Chương 1782. Đánh cướp!
Thương Hải hệ sinh linh vạn vạn ức, thai nghén linh chủng chỉ có ba mươi hai cái, cho nên phàm có thể dung hợp với nó đều được phân loại là đại khí vận.
Hôm nay, mới đến Thương Vân hệ gặp được đoàn trưởng hải tặc đoàn, công bố ngũ lôi chi linh rác rưởi không có tư cách dung hợp vưới mình, điều này khiến Quân Thường Tiếu sở trường làm màu tự thẹn không bằng.
Kim hà nhất khứ lộ thiên thiên, dục đáo thiên biên canh hữu thiên.
Cổ nhân không lừa ta mà!
“À thì...”
Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi không cần có thể cho ta, ta người này mạng hèn, linh chủng rác rưởi nữa cũng nguyện ý tiếp nhận.”
Đoan Mộc Hải lâm vào trong cân nhắc.
“Đoàn trưởng!” Chiến hạm chính truyền đến thủ hạ nhắc nhở: “Chúng ta đang đánh cướp đó.”
Đoan Mộc Hải đột nhiên tỉnh ngộ, bộ mặt dữ tợn nói: “Tiểu tử, ngươi cũng sắp chết đến nơi rồi, thế mà còn có tâm tư nhớ thương linh thể rác rưởi!”
“...”
Quân Thường Tiếu ở trong lòng nói thầm: “Người này có chút cơ trí.”
“Cơ trí?”
Đoan Mộc Hải nói: “Ngươi đang khen ta sao?”
“Đương nhiên!”
Quân Thường Tiếu rất nghiêm túc nói.
“Khặc khặc khặc!” Đoan Mộc Hải cười quái dị nói: “Nịnh bợ là vô ích thôi, ngươi, vừa rồi cười nhạo đã làm ta tức giận, chết, mới là chốn gửi gắm cuối cùng!”
Không chỉ có cơ trí, còn có chút ngu ngốc, chữ mấu chốt phải tạm dừng một chút, loại phong phạm Diệp Lương Thần này đặc biệt mãnh liệt.
(Diệp Lương Thần là một hiện tượng mạng bên TQ, vị thần nhân này nổi vì cách nói chuyện sắc bén, kiêu ngạo đến cuồng vọng. Diệp Lương Thần tuy ngữ khi cuồng vọng nhưng lại làm rất nhiều người thấy thú vị, đầy tính khiêu chiến, do đó rất nhiều người đi khiêu chiến, các cuộc chiến này được cư dân mạng chú ý và tường thuật kĩ càng. Diệp Lương Thần 10 câu không tách rời bản thân 8 câu, hay ám chỉ và trực tiếp nói mình tai to mặt lớn nhưng cũng hay làm người ta bật cười như: Nếu dừng tay ở đây, Lương Thần hôm nay cảm tạ ngày sau thâm tạ hoặc là đừng ép hắn vận dụng thế lực , hắn không nói đùa bla bla... làm mọi người ôm bụng cười, sau này giới trẻ hay dùng câu : Ngươi là Diệp Lương Thần thì sao hay Đừng ép ta động thủ)
“Ta rất tò mò.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi sao có thể nghe được lời trong lòng của ta?”
“Bởi vì ta có đọc tâm chi hồn.” Đoan Mộc Hải nhắm mắt, ngạo nghễ nói: “Có thể nghe tiếng lòng vạn vật thế gian.”
“Đọc tâm chi hồn?”
“Nói đơn giản, tương tự linh chủng Thương Hải hệ, do vũ trụ bồi dưỡng sinh ra, nhưng so với nó cao cấp hơn, có thể nói quý tộc trong quý tộc, cũng chỉ có ta anh minh thần võ mới xứng đôi!”
Được rồi.
Khó trách phối hợp như vậy, thì ra chỉ chờ khoe khoang.
“Tiểu tử!”
Đoan Mộc Hải nói: “Ngươi muốn chết như thế nào?”
Bởi vì có một khuôn mặt âm dương, cho nên mỗi một động tác vẻ mặt đều phi thường quỷ dị, phi thường không phối hợp.
“Vù!”
“Vù!”
Mấy chục chiếc chiến thuyền ép tới.
Xem tình huống, không chỉ muốn giải quyết Quân Thường Tiếu, còn muốn động thủ đối với Vạn Cổ hào.
Tất nhiên.
Mang ngũ lôi chi linh đặt ở hàng rào vũ trụ làm mồi nhử vài năm, thật không dễ gì câu được một con cá, làm sao có thể phóng sinh.
“Ài.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Đây là phương thức hoan nghênh của Thương Vân hệ sao?”
Lần đầu tới một hệ khác, kết quả gặp cường đạo, vận khí cũng không ai bằng nữa, cạn lời nhất là, vì đuổi theo con mồi, hao phí lượng lớn hỏa thạch bậc một.
Không được!
Phải bồi thường nguồn năng lượng ta tiêu hao!
“Vù!”
Đúng lúc này, Đoan Mộc Hải bay đến, từ nhẫn không gian lấy ra một đôi chuỳ lớn, lạnh nhạt nói: “Tiểu tử, chịu chết đi!”
“Ầm!
Song chùy đánh ở trên hư không, hình thành sóng xung kích cường thế.
“Vù —————— “
Quân Thường Tiếu tung người né tránh, nghĩ đến bị đối phương lừa, làm hại mình hao phí nhiều nguồn năng lượng như vậy, rống giận: “Đi hết ra!”
“Vù!”
“Vù!”
Trong khoảnh khắc, ở dưới các loại kỹ xảo thêm vào, cao tầng Vạn Cổ tông lấy Liễu Tư Nam cầm đầu cầm gương đồng bay ra khỏi chiến hạm, bọn họ tạo tư thế khác nhau đứng ngạo nghễ hư không, khí thế thiết cốt boong boong tràn ngập toàn bộ vũ trụ.
“Má nó!”
Đoan Mộc Hải trợn to mắt.
Những người này không chịu lực lượng vũ trụ trói buộc, thực lực hẳn là xấp xỉ với mình!
Từ chỗ thủ hạ Thiên Ma Hoàng đạt được gương đồng, cùng với ẩn tu thuật Hà Vô Địch cung cấp, mang cao tầng Vạn Cổ tông ngụy trang rất tốt thành cường giả nửa bước Thiên Cơ cảnh.
“Đoàn trưởng!”
Thủ hạ truyền âm nói: “Có chút cứng!”
Khuôn mặt nam nữ kia của Đoan Mộc Hải trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Nếu chỉ là vài tên nửa bước Thiên Cơ cảnh, hắn chưa chắc để ở trong lòng, nhưng đột nhiên đi ra nhiều như vậy, chỉ sợ có chút khó giải quyết.
Ngồi xổm vài năm, thật không dễ gì câu được cá, kết quả... Thế mà đụng phải tấm sắt!
“Rút!”
Đoan Mộc Hải thật sự rất cơ trí, ý thức được vấn đề có chút phiền toái, lập tức có tính toán bỏ trốn.
Làm một nhân sĩ chuyên nghiệp lấy đánh cướp mà sống, đạo sinh tồn chính là đụng phải gốc rạ cứng rắn phải chuồn, bằng không sớm muộn gì toàn quân bị diệt.
“Vù!”
“Vù!”
Mấy chục chiếc chiến thuyền đồng loạt quay đầu.
“Muốn chạy?”
Quân Thường Tiếu lạnh nhạt nói: “Có thể sao!”
“Vút ——————” Liễu Tư Nam bay ra đầu tiên, hắn đặt mình trong vũ trụ, hai tay triển khai, giữa mười ngón tay tràn ngập ra lực lượng không gian nồng đậm, chỉ nhìn thấy nhà giam không gian khổng lồ ngưng tụ.
Đoan Mộc Hải còn có thể hoài nghi, đối phương có phải đang phô trương thanh thế hay không, nhìn thấy người nọ dễ dàng lay động không gian trong vũ trụ, nhất thời ý thức được, đây tuyệt đối là nửa bước Thiên Cơ cảnh!
“Rút rút!”
Hắn rống lớn.
“Ầm!
“Ầm!
Mấy chục chiếc chiến thuyền ùn ùn tấn công vách ngăn không gian đang tới gần.
“Ầm!”
Đột nhiên, tiếng nổ vang truyền đến.
Một chiếc chiến thuyền bị đánh thủng, khói đặc cuồn cuộn bốc lên.
Đoan Mộc Hải không có tâm tư đau lòng thuyền của mình, khó có thể tin nhìn về phía nam tử tóc tím đứng ở trên hư không ở trần, chỉ mặc một cái quần cộc màu đỏ.
“Mạnh nhất vũ trụ?”
A Tử quay đầu, khóe miệng hiện lên khinh thường, hiện ra răng nanh sắc bén.
Một khắc đó, có chiến thuyền bị hủy cùng vũ trụ làm bối cảnh, Tử Đường Chủ tuyệt đối đẹp trai ra độ cao mới.
Thực lực của hắn chỉ đỉnh phong Tầm Chân cảnh, tuy có gương đồng hộ thể, nhưng sao có thể tùy tay nháy mắt hủy diệt một chiếc chiến thuyền chứ?
Bởi vì chiến thuyền của Đoan Mộc Hải cấp bậc đại khái cũng chỉ mạnh hơn so với Thông Cổ chiến thuyền một chút.
Về phần cái gọi là mạnh nhất vũ trụ, cũng chỉ là khẩu hiệu.
Ví dụ như Quân Thường Tiếu, ở Tinh Vẫn đại lục còn thường xuyên bảo đệ tử hô Quân tông chủ văn thành võ đức, nhất thống giang hồ, làm được chưa?
Hề hề.
Hắn thật sự đã làm được.
Nói tóm lại, bang hải tặc này cũng chỉ Đoan Mộc Hải đủ xem, cũng chỉ chiến hạm chính đủ xem, chiến thuyền khác tất cả đều là dùng để giữ thể diện, ở trước mặt cường giả thật sự chẳng khác gì tờ giấy cả.
Khoa trương nhất là, thuyền bị xuyên thủng, có thể nổ tung bất cứ lúc nào, một chiếc chiến thuyền sơ cua hình thái bỏ túi bay ra, bên trong chỉ có một nhân viên điều khiển.
“...”
Quân Thường Tiếu cạn lời: “Thế này cũng quá thật giả lẫn lộn rồi nhỉ!”
“Nhà giam!”
“Trói!”
Ngay lúc này, hai tay Liễu Tư Nam hợp cùng một chỗ, không gian ngưng tụ hàng rào nhanh chóng hình thành nhà giam, trực tiếp mang mấy chục chiếc chiến thuyền vây ở trong một khu vực, thậm chí bởi vì đè ép mà tạo thành chiến thuyền va chạm.
“Đáng giận!”
Đoan Mộc Hải giận dữ quay đầu, rít gào: “Chờ cho lão tử!”
Chiến hạm chính còn tồn tại, hơn nữa thuận lợi trốn ra, nhưng, chờ hắn chuẩn bị từ khoang đáy bay vào, lại thấy một người đứng trên đầu thuyền, bên cạnh dựng một thanh đại đao khắc thú hình rồng màu xanh.
Quân Thường Tiếu xắn tay áo, hai tay nắm ở trên Thanh Long Yển Nguyệt Đao, trực tiếp hướng chiến hạm chém tới.
Đoan Mộc Hải cười lạnh.
Không thể phủ nhận, chiến thuyền bị trói buộc đều là mặt hàng rác rưởi, nhưng chiến hạm chính của mình là tiêu phí số tiền lớn mua ở xưởng tàu cực địa, chỉ dựa vào binh khí cùng man lực đã muốn phá hỏng, thật sự ngây thơ!
“Vù ———————— “
Đột nhiên, một đạo hào quang màu xanh như xuyên qua thiên địa cắt qua hư không, làm hắn chói mắt sắp không mở ra được.
“Phốc!”
Tiếng cắt đứt truyền vào trong tai.
Đoan Mộc Hải dần dần há miệng, mắt cũng sắp trợn ra rồi.
Trong tầm nhìn, đầu chiến hạm lấy làm tự hào bị cắt mất, ngay cả dấu vết cũng bằng phẳng chỉnh tề, không hề bị làm sao cả!
Người này tuyệt đối là thợ mộc tay nghề cao thâm!
Không đúng!
Lúc này sao có thể khen hắn kỹ thuật tốt!
Đoan Mộc Hải lấy lại tinh thần, ôm đầu, rít gào: “Tàu của ta...”
“Vù!”
“Vù!”
Quân Thường Tiếu giơ đao, liên tục vung ở trên hư không, chỉ nhìn thấy một chiếc chiến hạm quy cách tạm được dần dần ở trong quá trình phi hành bị giải thể, cuối cùng chỉ còn một cái dàn giáo đại thể.
Không thể không nói.
Thanh Long Yển Nguyệt Đao sau khi cải tạo uy lực tăng lên trên diện rộng!
Quân Thường Tiếu quay đầu, ánh mắt như chim ưng, cũng nói ra lời trước kia muốn nói, lại sợ bị độc giả thóa mạ mà không dám nói: “Đánh cướp!”
“Ông!”
Tiếng vọng nhộn nhạo ở vũ trụ, mơ hồ lay động không gian.