Chương 1651. Việc này tất có kỳ quái
Dạ Tinh Thần tuy đã thay đổi một thân thể, nhưng linh hồn ở dưới sự âm thầm ảnh hưởng của Quân Thường Tiếu, cũng học được bắt người đòi tiền.
Ài.
Con đường này đi tiếp, cũng khó quay đầu nữa.
Nhưng, trải qua một trận chiến này cũng có thể nhìn ra, Dạ Tinh Thần lấy thực lực hạ vị Tầm Chân cảnh, đơn đấu bốn kẻ ngang cấp chưa chắc rơi vào thế yếu, vừa có trợ thủ lập tức mang đánh gục bọn họ.
Nói giỡn.
Khoảng thời gian này tu luyện cùng cố gắng, cũng không phải là chơi!
“Vù!”
“Vù!”
Dạ Tinh Thần mang theo bốn trưởng lão Thiên Hoa Đạo Tông bị thương nặng rời khỏi cấm địa.
Nhưng đi tới nửa đường, đột nhiên nghỉ chân giữa không trung, cố ý vô tình nhìn về phía núi non hoang dã xa xa, biểu cảm trên mặt dần dần âm trầm hẳn đi.
“Dạ sư huynh, làm sao vậy?” Lưu Bách Vạn hỏi.
“Không có việc gì.”
Dạ Tinh Thần thu hồi ánh mắt, nói: “Đi.”
Ngay sau khi hắn dẫn đồng môn và tù binh rời khỏi, trong núi rừng nơi xa mây mù hiện lên, dần dần hội tụ ra một bóng người yểu điệu, khẽ than thở: “Hắn thế mà đột phá đến Tầm Chân cảnh rồi, còn có một con khế ước thú thực lực bằng nhau.”
Ai?
Lăng Dao Nữ Đế.
Nữ nhân một lòng muốn lật đổ Giới Đường này, từ sau khi Tinh Linh Giới đến xâm phạm đã rất ít xuất hiện, nguyên nhân xét đến cùng chính là có một số kịch tình, ngay cả Quân Thường Tiếu cũng chỉ có thể trở thành vai phụ, càng đừng nói Chuyển Đan cảnh đỉnh phong.
“Đồ nhi.”
Thanh Vi chân nhân dần dần hiện thân, nói: “Đừng mang tâm tư dùng ở trên quyền mưu nữa, vẫn là theo vi sư đi tu hành đi, nếu không, ước hẹn mười năm ngươi rất khó chiến thắng tông chủ Vạn Cổ tông.”
Lăng Dao Nữ Đế lắc đầu, nói: “Đối thủ của đồ nhi không phải Quân Thường Tiếu, mà là Dạ Tinh Thần này.”
Trên mặt Thanh Vi chân nhân hiện ra ngạc nhiên.
Nàng cưỡng ép để đồ nhi gia nhập ước hẹn chiến đấu của Thông Cổ chân nhân và Cô Hồng chân nhân, nhưng trước mắt còn chưa biết, Quân Thường Tiếu tính để Dạ Tinh Thần xuất chiến.
Lăng Dao Nữ Đế có thể đoán ra, bởi vì giữa hai người có ân oán không thể không đi thanh toán, nếu không đoán sai, cao thấp Vạn Cổ tông hẳn là đều đang ngóng trông mình chết ở dưới tay hắn.
Không sai.
Cẩu Thặng cùng các đệ tử chính là nghĩ như vậy.
Không thể trách bọn họ, muốn trách thì trách tác giả chó chết từ khi Dạ Tinh Thần gia nhập tông môn, đã luôn để hắn biểu hiện ra cơn giận ngập trời, thù hận sâu giữa hai người, phải phân ra ai chết ai sống.
...
Vạn Cổ tông.
Dạ Tinh Thần sau khi trở về, ngồi một mình ở trên đỉnh núi.
Lúc trước nhìn về phía núi rừng nơi xa, tuy chưa bắt giữ được Lăng Dao Nữ Đế, nhưng cảm nhận được khí tức của nàng.
“Khi giao thủ với cường giả Thiên Hoa Đạo Tông, nữ nhân này hẳn là ở trong bóng tối xem cuộc chiến, sẽ ngờ được ta từng như con kiến, hôm nay đã có được tu vi Tầm Chân cảnh hay không?” Dạ Tinh Thần mặt không biểu cảm nói.
Hắn không phải đang khoe.
Mà là thù hận ở đáy lòng một lần nữa thiêu đốt, sốt ruột muốn đi báo thù rửa hận!
“Việc nơi đây xong rồi.”
Dạ Tinh Thần siết nắm tay, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, ánh mắt lạnh lùng nói: “Thù hận của chúng ta phải có cái kết thúc.”
...
Thảo nguyên vô tận.
Lăng Dao Nữ Đế đứng ở một khu vực quái thạch san sát.
“Đồ nhi.”
Thanh Vi chân nhân nghiêm túc nói: “Vừa vào hang đá, sống chết khó liệu, xác định muốn đi vào không?”
“...”
Lăng Dao Nữ Đế lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, lẩm bẩm: “Ngươi hẳn là không hy vọng ta sẽ bị ngươi dễ dàng tiêu diệt, cho nên... Ta sẽ không để ngươi thất vọng.”
Dứt lời, đầu cũng không ngoảnh lại tiến vào hang đá.
“Ong!”
Hào quang lóe lên, hình thành nhà giam.
Thanh Vi chân nhân lắc lắc đầu, nói: “Đồ nhi rốt cuộc có tâm tư gì, ta người làm sư tôn này hoàn toàn đoán không ra.”
...
Bốn cường giả bị thương bị nhốt ở Vạn Cổ tông.
Bởi vì chờ Thiên Hoa Đạo Tông cầm tiền đến chuộc, cho nên xuất phát từ phương diện chủ nghĩa nhân đạo cân nhắc, Quân Thường Tiếu chưa mang bọn họ đưa đến Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp, tiếp nhận nhị nha cẩn thận chăm sóc.
Đương nhiên.
Đối với loại hành vi này của Dạ Tinh Thần, Cẩu Thặng cho khẳng định cao độ, cũng dạy bảo đệ tử ra ngoài, xảy ra xung đột với võ giả, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, thật sự không được thì bắt về.
Nhưng mà.
Hắn chỉ sợ không biết.
Phương diện Thiên Hoa Đạo Tông biết được mấy tên trưởng lão bị giam, thiếu chút nữa nhịn không được hoan hô ngay tại chỗ.
Mười đại tiên tông lệnh bọn họ đi tìm Vạn Cổ tông gây sự, hơn nữa càng lớn càng tốt, hôm nay người bị giam còn phải cầm tiền đi chuộc, vấn đề không phải rất nghiêm trọng sao!
“Nhanh!”
Lận Thượng Nghĩa nói: “Thông báo tiên tông!”
Chỉ nửa ngày thời gian, tin tức đã đưa đến Lăng Thiên Tiên Tông.
Lâm Hạo Duyên ở sau khi biết được, trả lời: “Phái người đi qua đòi, kiên quyết không cho tiền chuộc.”
Từ trước mắt mà nói, hai tông mâu thuẫn còn chưa bay lên đến mức khiến mười đại tiên tông ra trận, cho nên phải mang vấn đề khuếch đại, tốt nhất làm cho thiên hạ đều biết.
Lận Thượng Nghĩa thu được chỉ thị vẻ mặt trở nên đặc sắc.
Bị bắt là trưởng lão Thiên Hoa Đạo Tông ta, nếu thái độ cứng rắn không giao tiền, nhỡ đâu chọc giận Quân Thường Tiếu giết con tin, vậy tổn thất liền to lắm!
“Ài.”
Lận Thượng Nghĩa bất đắc dĩ thở dài.
Nếu có thể lựa chọn, hắn thật sự không muốn đi đắc tội Vạn Cổ tông, nhưng hôm nay bị tiên tông trực tiếp ra lệnh không dám phản kháng, điều có thể làm chính là đi tuân theo.
“Đi.”
“Theo bổn tọa tới Vạn Cổ tông!”
...
“Tông chủ.”
Trong thư phòng, Dạ Tinh Thần mang tình huống ngày hôm qua lần lượt nói kỹ ra, sau đó rất khó hiểu nói: “Theo đệ tử thấy, việc này tất có kỳ quái.”
“Ồ?”
Quân Thường Tiếu nói: “Cái gì kỳ quái?”
Dạ Tinh Thần nâng cằm, nói: “Thượng giới ai chẳng biết sư tôn của tông chủ là Thông Cổ chân nhân, đệ tử Thiên Hoa Đạo Tông sẽ không biết? Sẽ không nhận ra trên quần áo in hai chữ ‘Vạn Cổ’?”
“Có lẽ tông môn cấp chữ Đạo này không mang Vạn Cổ tông chúng ta để vào mắt thì sao.” Quân Thường Tiếu nói.
Dạ Tinh Thần nói: “Đệ tử tông môn ra bên ngoài, xảy ra mâu thuẫn với thế lực khác rất thông thường, vì sao vừa phóng thích tín hiệu cầu cứu, bốn trưởng lão Tầm Chân cảnh liền tới?”
“Đúng vậy.”
Quân Thường Tiếu nói: “Có chút rất kỳ quái.”
Căn cứ hắn hiểu biết, cấm địa đám người Lưu Bách Vạn đi làm nhiệm vụ, cách Thiên Hoa Đạo Tông cực kỳ xa xôi, cho dù bọn họ ngay lập tức đến cứu viện, ít nhất cũng cần nửa canh giờ.
“Lại hoặc là nói.”
Dạ Tinh Thần nói: “Đệ tử tông môn này ra ngoài rèn luyện, lúc nào cũng có trưởng lão Tầm Chân bảo hộ trong bóng tối?”
“Không có khả năng.”
Quân Thường Tiếu phủ nhận: “Trừ phi ăn no rửng ỡ.”
Hắn trước kia cũng từng phái Cố Triều Tịch đi bảo hộ đệ tử tông môn làm nhiệm vụ, nhưng đó là thời kì đặc thù, về sau còn không phải lựa chọn nuôi thả sao.
Đạo tông đặt chân ở thượng giới, đệ tử khẳng định lấy hàng vạn để tính, 24 giờ bảo hộ bên người, trưởng lão đủ dùng?
“Đừng nói.”
Quân Thường Tiếu hai tay nắm vào nhau, nói: “Thật sự có chút kỳ quái nha.”
Đệ tử xảy ra xung đột, phái bốn trưởng lão Tầm Chân cảnh tới, trong đó nếu không cất giấu khuất tất, Cẩu Thặng là tuyệt đối không tin.
“Bảo Lưu Bách Vạn đến một chuyến.”
“Vâng!”
Không bao lâu, Lưu Bách Vạn đi vào.
Làm ngoại môn đệ tử, tuy thường xuyên ở đỉnh núi cao nhất nhìn thấy tông chủ, nhưng hôm nay có thể ở chung khoảng cách gần, tâm cảnh nhất thời không thể bình tĩnh.
“Tình huống xảy ra xung đột với Thiên Hoa Đạo Tông nói một lần.”
“Vâng!”
Lưu Bách Vạn vội vàng bắt đầu kể: “Đệ tử cùng mấy đồng môn tiến vào cấm địa phát hiện mảng lớn Địa Ứng Thạch, vừa thu vào nhẫn không gian, người Thiên Hoa Đạo Tông nhảy ra nói là bọn họ phát hiện trước, còn bảo chúng ta mau chóng trả lại, sau đó... Liền đánh nhau.”
“Hết rồi?”
“Hết rồi.”