Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1847 - Chương 1847. Điều Khiển Viên Cơ Giáp Số 66 Tĩnh Tri Hiểu Thỉnh Cầu Xuất Chiến!

Chương 1847. Điều khiển viên cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu thỉnh cầu xuất chiến!
Mấy chục vạn đại quân của Thiên Ma Hoàng bị giết, mấy chục chiếc chiến hạm bị mang đi, đây là chuyện võ giả may mắn sống sót của Thanh Ngân giới hoàn toàn không ngờ tới.

“Vạn Cổ tông...”

Một cường giả hướng phương vị tàu Vạn Cổ biến mất chắp tay nói: “Đại ân không lời nào cảm tạ hết được!”

Bọn họ đã làm sẵn chuẩn bị hy sinh vì quê hương, chưa từng nghĩ đến, ở thời khắc nguy cơ được cứu, kẻ cứu người thế mà lại là tông môn các đệ tử thăng cấp vòng chung kết Vũ Trụ Thánh Chiến!

“Chúng ta được cứu rồi!”

“Kẻ xâm nhập bị tiêu diệt hết rồi!”

“Là Vạn Cổ tông, là Vạn Cổ tông đã cứu chúng ta!”

Trong giới, các võ giả bôn tẩu bẩm báo, kích động hoan hô, cũng mang phần ân tình trọng đại này ghi tạc trong lòng.

“Đinh! Chúc mừng ký chủ cứu vớt Thanh Ngân giới, khiến sinh linh mang ơn, phù hợp phạm trù nhiệm vụ chủ tuyến chinh phục, tiến độ hoàn thành 5%!”

“...”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trong khoang điều khiển ngạc nhiên.

Giải cứu một vị diện sắp bị Thiên Ma Hoàng trấn áp, thế mà cho 3% độ hoàn thành, thật sự có chút bất ngờ.

“Ài.”

Hệ thống nói: “Xem tình huống, ký chủ phải đối kháng đến tận cùng với Thiên Ma Hoàng rồi.”

“Không sai.”

Quân Thường Tiếu đồng ý.

Vị diện Thiên Ma Hoàng nhằm vào có rất nhiều.

Mình hôm nay giúp Thanh Ngân giới, là ý nghĩa giúp vị diện bị hại khác cũng có thể đạt được độ hoàn thành phải không?

Trước kia đoán giải quyết Thiên Ma Hoàng, có thể hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, hôm nay tựa như có thể xác định, chỉ cần ngăn cản gã khuếch trương vũ lực, hẳn là đủ để thuận lợi hoàn thành.

Quân Thường Tiếu mười ngón tay đan chặt vào nhau, ánh mắt lạnh lùng nói: “Ta cùng kẻ này phải một sống một chết.”

“Ta cho rằng.”

Hệ thống nói: “Ký chủ càng nên quan tâm chạy trốn như thế nào.”

Lần này tiêu diệt thủ hạ Thiên Ma Hoàng, chắc chắn sẽ hoàn toàn chọc giận đối phương, kế tiếp cho dù lọt vào đuổi giết không ngừng nghỉ cũng rất bình thường.

“Ta có Vạn Cổ giới.”

Quân Thường Tiếu ngạo nghễ nói: “Hắn có thể làm khó dễ được ta?”

Đây là chỗ duy nhất trước mắt đáng giá Cẩu Thặng khoác lác, ít nhất nấp đi sẽ không bị tìm được.

“Chỉ sợ.”

Hệ thống nói: “Liên lụy Độ Thiên giới.”

“...”

Quân Thường Tiếu siết chặt nắm tay lại.

Hắn không lo lắng bị Thiên Ma Hoàng đuổi giết, cùng lắm thì ở Vạn Cổ giới ẩn nấp đến cùng, chờ có thực lực lại chiến một trận với gã, nhưng bên ngoài còn có Cố thúc cùng Cố thẩm.

“Có cách rồi.”

Quân Thường Tiếu nói: “Đi đánh du kích với Thiên Ma Hoàng!”

Trốn không phải biện pháp, phải cố gắng thể hiện sự tồn tại, do đó mang càng nhiều lửa giận dẫn đến trên người mình, để đối phương không rảnh bận tâm thứ khác, ví dụ như... Tìm các thủ hạ trấn áp vị diện khác.

“Điều này có chút nguy hiểm.” Hệ thống không đồng ý, bởi vì nếu luôn lộ diện xảy ra xung đột với đối phương, sớm hay muộn ngựa sút móng trước.

“Còn có biện pháp nào tốt hơn sao?”

“Hình như hết rồi.”

“Cho nên, chỉ có thể cược một phen.”

Quân Thường Tiếu quyết định, cần ở trong thời gian có hạn, tận khả năng đi mang đến phiền toái cho Thiên Ma Hoàng, ít nhất không thể để gã ở Thương Vân hệ muốn làm gì thì làm.

“Đúng rồi!”

Hệ thống nói: “Ký chủ có thể đi tìm Quy Khư Kiếm Thánh!”

“Thôi đi.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Ta không muốn mang tai nạn dẫn dắt đến trên thân người khác.”

Từ trong trao đổi cùng Cố thúc biết được Quy Khư Kiếm Thánh rất mạnh, ở Thương Vân hệ cũng coi như có tư cách, nhưng chưa chắc có thể chống lại Thiên Ma Hoàng, mình một khi tìm lão chẳng khác nào mang tới phiền toái.

Trên việc không quan trọng, Cẩu Thặng có thể tìm người gánh tiếng xấu thay, trên việc lớn khẳng định sẽ không liên lụy người vô tội, đây là điểm mấu chốt làm người của hắn.

Huống chi.

Chu Hồng còn cần toàn thân tâm tu luyện.

Tuy trở mặt với Thiên Ma Hoàng, nhưng Quân Thường Tiếu vẫn sẽ tham gia Vũ Trụ Thánh Chiến, có lẽ cũng có dính dáng tới chinh phục vũ trụ thì sao.

“Tông chủ.”

Thượng Quan Hâm Dao nói: “Lại phát hiện quần thể hạm đội rồi!”

Quân Thường Tiếu nhìn về phía bản đồ tinh không, trong khu vực càng thêm xa xôi hiện lên điểm sáng.

“Đi.”

Quân Thường Tiếu hạ lệnh: “Theo sau!”

Đã diệt một cái hạm đội, hắn không để ý diệt vài cái nữa.

...

“Hạm đội của lão Thất sao tự dưng biến mất?”

“Sợ có bất trắc!”

Trong chiến hạm chính đánh số là ‘Lục’, hạm trưởng vẻ mặt âm trầm lạnh lùng trầm giọng nói: “Nhanh chóng bẩm báo Thiên Ma Hoàng đại nhân.”

Chiến thư Thiên Ma Hoàng phát ra rất nhiều, vị diện từ chối thần phục cũng nhiều, cho nên hạm đội đến chế tài không ít, kế tiếp sẽ lấy đánh số để miêu tả.

Ví dụ như chiến hạm chính Quân Thường Tiếu lúc trước diệt đó là số Bảy.

Trước kia là số Bảy, bây giờ là tàu Thiên Thiên, bởi vì hệ thống trận pháp đã bị Thái Huyền lão nhân phá giải, ngay cả mặt ngoài cũng sơn màu mới.

Bị đưa vào còn có rất nhiều chiến hạm, chúng nó kế tiếp sẽ bị lần lượt phá giải, sau đó lấy tên đệ tử đặt tên, ví dụ như tàu Thanh Dương, tàu Tội Kỷ.

Quân Thường Tiếu không lo lắng đặt tên, lo lắng có thể cướp được càng nhiều chiến hạm hơn hay không!

Rất nhanh.

Hắn đã thoải mái!

Bởi vì tới gần quần thể điểm sáng kia, lại nhìn thấy mấy chục chiếc chiến hạm, vô luận nhìn từ quy cách hay phẩm chất, đều không kém gì tàu Vạn Cổ của mình.

Liễu Tư Nam nói: “Lại là thủ hạ Thiên Ma Hoàng.”

“Cho nên.”

Quân Thường Tiếu mười ngón tay đan vào nhau, ánh mắt nóng rực nói: “Cướp hết đến.”

Dù sao không chết không thôi với Thiên Ma Hoàng, trần trụi biểu đạt ra ý tưởng muốn cướp của mình cũng không sao cả!

...

“Đô!”

“Đô!”

Trong Chiến Kỵ đường, tiếng cảnh báo vang lên.

“Vù! Vù!”

Từng thành viên từ ký túc xá chạy ra, tung người nhảy vào trong cơ giáp của mình.

Bọn họ vừa nhận được mệnh lệnh, muốn tiến vào trạng thái chiến đấu.

“Ài.”

Trùng hợp Mao Tiểu Đạo đang dọn dẹp nhà xí Chiến Kỵ đường, nhìn thấy đồng môn một lần nữa bắt đầu hành động, hâm mộ nói: “Ta cũng thật muốn xuất chiến.”

“...”

Tĩnh Tri Hiểu trầm mặc.

Hắn chưa biểu hiện ra ý nguyện chiến đấu, nhưng máu trong lòng lại đang thiêu đốt, hận không thể lao tới trước cơ giáp số 66.

“Tĩnh Tri Hiểu!”

Ngay lúc này, Chung Nghĩa quát.

“Có!”

Bắt nguồn từ thói quen, Tĩnh Tri Hiểu thẳng người hành lễ, thùng phân đang gánh đổ xuống, giội đầy người Mao Tiểu Đạo.

“Tông chủ có lệnh!”

Chung Nghĩa nói: “Do ngươi thao túng cơ giáp số 66 xuất chiến!”

“Ông!”

Câu này tựa như tiếng sét, nổ tung ở trong thức hải của Tĩnh Tri Hiểu, khiến hắn không tự giác run lên, khóe mắt dần dần hội tụ nước mắt.

Lúc dọn dẹp nhà vệ sinh, hắn vẫn luôn để ý cơ giáp, cho dù trước khi ngủ cũng sẽ bắt chước tư thái phi hành, hôm nay... Rốt cuộc lại chờ được tông chủ triệu hồi!

“Ngẩn ra cái gì!”

Chung Nghĩa quát: “Nhanh chóng hành động!”

“Vâng!”

Tĩnh Tri Hiểu lau đi nước mắt, trong lòng nở hoa lao về phía cơ giáp số 66, lao về phía tình yêu lớn nhất mình ngày nhớ đêm mong.

“Sư huynh!”

Phía sau, Mao Tiểu Đạo phất tay hô: “Thời điểm chứng minh bản thân đến rồi, đừng để mọi người thất vọng!”

Đây là một câu cổ vũ rất gay mũi lại kèm theo hương vị.

...

“Rắc!”

Cửa khoang cơ giáp chậm rãi đóng vào, cảm giác lâu rồi không có tràn ngập thức hải Tĩnh Tri Hiểu, khiến hắn không tự giác nhắm mắt lại, linh hồn giống như muốn thăng hoa.

“Điều khiển viên số 66, nghe được xin trả lời.”

“Điều khiển viên số 66, nghe được xin trả lời.”

Thanh âm đến từ đài chỉ huy không ngừng lặp lại gọi.

“Tiểu tử này!”

Đào Nguyên nói: “Sao không trả lời!”

“Vù!”

Ngay lúc này, Tĩnh Tri Hiểu giống như thần du vũ trụ, lại giống như hòa hợp một thể cùng cơ giáp mở to mắt, hai tay đặt lên trên trận pháp ánh sáng, lấy ý niệm điều ra số liệu cơ giáp rậm rạp.

“Áp suất không khí bình thường!”

“Năng lượng bình thường!”

“Nhiệt độ bình thường!”

“Hình thức bình thường!”

“Các hạng trị số bình thường!”

“Điều khiển viên cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu, thỉnh cầu xuất chiến!”

Khi bốn chữ cuối cùng nói ra, máu Tĩnh Tri Hiểu thiêu đốt đến mức tận cùng, cũng thể hiện hoàn mỹ tố chất chuyên nghiệp của điều khiển viên cơ giáp ưu tú.

“Cất cánh!”

Đào Nguyên lập tức hạ lệnh.

Tay phải Tĩnh Tri Hiểu nhanh chóng vung ở trên trận pháp ánh sáng, tựa như về số đua xe đỉnh cấp.

“Vù!”

Trong khoảnh khắc, cánh đuôi cơ giáp số 66 phun ra hào quang, hóa thành ánh sáng lao ra đường băng, dung nhập trong vũ trụ vô tận, xuyên qua màn hình phản quang, có thể nhìn thấy khuôn mặt kích động phấn khởi đó của hắn.

Ta!

Điều khiển viên cơ giáp số 66 Tĩnh Tri Hiểu đến đây!

...

“ẦM ———————————————————— “

Trong vũ trụ tinh không, sau khi trải qua điên cuồng chém giết, một nhóm binh sĩ cuối cùng của chiến hạm số Sáu của Thiên Ma Hoàng bị đánh chết, hào quang lấp lánh xua tan bóng đêm đồng thời cũng tuyên bố chiến đấu chấm dứt.

Chiến dịch này.

Hạm trưởng chiến hạm số Sáu bị Quân Thường Tiếu tiêu diệt, hơn mười vạn binh sĩ cũng hữu tử vô sinh, hai mươi chiếc chiến hạm bị thu nạp.

Vạn Cổ tông lấy được toàn thắng!

“Tông chủ.”

Kết toán sau cuộc chiến, Lý Thanh Dương nói: “Mấy trăm cơ giáp tổn thương, cần tiến hành chữa trị, chỉ có... cơ giáp số 66 Tĩnh sư đệ thao túng tự bạo.”

“Không!”

Tĩnh Tri Hiểu bị vài tên đệ tử kéo ra ngoài đại điện, rít gào: “Là cơ giáp bảo dưỡng không làm tốt, giữa đường xảy ra trục trặc, thời khắc nguy cơ chỉ có thể lựa chọn tự bạo, không phải vấn đề trên thao tác của ta, tông chủ! Nghe ta giải thích! Nghe ta giải thích!”


Bình Luận (0)
Comment