Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1749 - Chương 1749. Ta Nghe Được Huynh Đệ Đang Hô Hào Ta

Chương 1749. Ta nghe được huynh đệ đang hô hào ta
Cũng chỉ hai tháng thời gian, Quân Thường Tiếu liền dựa vào bản thân cố gắng tìm hiểu Cửu Long Phân Liệt Chưởng.

Tuy còn chỉ là mới nhìn thấy con đường, nhưng không thể phủ nhận, không có đạo cụ phụ tá, thiên phú và lĩnh ngộ vẫn là rất mạnh, xứng với danh hiệu ‘Võ học đại sư’.

“Lúc này mới bao lâu!”

Hà Vô Địch chấn động nói: “Không thể tưởng tượng!”

Nhớ về năm đó tu luyện Cửu Long Phân Liệt Chưởng, mình đã hao phí mấy trăm năm thời gian.

Ài.

Không hổ là người nối nghiệp tông môn Thất Huyền tiền bối sáng chế!

Một khắc đó, làm lão đại tổ ba người tự tưởng tượng, Hà Vô Địch sùng bái đối với Quân Thường Tiếu giống như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt.

“Tông chủ!”

Tô Tiểu Mạt bẻ tay nói: “Võ học mạnh như vậy, chúng ta có thể tu luyện sao?”

“Đương nhiên có thể.”

Quân Thường Tiếu nói: “Mỗi người một quyển.”

Nghe được bí tịch mình bị định nghĩa là võ học công cộng, Hà Vô Địch ưỡn ngực, hiện ra vẻ mặt tự hào, kiêu ngạo.

Cùng ngày.

Quân Thường Tiếu mang Cửu Long Phân Liệt Chưởng sao chép ra hơn mười vạn bản, sau đó lần lượt gửi đi cho các đệ tử.

Loại võ kỹ cấp cao đến từ Vĩnh Sinh Chi Địa này, ở Vạn Cổ tông mỗi người một quyển, quả thực có chút phát rồ.

Chẳng qua.

Có thể tu luyện có thành tựu hay không, còn phải xem chính bọn họ.

“Kẹt...!”

Dạ Tinh Thần tựa lưng ở trước cửa, cúi đầu nhìn về phía Cửu Long Phân Liệt Chưởng cầm trong tay, vẻ mặt càng lúc càng phấn khởi.

Từng tận mắt thấy Hà Vô Địch thi triển, từng tận mắt thấy miểu sát một con BOSS cường đại vô cùng, cho nên đối với loại võ học này tự nhiên cực kỳ hướng tới.

Dạ Đế rất ngạo.

Chưa từng cho rằng mình ở trên thiên phú sẽ yếu hơn Hà Vô Địch, đối phương có thể cường thế như thế, nhất định bắt nguồn từ võ kỹ tăng thêm.

Quả thực.

Từ cảnh giới trước mắt, hai người đều là Tầm Chân cảnh đỉnh phong.

Nếu thế nào cũng phải so cao thấp, chỉ có thể từ võ kỹ cùng trang bị xuống tay.

“Không đúng! Không đúng!”

Dạ Tinh Thần bắt đầu tìm hiểu Cửu Long Phân Liệt Chưởng, rất nhanh phát hiện loại võ học này hoàn toàn một trời một vực với trước kia tiếp xúc, thậm chí... Cực kỳ huyền ảo khó lường!

Có độ khó.

Cũng có khiêu chiến!

Ánh mắt Dạ Đế nóng rực hẳn lên.

Hắn thích khiêu chiến, hắn thích kích thích.

Nhưng, thẳng tới sau khi trời sáng từ phòng đi ra, ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng vô năng gào rống: “Quá khó rồi!”

Có thể khiến Quân Thường Tiếu lĩnh ngộ hơn hai tháng cũng chỉ mới thấy con đường, đủ để nói lên Cửu Long Phân Liệt Chưởng khó tu luyện, các đệ tử lại chưa từng sử dụng Bùa Quan Sát, cho nên...

Vài ngày kế tiếp.

Lục tục nhìn thấy đám người Lý Thanh Dương buồn bã ỉu xìu đi ngang qua, như mất đi linh hồn.

Bọn họ luôn tìm hiểu Cửu Long Phân Liệt Chưởng, tìm hiểu đến mức đầu đau muốn nứt, trước sau không có bất cứ thu hoạch gì, đã thành bộ dáng như vậy.

Nói ngắn gọn.

Quá hao tổn tinh thần, quá tổn thương thân thể.

“Tông chủ.”

Hà Vô Địch nói: “Thiên địa thuộc tính Vạn Cổ Giới tuy có thể dẫn động Cửu Long Phân Liệt Chưởng, nhưng chung quy không thể hoàn mỹ phù hợp, tu luyện đặc biệt khó khăn, hy vọng còn xin dặn dò đồng môn lượng sức mà làm, đừng mang quá nhiều thời gian lãng phí ở trên chuyện không có khả năng hoàn thành.”

“Vô Địch à.”

Quân Thường Tiếu ý vị sâu xa nói: “Chuyện càng không có khả năng hoàn thành, càng phải đi phá được nó, đó là tinh thần của Vạn Cổ tông ta.”

Đúng vậy.

Cửu Long Phân Liệt Chưởng rất khó.

Nhưng vì nguyên nhân này lựa chọn từ bỏ, sẽ chỉ sinh ra tính trơ không tiến thủ.

“Võ đạo như đi ngược dòng nước, không tiến thì lui.” Quân Thường Tiếu nói.

“...”

Hà Vô Địch nói: “Tông chủ nói có lý.”

Hắn cũng bắt đầu nghĩ lại mình, bởi vì gia nhập Vạn Cổ tông, có các loại tài nguyên cung cấp, dần dần sinh ra tâm tính áo đến đưa tay, cơm đến há mồm, mà cái này tuyệt đối không thể được.

...

Các đệ tử tu luyện Cửu Long Phân Liệt Chưởng cực kỳ khó khăn, nhưng không có ai lựa chọn bỏ cuộc, vẫn đang cố gắng nghiên cứu, thậm chí làm tới mức mất ăn mất ngủ.

Đương nhiên.

Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ kẹt ở đỉnh phong Tầm Chân cảnh, cho nên có dư thừa thời gian đi tìm hiểu.

Đại bộ phận nội ngoại môn đệ tử, ở cùng lúc tìm hiểu Cửu Long Phân Liệt Chưởng, không quên đi tu luyện võ đạo khác, đi tăng lên cảnh giới của mình.

Nói chính xác.

Hà Vô Địch lo lắng dư thừa rồi.

Đồng môn tự hạn chế, mạnh hơn xa so với trong tưởng tượng.

Quân Thường Tiếu rảnh rỗi không có việc gì cũng tới Giảng Võ đường, lấy kinh nghiệm tu luyện của mình giảng giải nghi hoặc cho bọn họ, có thể nói đứng đầu một tông lần đầu không dựa vào Bùa Quan Sát giảng bài cho các đệ tử.

“Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn dạy không biết mệt , thưởng 50 điểm cống hiến.”

Liên tiếp đi Giảng Võ đường vài ngày, bên tai vang lên tiếng nhắc nhở.

“Mới cho 50 điểm cống hiến?” Quân Thường Tiếu hết chỗ nói rồi.

Hệ thống phỉ nhổ sắc bén “Cái này rõ ràng là nhiệm vụ giai đoạn đầu, sắp đại kết cục mới hoàn thành, kí chủ chẳng lẽ không nghĩ lại một chút sao?”

...

Ở dưới Quân Thường Tiếu dạy, rất nhiều đệ tử được lợi không phải là nhỏ, tuy không thể lập tức lĩnh ngộ Cửu Long Phân Liệt Chưởng, ít nhất có thể bớt đi không ít đường vòng, trải đường sẵn cho sau này toàn dân tu luyện có thành tựu.

Đương nhiên.

Còn có một bản võ học khác Thiên Địa Hóa Vô.

Quân Thường Tiếu ngồi ở trong thư phòng, mở ra trang đầu tiên của bí tịch, nhìn thấy bên trên ghi lại, kỹ năng này tu luyện đại thành, thiên địa cũng có thể hóa vô, liền chấn động nói: “Khủng bố như vậy?”

“Dù sao võ học đến từ tầng cao hơn.” Hệ thống nói: “Mượn Độ Thiên Chưởng Ấn của kí chủ mà nói, đặt ở hạ giới cũng là thần kỹ hủy thiên diệt địa.”

“Có đạo lý.”

Quân Thường Tiếu nói: “Thật hy vọng tiến vào Vĩnh Sinh Chi Địa, chiêm ngưỡng võ giả nơi đó mạnh như thế nào.”

Hắn là tông chủ Vạn Cổ tông, cũng là một võ giả, tự nhiên hướng tới áo nghĩa cao hơn.

“Cố gắng.”

“Cố lên!”

...

“Quá khó rồi!”

Vài ngày sau, Quân Thường Tiếu nằm ở trên giường, trên mặt hiện ra tuyệt vọng.

Cửu Long Phân Liệt Chưởng đã rất khó, Thiên Địa Hóa Vô càng khó, tu luyện đến nay một chút cảm ngộ cũng chưa có, giống như đang đọc vô tự thiên thư.

“Thôi, thôi.”

Quân Thường Tiếu thu hồi bí tịch nói: “Vẫn là đi đường trước đi.”

Hệ thống cạn lời: “Võ đạo như đi ngược dòng nước, không tiến thì lui là nói cho đệ tử nghe, đến chỗ hắn vừa gặp suy sụp liền bỏ cuộc.”

Quân Thường Tiếu chưa mang Thiên Địa Hóa Vô phân cho đệ tử, bởi vì mọi người trước mắt đang toàn lực nghiên cứu Cửu Long Phân Liệt Chưởng, không có thời gian đi tu luyện một loại võ học cao thâm khác nữa.

“Tít!”

“Cách Sơn Hải Giới chỉ có hai ngày lộ trình.”

Bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở, trên mặt Quân Thường Tiếu hiện ra ý cười.

Huynh đệ!

Ca tới tìm ngươi!

Sau khi gặp lại, không say không về!

...

“Vù!”

Vạn Cổ hào xuyên toa trong vu vũ trụ, mà ở khu vực nó hướng tới, một vị diện cỡ lớn dần dần hiện ra ở trong tầm nhìn.

Căn cứ địa đồ đánh dấu, nơi này là Sơn Hải Giới.

Quân Thường Tiếu đứng ở khoang điều khiển, đưa tay đặt lên bên tai, sau một phen lẳng lặng nghe, nói: “Ta nghe được huynh đệ đang kêu gọi ta.”

“...”

Hệ thống nói: “Người bom sắp vào vị trí.”

“Vù!”

Vạn Cổ hào đột nhiên tăng tốc, kéo hào quang nóng rực dung nhập Sơn Hải Giới, cuối cùng lơ lửng ở trên bầu trời.

Huynh đệ!

Ta đến đây!

“Vù —————————— “

Ngay lúc này, ánh đao đột nhiên từ bên dưới bắn đến, lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng dữ dội từ thân tàu xuyên qua.

“Rắc!”

Quân Thường Tiếu vội vàng cúi đầu, phát hiện sàn dưới chân đầu tiên là hiện lên một vết nứt rất nhỏ, sau đó hướng hai bên vô hạn lan tràn cũng bắt đầu sụp đổ, vì thế ôm đầu sụp đổ nói: “Thuyền của ta...”

“Rắc rắc rắc!”

Vạn Cổ hào phân liệt hai đoạn tự do rơi xuống.

“Hừ.”

Cố Thiên Tinh lơ lửng ở giữa không trung, rìu đốn củi ở tay phải lóe sáng, ánh mắt lạnh lẽo nói: “Tinh Linh Giới các ngươi thế mà còn dám tới quấy rầy.”


Bình Luận (0)
Comment