Chương 1789. Thánh Dược giới
Khi Lý Thanh Dương mang Cửu Giác Lôi Vân Long đánh kêu ngao ngao, Quân Thường Tiếu thuận tay thu vào Thiên Nguyên Trấn Ngục Tháp, nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành.
Chưa cho phần thưởng đạo cụ đặc thù, chỉ cho 1000 điểm giá trị thanh danh.
Không nhiều.
Nhưng Quân Thường Tiếu rất hài lòng, dù sao coi như đề bài tặng điểm.
Về phần con Cửu Giác Lôi Vân Long trò chuyện năm phút đồng hồ, nạp điện hai giờ kia giá trị càng cao hơn.
Nhìn từ trước mắt, không những có thể dùng để nạp điện cho cột thu lôi, chờ sau khi vắt cạn tác dụng, vứt ở chân núi Vạn Cổ tông làm hộ tông đại thú.
Có thể bởi vì mình quá đẹp trai, Quân Thường Tiếu phi thường để ý giá trị nhan sắc của yêu thú, bộ dạng xấu xí, ném vào Vạn Yêu cốc, bộ dạng uy vũ, cho dù nhìn được không dùng được cũng có thể đặt ở tông môn làm mặt tiền cửa hàng.
Với lại, Cửu Giác Lôi Vân Long thực lực cũng không yếu, lại là lôi hệ long thú cực kỳ quý giá.
“Tuyệt vời.”
Ngồi ở khoang điều khiển, Quân Thường Tiếu lắc nước sôi trong ly đế cao, chứng minh đầy đủ mình giản dị tự nhiên.
“...”
Lão giả đi theo luôn trầm mặc.
Nói chính xác, còn trong chấn động không thể tự rút ra được.
Cửu Giác Lôi Vân Long chính là lôi hệ thuộc tính cực kỳ hiếm thấy, kết quả bị đệ tử người này thuần thục giải quyết, thực sự là thú dữ!
“Còn có gì nguy hiểm?” Quân Thường Tiếu hỏi.
“Trong Thánh Dược giới tồn tại dược thú cực kỳ cường đại, trình độ nguy hiểm không kém gì chín tầng lôi vân.”
“Dược thú?”
Quân Thường Tiếu khó hiểu nói.
“Thánh Dược giới khắp nơi đều có thiên tài địa bảo quý giá, chúng nó quanh năm phóng ra dược khí, có cái hội tụ trong thiên địa hình thành các loại chướng khí, có cái thì hội tụ thành dược thú!” Lão giả nghiêm túc nói.
“Thì ra là thế.”
Yêu thú rất thông thường, dược thú lần đầu tiên nghe nói, cho nên Quân Thường Tiếu không khỏi cảm khái: “Thế giới to lớn, không gì lạ không có.”
...
“Vù ——————— “
Vạn Cổ hào từ trong lôi vân chạy qua, bởi vì có Lý Thanh Dương làm cột thu lôi, thuận buồm xuôi gió tới phụ cận Thánh Dược giới.
Điểm sáng mới đầu đã hóa thành hình cầu thật lớn, tuy còn chưa tiến vào bên trong, nhưng đã cảm nhận được mùi thuốc nồng đậm, thậm chí mặt ngoài có ánh sáng màu xanh lá đại biểu sinh cơ quanh quẩn.
“Đi vào.”
“Vù!”
Vạn Cổ hào xé rách vách ngăn không gian, lấy tư thái vương giả hàng lâm Thánh Dược giới.
“Má!”
Các đệ tử đứng ở trước cửa sổ, nhìn về phía thế giới màu sắc rực rỡ bên ngoài, miệng dần dần há ra.
Thánh Dược giới.
Một vị diện khắp nơi mọc đầy dược liệu cùng thiên tài địa bảo, ngay cả không khí cũng tồn tại khí tức màu xanh lục mắt thường có thể thấy được, đó không phải thuộc tính, mà là dược khí trong miệng lão giả nói.
“Ầm!”
Vạn Cổ hào nhẹ nhàng đáp ở một chỗ bằng phẳng.
Sau khi cửa khoang thuyền mở ra, Quân Thường Tiếu đi ra, cảm thụ được mùi thuốc thấm vào ruột gan, nhất thời cảm thấy thần thanh khí sảng gấp bội.
Hệ thống nói: “Loại dược hương này đối với kí chủ không có thương tổn gì, nhưng bởi quá nồng đậm, võ giả bình thường khó có thể thừa nhận.”
“Cho nên.”
Quân Thường Tiếu phóng thích linh niệm, tràn ngập non nửa Thánh Dược giới, nói: “Không có sinh linh ở lại.”
Không phải không có sinh linh ở, mà là không thích hợp ở.
Vị diện càng cường đại càng có yêu cầu nghiêm khắc đối với sinh linh, nếu không thể thích ứng, vậy chỉ có bị hủy diệt.
Thánh Dược giới cũng không phải vị diện cấp cao, nhưng bởi vì hoàn cảnh đặc thù, cùng với sản sinh các loại thiên tài địa bảo đẳng cấp cao, chỉ có thể làm kho báu, không thể coi như nhà ở.
Lại thêm bên ngoài tồn tại lôi vân rất lâu, võ giả thực lực khá mạnh cũng rất khó xông vào, cho nên càng giống một vị diện nguyên thủy chưa bị khai hoang.
“Khụ khụ!”
Đám người Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi cũng từ trong chiến hạm đi ra, mùi thơm phiêu đãng trong không khí thật sự gay mũi, thậm chí có khả năng rót vào trong cơ thể phá hoại kinh mạch.
Cũng may đã bước vào đỉnh phong Tầm Chân cảnh, chỉ hơi vận chuyển tâm pháp, liền có thể dễ dàng khu trừ, trong thời gian ngắn sẽ không mang đến thương tổn cho thân thể.
“Tông chủ.”
Hà Vô Địch nghiêm túc nói: “Nơi đây không nên ở lâu.”
Loại hoàn cảnh hỗn hợp vô số dược khí này, đối với võ giả Tầm Chân cảnh phi thường không hữu hảo.
“Thu thập dược liệu cần thiết rồi rời khỏi nơi đây.”
Quân Thường Tiếu phát cho bọn họ một người một danh sách, nói: “Dựa theo dược liệu bên trên tìm kiếm, vô luận cây non hay là trưởng thành, hết thảy đào ra.”
Vị diện không có người ở lại, sản sinh thiên tài địa bảo chính là vật vô chủ, mình lại là dựa vào thực lực xông tới, đương nhiên có thể lấy bao nhiêu là bấy nhiêu, không cần lo lắng bị Tiểu Sỉ lải nhải.
Nói trắng ra là.
Ta bằng bản lãnh vào, đồ bên trong tùy ý lấy.
Các ngươi hâm mộ? Các ngươi cũng đến đi.
“Đi!”
“Vù vù vù!”
Ở dưới Tôn Bất Không dẫn dắt, thành viên Y Dược đường dẫn đầu bay về bốn phương tám hướng.
Bọn họ không chỉ muốn thu thập dược liệu luyện chế Lục Vị Địa Nguyên Đan, còn cần thu thập phương diện khác, thứ nhất dùng cho luyện chế dược vật, thứ hai dùng cho xanh hoá.
Tám đường chủ Đan Dược đường cũng không nhàn rỗi, đã đi vào thế giới lấy dược liệu làm chủ, khẳng định thu thập thêm dược liệu quý giá luyện chế đan dược.
Có thể nói.
Thánh Dược giới chính là một kho báu lớn lộ thiên.
Có thể tìm được thứ các đường cần hay không, dựa hết vào chính bọn họ tìm kiếm.
“GRAO ———————— “
Nhưng, khi mọi người vừa hành động không bao lâu, xa xa trong núi rừng rậm rạp truyền đến tiếng rống giận, một... con bướm khổng lồ bay ra, trên cánh nó mọc đầy các loại dược liệu, quanh thân tràn ngập hào quang hoa mỹ.
“Đây là dược thú?”
Quân Thường Tiếu nheo mắt nhìn về phía cánh, sau khi xác định một vật, vui vẻ nói: “Liên Thủy Hoa Khai!”
Trên cánh con bướm khổng lồ còn có không ít dược liệu, trong đó đã có hai loại dược liệu luyện chế Lục Vị Địa Nguyên Đan cần.
Đây không phải thú.
Đây là kho dược liệu biết bay!
“Bắt nó!”
“Vù!”
“Vù!”
Đám người Lý Thanh Dương ùn ùn bay qua.
Tông chủ Quân Thường Tiếu trở về, phát hiện con gái thế mà ở ổ chó, ra lệnh một tiếng, mười vạn đệ tử xuất ngũ đồng loạt bay tới, lại xây cho hắn một cái ổ chó.
“Phốc!”
“Phốc!”
Con bướm khổng lồ ý thức được không ổn, ra sức vỗ đôi cánh, trong cuồng phong gào thét kèm theo phấn hoa mắt thường có thể thấy được.
“Có độc!”
“Ăn giải độc đan, đeo mặt nạ phòng độc!”
Các đệ tử không chút hoang mang lấy ra giải độc đan Miêu Tái Phượng luyện chế, sau đó đeo mặt nạ phòng độc tiếp tục lao về phía trước.
Đừng hỏi mặt nạ phòng độc ở đâu ra, hỏi chính là chó cho.
Con bướm khổng lồ giống với Cửu Giác Lôi Vân Long, dựa vào năng lực đặc thù mà có chỗ đứng, nhưng một khi không thể sinh ra thương tổn đối với mục tiêu, kết quả cuối cùng chính là...
“Ầm!”
“Ầm!”
Dạ Tinh Thần cưỡi ngựa Xích Thố, phương thiên họa kích trong tay xoay tròn ba trăm sáu mươi độ.
Sau một trận điên cuồng quét, các loại dược liệu phân tán đầy đất, đáng tiếc, Đạt thúc chỉ thu về trang bị không thu dược liệu, bằng không nguyên bảo nháy mắt vào tài khoản.
“Ngao ô!”
Con bướm khổng lồ phủ phục ở trên mặt đất, ánh mắt hiện lên thống khổ nhân tính hóa.
“Ầm!”
Lúc này, Trấn Ngục Tháp từ trên trời giáng xuống, trước đánh trúng nó, nhanh chóng thu vào bên trong, cuối cùng hóa thành hình thái mini đáp ở trong lòng bàn tay Quân Thường Tiếu.
Cẩu Thặng cười nói: “Hy vọng cánh của ngươi có thể luôn sản sinh ra thiên tài địa bảo.”
“GRAO!”
“GRAO!”
Cùng lúc đó, dược thú tồn tại ở các khu vực của Thánh Dược giới, bởi vì đệ tử Vạn Cổ tông sưu tập dược liệu mà bị kinh động,
Có thụ thú, có hoa thú, có trùng thú, hình thái tuy thiên kì bách quái, nhưng điểm giống nhau chính là quanh năm sống ở nơi dược khí, toàn thân cao thấp đều tồn tại rất nhiều dược liệu quý giá.
“Các đệ tử nghe lệnh!”
Quân Thường Tiếu đứng ở đỉnh núi, nói: “Bắt hết chúng nó!”
“Vâng!”
Tiếng các đệ tử đồng thanh hét lớn vang vọng thiên địa, thậm chí bao trùm dược thú rống giận, ngay cả không gian cũng bị chấn động run rẩy ba lần.
Làm người xem duy nhất, lão giả chỉ đường đứng ở trước Vạn Cổ hào, thấy từng con dược thú cường đại đến mức khiến mình tâm thần run rẩy bị bắt, vẻ mặt càng lúc càng đặc sắc, cuối cùng sụp đổ nói: “Ta dẫn đến một đám người gì vậy? !”