiên Tông, đương đại tông chủ Lâm Hạo Duyên đứng ngoài cửa đá ngữ khí cung kính nói: “Sau đây không lâu, thượng giới sẽ có kiếp nạn, còn xin lão ngài xuất quan giúp đỡ.”
“Yên tâm đi.”
Giọng nói tang thương từ bên trong truyền ra: “Thượng giới gặp nạn, lão phu sẽ không đứng nhìn.”
Lâm Hạo Duyên nghe vậy, nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ở trong mắt hắn, chỉ cần có thái thượng trưởng lão ra mặt, vấn đề sẽ không lớn.
Cao tầng tiên tông khác cũng không nhàn rỗi, thông qua các loại phương thức liên hệ đồ cổ trong tông môn, hy vọng đến lúc đó ra mặt chống lại kẻ thù bên ngoài.
Đặt chân thượng giới, thành lập Giới Đường.
Mười đại tiên tông vẫn có nội tình cùng năng lượng.
Đương nhiên.
Cẩu Thặng cũng rõ.
Cho nên lần này Tinh Linh Giới đến xâm phạm, sẽ tuyệt đối không làm lính đầu to, điều có thể làm chính là bảo hộ tông môn, cùng với khi cần thiết ra thu thập lâu la.
Nếu từ trên thân kẻ tới xâm phạm thu hoạch chút công nghệ cao, vậy tự nhiên không còn gì tốt hơn.
...
Thời Không Bí Cảnh.
Thi thể nằm ở trên mặt đất đột nhiên mở mắt.
Trải qua một đoạn thời gian khá dài, Dạ Tinh Thần rốt cuộc dung hợp xong với thân thể Ma Tổ.
“Hoàn mỹ!”
Đứng lên, nắm chặt nắm tay, khóe miệng hiện lên mỉm cười.
Bởi vì có Thối Hồn Thánh Thiên Công, độ phù hợp linh hồn và thân thể của Dạ Tinh Thần đạt tới trăm phần trăm, hoàn toàn không chút xa lạ, giống như... Thân thể này vốn là của mình.
“Ông!”
Đột nhiên, trên trán hiện ra chữ ‘Công’.
Bởi vậy có thể thấy được, tuy linh hồn dời đi thân phận, nhưng vẫn giữ lại hiệu quả đặc biệt văn tự của Lăng Yên Các.
“Thành công rồi?”
Quân Thường Tiếu đi vào.
“Vâng.”
Dạ Tinh Thần gật gật đầu, trong ánh mắt càng nhiều là cảm kích.
Nếu không có tông chủ giúp đỡ, mình sao có thể kế thừa thân thể hoàn mỹ như vậy, lại nào có thể có được...
“Vù vù!”
Khí tràng bùng nổ, tu vi Chuyển Đan cảnh đỉnh phong khai hỏa toàn bộ!
Ma Tổ sau khi sống lại, trải qua thời gian điều dưỡng ngắn ngủi, đã có được thực lực Tầm Chân cảnh trung vị, hôm nay bị Dạ Tinh Thần chiếm cứ thân thể, tự nhiên kế thừa bộ phận thực lực.
Binh sĩ đã cho Vạn Cổ tông.
Kỹ thuật đã cho Vạn Cổ tông.
Thân thể đã cho Vạn Cổ tông.
Tu vi đã cho Vạn Cổ tông.
Nếu linh hồn Ma Tổ ở bên người, Quân Thường Tiếu khẳng định chắp tay nói: “Bạn ơi, cảm ơn nha!”
“Tông chủ.”
Dạ Tinh Thần nói: “Đệ tử muốn đi báo thù!”
Bộ dáng tuy thay đổi, nhưng thanh âm chưa thay đổi, ánh mắt sắc bén cùng khí chất cao ngạo chưa thay đổi!
Vẫn là hắn.
Vẫn là người đàn ông đó!
Quân Thường Tiếu nói: “Tinh Linh Giới sắp đến xâm phạm, chờ xử lý xong chuyện này, lại đi tìm nữ nhân kia tính sổ cũng không muộn, huống chi, các ngươi còn có ước hẹn chiến đấu trong người, tự nhiên cần rửa sạch sỉ nhục ở trước mắt bao người!”
“Rõ!”
Dạ Tinh Thần đè xuống ý định đi tìm Lăng Dao Nữ Đế báo thù.
Hắn không là Dạ Đế làm theo ý mình nữa, mà là mang Vạn Cổ tông coi là nhà thật sự.
“Đầu... Đầu đau quá...”
Bùi A Ngưu nằm ở bên cạnh ôm đầu đứng lên.
“Hừ.”
Nhìn thân thể mình sử dụng hơn mười năm, Dạ Tinh Thần ngạo kiều hừ lạnh một tiếng, phần tự trách kia trong lòng cũng tiêu tán không ít.
Mấy năm nay, Tuệ Nhi thật sự chưa từng tới quấy rầy, nhưng hắn biết luôn ở trong bóng tối nhìn chăm chú mình, mới đầu rất phiền lòng, nhưng theo tán đồng Vạn Cổ tông, tiếp nhận đồng môn, ngược lại dần dần dâng lên cảm giác tội lỗi.
Là ta, chiếm cứ thân thể vị hôn phu của nàng.
Là ta, một tay dẫn tới hai người từ tình lữ biến thành xa lạ.
Mỗi khi đêm dài yên tĩnh, mỗi khi bế quan tu luyện, loại suy nghĩ tự trách đó sẽ luôn lặng yên dâng lên ở trong thức hải, cảm giác tội lỗi cũng càng thêm mãnh liệt.
Làm sao bây giờ!
Nhanh chóng tách ra với thân thể, nhanh chóng để A Ngưu trở về!
Sau khi tu luyện Thối Hồn Thánh Thiên Công, ý thức được có thể một lần nữa lựa chọn thân thể, Dạ Tinh Thần bức thiết hy vọng giải thoát mình để thành toàn bọn họ.
Hôm nay.
Đã như nguyện!
...
Bùi A Ngưu ở sau khi dần dần thích ứng, nhìn thấy Quân Thường Tiếu đứng ở trước mặt, lập tức hành lễ nói: “Tham kiến tông chủ!”
“Ồ?”
Cẩu Thặng bất ngờ nói: “Ngươi nhận ra bổn tọa?”
“Ta không chỉ nhận ra tông chủ, còn nhận ra một đám sư huynh sư đệ!” Bùi A Ngưu nói.
“...”
Sắc mặt Dạ Tinh Thần nhất thời sa sầm xuống.
Tiểu tử này khẳng định ở lúc mình khống chế thân thể có ý thức của bản thân, chuyện xấu trước kia làm chẳng phải biết hết?
Phiền quá!
Thật muốn giết người diệt khẩu!
Độc giả: “? ? ?”
...
Bùi A Ngưu không chỉ một lần nữa khống chế thân thể, hơn nữa còn có tu vi ngũ chuyển, thậm chí kế thừa huyết mạch Thanh Ngưu, có thể nói mất đi hơn mười năm tự do, đạt được bồi thường lớn nhất hóa.
Đương nhiên.
Gia nhập tông môn là Dạ Tinh Thần.
Cho nên Quân Thường Tiếu lại lần nữa xử lý thủ tục nhập môn cho hắn.
Bùi A Ngưu.
Đệ tử Vạn Cổ tông.
“Đều nghe rõ cho ta!”
Dạ Tinh Thần nhấc tay chỉ hướng màn ảnh tiền, lấy uy hiếp giọng điệu nói: “Từ hôm nay trở đi, ta và hắn là hai người khác nhau, đừng gọi ta A Ngưu nữa, nếu không...”
“A Ngưu.”
Quân Thường Tiếu nói: “Đến thử xem chiến giáp thế hệ thứ hai này.”
“Vâng, tông chủ.”
...
Trên ngọn núi.
Tuệ Nhi cùng sư tỷ muội vừa nói vừa cười đi ra.
Nhưng, vừa đi tới đầu cầu thang, đột nhiên nghỉ chân tại chỗ, ngoái đầu nhìn lại về phía trên người Dạ Tinh Thần đứng ở trước cây to tạo dáng chỗ xa.
“Là Dạ sư huynh!”
“Hắn sao lại đến đây vậy?”
Các nữ đệ tử nhỏ giọng nghị luận.
Những đệ tử không có tên này, đối với Dạ Tinh Thần vẫn rất sùng bái, dù sao thực lực cường đại, lại phi thường đẹp trai mà phong cách.
“Đi qua đây rồi!”
“Hắn muốn làm gì thế!”
“Chẳng lẽ là tìm đến Tuệ Nhi sư tỷ?”
Khi mọi người ở đây nghị luận, Dạ Tinh Thần đã đứng ở trước mặt Tuệ Nhi, vươn tay ra, thâm tình nói: “Có nguyện ý cùng ta bạch đầu giai lão hay không.”
Nữ đệ tử đứng ở bên cạnh ngạc nhiên.
Trời!
Đây là đang hướng Tuệ Nhi sư tỷ tỏ tình sao?
Đây còn là nam thần đầy cao ngạo lạnh lùng mọi người quen biết kia sao?
“Sư tỷ.”
Hạ Thủy Vân kéo kéo góc áo Tuệ Nhi, truyền âm nói: “Mau trả lời nha.”
Nàng biết chuyện xưa giữa hai người, hôm nay đột nhiên thổ lộ, khẳng định càng hy vọng người có tình sẽ thành thân thuộc.
Tuệ Nhi chưa trả lời.
Nhưng, nước mắt không ngăn được chảy ra.
Đối với người ngoài mà nói, vừa rồi câu nói kia thật sự quê chết được, nhưng đối với nàng mà nói, thì ý nghĩa A Ngưu ca thật sự... Đã trở lại.
“Đừng khóc.”
Dạ Tinh Thần nâng tay lau đi nước mắt cho nàng, nói: “Ta sẽ đau lòng.”
“Đẹp trai quá!”
“Dạ sư huynh quá đàn ông rồi!”
Các nữ đệ tử đều nắm hai tay lại, lấy ánh mắt hâm mộ nhìn về phía sư tỷ.
“A Ngưu ca...”
Tuệ Nhi rốt cuộc không khống chế được cảm xúc, nhào vào trong lòng nam nhân đó, nước mắt càng thêm không ngăn được.
Bùi A Ngưu ôm chặt vị hôn thê, cúi đầu ở bên tai dịu dàng nói: “Mấy năm nay để muội chịu ủy khuất rồi, ta sẽ dùng quãng đời sau này để bù lại.”
“Cao thủ!”
Trên ngọn núi nơi xa, Tô Tiểu Mạt giơ ngón tay cái.
Ngụy lão cũng gật gật đầu, nói: “Nam nhi lang có tình có nghĩa.”
Sau đó, nhìn về phía Quân Thường Tiếu cùng Dạ Tinh Thần chân chính trên một ngọn núi khác, trên mặt hiện lên khinh thường.
Hai người này.
Nhất định ế cả đời!
“Hừ.”
Trên mặt Dạ Tinh Thần hừ lạnh một tiếng, nhưng tâm cảnh thoải mái trước đó chưa từng có, cả người tựa như từ trong nhà giam tội ác giải thoát ra, ngắm trời trời càng xanh lam hơn, ngắm nước nước càng trong hơn!