Chương 1675. Nhận thua
Quân Thường Tiếu hoàn toàn không ngờ, đồ đệ của Cô Hồng chân nhân lại là Hề Tịnh Tuyền, nếu không sẽ tuyệt đối không xuống tay nặng nhiều như vậy!
Người không biết vô tội, cho nên trách không được hắn.
Nhưng, đã biết thân phận, còn không nhanh chóng đặt ngang dưới đất kịp thời cứu trị, ngược lại dùng sức lắc, đây là ngại người ta chết không đủ nhanh?
“Phốc!”
Hề Tịnh Tuyền phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng thêm trắng bệch, nhưng khóe miệng luôn treo mỉm cười.
Tính thời gian, từ Quân Thường Tiếu bế quan nghiên cứu Đoạt Thiên Địa Tạo Hóa Đại Trận, đến cả tông phi thăng thượng giới, hai người ít nhất hai mươi năm chưa gặp rồi, hôm nay lấy phương thức này gặp lại, còn có thể nhớ rõ tên mình, đã khiến nàng phi thường thỏa mãn.
“Tình huống gì vậy?”
Các lộ võ giả mờ mịt.
Bọn họ trái lại không kinh ngạc đồ đệ Cô Hồng chân nhân thì ra là thân nữ nhi, mà là kinh ngạc bởi Quân Thường Tiếu sau khi mang đối phương đánh, ngược lại nhìn qua phi thường khẩn trương.
Phải.
Quân Thường Tiếu lúc ở hạ giới phát triển, Hề Tịnh Tuyền và Diệu Hoa cung của nàng là một trong các minh hữu của Vạn Cổ tông, hôm nay bị mình hồ đồ đánh một trận, khẳng định rất tự trách rất băn khoăn.
“Ông bạn già.”
Kỳ Dã chân nhân truyền âm nói: “Đồ nhi ngươi quen nữ tử này?”
Thông Cổ chân nhân lấy lắc đầu tỏ vẻ không biết, nhưng trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác không ổn.
Quả nhiên!
Loại không ổn này rất nhanh ứng nghiệm!
Quân Thường Tiếu mang Hề Tịnh Tuyền bên bờ vực hôn mê bế lên, nói: “Sư tôn, trận đấu này đồ nhi nhận thua!”
“Phốc!”
Thông Cổ chân nhân phun máu.
Thằng nhóc thối này... Lại chơi ta rồi!
“Quân tông chủ nhận thua rồi?”
Các lộ võ giả nghe được Quân Thường Tiếu nói, biểu cảm trên mặt trở nên đặc sắc.
Nhìn từ cục diện vừa rồi, đồ đệ Cô Hồng chân nhân phải thua không thể nghi ngờ, nhưng sau khi lộ ra dung mạo quốc sắc thiên hương, lại khiến Quân tông chủ nháy mắt nhận thua, hai người chẳng lẽ có bí mật không thể cho ai biết?
“Ta hiểu rồi!”
Có người đoán: “Nữ nhân này có lẽ là hồng nhan tri kỷ của Quân tông chủ!”
Sức tưởng tượng của quần chúng phi thường lớn, trong thời gian ngắn nghĩ rất nhiều, trong đó được tán đồng nhất là, hai người hẳn là đã xảy ra hiểu lầm gì, cho nên mới có một màn chiến đấu hôm nay.
“Oa!”
“Thật lãng mạn!”
Rất nhiều nữ võ giả vẻ mặt hâm mộ.
Giờ này khắc này, ngây dại nhất vẫn phải là Cô Hồng chân nhân.
Tên kia nhận thua, mình không phải thắng rồi sao?
“Ha ha ha!” Cô Hồng chân nhân lập tức chống nạnh cười to.
Quân Thường Tiếu tuy cố ý nhường, nhưng đây là chiến ước sớm định ra, lại có các lộ võ giả xem cuộc chiến, thắng chính là thắng, không thể nghi ngờ!
Thật ra từ hai năm trước Quân Thường Tiếu tiêu diệt mười đại tiên tông, Cô Hồng chân nhân sống cũng rất áp lực, bởi vì hắn không cho rằng đồ đệ có thể thắng lợi, thậm chí vừa rồi còn ôm tâm tính ‘thua chắc’.
Ngược lại.
Thông Cổ chân nhân ôm tâm tính ‘tất thắng’, điều kiện tiên quyết đừng chơi mình.
Ngay từ đầu, nhìn thấy Cẩu Thặng rất nghiêm túc, ra tay lại quyết đoán, khiến lão vui mừng không kiềm nén được, thậm chí dùng sức đắc ý ở trước mặt Cô Hồng chân nhân, kết quả... Nếu dùng thành ngữ để hình dung, nhất định là vui quá hóa buồn.
“Ài.”
Kỳ Dã chân nhân bất đắc dĩ lắc đầu, tuyên bố: “Kẻ thắng lợi lần so đấu này, đồ đệ của Cô Hồng chân nhân!”
“Oa!”
Thông Cổ chân nhân lại ói ra một ngụm máu lớn, dưới khí hỏa công tâm duỗi chân hôn mê ngã xuống đất.
“Tông chủ!” Tôn Bất Không đeo hòm thuốc mới vừa đi lên thấy thế, cả kinh nói: “Thông Cổ tiền bối ngất rồi!”
“Cứu Hề cung chủ trước!”
“Vâng!”
Liên quan đến chiến đấu vấn đề ‘mặt mũi’ hai cường giả thế hệ trước, ở sau khi Hề Tịnh Tuyền lộ ra thân phận, Quân Thường Tiếu nhận thua tuyên bố chấm dứt, quá trình chiến đấu không tính là là đặc sắc, nhưng chuyện xưa tồn tại sau lưng thì có chút ý vị sâu xa.
Không khó tưởng tượng, khi tin tức truyền bá ở thượng giới, trải qua truyền miệng nhau, sẽ diễn biến rất nhiều phiên bản hay không, lại có thể thêm vài phần nhi nữ tình trường cho Cẩu Thặng hay không?
...
“Vấn đề không lớn.”
Dưới Táng Dạ sơn, sau khi trải qua huyền ti bắt mạch, Tôn Bất Không nói: “Chỉ cần điều dưỡng một đoạn thời gian có thể khỏi hẳn.”
Quân Thường Tiếu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Sư huynh.”
Tôn Mục Thành hỏi: “Người này là ai?”
“Lão thân mật của tông chủ ở hạ giới.”
“Ầm!”
“A ————” Tô Tiểu Mạt cất cánh tại chỗ, kéo độ cong tuyệt vời ngã ở ngoài nghìn trượng, mí mắt trợn lên, miệng sùi bọt mép.
“...”
Tôn Mục Thành rùng mình một cái, vội vàng lui về phía sau rất xa.
Ở dưới đan dược chữa thương Tôn Bất Không nghiên cứu điều dưỡng, thương thế của Hề Tịnh Tuyền được áp chế, sắc mặt dần dần hồng nhuận hẳn lên, sau đó gian nan cười nói: “Ta không ngờ có một ngày, sẽ lấy phương thức này gặp lại ngươi.”
“Ta cũng không ngờ.”
Quân Thường Tiếu nói: “Hề cung chủ sẽ là vị diện chi tử theo như lời sư tôn.”
Hề Tịnh Tuyền cay đắng nói: “Một vị diện chi tử không cha không mẹ, tứ cố vô thân.”
Quân Thường Tiếu không đi hỏi nhiều, bởi vì đối phương còn có thương thế trong người, nhưng có thể đại khái đoán được, nàng đã là vị mặt chi tử, hẳn là không thoát được quan hệ với thuộc tính đặc thù kia trong cơ thể.
“Thật ra sau khi sư tôn và Thông Cổ tiền bối định ra ước định mười năm, ta đã biết đối thủ cần chiến là ngươi, cho nên đợi mười năm mong đợi mười năm, chỉ hy vọng đứng ở trước các ngươi, sẽ không thua quá khó coi, kết quả...” Hề Tịnh Tuyền cay đắng nói: “Chênh lệch ngược lại so với hạ giới lớn hơn nữa.”
“Hề cung chủ biểu hiện rất không tệ rồi.”
Cái này không phải đang cố ý an ủi, đây là lời từ đáy lòng của Quân Thường Tiếu.
Có thể lấy thực lực hạ vị Tầm Chân cảnh cứng rắn chống đỡ mình quăng trái quật phải chỉ bị thương, đủ để nói rõ năng lực chịu đòn con mẹ nó mạnh.
“Tông chủ, muốn cứu Thông Cổ tiền bối một chút hay không?”
“Thất thần làm chi, còn không mau đi!”
“Vâng!”
Tôn Bất Không nhanh chân chạy đi.
Hắn trái lại không phải thật muốn đi xem bệnh cho Thông Cổ chân nhân, dù sao loại cường giả đứng đầu này máu con mẹ nó nhiều, phun mấy ngụm sẽ không thương cân động cốt, chủ yếu vẫn là đứng ở bên cạnh làm bóng đèn, thật sự có chút xấu hổ.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đã rất có nhãn lực, từ đầu đến cuối đều giữ khoảng cách tuyệt đối với tông chủ, để tránh phá hư không gian hai người ở riêng với nhau, thậm chí âm thầm phỏng đoán, khó trách lần này phó ước không mang theo phu nhân, thì ra... Có khuất tất nha!
“Không có khả năng.”
Tô Tiểu Mạt chống hông đứng dậy, nói: “Tông chủ tuyệt không phải là người như thế, ta lấy danh nghĩa Ngụy lão thề với trời!”
Quân Cẩu Thặng là người thế nào, Tô Cẩu Thặng rõ nhất, nếu tồn tại tình cảm với Hề cung chủ, lại hoặc là dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, tuyệt đối nói nhảm mà thôi!
Để hắn nói đúng rồi.
Quân Thường Tiếu bây giờ tâm tính đơn giản là lão bằng hữu cách xa lâu ngày gặp lại, phương diện khác... Căn bản không có.
“Quân tông chủ...”
“Ngươi bị thương không nhẹ, trước đừng nói chuyện.”
“Ồ.”
Hai người tuy hiếm được ở riêng, nhưng không khí nháy mắt trở nên xấu hổ hẳn lên.
...
Lại nói Thông Cổ chân nhân, sau khi được Tôn Bất Không ấn nhân trung* thức tỉnh, vừa nghĩ đến lại bị đồ nhi chơi, thiếu chút nữa lại ngất đi.
(*: đoạn rãnh giữa mũi và môi trên)
“Thông Cổ lão nhi.”
Thanh Vi chân nhân thản nhiên nói: “Đừng quên chiến ước giữa chúng ta.”
“Tiền bối xin yên tâm.” Quân Thường Tiếu chắp tay nói: “Vãn bối đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Thông Cổ chân nhân nghe được hắn nói chuyện, thiếu chút nữa nhảy dựng lên ngoác mồm chửi: “Nghịch đồ, chớ chơi vi sư nữa!”
“Sư tôn.”
Quân Thường Tiếu nói: “So đấu với đồ đệ Thanh Vi tiền bối, con sẽ phái ra đệ tử hạch tâm Vạn Cổ tông ứng chiến, tuyệt đối nắm chắc chín phần mười!”
“Dạ Tinh Thần!”
Dạ Tinh Thần đã sớm chuẩn bị sẵn sàng hóa thành hào quang đáp ở trên Táng Dạ sơn, ánh mắt lạnh lẽo tập trung trên người Lăng Dao Nữ Đế bị mây mù tràn ngập, quát: “Xuống dưới, nhận lấy cái chết!”
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Sóng khí cuồng bạo bùng nổ, có thể nói kinh thiên động địa.
Các lộ võ giả ở sau khi bị quấy nhiễu, sắc mặt đều kinh biến nói: “Sát khí thật mạnh!”