Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1610 - Chương 1610. Kiếp Nạn Đến Rồi

Chương 1610. Kiếp nạn đến rồi
Vạn Cổ tông.

Khí thế thăng cấp mênh mông bao phủ toàn bộ ngọn núi.

“Ai sắp đột phá rồi?”

Các đệ tử nhao nhao phóng thích linh niệm, theo ngọn nguồn nhìn lại, liếc một cái bắt giữ được Dạ Tinh Thần đứng ở trên ngọn núi!

“Má!”

Tô Tiểu Mạt kinh ngạc nói: “Mới vài ngày thời gian, sao lại đột phá rồi?”

Giờ phút này, toàn bộ tông môn đều đã biết, Dạ Tinh Thần rời khỏi thân thể Bùi A Ngưu, cho nên bọn họ bây giờ đại biểu hai người.

Chẳng qua.

Vừa dung hợp thân thể Ma Tổ, có được tu vi Chuyển Đan cảnh đỉnh phong, mới hai ba ngày sao lại đột phá rồi!

“Chẳng lẽ...”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trước đại điện, thầm nghĩ: “Năng lượng trong cơ thể chưa hoàn toàn tiêu hóa?”

Có một bộ phận nguyên nhân.

Nhưng thật sự khiến Dạ Tinh Thần có thể thăm dò Tầm Chân cảnh là bởi Bùi A Ngưu và Tuệ Nhi người có tình sẽ thành thân thuộc, bản thân từ trong cảm giác tội lỗi hoàn toàn giải thoát.

Tâm tính.

Tâm cảnh.

Toàn diện thăng hoa.

“Vù vù!”

Xu thế thăng cấp diu trì hơn nửa canh giờ mới dần dần thu liễm.

Dạ Tinh Thần một mình đứng ở trên ngọn núi, quanh thân tràn ra khí tức cao thâm khó lường.

Đột phá rồi.

Đã bước vào Tầm Chân cảnh.

Không có kích động, không có hưng phấn.

Trải qua sống lại, trải qua thay đổi thân thể, tâm cảnh Dạ Tinh Thần có sự thăng hoa lớn hơn nữa, cả người đứng ở trên đỉnh núi, giống nhau hòa hợp một thể với trời đất.

Hắn.

Dạ Đế.

Không phải vì tấu hài mà sinh.

“Lăng Dao Nữ Đế.”

Dạ Tinh Thần ngẩng đầu, ánh mắt thâm thúy như xuyên thủng hư không, nói: “Ân oán giữa chúng ta, sắp phải chấm dứt rồi.”

Bất cứ thời điểm nào, thù hận đều sẽ không quên.

Thậm chí từng bước một tăng lên, chính là lực lượng này không có lúc nào là không thúc giục hắn.

Trước kia.

Báo thù xa không thể chạm tới.

Hôm nay Dạ Tinh Thần bước vào Tầm Chân cảnh, có tư cách chiến một trận với Lăng Dao Nữ Đế hay không, tin tưởng trong lòng mọi người đã có đáp án, trừ phi tác giả Cẩu Bỉ lâm thời cưỡng ép tăng lên cho nữ nhân kia.

“Không tệ.” Cẩu Thặng nở nụ cười.

Sau Diêu Mộng Oánh, tông môn lại thêm một cường giả bước thứ hai, điều này làm hắn phi thường hài lòng.

“Tô Tiểu Mạt!”

“Lý Phi!”

Dạ Tinh Thần quát to: “Đêm nay không say không về!”

“...”

Tô Tiểu Mộc cùng Lý Phi trực tiếp ngã xuống đất.

Ca!

Chúng ta sai rồi còn không được sao!

...

Dạ Tinh Thần thành công đột phá Tầm Chân cảnh, Quân Thường Tiếu cũng rất vui vẻ, cho nên đêm đó tổ chức một cái party chúc mừng loại nhỏ.

“Đến!”

Dạ Đế Nhất giẫm chân trên ghế, nâng lên Túy Sinh Mộng Tử, nói: “Ta cạn trước để kính!”

“Ùng ục!”

“Ùng ục!”

Bắt đầu uống từng ngụm từng ngụm.

“...”

Tô Tiểu Mạt và Lý Phi ngồi ở bên cạnh run bần bật.

Nếu thời gian có thể trôi ngược lại, bọn họ sẽ tuyệt đối không ở lúc Dạ Tinh Thần trút một ngụm ép hắn uống rượu!

Đáng tiếc.

Trên đời không có thuốc hối hận.

Dạ Tinh Thần mang hai người bọn họ ghi nhớ trong lòng.

Chỉ cần người ở tông môn, chỉ cần vừa uống rượu, lập tức mở ra hình thức cạn máu!

Cẩn thận tính toán, hình ảnh Tô Tiểu Mạt và Lý Phi ngã dưới gầm bàn đã xảy ra vô số lần, hôm nay xác định vững chắc lại phải bị nhị sư huynh nâng về.

Ài.

Biết vậy chẳng làm.

“Huỵch!”

Ngay tại lúc Tô Tiểu Mạt và Lý Phi chuẩn bị tâm lý thật tốt, Dạ Tinh Thần ngẩng đầu uống rượu đột nhiên say ngã xuống đất, vì thế ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trên đầu xuất hiện một đống dấu chấm hỏi.

“...”

Quân Thường Tiếu cạn lời: “Tửu lượng chẳng lẽ không kế thừa?”

Đúng vậy.

Thứ có thể kế thừa tới được, Dạ Tinh Thần đều kế thừa, duy chỉ có tửu lượng chưa kế thừa được.

“Ha ha!”

“Ha ha ha!”

Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi cười phá lên.

Con hàng này lại lần nữa trở về một ngụm là gục, chúng ta còn sợ cái rắm!

...

Bởi vì không có linh hồn Bùi A Ngưu từ bên trong tác quái, Dạ Tinh Thần tuy uống say như chết, nhưng được nâng về chỗ ở ngủ một giấc tới tận lúc trời sáng.

“Đáng giận...”

“Ta uống như thế nào mà đứt phim rồi?”

Loại cảm giác này, Dạ Đế đã rất lâu chưa từng cảm nhận, cho nên sau khi tỉnh dậy lập tức cố gắng nhớ lại, mình chưa đi chuồng súc vật, chưa đi Linh Thú phong chứ?

“Dạ sư đệ.”

“Buổi tối làm một trận nữa?”

Sau khi ra khỏi phòng, gặp Tô Tiểu Mạt.

Gã này cũng xấu xa, ý thức được Dạ Tinh Thần tửu lượng không được, liền bắt đầu lên mặt, hoàn toàn quên lúc trước bị người ta chà đạp như thế nào.

“Đến!”

Dạ Đế còn chưa ý thức được tình huống của mình, cho nên phi thường cường thế tiếp chiến, kết quả đến buổi tối lại một lần nữa uống thành vũng bùn nhão, cũng lần nữa được Lý Thanh Dương nâng về phòng.

“Vì sao!”

Hôm sau, ngồi ở kháng đầu*, ôm đầu nói: “Đây là vì sao!”

(*: 1 loại giường thường được xây trực tiếp bằng gạch, dưới có khe hở để đốt củi, đốt than, hay xuất hiện ở những vùng thời tiết lạnh của Trung Quốc)

Hắn trước kia không chỉ một ngụm là ngã, còn gây ra không ít trò cười, cho nên rút kinh nghiệm xương máu, bắt đầu cố gắng luyện tập tửu lượng, rốt cuộc luyện thành tửu đạo chí tôn, kết quả! Thay đổi một cái thân thể, tất cả cố gắng trôi theo dòng nước!

Vấn đề đến rồi.

Bùi A Ngưu biết uống không?

Biết uống!

Uống Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi gục trên bàn hoặc dưới đất, thậm chí uống đến đái dầm!

Có được thân thể cùng tu vi mạnh hơn nữa, mất đi tửu lượng đau khổ luyện ra, cái này đối với Dạ Tinh Thần mà nói cũng coi như có được thì có mất đi.

...

Thời gian như thoi đưa, giây lát đã qua.

Điểm sáng trên bản đồ của chiến cơ không người lái cuồn cuộn hướng tới thượng giới, mây đen cuồn cuộn hội tụ hơn phân nửa bầu trời, không khí cũng trở nên càng thêm lạnh lẽo tiêu điều.

“Tai nạn sắp tới rồi.”

Thông Cổ chân nhân cùng Kỳ Dã chân nhân đứng ở ngoài động phủ, biểu cảm trên mặt nghiêm túc dị thường.

Khác với lúc trước điềm xấu hiện ra, lần này đã xác định kẻ địch, cho nên tâm tính bọn họ ngược lại có chút bình tĩnh.

Nói chính xác.

Là phúc không phải họa, là họa không tránh được.

“Hừ.”

Lâm Hạo Duyên đứng ở trước đại điện, lạnh lùng nói: “Dám xâm phạm thượng giới ta, nhất định khiến các ngươi có đến mà không có về!”

Hạm đội thứ ba của Tinh Linh Giới thuộc loại đột ngột đánh lén, thượng giới rất khó ở trong thời gian ngắn hình thành lực lượng có thể chống lại nó, hôm nay trải qua nhiều năm chuẩn bị tự nhiên tràn đầy lòng tin!

...

Vạn Cổ tông.

Quân Thường Tiếu ngồi ở hồ nước đình viện thả câu, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời âm u, nói: “Lại sắp biến thiên rồi.”

Màn ảnh chuyển hướng Trận Pháp đường.

Đào Nguyên đang cùng Chân Đức Tuấn xử lý thủ tục giao phó.

Sau khi làm xong tất cả, thành viên Chiến Kỵ đường lái ngàn bộ Thần Hủy Diệt Bóng Đêm vừa sản xuất ra.

Những năm gần đây, có liên quan chế tạo cơ giáp trước sau chưa từng dừng lại, cho nên số lượng không ngừng tăng lên, hôm nay đã đột phá đến hai vạn bộ.

Đương nhiên.

Tiến độ nhanh nhất là chiến giáp thế hệ thứ hai của Ma Vọng tộc, bởi vì có đầy đủ dây chuyền sản xuất, giờ phút này đã làm được mỗi người một món, thậm chí còn dư lượng lớn được đưa tới Thạch Tượng tộc.

Vạn Cổ tông ở trên lực lượng đứng đầu, có lẽ còn chưa thể so với hai tông Chân, Đạo, nhưng muốn nói sức chiến đấu cơ sở, tuyệt không kém bất cứ một tiên tông nào!

Vì sao?

Bởi vì luyện chế ra lượng lớn Tốc Thành Đan, tu vi Chuyển Đan cảnh ở trong tông môn đi đầy đất, nhiều như chó!

Cơ giáp chiến giáp.

Các loại thực lực Chuyển Đan cảnh.

Vạn Cổ tông rốt cuộc có thể bùng nổ năng lượng lớn bao nhiêu, chỉ có trải qua thực chiến mới biết được.

...

Lại trôi qua vài ngày.

“Vù vù!”

Toàn bộ thượng giới cuồng phong gào thét, mây đen cuồn cuộn hội tụ thật lâu dần dần bày ra một vòng xoáy khổng lồ.

Quân Thường Tiếu bưng một bát cơm rang, tựa vào cửa nhà ăn, nói: “Đến rồi.”

“...”

Hệ thống cạn lời: “Còn có tâm tư ăn cơm?”

Toàn bộ thượng giới ở sau khi vòng xoáy xuất hiện, lâm vào yên tĩnh tuyệt đối, sắc mặt toàn bộ võ giả đều nghiêm túc hẳn lên.

Bọn họ biết, kiếp nạn đến rồi!

“Vù!”

“Vù!”

Vòng xoáy do mây đen tạo thành không ngừng chuyển động.

Một lát sau, một chiếc chiến thuyền sắt thép dần dần hiện ra, chờ hoàn toàn treo ở trên bầu trời, truyền đến tiếng cười âm trầm quái dị: “Sinh linh của thượng giới, mười đại tiên tông cùng Vạn Cổ tông, bản tổ ta lại đã trở lại, các ngươi sắp nghênh đón tận thế, khặc khặc khặc khặc!”

“Ma Tổ?”

Quân Thường Tiếu há hốc mồm, từng hạt cơm rơi xuống bát.

Ánh mắt cường giả mười đại tiên tông hiện lên tức giận, nói: “Tên kia quả nhiên là gian tế!”


Bình Luận (0)
Comment