Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1834 - Chương 1834. Toàn Diện Phát Triển Vạn Cổ Giới

Chương 1834. Toàn diện phát triển Vạn Cổ giới
Thực lực chỉnh thể Vạn Cổ tông đang tăng lên, Vạn Cổ giới phát triển cũng không trì trệ không tiến.

Ở dưới các tộc cố gắng, vị diện từng hoang phế rực rỡ hẳn lên, khắp nơi đều là dược liệu phát ra thiên địa thuộc tính, khắp nơi đều là kiến trúc quy cách rộng rãi, có thể nói sinh cơ bừng bừng, vui sướng hướng vinh.

Quân Thường Tiếu cũng bắt đầu cân nahức đến tiếp sau phát triển như thế nào.

“Sao vậy?”

Hệ thống nói: “Kí chủ tính từ tông môn lưu quá độ tới vị diện lưu?”

“Vạn Cổ giới và Vạn Cổ tông cùng một nhịp thở, bất cứ một bên nào tăng lên đều sẽ kéo theo nhau, ta tự nhiên không thể lơi lỏng.” Quân Thường Tiếu nói.

“...”

Hệ thống không còn lời nào để chống đỡ.

“Hơn nữa.” Quân Thường Tiếu nói: “Chờ ta có con, không phải lưu lại cơ nghiệp cho nó sao?”

Bởi vì Cố Triều Tịch, Cẩu Thặng có chút chịu kích thích.

Mình đã không có bản lãnh đầu thai, vậy chỉ có thể mưu phúc lợi cho đời sau.

Nói ngắn gọn.

Ta không làm được cường nhị đại, vậy để con cái làm.

Yêu cầu không cao, vừa sinh ra đã Vạn Cổ tông thiếu tông chủ, Vạn Cổ giới thiếu giới chủ đi.

“Nhỡ đâu con gái thì sao?” Hệ thống nói.

“Nam nữ giống nhau.”

Quân Thường Tiếu cũng không trọng nam khinh nữ.

Chỉ cần là con mình, phải cho cái điểm xuất phát dẫn trước bạn cùng lứa tuổi.

Nếu Cẩu Thặng thực có con cái, vậy khẳng định hâm mộ khóc người khác, đến lúc đó xem ai biết đầu thai hơn.

“Đáng tiếc.”

Hệ thống nói: “Không có năng lực này.”

...

“Tông chủ.”

Trong đại điện, Lý Thanh Dương mang bản đồ Vạn Cổ giới bày ở trên bàn, nói: “Đây là đệ tử vừa đo lường ra.”

Quy hoạch cùng kiến trúc thành trì Vạn Cổ giới phần lớn do hắn phụ trách, cho nên lâm thời mời người vẽ bản đồ.

“Ừm.”

Quân Thường Tiếu gật gật đầu, cẩn thận quan sát điểm tộc đàn cùng điểm thành trì bên trên, sờ cằm nói: “Một cái vị diện võ đạo có hưng thịnh hay không, cần làm từ cơ sở nhất.”

“Truyền lệnh xuống.”

“Mỗi tộc đàn đều phải thành lập học đường ứng đối võ đạo, căn cứ tuổi tiến hành phân cấp, cần phải làm được toàn dân tu võ.”

Theo Quân tông chủ ra lệnh một tiếng, tin tức lập tức truyền tới các tộc đàn lớn, thậm chí còn có phân chia cấp bậc học đường chuyên nghiệp, ví dụ như ấu võ học đường, tiểu võ học đường, trung võ học đường, cao võ học đường cùng đại võ học đường.

“...”

Hệ thống rít gào: “Cái này cũng quá tùy ý rồi!”

“Ta thích.”

Quân Thường Tiếu ngay sau đó lại chế định chi tiết phân chia học đường.

Cấp thành phải trang bị học đường cao võ, đại võ, cấp trấn phải có tiểu võ cùng trung võ, cấp thôn phải có ấu võ học đường.

Đương nhiên.

Cái gọi là võ đường, không chỉ tu luyện võ đạo.

Đồng thời thâu tóm văn hóa, đan đạo, y dược các chương trình học, do đó làm được bồi dưỡng toàn diện đức trí mỹ thể lao.

“Tông chủ.”

Viên công tử cạn lời: “Một hơi để các tộc đàn xây dựng nhiều học đường như vậy, lực lượng giáo viên khẳng định theo không kịp.”

“Vấn đề không lớn.”

Quân Thường Tiếu nói: “Có thể cho đệ tử kiêm chức.”

Có lẽ là kế hoạch học đường thực thi xuống, bảng nhiệm vụ theo sát trào lưu, lục tục có nội ngoại môn đệ tử nhận được nhiệm vụ mới xây dựng học đường, đảm nhiệm đạo sư.

Kết quả là, hầu như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy từng đám đệ tử xuống núi tới các tộc đàn lớn, giúp đỡ xây dựng học đường, cùng với lâm thời đảm đương đạo sư để bồi dưỡng đệ tử.

...

Thân là chủ một giới, Quân Thường Tiếu có thể ngôn xuất pháp tùy, thời gian chỉ nửa tháng, học đường các tộc đàn, các thành trì liền lục tục xây dựng xong, cũng bắt đầu tiến hành chiêu sinh.

Ấu, tiểu, trung, cao, đại.

Năm cấp bậc đối ứng năm lứa tuổi.

Thời gian tu luyện là ba năm, dựa theo toàn bộ lưu trình đi, trẻ con ba tuổi từ đại võ học đường tốt nghiệp vừa vặn mười lăm tuổi.

Sau khi tốt nghiệp làm gì?

Căn cứ Quân Thường Tiếu chế định kế hoạch đến tiếp sau, ai thiên tư bất phàm có thể được trực tiếp bảo đảm đưa vào Vạn Cổ tông, thiên tư bình thường thì có thể đảm nhiệm đạo sư các địa khu, cùng với dung nhập các ngành các nghề.

Đọc đến nơi đây, độc giả tỉnh ngộ.

Cẩu Thặng để bụng chế định chế độ võ học như vậy, tuy có lợi cho phát triển thực lực chỉnh thể vị diện, một điểm càng quan trọng hơn là chuyển vận cho tông môn dòng máu mới mẻ liên tục.

Tất nhiên.

Một tông môn muốn trường thịnh không suy, hậu bối nhân tài rót vào không thể thiếu.

Nếu không, chờ cao tầng làm không nổi lui về tuyến hai, các đệ tử lục tục tiếp nhận chức vụ, đệ tử ai tới làm?

“Còn có giáo phục.”

Quân Thường Tiếu nói: “Cần sửa cũ thành mới.”

Tính toán thời gian, giáo phục Vạn Cổ tông từ chế định cho tới bây giờ đã liên tục sử dụng mấy chục năm, phong cách tuy dẫn dắt trào lưu, nhưng thật sự có chút thẩm mỹ mệt nhọc, phải cải cách dứt khoát hẳn hoi.

Vì thế.

Quân Thường Tiếu một lần nữa chính tay thiết kế.

“Giáo phục Vạn Cổ tông ta phải phong cách riêng, phải cho người ta một loại cảm giác diễm lệ mà không phô trương, khiêm tốn mà không xa hoa.” Cẩu Thặng cắn bút cẩn thận tự hỏi.

“Vù!”

“Vù!”

Tuyệt bút vung lên, khí nuốt núi sông.

Ngày hôm sau, Quân Thường Tiếu mang nhiều loại bản vẽ thiết kế giao cho Viên công tử, lệnh hắn lấy thời gian nhanh nhất làm ra mấy chục vạn bộ.

Lần này thiết kế giáo phục không thống nhất như thế hệ trước nữa.

Mỗi núi trưởng lão, từng đường khẩu, thậm chí nội ngoại môn đệ tử đều có phong cách khác nhau, màu sắc có đỏ, có tím, có lam, muôn màu sặc sỡ.

Về phần rốt cuộc kiểu dáng thế nào, thì phải xem họa sĩ truyện tranh vẽ như thế nào, cùng với độc giả tưởng tượng như thế nào.

“Quyết định.”

Quân Thường Tiếu nói: “Mỗi năm mươi năm đổi mới một lần giáo phục!”

“...” Họa sĩ truyện tranh mới tới nghe vậy yên lặng rút thái đao, tựa như muốn ngay lập tức chém tên chó này, dù sao đổi một lần giáo phục cũng phải một lần nữa cấu tứ lên màu, tông môn hơn mười vạn đệ tử, tuyệt đối là công trình lớn!

Tiểu Sỉ: “Sao có thể có họa sĩ truyện tranh ngu ngốc vẽ từng người, trong màn ảnh nhân vật quá đông hoặc là vẽ bóng, hoặc là copy paste.”

...

“Nhận giáo phục nào!”

Trên đỉnh núi, Tô Tiểu Mạt mở cổ họng hô.

“Vù!”

“Vù!”

Các đệ tử ùn ùn tới trước đại điện, xếp hàng chờ nhận giáo phục.

“Tử đường chủ.”

Ngay tại lúc A Tử chuẩn bị lĩnh đi giáo phục riêng của Linh Thú đường, Viên công tử đột nhiên ấn lên mu bàn tay hắn, ngưng trọng nói: “Giáo phục mới sử dụng chất liệu đắt đỏ vô cùng, phàm là hư hao một món sẽ khấu trừ mười vạn thú đan.”

“...”

Khóe miệng Tử Lân Yêu Vương run rẩy.

Sau khi nhận một lô giáo phục, trở lại Linh Thú phong, mang đám người Ngưu lão thét gọi tới, chống hông hét lớn: “Bắt đầu từ thời khắc giáo phục mới mặc ở trên người, các ngươi con mẹ nó phải dùng như trân trọng sinh mệnh mình đi trân trọng nó, ai dám hư hao, nghiêm trị không tha!”

“Vâng!”

“Từng người lĩnh!”

...

Ban đêm đến.

Tử đường chủ sau khi xử lý xong nội vụ về tới phòng ngủ, trước thật cẩn thận cởi giáo phục mới tinh, sau đó dùng giá áo căng lên treo ở trên tủ quần áo, cuối cùng lặng lẽ đóng rồi khóa lại.

(bổ sung: Bên trong còn treo hai bộ giáo phục đời một may may vá vá lại ba năm. )

Trân trọng giáo phục đến loại trình độ này, quả thực phát rồ!

“Ầm!”

Lúc đêm khuya, đột nhiên có động tĩnh truyền đến.

Tử đường chủ đã ngủ say ‘Vù’ một cái từ trên giường bật dậy.

Người bình thường bản năng phản ứng có thể cho rằng xảy ra động đất, cho nên ngay lập tức sẽ chạy ra khỏi phòng.

A Tử chính là làm như vậy, nhưng, lúc chạy ra vai vác tủ quần áo khóa, thẳng đến lúc tới khu vực an toàn, xác định giáo phục mới bình yên vô sự, mới nâng tay lau đi mồ hôi trên trán, nói: “Làm ta sợ muốn chết!”

Đổi cảnh.

Trong nội viện Linh Thú đường, đám người Ngưu lão đều khiêng tủ quần áo, đang lau mồ hôi.

Về phần động tĩnh vừa rồi, không có gì ngoài đám người Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi ở diễn võ trường ngọn núi cao nhất đêm khuya đá cầu tạo thành.


Bình Luận (0)
Comment