Chương 1698. Chuyện cũ trước kia
Phổ thiên chi hạ, mạc phi vương thổ, suất thổ chi tân, mạc phi vương thần.
Trên di thư của Lăng Dao Nữ Đế viết mấy chữ này, xuất hiện ở rách trên tường sụp đổ, khiến không khí lập tức quỷ dị hẳn lên.
Đương nhiên.
Vẫn là có khác biệt.
Chỉ nhìn từ trên chữ viết, không phải là ra từ tay nữ đế.
Dạ Tinh Thần sau khi phát hiện mấy câu nói này, không chỉ ngây ra tại chỗ, ánh mắt cũng dần dần hiện ra sát ý.
Trên di thư từng đề cập, hôm nay tường đá lại xuất hiện, chẳng lẽ có quan hệ với nàng?
“Bùi tiên sinh.”
Giải Lăng Dao yếu ớt nói: “Ngươi không sao chứ?”
“Vù!”
Đột nhiên, lực lượng chân linh mênh mông bùng nổ, hóa thành bàn tay to bóp trên cổ nàng.
Dạ Tinh Thần ánh mắt lạnh lẽo nói: “Tên có thể trùng hợp, văn tự sẽ tuyệt đối không trùng hợp, nói, mang ta đến nơi đây, rốt cuộc có mục đích gì!”
“...”
Giải Lăng Dao bị cái tay chân linh trói buộc, hít thở trở nên khó khăn, nói: “Nói... Nói cái gì...”
Nàng dẫn Dạ Đế tìm bảo tàng, tất nhiên có chút tâm tư nho nhỏ, nhưng đơn giản là coi trọng đối phương thực lực cường đại, thật ra không có bất cứ ác ý gì.
“Ngươi là Lăng Dao Nữ Đế!”
“Tất cả cái này, đều là ngươi tính kế sẵn!”
Cảm xúc của Dạ Tinh Thần tựa như có chút không khống chế được, vận dụng lực tay càng lúc càng lớn.
Giải Lăng Dao muốn nói, nhưng bị bóp khó có thể mở miệng, chỉ có thể lấy khóe mắt dần dần hội tụ nước mắt, để nói cho đối phương mình bây giờ rất thống khổ.
“Ông!”
Đột nhiên, đồ án trên tường đá lóe ra hào quang, nhanh chóng bao phủ hai người, sau đó... Bỗng dưng biến mất.
“Vù vù!”
Gió lạnh thổi tới, tràn ngập di tích, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
“Tông chủ!”
Trong khoang điều khiển Vạn Cổ hào, Thượng Quan Hâm Dao kinh ngạc nói: “Khí tức của Dạ sư đệ không còn nữa!”
...
“Tí tách, tí tách.”
Trong hoàn cảnh tối tăm, tiếng nước nhỏ giọt truyền đến.
“Vù!” Đột nhiên, một luồng hào quang bỗng dưng xuất hiện, mang cảnh vật chung quanh chiếu sáng lên, bày ra hình ảnh tương tự đường hầm hang đá.
Vẻ mặt Dạ Tinh Thần có chút dại ra.
Vừa rồi còn đứng ở chỗ tường đá, bóp nữ nhân kia, sao cảnh tượng đột nhiên chuyển đổi rồi?
“Khụ khụ!”
Giải Lăng Dao sắc mặt đỏ bừng đứng ở bên cạnh, trên cổ có vết cào rõ ràng, nếu không phải bị đột nhiên truyền vào, nàng chỉ sợ sắp hít thở không thông.
Dạ Tinh Thần không để ý tới, linh niệm bắt giữ tất cả quanh mình, phát hiện khó có thể vận chuyển, giống như bị lực lượng gì hạn chế!
“Đây là nơi nào?”
Nhìn về phía Giải Lăng Dao, lời nói cùng ánh mắt dị thường âm lạnh.
Giờ phút này, Dạ Đế đoán mình đột nhiên tới hoàn cảnh lạ lẫm, hẳn là không thoát được quan hệ với nữ nhân này.
Thậm chí còn tất cả đều là bố cục sẵn, đang chờ mình nhảy vào bên trong.
Không thể trách Dạ Tinh Thần quá cẩn thận, muốn trách thì trách hận đối với Lăng Dao Nữ Đế quá đậm, dẫn tới sắp ảo tưởng thành tinh thần phân liệt.
Giải Lăng Dao sau khi được buông lỏng, lấy ra tấm da dê, phát hiện hình vẽ vốn khắc bên trên bị đồ án hoàn toàn mới thay thế, trải qua đối chiếu với hoàn cảnh xung quanh, nói: “Nơi này hẳn là tàng bảo địa!”
“Cầm đến!”
Dạ Tinh Thần một tay đoạt lấy tấm da dê.
Chuyện kỳ quái xảy ra, khi vật này rơi ở trong tay hắn, đồ án hoàn toàn mới nháy mắt biến thành mơ hồ, hoàn toàn thấy không rõ nội dung.
Giải Lăng Dao nói: “Thứ này ở trong tay người khác chỉ là một tờ giấy trắng, chỉ có ở trong tay ta mới có thể phát huy tác dụng.”
“...”
Trên mặt Dạ Tinh Thần nổi lên không vui, nhưng vẫn mang tấm da dê ném tới.
Quả nhiên!
Sau khi Giải Lăng Dao tiếp nhận, hình ảnh mơ hồ rõ ràng hẳn lên.
“Dẫn đường.”
Dạ Tinh Thần cau mày nói.
Giờ phút này, hắn một lòng đặt ở trên bảo tàng.
Về phần chuyện nữ nhân này cùng Lăng Dao Nữ Đế... Sau khi tìm được nói sau!
...
Đồ án tấm da dê sau khi sửa đổi, vừa vặn tương tự với hoàn cảnh phụ cận, cho nên Giải Lăng Dao dọc theo tuyến đường đi ở đường hầm hang núi, rất nhanh đến tới một căn phòng đá quy mô rất lớn.
Bên trong rất trống trải, cái gì cũng không có.
“Bảo tàng đâu?”
Dạ Tinh Thần chau mày, cũng ở trong lòng nói thầm, nữ nhân này sẽ không là đang lừa mình chứ?
“Nhìn từ bản đồ.”
Giải Lăng Dao nói: “Nơi đây cũng không phải điểm cuối.”
Dứt lời, đi tới cuối căn phòng đá, xuất hiện rất nhiều cửa đá quy cách thống nhất, giống trên bản đồ vẽ phác thảo như đúc.
“Đi cửa trung!”
Giải Lăng Dao cẩn thận quan sát tấm da dê, đứng dậy đi về phía cửa đá khắc chữ ‘Trung’.
Dạ Tinh Thần theo sát sau đó, luôn giữ cảnh giác tuyệt đối, sợ không lưu ý, để nữ nhân này đột nhiên bỏ chạy.
Giải Lăng Dao tựa như đã nhìn ra, nói: “Nơi đây có lẽ có cơ quan cạm bẫy, ngươi không cần lo lắng ta chạy trốn, bởi vì gặp phiền toái, còn cần ngươi đến hỗ trợ hóa giải.”
“...”
Dạ Tinh Thần dần dần thả lỏng tâm thần.
Quả thực.
Nơi đây nếu có nguy hiểm, lấy thực lực nữ nhân này, nếu dám tự tiện bỏ chạy, kết cục tất nhiên hữu tử vô sinh.
Nói trắng ra là.
Dạ Tinh Thần cần Giải Lăng Dao chỉ dẫn tìm bảo tàng, Giải Lăng Dao cần thực lực của Dạ Tinh Thần tìm bảo tàng, hai người bây giờ thuộc loại châu chấu trên cùng sợi dây thừng.
“Còn có.”
“Ta không phải Lăng Dao Nữ Đế ngươi nói.”
“Ngươi cùng cô ta có thù hận gì, xin đừng bởi vì tên tương tự liền chuyển đến trên người ta.”
Vừa rồi có đề cập Lăng Dao Nữ Đế, cho nên Giải Lăng Dao ghi nhớ trong lòng.
“Xì.”
Dạ Tinh Thần hừ lạnh một tiếng.
...
Hai người dọc trung môn đi mãi, sau đó đặt mình ở hoàn cảnh tương tự mê cung.
Nếu đổi là người khác, cho dù may mắn lựa chọn cửa vào, đến chỗ này khẳng định cũng sẽ ngây dại, bởi vì đi mỗi vài bước chính là ngã tư, quỷ biết đi nhầm có thể bị nhốt hay không.
Trên tấm da dê có chỉ thị tuyến đươgnf rõ ràng, Giải Lăng Dao dẫn Dạ Tinh Thần xuyên qua trong đó, rất nhanh lại đến một căn phòng đá.
Nơi này khác biệt rất lớn với lúc trước, chỉ mặt đất đã do phiến đá đặc thù lót, nhìn qua bóng loáng như gương.
“Bịch.”
Dạ Tinh Thần cất bước giẫm lên, dưới chân nhất thời lóe ra gợn sóng.
“Không ổn!”
Hắn ý thức được không ổn, đang muốn chuẩn bị thu chân, một năng lượng đặc thù nháy mắt trào lên thức hải, cả người ngây ra như phỗng đứng ở tại chỗ.
“Vù!”
Trong căn phòng tinh xảo, Dạ Tinh Thần đột nhiên từ trên giường bật dậy, vết thương mang đến đau đớn khiến vẻ mặt hắn tỏ ra hơi dữ tợn.
“Thương thế còn chưa khỏi, chớ lộn xộn.”
Bên tai truyền đến giọng nói dịu dàng.
Dạ Tinh Thần nghe vậy, mắt dần dần trừng lớn, sau đó cứng ngắc quay đầu, liền nhìn thấy một nữ nhân ung dung đẹp đẽ quý giá, nghiêng nước nghiêng thành ngồi bên giường.
Ai?
Lăng Dao Nữ Đế!
Nàng không phải bị mình giết rồi sao, sao nàng còn sống!
Không đúng!
Dạ Tinh Thần cố gắng bình tĩnh cảm xúc trở lại, lúc này mới ý thức được, phòng chính là phòng ngủ năm đó mình ở lại!
Còn có vết thương ở ngực... Không phải là năm đó đấu với mấy tên Võ Đế khác gây ra?
“Ta...”
Trong lòng Dạ Đế chấn động nói: “Về tới quá khứ rồi?”
Lăng Dao Nữ Đế nhẹ nhàng bưng tới chén thuốc, vẻ mặt u oán nói: “Chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, võ đạo so với ta còn quan trọng hơn sao?”
“Bốp!”
Dạ Tinh Thần mang chén thuốc đưa tới trước mặt đánh đổ, lạnh nhạt nói: “Đợi bản đế tìm được Thái Huyền Chân Kinh, chắc chắn mang đám người Đỗ Ấn Khanh đè xuống đất ma sát!”
“Đáng giận!”
“Ta rõ ràng muốn nói nữ nhân này ác độc!”
“Vì sao vẫn là mang lời trước kia lặp lại một lần!”
Dạ Tinh Thần ở trong lòng ảo não nói.
“Ta biết rồi.”
Lăng Dao Nữ Đế đứng dậy, cảm xúc xuống dốc nói: “Ở trong lòng ngươi, võ đạo vĩnh viễn quan trọng hơn ta.”
“Nếu có kiếp sau, hy vọng ngươi có thể bỏ tính cách này, bởi vì trên đời không chỉ có võ đạo, còn có rất nhiều thứ là cần ngươi đi quý trọng, đi thủ hộ.”
Khi qói chuyện, cả người Lăng Dao Nữ Đế dần dần hóa thành một thanh dao găm sắc bén, sau đó hung hăng đâm ở trên ngực Dạ Tinh Thần.
Quá trình không nhanh.
Nhưng, thân thể Dạ Đế như bị trói buộc, căn bản không thể làm ra né tránh, thẳng đến khi cảm nhận được thống khổ xé rách tim phổi mới gian nan nâng tay bắt lấy dao găm, trợn mắt muốn nứt nói: “Ngươi...”
“Bùi tiên sinh?”
“Bùi tiên sinh?”
Bên tai vang lên tiếng của Giải Lăng Dao, nháy mắt mang Dạ Tinh Thần kéo về hiện thực.
Vừa rồi như gặp một giấc mơ, còn là ác mộng quá khứ.
“Ngươi nắm ta đau.”
Dạ Tinh Thần lúc này mới ý thức được mình nắm không phải dao găm, mà là tay của Giải Lăng Dao, vì thế vội vàng hất ra, xoay người sang chỗ khác, mặt lạnh nói: “Bảo tàng đâu?”