Chương 1642. Đi đi, tông chủ cầu
Ở vùng đất dị tượng đợi mười ngày, kết quả chờ ra một con điểu thú bị lửa màu đỏ bao phủ giống như phượng hoàng lại giống như Chu Tước!
Quân Thường Tiếu trợn tròn mắt.
Cao tầng cùng đệ tử Vạn Cổ tông cũng trợn tròn mắt.
Không phải mỏ quặng xuất thế sao? Sao lại thành dị thú xuất thế?
“Thương ———————— “
Con thú lửa đỏ một lần nữa phát ra tiếng kêu bén nhọn, trong đó ẩn chứa lực lượng vương giả nào đó, quấy nhiễu mấy chục vạn luồng hào quang lơ lửng phụ cận, khiến nó dần dần biến ảo thành hình thái tương tự, hội tụ ở trước nó tạo thành bách điểu triều phượng.
“Đây là...” Công Tôn Hầu ngưng trọng nói: “Chu Điểu nhất tộc!”
“Chu Điểu nhất tộc?”
Quân Thường Tiếu đến thượng giới lâu như vậy, cùng các đại tộc đàn đều có quan hệ ‘không tệ’, duy chỉ chưa từng nghe nói loại tộc đàn này.
“Chu Điểu có được huyết mạch thần thú Chu Tước, chúng nó vốn là một trong ngàn vạn tộc đàn thượng giới, nhưng bởi đặc tính của mình, cách mỗi mười vạn năm sẽ biến mất tung tích, qua mười vạn năm nữa sẽ dục hỏa trùng sinh.” Liễu Tư Nam giải thích.
“Niết bàn?”
“Xem như vậy.”
“Tộc đàn thật kỳ quái.”
“Chu Điểu nhất tộc số lượng thưa thớt, nhưng thực lực không thua gì ba tộc đàn lớn, chỉ vì biến mất mười vạn năm, niết bàn mười vạn năm, qua lại hai mươi vạn năm, cho nên thượng giới ghi chép có liên quan nó rất ít.”
Quân Thường Tiếu luôn nhìn chằm chằm con điểu thú lửa bao phủ kia, rất nhanh nhớ tới quả trứng đạt được ở vị diện chiến trường, sau khi nở ra không phải tự xưng có được Chu Điểu huyết mạch sao?
“Bộ dáng hai tên, một trời một vực!”
Một con tương tự phượng hoàng, một con tương tự gà trống, muốn nói có quan hệ huyết thống, Quân Thường Tiếu tuyệt đối không tin, trừ phi...
“Má!”
“Máy ấp trứng quả nhiên có vấn đề!”
Tiểu Long Long là ngũ trảo long hàng thật giá thật, trải qua máy ấp trứng biến dị thành thằn lằn nhỏ, quả trứng kia tương tự cũng biến dị, kết quả thành một con gà trống.
Có thể có người nói, con khế ước thú này rất thiếu cảm giác tồn tại.
Không!
Cảm giác tồn tại của nó rất cao.
Bởi vì sau khi biến dị có được lực lượng đặc thù, mỗi ngày đều sẽ đứng ở trên đỉnh núi vươn cổ gáy vang, do đó khiến các đệ tử tinh thần no đủ vượt qua mỗi một ngày.
Mọi người thực lực tăng lên không tách rời gà trống, như giẫm trên mỗi một tấc đất tông môn, không tách rời Bội Kỳ vất vả cần cù khai khẩn.
Khế ước thú này tuy khinh thường xuất hiện ở trong màn ảnh, nhưng mỗi giờ mỗi khắc đều đang cống hiến lực lượng cho tông môn, cho nên chúng ta cần mang chúng nó khắc trong tâm khảm, mà không phải thình lình ra sân một lần liền hỏi, là ai? Thu khi nào? Loại lời làm lạnh lòng này.
Trở lại chuyện chính.
Chu Điểu khổng lồ lơ lửng trên không, mấy chục vạn đồng loại hình thái tương đối nhỏ hội tụ quanh mình, bày ra hình ảnh có thể xưng là xa hoa.
Nhưng.
Chúng nó sau khi phát hiện có nhân loại ở phụ cận, trong ánh mắt nhất thời nổi lên hào quang không thân thiện.
“Thương —————————— “
Chu Điểu khổng lồ kêu to lần nữa, mấy chục vạn tộc nhân như đạt được mệnh lệnh, đều phóng thích ngọn lửa càng thêm nồng đậm, kéo hào quang hướng đệ tử Vạn Cổ tông gần đây phát động thế công!
“Vù!”
“Vù!”
Từng quả cầu lửa tương tự đạn pháo từ trên trời rơi xuống.
“Thuẫn sơn (núi khiên)!”
Tiêu Tội Kỷ hét lớn một tiếng, toàn thân cơ giáp hóa, tầng tầng kết giới nháy mắt bố trí ở phụ cận, hình thành phòng ngự tuyệt đối.
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Lửa tấn công, thổi quét nóng rực.
Nhưng, sau khi trải qua điên cuồng oanh tạc, Tiêu Tội Kỷ ngạo nghễ đứng ở tại chỗ, kết giới ngưng tụ chưa từng tan vỡ một cái nào!
Đột phá hạ vị Tầm Chân cảnh, sức phòng ngự của hắn càng hơn ngày xưa.
Tank thịt số 1 Vạn Cổ tông, danh xứng với thực.
“Vù! Vù! Vù!”
Đàn Chu Điểu chưa bởi vậy mà dừng tay, chúng nó lại khởi xướng lần công kích thứ hai, lửa đạn lan đến phạm vi cực lớn.
“Vù!”
Nhưng, khi cả mảng lớn mưa lửa sắp hạ xuống, hào quang lạnh lẽo vô cùng như xé rách không gian, trực tiếp mang đạn pháo gạt bỏ toàn bộ, hóa thành ngọn lửa đầy trời.
Dạ Tinh Thần thu hồi phương thiên họa kích, chắn ngang ở trước người Tiêu Tội Kỷ, thân thể to lớn phối hợp khuôn mặt cao ngạo, có thể nói... Ngầu chết mất.
Một bên khác.
Tô Tiểu Mạt và Lý Phi dưới chân nổi gió, mang đạn pháo bay tới đá bay ra ngoài.
Đàn Chu Điểu phát động công kích nhiều tới mấy vạn, chỉ dựa vào mấy tên đệ tử hạch tâm tuyệt đối khó hóa giải, cho nên Thần Hủy Diệt Bóng Đêm chủ động bay tới, lấy thân thể sắt thép ngăn cản mưa rền gió dữ.
“Vù —————— “
Đúng lúc này, Lục Thiên Thiên kéo ánh sáng màu trắng bay tới, nàng đứng ở phía trước cơ giáp, lẻ loi một mình đối mặt lửa đạn rậm rạp, hiệu quả đặc biệt của văn tự mu bàn tay kích phát, tóc đen theo gió bay múa nhanh chóng biến thành màu bạc trắng, dưới chân phác họa ra trận pháp đồ án hình thù kỳ lạ quái dị.
“Vù!”
“Vù!”
Hai tay đánh ra kết ấn.
“Cực Hàn Phong Bạo!”
“Vù vù!”
Quanh thân Lục Thiên Thiên nhộn nhạo ra khí tức cực hàn mắt thường có thể thấy được, điên cuồng hướng bốn phía lan tràn, nơi đi qua lưu lại nhiều tầng băng sương, mặt trời chiếu xạ, lấp lánh tỏa sáng!
Chu Điểu nhất tộc đi là tuyến đường hỏa hệ, đối mặt võ giả băng hệ thi triển ra lực lượng cực hàn cường đại, kết quả cuối cùng đó là chạm đến liền tắt.
“Thương ——————— “
Chu Điểu khổng lồ ngửa đầu kêu to, chợt xoay người, hướng Lục Thiên Thiên khuếch tán hàn khí áp chế tộc đàn lao tới, theo thân thể nó khẽ động, lửa hội tụ quanh mình giống như nháy mắt tràn ngập toàn bộ bầu trời.
“Vù!”
“Vù!”
Hắc Bạch La Sát và Đinh lão đám cao tầng tông môn bay tới cực nhanh, sau đó chắn ở trên đường phải qua, lực lượng chân linh rót vào trong đôi tay.
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Lửa ngập trời như sóng biển ập xuống, không chỉ khiến nhiệt độ xung quanh tăng lên, cũng mang đến cho bọn họ lực áp bách cực lớn!
Lúc này, Liễu Tư Nam, Công Tôn Hầu từ chiến hạm chính bay ra, đứng ở phía trước đám cao tầng, lực lượng không gian cùng lực lượng hạt cát đồng loạt bùng nổ, trong lòng lại âm thầm kêu khổ: “Con chim này không thua gì đỉnh phong Tầm Chân cảnh!”
Hai người tuy thông qua chiến trường mô phỏng tăng lên tới thượng vị, nhưng vẫn không thể chống lại đỉnh phong, huống chi còn là vương giả Chu Điểu nhất tộc vừa mới niết bàn!
Đã không chống đỡ được, vì sao phải đi ra?
Bởi vì đây là mệnh lệnh của Quân Thường Tiếu.
“Vù!”
“Vù vù!”
Ngọn lửa cực nóng liên tục ép sát, theo nhiệt độ tăng lên, không gian dần dần vặn vẹo sụp đổ.
Nhìn từ tình huống trước mắt, con Chu Điểu khổng lồ này phát ra uy thế cường đại, hoàn toàn đủ để nghiền áp cao tầng Vạn Cổ tông, nếu cứ phải đi cứng đối cứng, kết cục khẳng định chết chắc.
Cho dù như thế.
Đám người Liễu Tư Nam và Công Tôn Hầu chưa lùi bước, bởi vì bọn họ ghi nhớ tôn chỉ thứ nhất của Vạn Cổ tông, thiết cốt boong boong!
Đáng tiếc.
Ngoài vùng đất dị tượng dâng lên hội tụ vô số trận pháp ngăn cách, tạm thời lại chưa bị phá hoại, cho nên hình ảnh cao thấp Vạn Cổ tông đối kháng một con Chu Điểu khổng lồ không thể để cho người đời nhìn thấy.
“Vù!”
Ngọn lửa nóng rực hung hăng ép xuống, khí tức tử vong trào lên trong lòng.
Nhưng, ngay tại lúc chỉ mành treo chuông này, Quân Thường Tiếu trẻ con hóa từ chiến hạm chính bay ra, trong chớp mắt đứng ở trên không Chu Điểu khổng lồ, bày ra tư thái một tuyển thủ bóng chày ném bóng, quát to: “Đi đi, tông chủ cầu*!”
(*): ở ngữ cảnh này, có thể hiểu tương tự những quả bóng pokeball dùng để bắt pokemon trong truyện Pokemon
“Vù ——————— “
Hào quang bay ra cực nhanh, như xuyên thủng hư không!
Ánh mắt Chu Điểu khổng lồ mang toàn bộ tinh lực tập trung hết trên người cao tầng Vạn Cổ tông hiện lên một tia kinh hoảng.
“Ầm!”
Đột nhiên, ót bị đập một phát.
“Vù —————————— “
Hào quang chói mắt nhanh chóng hiện lên, như hóa thành một tấm lưới lớn mang Chu Điểu bao phủ, nó không kịp kêu to, liền hoàn toàn biến mất giữa không trung.
Lửa ngập trời tắt, nhiệt độ trở về bình thường.
Cái trán đám người Liễu Tư Nam và Công Tôn Hầu nhất thời hiện ra mồ hôi.
Tên to xác kia nếu biến mất muộn một lát, mình bây giờ chỉ sợ đã bị đốt cháy không còn gì!
“Vù!”
Quân Thường Tiếu bay tới, mang Siêu Phàm Tông Chủ Cầu treo ở giữa không trung triệu đến, linh niệm dung nhập trong đó, xem xét Chu Điểu bỏ túi hóa bị trói buộc, nhếch miệng cười nói: “Từ giờ trở đi, ngươi chính là sủng vật của ta.”