Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1733 - Chương 1733. Ta Quá Khổ Rồi!

Chương 1733. Ta quá khổ rồi!
Ở dưới Viên công tử chỉ điểm, Tử Lân Yêu Vương ý thức được mình không cần bồi dưỡng nhân tài, có thể bồi dưỡng thú tài, huống hồ không cần tu luyện võ đạo, chỉ cần cung cấp đồ ăn là được!

Quá đơn giản rồi!

Cùng ngày, A Tử đi tìm tông chủ, mang ý đồ tới đây nói ra, dễ dàng nhận được chấp thuận.

Quân Thường Tiếu cũng không để ý nhân loại thú loại, chỉ cần vào Vạn Cổ tông, tự nhiên chính là người một nhà.

“Vù!”

Tử Lân Yêu Vương dẫn đám người Ngưu lão từ Vạn Cổ Giới bay ra, bắt đầu du lịch ở vũ trụ hạ tầng, tìm chọn thiên tài thú tộc thiên tư không tệ.

Về phần Quân Thường Tiếu, thì mang tâm tư đặt ở trên khai hoang Vạn Cổ Giới, ngẫu nhiên tham thảo cùng Lý Thanh Dương một lần quy hoạch thành trì.

Nói đến thành trì, không thể không nhắc một chút Thiết Cốt thành vừa xây xong đã đặt tên.

Từ hai chữ ‘Thiết Cốt’ đó có thể thấy được, là vì kỷ niệm Thiết Cốt phái, kỷ niệm Vương chưởng môn đã mất.

Tông môn tuy sớm đã đổi tên, nhưng đại điện treo bảng hiệu khắc bốn chữ ‘Thiết cốt tranh tranh’, sẽ vĩnh viễn tồn tại, thậm chí được các đệ tử coi là tín ngưỡng.

“Tông chủ.”

Ngụy lão nói: “Thiếu hạt giống nha.”

Khoảng thời gian này, hắn mang theo thành viên làm xanh hoá, khu vực lấy thành trì và tông môn làm trung tâm đã sớm xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nhưng...

Chỉ là một góc của tảng băng trôi.

Muốn cho Vạn Cổ Giới to như vậy xanh mượt cả tầm mắt, tự nhiên cần thời gian.

Có người sẽ hỏi.

Từ vị diện khác dời trồng cỏ cây không phải xong rồi? Thế nào cũng cần tự mình trồng?

Trên thực tế, Ngụy lão cũng từng nghĩ tới, sau đó phủ quyết, bởi vì mục tiêu của hắn là, mang Vạn Cổ Giới trồng toàn dược liệu, cho dù ngày thường gặp được một cây cỏ, cho dù rơi xuống một chiếc lá, cũng có giá trị dùng làm thuốc cực cao.

Muốn chơi.

Thì chơi lớn!

“Bổn tọa thông báo Thải Cấu đường, bảo bọn họ đi các vị diện mua.”

“Càng nhiều càng tốt!”

...

Các đại trưởng lão đang bận bồi dưỡng thiên tài, ngay cả Linh Thú đường cũng bắt đầu hành động, đường khẩu khác cũng không nhàn rỗi, ví dụ như Chiến Kỵ đường, còn đang thao luyện cơ giáp mỗi giờ mỗi khắc.

Phát triển thì phát triển.

Phương diện chiến lực cũng không thể dừng lại.

Phải biết, Quân Thường Tiếu sớm hay muộn sẽ xảy ra xung đột cùng Tinh Linh Giới, đến lúc đó khẳng định không thể dựa vào một người, còn phải dựa vào lực lượng tông môn cùng cơ giáp.

“Tông chủ.”

Phạm Dã Tử tới gặp, nói: “Vị diện này mặc dù có thiên địa thuộc tính cường đại, nhưng không có khoáng thạch đủ phong phú, Chú Tạo đường ta về sau lấy cái gì luyện chế trang bị.”

Được rồi.

Lão có thể thấy bản thân rất nhàn rỗi.

“Không vội.”

Quân Thường Tiếu nói: “Về sau đều sẽ có.”

Vạn Cổ tông an trí ở Vạn Cổ Giới, đơn giản ở giai đoạn khởi đầu, thiếu cái gì, sau này khẳng định nghĩ cách kiếm, ít nhất ở lúc chiến đấu, trang bị vật tư phải theo kịp.

“Vũ trụ thượng tầng hẳn là có thế giới lấy khoáng thạch làm chủ, nếu đi ngang qua, có thể lấy linh thạch đổi.” Quân Thường Tiếu suy tư nói.

Hắn chỉ phụ trách ở hạ giới tìm chọi thiên tài, phương diện tài nguyên cần đi bên trên kiếm.

...

Thành trì xây dựng, tông môn phát triển, giao hết cho nhân sĩ tương quan, Quân Thường Tiếu trở lại Vạn Cổ hào, tiếp tục du lịch ở vũ trụ hạ tầng, đồng thời cũng đi bái phỏng một ít bạn bè cũ, ví dụ như Mạc Thương Sinh của Cửu Thiên đại lục.

Nửa tháng thời gian.

Tử Lân Yêu Vương mang theo một đám thủ hạ trở về, tìm chọn không ít gà vịt bò dê.

“Tử đường chủ.”

Liễu Uyển Thi đứng trước nhà ăn, vừa cắn hạt dưa, vừa nói: “Ngươi sao biết Thiện Thực đường ta gần đây thiếu thịt nha.”

“...”

Tử Lân Yêu Vương quay đầu, rít gào: “Chúng nó đều là thú tài bản đường chủ tìm chọn, không phải nguyên liệu nấu ăn dùng để ăn!”

“Ồ.”

Liễu Uyển Thi lên tiếng, cười nói: “Lấy để làm món ăn hương vị nhất định rất tốt.”

“Keng!”

Mã Vĩnh Ninh rút ra dao trên bàn chế biến, nói: “Ta đi mổ.”

“Cút cút cút!”

Tử Lân Yêu Vương vội vàng dẫn theo một đám động vật nhỏ quay về Linh Thú phong, bởi vì lo lắng lọt vào Thiện Thực đường hãm hại, lệnh Ngưu lão phong tỏa toàn diện, tất cả hạng người không liên quan cấm đi vào.

Kế tiếp.

Hình ảnh Linh Thú đường thay đổi.

Trước kia mọi người đều đang học may vá quần áo, bây giờ tất cả dạy dỗ động vật nhỏ.

“Ngồi xuống!”

“Bốp!”

Một con chó sư tử nhỏ ngồi xuống, miệng ngoạm xương cốt, cái đuôi quét tới quét lui trên mặt đất.

“Đường chủ.”

Ngưu lão mặt mày đau khổ nói: “Đám thú tài này tuy rất nghe lời, nhưng chỉ dựa vào ăn thú đan, hấp thu thiên địa thuộc tính, hóa hình người ít nhất cần nhiều năm, đến lúc đó giải đấu các đỉnh núi tổ chức, chúng ta chẳng lẽ phải phái chúng nó xuất chiến sao?”

Tử Lân Yêu Vương tức giận nói: “Bằng không phái ai đi?”

“...”

Ngưu lão trầm mặc.

Vừa nghĩ đến ngày đó giải đấu các đỉnh núi, trưởng lão các đỉnh núi lớn dẫn dắt đệ tử uy phong bát diện đi vào hội trường, lão đại chúng ta mang theo một đám gà vịt bò dê theo ở phía sau, hình ảnh không chỉ không đành lòng nhìn thẳng, còn có thể bị cười đến rụng răng.

“Đương nhiên.”

Tử Lân Yêu Vương nâng cằm, nghiêm túc nói: “Chúng ta đi xem nhân loại bọn hắn là bồi dưỡng đệ tử như thế nào, có lẽ có thể học để dùng.”

...

“Ầm!”

“Ầm!”

Tụ Tinh phong, trên diễn võ trường.

Tiểu Hải đánh ra một bộ Sơn Băng Địa Liệt Quyền, quyền phong lạnh lùng, tiếng vỡ như sấm.

Loại quyền pháp này là ở hạ giới phát triển đến trung kỳ đổi ra, hôm nay đệ tử mới nhập môn nhảy qua Bạo Liệt Quyền, Khai Sơn Chưởng các võ kỹ sơ cấp, trực tiếp mang nó dung hội quán thông, đủ để thể hiện chỗ tốt của thiên địa thuộc tính nồng đậm.

Đương nhiên.

Phương diện cảnh giới cũng cực nhanh.

Trước khi nhập môn Tiểu Hải cũng mới giai đoạn Khai Mạch, ngắn ngủn vài ngày thời gian đã đột phá Võ Vương, hơn nữa còn chưa ăn đan dược tăng lên cảnh giới, thuần túy dựa vào sức lĩnh ngộ cá nhân.

Cho nên nói.

Vũ trụ thượng tầng thực lực chỉnh thể mạnh, bắt nguồn từ hoàn cảnh cường đại.

Nếu cho sinh linh vũ trụ hạ tầng đãi ngộ tương tự, bọn họ chưa chắc sẽ tụt lại phía sau người ta.

“Không tồi, không tồi.”

Công Tôn Hầu ngồi ở ghế thái sư, nhìn đệ tử thuần thục đánh ra quyền pháp, trong ánh mắt nổi lên vui mừng.

Tiểu tử này không uổng công mình từ nhà ăn đuổi tới nhà xí, giải đấu các đỉnh núi lần thứ nhất khẳng định sẽ nở rộ hào quang, tăng thêm thể diện cho mình cho Tụ Tinh phong!

Trừ Tiểu Hải, hắn còn chiêu mộ không ít đệ tử mới.

Bởi vì tất cả đều là Quân Thường Tiếu từ các vị diện lớn chọn lựa, tư chất tuyệt đối không nói, chỉ cần có thầy tốt chỉ đạo, tương lai tất nhiên sẽ trở thành trụ cột trong thế hệ thứ hai của Vạn Cổ tông.

Thế hệ thứ nhất là ai?

Đám người Lục Thiên Thiên, Lý Thanh Dương, Tô Tiểu Mạt.

Ngay cả Mao Tiểu Đạo cùng Tĩnh Tri Hiểu cũng được phân chia làm đệ tử đời thứ nhất.

Nói cách khác, tính từ Lâm Nghị cùng Diệp Phong nhập môn bắt đầu, vào sau đó đều sẽ tính là đệ tử đời thứ hai.

“Nhìn rõ chưa?”

Trong bụi cỏ nơi xa, Tử Lân Yêu Vương truyền âm nói.

“Ặc...”

Ngưu lão vẻ mặt sụp đổ nói: “Nhìn thì nhìn rõ rồi, nhưng tựa như không thể dùng ở trên thân thú tài đâu.”

Hai tên này ngồi xổm Tụ Tinh phong thật lâu, toàn bộ hành trình xem Công Tôn Hầu bồi dưỡng đệ tử.

Ài.

Làm khó bọn họ rồi.

“Là ai, lén lút?”

Lúc này, Công Tôn Hầu đã nhận ra, ánh mắt sắc bén nhìn về phía bụi cỏ.

“Rút!”

“Vù!”

“Vù!”

Tử Lân Yêu Vương cùng Ngưu lão nhanh chóng biến mất, bởi vì đi quá vội vàng, giáo phục bị cành cây làm rách, đau lòng thiếu chút nữa khóc thành tiếng.

Thôi, thôi.

Trở về vá lại còn có thể mặc ba năm.

...

Thời gian kế tiếp, A Tử thường xuyên ẩn núp ở đỉnh núi trưởng lão, ghi nhớ phương thức tu luyện của bọn họ, sau khi trở về gọi thành viên đến, tiếp thu ý kiến quần chúng thương thảo kế hoạch bồi dưỡng.

Giải đấu các đỉnh núi.

Các đại trưởng lão bận hay không thì không biết, nhưng Tử đường chủ tuyệt đối thật sự bận.

“Ta quá khổ rồi!”

Ngày nào đó, đứng ở trên ngọn núi, Tử Lân Yêu Vương lấy rống to để phát tiết cảm xúc của mình, kết quả dùng sức quá mạnh, giáo phục vừa may vá nhất thời bị cơ bắp khôi ngô toàn thân căng lên rách toạc.


Bình Luận (0)
Comment