Chương 1836. Cao cao thủ trước đây chưa từng gặp
Thiên Ma Hoàng là thật sự mạnh, chỉ khí thế phóng ra ngoài, đã khiến Quân Thường Tiếu cảm thấp áp lực gấp bội, nếu động thủ, hậu quả khẳng định thiết nghĩ không chịu nổi.
Hắn cường mặc hắn mạnh, gió mát thổi đồi núi!
Trong lòng Cẩu Thặng tuy hoảng, nhưng mặt ngoài rất bình tĩnh, thật sự thể hiện tu dưỡng của một diễn viên.
Trong ánh mắt Thiên Ma Hoàng đầu tiên là hiện ra một tia bất ngờ, sau đó âm trầm cười nói: “Bổn hoàng lần này đến, ý ở tỷ thí với Cố minh chủ một chút, không ngờ khéo thế nào gặp tông chủ Vạn Cổ tông, cũng coi như có duyên với nhau đi.”
“Quả thật có duyên.”
Đừng nhìn Quân Cẩu Thặng vẫn luôn mỉm cười, trong lòng lại đang rít gào: “Gã này không phải tới tìm ta gây chuyện!”
Bởi vì đám người Cố Thiên Tinh và Bành phó minh chủ đoán, Quân Thường Tiếu luôn nhận định, Thiên Ma Hoàng lần này đến là vì báo thù nghĩa tử bị chà đạp, cho nên mặt mày đau khổ mấy ngày, kết quả... Tự mình đa tình!
“Ha ha!”
Hệ thống bị chọc cười.
“Hiền chất.”
Cố Thiên Tinh truyền âm tới: “Đã tới tìm ta, ngươi mau chóng rời khỏi.”
Thiên Ma Hoàng đã không là vì nghĩa tử bị chà đạp mà đến, khẳng định sẽ không để Quân Thường Tiếu tham dự.
Sự thật thế nào?
Đã ra sân.
Mang theo hai thư đồng, đóng giả cao nhân đánh đàn.
Thử hỏi, thế này còn rời khỏi như thế nào?
Cẩu Thặng tình huống bây giờ là, ở trước mặt cường giả đứng đầu làm màu, người đã đâm lao phải theo lao, cho nên cho dù ngậm nước mắt cũng phải giả bộ tiếp.
“Ài.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Trên giải đấu tinh hệ, đệ tử tông ta liên tiếp đánh bại nghĩa tử Lăng Lệ nhà ngươi, bổn tọa cho rằng ngươi lần này đến là tới tìm ta gây chuyện đó.”
“Cái tên này!”
Cố Thiên Tinh tức giận đến đầu cũng sắp nổ rồi.
Thiên Ma Hoàng đã tiêu đề là tới tìm mình gây sự, hắn sao cứ phải việc nào ra việc đó, không phải đang cố ý chọc giận đối phương sao?
Quả thực.
Quân Thường Tiếu muốn hấp dẫn hỏa lực.
Dù sao cũng ra sân rồi, lui cũng không có khả năng lui, mang tất cả phiền toái dời hết tới trên người mình, để giảm bớt áp lực cho Cố thúc.
Đổi làm trước kia, Quân Thường Tiếu loại hành vi này khẳng định sẽ bị chụp cho cái nhãn ‘Không thực lực còn con mẹ nó muốn tìm chết!’.
Bây giờ thế nào?
Chỉ hai chữ —— trượng nghĩa!
Vì Cố thúc, vì Độ Thiên giới, vì thiên hạ thương sinh, Quân Thường Tiếu nguyện lấy thân thể yếu ớt đối mặt kình thiên cự nghiệt, phần tinh thần này... Ta thực sự không bịa nổi nữa.
Quả nhiên.
Chỉ đang tìm Cố Thiên Tinh luận bàn, Thiên Ma Hoàng nghe được tên kia nói tới giải đấu tinh hệ, nhớ tới nghĩa tử không đoạt giải quán quân, ánh mắt dần dần hiện lên tức giận.
“Tốt lắm!”
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.
Chỉ có nhìn chằm chằm mình, mới có thể xiếc hết trò.
Nhưng hỏa hậu tựa như còn chưa đủ, cần thêm chút củi vào.
“Nhưng.”
Quân Thường Tiếu nói: “Có một nói một, nghĩa tử này của ngươi chịu đòn rất tốt, bị đệ tử tông ta chà đạp nhiều lần, còn có thể sống sót trở về.”
Đám người Cố Thiên Tinh cùng Bành phó minh chủ sụp đổ.
Người này cho rằng Thiên Ma Hoàng tính tình tốt? Mới dám dùng lời lẽ không kiêng nể gì kích thích gã?
“Ồ, xin lỗi.”
Quân Thường Tiếu lại nói: “Có phải tổn thương trái tim ngươi rồi hay không?”
“Ha ha.”
Thiên Ma Hoàng cười một tiếng.
Nghe qua giống như bộ dáng rất tùy ý, nhưng ma khí ngập trời tràn ngập chung quanh ngọn núi lại là đột nhiên ép tới.
Quân Thường Tiếu vẫn ngồi ở tại chỗ, tay vẫn đặt lên dây đàn, nhưng ma khí chen chúc mà đến như mãnh thú nước lũ lần lượt cọ rửa, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào, phòng tuyến thức hải và tinh thần lung lay sắp đổ.
“Phốc!”
Một lát sau, một ngụm máu bị phun ra.
“Tông chủ!”
Tiêu Tội Kỷ chấn động nói.
Dạ Tinh Thần thì sát ý bùng nổ, thiếu chút nữa liều mạng giết tới, nhưng ngẫm lại tông chủ cũng không chống đỡ được, mình đi qua cũng là chịu chà đạp, cho nên chỉ có thể lần nữa áp chế cảm xúc xúc động.
Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, không nên chơi cứng, đó không phải mãng mà là tặng.
“Vù!”
Ngay lúc này, Thiên Ma Hoàng thu hồi ma khí, âm trầm cười nói: “Có thể đối kháng được tâm hồ chi lực của bổn hoàng, ngươi tên tông chủ Vạn Cổ tông này trái lại cũng có chút năng lực, khó trách sẽ bồi dưỡng ra nhiều đệ tử ưu tú như vậy.”
“Quá khen.”
Quân Thường Tiếu nâng tay áo lau đi máu trào ra khóe miệng.
“Người này quá mạnh.” Hệ thống nói: “Kí chủ tuyệt đối không phải đối thủ.”
“...” Quân Thường Tiếu nói: “Đều là Thiên Cơ cảnh, chênh lệch sao mà lớn như vậy?”
“Nói nhảm.”
Hệ thống nói: “Người ta đột phá đã bao lâu? Kí chủ đột phá đã bao lâu? Cái này nếu bước vào Thiên Cơ liền vô địch, khẳng định không thực tế nha.”
“Tiểu gia hỏa.”
Thiên Ma Hoàng thản nhiên nói: “Bổn hoàng lần này đến chỉ vì luận bàn với Cố minh chủ, chuyện có liên quan giải đấu tinh hệ sẽ không hỏi đến.”
“...”
Quân Thường Tiếu ở trong lòng rít gào: “Thế này cũng không mắc mưu?”
Thiên Ma Hoàng lại nói: “Giải đấu tinh hệ tổ chức nhiều kỳ, sớm đã có quy định hoàn thiện, phàm võ giả tham gia thua là kỹ năng không bằng người ta, bổn hoàng sao có thể bởi nghĩa tử bị đánh bại mà tính toán chi li?”
Lời này, không bắt bẻ nổi!
“Về phần ảnh tượng trận pháp...” Thiên Ma Hoàng nhìn về phía trận pháp trên ngọn núi, che giấu trong hư không nói: “Không cần thiết khởi động.”
Móa!
Thế mà bị hắn phát hiện!
Quân Thường Tiếu dám COS Gia Cát Lượng, dám để đệ tử COS thư đồng, không phải đang hát không thành kế, mà là sớm lệnh Trận Pháp đường bố trí ánh tượng trận pháp, bắt giữ thời gian thật cảnh tượng trước mắt.
Thiên Ma Hoàng loại cường giả cấp bậc này cứng đối cứng chưa chắc hữu dụng, nếu tìm mình gây hấn, thì ở trước ánh tượng trận pháp chất vấn hắn, đã là trận đấu tính chất luận bàn, cần gì canh cánh trong lòng?
Nói trắng ra là.
Cẩu Thặng đang cược, Thiên Ma Hoàng bận tâm thân phận, không dám ở trước ánh tượng trận pháp làm ra chuyện quá phận.
Nhìn từ trước mắt, thật sự để hắn đoán đúng rồi, nhưng không đoán đúng là, lời kịch vốn nên thuộc về mình, bị tên kia đoạt đi trước mất rồi.
Cái này tạo thành một loại cảm giác người ta không chỉ có bận tâm thân phận, còn biểu hiện phi thường rộng lượng, ngược lại mang Cẩu Thặng phụ trợ thành —— lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.
“Cao thủ!”
Quân Thường Tiếu âm thầm nói: “Cao cao thủ trước đây chưa từng gặp!”
Hắn không cho rằng đối phương rất rộng lượng, cố ý mang mình chấn động hộc máu chính là chứng minh, nhưng sau lưng làm một kiểu, trước mặt làm một kiểu, hồ ly giảo hoạt trăm phần trăm.
Áp lực.
Có chút lớn!
“Cố minh chủ.” Thiên Ma Hoàng nhìn về phía Tinh Hải minh, nói: “Ở toàn bộ Thương Vân hệ, ngươi cũng coi như đại nhân vật, bổn hoàng hôm nay tự mình tới chơi, có thể nể mặt luận bàn một chút hay không?”
“Chỉ là luận bàn đơn giản như vậy?” Cố Thiên Tinh trầm giọng nói.
Thiên Ma Hoàng nói: “Nếu bổn hoàng may mắn thắng, Độ Thiên giới các ngươi có thể cân nhắc quy thuận bổn hoàng.”
“...”
Đám người Cố Thiên Tinh sắc mặt khẩn trương.
Bọn họ rốt cuộc hiểu, mục đích thật sự Thiên Ma Hoàng này tự mình tới chơi, chính là muốn to gan lớn mật thâu tóm Độ Thiên giới!
“Đều nói Thiên Ma Hoàng có dã tâm thống trị vũ trụ thượng tầng, hôm nay vừa gặp quả nhiên danh bất hư truyền.” Cố Thiên Tinh nói.
Thiên Ma Hoàng cười nói: “Vũ trụ thượng tầng từ khi sinh ra cho tới bây giờ đã không biết bao nhiêu năm, sinh linh phát triển quá tùy ý, tư tưởng cũng quá mức khô khan, tới lúc cần có người đến chỉ dẫn bọn họ đi hướng phồn vinh hưng thịnh rồi.”
“Mà ta.”
“Là người chỉ dẫn đó.”
Mấy chữ cuối cùng rất ngạo nghễ, giống như là đứa con trời chọn!
Cố Thiên Tinh nói: “Luận bàn, Cố mỗ phụng bồi đến cùng, quy thuận Thiên Ma Hoàng ngươi, thôi đi.”
“Cố minh chủ đây là muốn từ chối?”
Ánh mắt Thiên Ma Hoàng trở nên càng thêm âm trầm, hoàn toàn không còn rộng lượng khi vừa rồi nói chuyện với Quân Thường Tiếu, giống như muốn cởi bỏ lớp da dê* khoác trên mình bất cứ lúc nào.
(*): ám chỉ sói đội lốt cừu
“Xin lỗi.”
Lúc này, Quân Thường Tiếu nhịn không được mở miệng.
“Vù!”
Thiên Ma Hoàng nâng tay, ma khí ngập trời hội tụ lòng bàn tay, lạnh nhạt nói: “Bổn hoàng đang nói chuyện với Cố minh chủ, hạng người không liên quan chớ xen mồm.”
“Vù ———————” Năng lượng tối đen như mực đột nhiên nổ bắn ra, uy thế cường đại xé rách không gian, trình độ khủng bố khiến con ngươi Quân Thường Tiếu co rút lại, cũng ở trong lòng bi thương: “Kết thúc tung hoa!”