Chương 1739. Nhiều người ghê gớm lắm?
“Ầm!”
“Ầm!”
Từng đạo năng lượng bùng nổ, có thể nói là sặc sỡ loá mắt.
Ngoài thành trì, Quân Thường Tiếu cầm kiếm đấu qua đấu lại với bát môn chí tôn, không rơi vào thế yếu chút nào.
“Quá mạnh rồi!”
Tống Đức Ngân nằm ở trên mặt đất hơi mở mắt, xuyên thấu qua tầm nhìn có hạn nhìn thấy hình ảnh giao chiến, trong lòng rung động càng thêm mãnh liệt.
Giả chết.
Quả thực quá sáng suốt rồi!
“Hả?”
Ngay lúc này, Tống Đức Ngân phát hiện lão già nằm ở trong hố không thấy nữa, vì thế vội vàng phóng thích linh niệm, liền thấy tên kia chậm rãi hướng khu vực an toàn hơn bò đi, có thể sợ bị phát hiện, bò một lát nằm một lát.
“Tên nhát gan.”
Tống Đức Ngân khinh rẻ nói.
“Ầm!”
Đột nhiên, một quả cầu năng lượng đánh ở dưới chân, dọa hắn trực tiếp đứng bật dậy, nhanh chóng từ trên người lão nhân nhảy qua, thẳng đến lúc chạy vội tới khu vực an toàn, cầm lấy gạch lại hướng vào đầu đập một lần.
“Nhường một chút.”
Lúc này, lão nhân bò tới, thấp giọng nói.
Tống Đức Ngân xê dịch thân thể, vì thế hai người nằm chỉnh tề ở trên đất giả chết.
Bởi vì vị trí trốn an toàn hơn không ít, cho nên bên ngoài đánh kinh thiên động địa cũng sẽ không bị lan đến.
“Lên!”
“Lên!”
Đánh lâu không hạ được, bát môn chí tôn vội vàng hướng tộc nhân nơi xa hạ đạt mệnh lệnh.
Trong lúc nhất thời, gần trăm võ giả lao lên.
“Nhiều người ghê gớm lắm?”
Quân Thường Tiếu né tránh các loại võ kỹ, mang Chí Trăn Tiên Kiếm đặt ngang trước người, hai ngón tay dán ở thân kiếm, niệm: “Đằng thiên đảo địa, khu lôi bôn vân, khai kỳ cấp triệu, bất đắc kê đình, cấp cấp như luật lệnh!”
“Trở lại rồi!”
Hệ thống vui vẻ nói: “Tên kí chủ không đứng đắn kia!”
“Ầm!”
“Ầm!”
Trên bầu trời chớp lóe sấm rền, mây mù lượn lờ, cũng kèm theo nhạc nền siêu nhiên.
Trên thành lâu, A Tử đưa lưng về màn ảnh, tiêu sái giật giáo phục ra, hiển lộ ra thân thể to lớn, cùng với quần đùi đỏ tươi đẹp, ngạo nghễ nghiêng nửa khuôn mặt.
Trên màn hình phành phành đánh ra mấy chữ to.
Đường chủ Linh Thú đường Vạn Cổ tông—— Tử Lân Yêu Vương.
“...”
Khóe miệng cường giả Ngự Hồn Giới run rẩy.
Kẻ đột nhiên xuất hiện này, hẳn là cứu binh nhân loại mời đến, nhưng mà... Vì sao cởi quần áo?
“A a.”
Đột nhiên, tiếng ngáp lười biếng truyền đến.
Mọi người vội vàng ngẩng đầu, liền thấy một người trung niên ngồi trên mái thành lâu, hắn khoanh hai tay vào nhau, phía sau đặt một cái quan tài đá, ánh mắt phát ra sự buồn tẻ vô vị.
Phành phành phành!
Phụ đề hiệu quả đặc biệt xuất hiện lần nữa.
Trưởng lão Vạn Cổ tông—— Liễu Tư Nam.
Đương nhiên, không thể thiếu Công Tôn Hầu, không thể thiếu Bách Lý Thiên Sầu, không thể thiếu Hắc Bạch La Sát.
Chỉ cần cho màn ảnh, đều có phụ đề hiệu quả đặc biệt đại biểu thân phận xuất hiện, chấn động di động của độc giả run run, chấn động độc giả nhiệt huyết sôi trào.
Nói tóm lại, khi Quân Thường Tiếu hô lên cấp cấp như luật lệnh, lực lượng đứng đầu cao tầng Vạn Cổ tông đều xuất hiện, trường hợp đó, trận thế đó, khó trách do ca khúc chủ đề Chu Đổng viết từ soạn nhạc, làm riêng cho Vạn Cổ Tối Cường tông đột nhiên vang lên.
Có người hỏi.
Bọn họ không có tu vi nửa bước Thiên Cơ cảnh, có thể đấu lại bát môn chí tôn?
Khẳng định đấu không lại.
Nhưng, Quân Thường Tiếu gọi bọn họ đến, không phải đi đánh cường giả cấp độ đứng đầu, là đi đánh tộc nhân bát môn, các võ giả đó thực lực ở cấp độ Tầm Chân cảnh, đủ để thoải mái ứng đối.
Sau khi cao tầng Vạn Cổ tông ra sân, sắc mặt bát môn chí tôn khó coi.
Những người này.
Vào khi nào!
“Vù!”
Quân Thường Tiếu kiếm chỉ võ giả Ngự Hồn Giới, lạnh nhạt nói: “Kẻ tới gần thành trì, giết không cần hỏi!”
Hắn nghiêm túc lên, quanh thân bộc phát ra uy nghiêm cùng phong phạm một tông chủ nên có, làm người ta không khỏi dâng lên sự kính trọng.
“Vù.”
Tử Lân Yêu Vương bước về phía trước một bước, găng tay hồng tình yêu đã đeo lên, nói: “Ai tới kẻ đó chết!”
Bởi vì Viên công tử lục tục ban bố quy tắc mới, cho nên hắn gần đây đè nén đầy bụng lửa giận, bức thiết cần tìm mục tiêu để phát tiết ra ngoài.
Đám người Liễu Tư Nam cùng Công Tôn Hầu thì tương đối bình tĩnh.
Bọn họ đứng ở trên thành lâu, khoanh hai tay trước ngực, lấy tư thái ngạo nghễ đối mặt cường giả Ngự Hồn tộc.
Ai dám lao tới.
Nhất định đánh chết kẻ đó.
“Thất thần làm gì!”
Đệ Nhất Môn chí tôn quát: “Xông lên!”
Hắn cùng bảy người khác đã cuốn lấy Quân Thường Tiếu, giờ phút này không lao vào thành trì còn đợi tới khi nào?
“Lên!”
Cường giả bát môn bùng nổ tu vi, bay về phía thành trì.
Trước không nói Quân Thường Tiếu bị cuốn lấy hay không, bây giờ mang cao tầng gọi đến, cho dù có năng lực ngăn trở cũng sẽ không hỏi đến, bởi vì hắn tin tưởng...
“Ầm!”
Ngay lúc này, Tử Lân Yêu Vương đứng ở trên thành lâu tung một cú đậm mạnh vào hư không, chỉ nhìn thấy không gian nhanh chóng vặn vẹo, hình thành dao động chiêu quần thể phạm vi cực lớn, trực tiếp mang mười mấy tên võ giả Ngự Hồn Giới lao tới đánh bay hết ra ngoài.
Tống Đức Ngân kinh ngạc nói: “Mạnh như vậy?”
“Vù!”
Liễu Tư Nam trên thành lâu tung người lên, hai tay triển khai, ở giữa không trung nhảy nhót qua lại, thẳng đến lúc đáp ở ngoài thành mấy chục trượng, liền nhìn thấy không gian nhanh chóng co rút lại, mang cường giả Ngự Hồn Giới lao tới sau đó trói buộc hết, sau đó đè ép cùng một chỗ.
“Khống chế không gian!”
“Trời ạ, kẻ này càng trâu hơn!”
Bởi vì không có khán giả, cho nên Tống Đức Ngân giả chết hóa thân thành bình luận viên hiện trường, cũng cực kỳ xứng với công việc thể hiện sự kinh ngạc.
Tóm lại.
Khi Vạn Cổ tông làm màu, phải có người nhìn, bằng không còn có ý nghĩa gì!
“Vù vù!”
Lúc này, Công Tôn Hầu có được sa lịch chi linh cũng động thủ, phóng ra thiên địa thuộc tính hóa thành cát bụi đầy trời, hội tụ ở ngoài thành trì, dần dần ngưng tụ ra những người cát thể trạng khổng lồ.
Nuôi quân ngàn ngày, dùng ở nhất thời.
Vừa mở màn, cao tầng Vạn Cổ tông đã mang thần thông cùng sự cường hãn của mình biểu hiện ra ngoài, khiến võ giả Ngự Hồn Giới muốn lao vào thành trì dừng hết lại.
“Lên đi!”
Đệ Nhất Môn chí tôn rống giận.
“...”
Các thủ hạ tuy kiêng kị cao tầng Vạn Cổ tông, nhưng chí tôn có lệnh, chỉ có thể kiên trì lên.
“Vù!”
Ngay lúc này, Tử Lân Yêu Vương từ thành lâu nhảy ra, tay phải trực tiếp ấn ở trê cổ một võ giả, chỉ nghe ‘Ầm’ một tiếng đè trên mặt đất, giơ nắm tay triển khai tấn công như mưa rào, vừa đánh vừa mắng: “Viên Phong, ngươi tên khốn kiếp này!”
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Bởi vì đối với phù tông chủ có oán hận thật lớn, cho nên A Tử mang phẫn nộ phát tiết hết ở trên người kẻ địch, khiến đối phương ở trong thời gian ngắn bị đánh thành đầu heo.
Đương nhiên.
Võ giả Ngự Hồn tộc có thể sẽ không nhìn.
Bọn họ ùn ùn thi triển võ học, vận dụng các loại vũ khí đánh tới.
“Vù!”
“Vù!”
Bách Lý Thiên Sầu đạp bộ pháp huyền diệu đi tới, thẳng đến lúc đứng ở phụ cận A Tử, trong tay bỗng dưng có thêm một con dao gọt hoa quả, bên trên dính đầy máu tươi.
“Bịch!”
“Bịch!”
Hơn mười tên cường giả Ngự Hồn tộc đồng loạt ngã xuống đất, cổ tất cả đều có vết thương thật nhỏ, có thể thấy được, ở trong thời gian cực ngắn vừa rồi bị trúng chỗ yếu hại.
Làm một trong ba đại diệt ma sư.
Sự tàn nhẫn của Bách Lý Thiên Sầu từ truy kích kẻ phản nghịch, liên lụy một tòa thành trì hủy diệt có thể nhìn ra được.
“Giết!”
“Giết!”
Đồng bạn tử vong, đã chọc giận cường giả Ngự Hồn Giới.
Bọn họ như chó điên lao tới, mục tiêu cũng từ xông vào thành trì biến thành báo thù!
“Vù!”
“Vù!”
Hắc Bạch La Sát đan xen xoay tròn, từ thành trì bay ra, rất nhanh triển khai chém giết với địch quân.
Chiến đấu rất thảm thiết, phải cắt bớt đi.
Cho nên, sau khi hoàng hôn đến, đám người Liễu Tư Nam cùng Công Tôn Hầu ngạo nghễ đứng ở trên thành lâu, khu vực giao chiến bên ngoài phơi thây vô số, máu tươi hội tụ thành dòng sông.
“Đã nghiền!”
Tử Lân Yêu Vương ấn lưng, nói: “Thực con mẹ nó đã nghiền!”