Chương 1872. Song linh chi hồn, thân phận của Hề Tịnh Tuyền
Hề Tịnh Tuyền sau khi tỉnh táo, đã hôn mê vài ngày.
Chờ nàng một lần nữa tỉnh lại, nhớ tới một màn mình dùng kiếm đâm Quân Thường Tiếu, nước mắt không ngăn được chảy ra.
“Cung chủ!”
Trưởng Tôn Phương Hoa thủ hộ bên cạnh vui vẻ nói: “Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi!”
“Quân... Quân tông chủ không sao chứ?”
“Không sao, hoạt bát nhảy nhót!”
“Vậy... Vậy thì tốt... Vậy thì tốt...” Hề Tịnh Tuyền nhìn trần nhà, trong thức hải chợt trào ra từng ký ức xa lạ, khiến nàng đau đầu muốn nứt.
Những hình ảnh này rất hỗn loạn, sau khi dần dần chải vuốt xuôi mới có thể xem hiểu được.
Nếu Quân Thường Tiếu có thể thăm dò thức hải Hề Tịnh Tuyền, khẳng định sẽ kinh ngạc ngẩn ra, bởi vì ký ức trào ra, tất cả đều là mình ở trước khi kế thừa Hiên Viên giới đặt mình trong ảo cảnh từng nhìn thấy.
Khác nhau, ở chỗ thị giác.
Lúc đó Quân Thường Tiếu càng giống khán giả hơn, đứng ở trong vũ trụ.
Ký ức xuất hiện ở trong thức hải Hề Tịnh Tuyền, hoàn toàn là người đích thân trải qua, thậm chí...
Không sai.
Ký ức cô bé đó bị Cô Hiên Viên đưa đi!
Nàng sau khi bị đưa đi khỏi Hiên Viên giới, một mình trôi giạt ở trong vũ trụ, về sau gặp được Kiếm Quy Khư, theo lão tới Quy Khư giới, cho đến khi mang Hiên Viên thần kiếm đặt ở bức tường căn phòng bí mật.
“Sư tôn từng nói.”
“Nắm giữ Hiên Viên thần kiếm, cần yêu cầu cực kỳ hà khắc.”
“Có lẽ, vĩnh viễn cũng không thể được người đời kế thừa.”
Cô gái trong căn phòng bí mật tối tăm quỳ ở trên mặt đất, cắn nát ngón tay phác họa ra đồ án màu máu.
Một ngày.
Hai ngày...
Hao phí cả thảy bốn mươi chín ngày.
Từng góc trong căn phòng bí mật, trên từng phiến đá đều bị hình vẽ màu máu bao phủ.
Cô gái tựa như dùng hết mỗi một giọt máu, vô lực ngồi phịch ở khu vực trung tâm, tay nàng đặt lên điểm nào đó, suy yếu nói: “Ta nguyện dùng tinh huyết cùng linh hồn ta, đổi lấy có người có thể kế thừa Hiên Viên thần kiếm.”
“Vù ———————— “
Trận pháp màu máu lóe sáng.
Dần dần, cô gái nằm ở khu vực trung tâm hóa thành một luồng ánh sáng quanh quẩn ở quanh Hiên Viên thần kiếm, từ bên trong dẫn dắt ra một thuộc tính đặc thù khác.
Đây rõ ràng chính là thuộc tính tồn tại trong cơ thể Hề Tịnh Tuyền, khiến nàng nhiều lần hắc hóa!
Hai loại hào quang năng lượng, một cái dịu dàng như nước, một cái mạnh mẽ như lửa, từ bắt đầu chống lại nhau đến chậm rãi dung hợp, sau đó bay ra khỏi căn phòng bí mật, dung nhập vũ trụ tinh không.
Mọi thứ xảy ra, Quy Khư Kiếm Thánh không biết tình huống.
Mà khi lão đi vào căn phòng bí mật, hình vẽ màu máu trên mặt đất đã sớm biến mất không thấy, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Nói cách khác.
Cô gái đó không phải đi một mình.
Mà là lấy một loại phương thức hiến tế kết thúc sinh mệnh của mình.
Khó trách ở trong năm tháng kế tiếp, Kiếm Quy Khư tìm mãi không thấy đối phương, luôn sống ở trong tự trách.
Lại nói hai thuộc tính đó dung hợp với nhau, sau khi đột phá thiên địa trói buộc dung nhập vũ trụ, ở trong hư không vô tận trôi giạt vô số năm, thẳng đến có ngày bị một người áo đen nắm trong tay, nói: “Song linh chi hồn, cực kỳ hiếm thấy, lưu lạc ở vũ trụ thượng tầng, chỉ biết ăn bữa hôm lo bữa mai, vẫn là đi hạ giới đi.”
“Vù —————— “
Ở dưới lực lượng thần thông bao phủ, song hồn chi linh dung nhập hạ tầng vũ trụ.
Tựa như đến đúng nơi, lại tựa như chịu quy tắc luân hồi hạn chế, cuối cùng rơi vào vị diện nào đó, đầu thai đến một hộ gia đình bình thường.
“Oa!”
Tiếng khóc vang vọng thôn trang.
“Sinh rồi, sinh rồi!” Bà mụ ôm một đứa bé đi ra, cười nói: “Là con gái!”
Ký ức đọc đến nơi đây, ánh mắt Hề Tịnh Tuyền lóe ra tức giận.
Người trung niên bình thường kia đặt tên cho đứa bé là Hề Tịnh Tuyền, liền ý nghĩa đó là phụ thân mình.
“Cha đứa nhỏ.”
“Ánh mắt Tịnh Tuyền thật kỳ quái.”
Sau khi sinh vài ngày, mẫu thân phát hiện không thích hợp.
Mà trong thôn dần dần cũng truyền mở, coi đứa bé gái đó là ác ma.
Vợ chồng Hề gia cũng là cả ngày vượt qua ở trong than thở, cho đến sau khi đầy tháng, tiểu Hề Tịnh Tuyền đột nhiên phát cuồng, làm bọn họ làm ra ý nghĩ vứt bỏ con gái.
Trong trí nhớ.
Hề Tịnh Tuyền vẫn là đứa bé bị vứt bỏ ở hoang dã vài ngày.
Thẳng đến lúc được một bà lão hiền lành ôm đi, mang nàng tới Diệu Hoa cung, thu vào môn hạ trở thành một đệ tử.
Hề Tịnh Tuyền ở lại nơi này, theo tuổi tăng trưởng, đôi mắt khác hẳn với người thường càng ngày càng rõ ràng, thậm chí bị đồng môn ngầm nghị luận, xa lánh.
Cũng may có Lệ Nhi.
Luôn lấy thân phận sư tỷ bảo hộ nàng, miễn cho bị đồng môn ức hiếp.
Lệ Nhi này chính là nữ đệ tử từng mọi cách ngăn cản Quân Thường Tiếu tới gần Hề Tịnh Tuyền.
Về sau.
Hề Tịnh Tuyền chậm rãi lớn lên, kế thừa vị trí cung chủ.
Viết đến nơi đây, có thể có độc giả khó hiểu, Hề cung chủ không phải có bệnh mắt sao? Vì sao sau khi sinh, sẽ tồn tại nhiều ký ức như vậy?
Việc này kể ra thì dài, nói tóm lại, nhìn không thấy là linh hồn dịu dàng như nước kia, nhìn thấy được là linh hồn mạnh mẽ như lửa kia.
Hề Tịnh Tuyền tiếp nhận một bộ phận ký ức đến từ cô gái hiến tế, càng nhiều ký ức đến từ linh hồn kia.
Nói chính xác.
Hình ảnh nàng không nhìn thấy, bị một linh hồn khác thấy được.
“Đây là thân phận của ta sao?” Hề Tịnh Tuyền thầm nghĩ ở trong lòng: “Kiếp trước cũng tên Hề Tịnh Tuyền, sư tôn là Cô Hiên Viên...”
“Không.”
“Ta còn có một thân phận.”
Hề Tịnh Tuyền gian nan nâng tay, Hiên Viên thần kiếm bỗng dưng xuất hiện nói: “Khí linh của thanh kiếm này.”
Không sai.
Thuộc tính đặc thù dung hợp cùng một chỗ với linh hồn kiếp trước, tồn tại trong cơ thể nàng, chính là khí linh của Hiên Viên thần kiếm.
Nói ngắn gọn.
Hề Tịnh Tuyền ngày xưa hiến tế bản thân, mục đích chính là muốn hòa hợp một thể với khí linh.
Quân Thường Tiếu đủ hack rồi chứ?
Nhưng mà, bởi vì không có duyên phận không thể nắm giữ Hiên Viên thần kiếm.
Hề Tịnh Tuyền có thể dễ dàng sử dụng, cũng là vì một linh hồn khác trong cơ thể chính là khí linh biến thành.
...
“Hề cung chủ!”
Không bao lâu, Quân Thường Tiếu đẩy cửa đi vào, nói: “Ngươi rốt cuộc tỉnh rồi.”
Loại quan tâm này bắt nguồn từ bạn bè, nếu có người thế nào cũng phải dùng một tầng ý tứ khác giải đọc, vậy thực không có ý nghĩa.
Đương nhiên.
Cái đó có liên quan với phương thức tác giả sáng tác.
Cho nên vấn đề có liên quan Hề cung chủ cùng Cẩu Thặng, ta sẽ ở thời điểm thích hợp giải thích rõ ràng.
“Quân tông chủ.”
Hề Tịnh Tuyền áy náy nói: “Xin lỗi... Ta lúc ấy...”
“Chuyện quá khứ không cần nhắc lại.” Quân Thường Tiếu ngắt lời, sau đó đấm vào ngực một phát, cười nói: “Thân thể ta rất cứng, không hề làm sao cả.”
“Phụt!”
Máu tươi theo băng vải phun ra.
“...” Quân Thường Tiếu vội vàng lấy ngón tay ấn chặt, nói: “Chúc mừng Hề cung chủ kế thừa Hiên Viên thần kiếm, kế thừa Thiên Cương kiếm ý của Cô tiền bối.”
“Ta chưa kế thừa.”
“Khiêm tốn.”
“Quân tông chủ, kiếp trước của ta một nửa là cô gái kia, một nửa là khí linh Hiên Viên thần kiếm.”
“Cô gái? Khí linh?”
Quân Thường Tiếu có chút mờ mịt.
Hề Tịnh Tuyền đi xuống giường, mang Hiên Viên thần kiếm đặt ở trên bàn, sau đó nói ra ký ức bản thân tiếp nhận.
“...”
Sau khi biết được, Quân Thường Tiếu lâm vào trầm mặc.
Bản thân chính là kẻ xuyên việt, huynh đệ Cố Triều Tịch cũng nhiều lần đầu thai, cho nên đối với loại chuyện này tuyệt không bất ngờ.
“Quân tông chủ.”
Hề Tịnh Tuyền trầm mặc một lát, nói: “Ta lấy huyễn linh chi thuật hiến tế bản thân, cùng khí linh Hiên Viên thần kiếm hòa hợp một thể, chính là vì ở hôm nay tìm được người kế thừa thật sự của nó.”
Thấy nữ nhân này nhìn chằm chằm vào mình, Quân Thường Tiếu cay đắng nói: “Sẽ không là ta chứ?”
“Ừm.”
Hề Tịnh Tuyền gật đầu nói.
“...”
Quân Thường Tiếu trầm mặc.
“Vù!” Ngay lúc này, Hề Tịnh Tuyền giơ lên Hiên Viên thần kiếm, một tay khác bắt lấy cổ tay Quân Thường Tiếu, lấy giọng điệu thề nói: “Hôm nay ta lấy thân phận khí linh, cùng Quân Thường Tiếu tông chủ Vạn Cổ tông kết khế ước bản mạng!”
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Trong phòng sóng khí ngập trời, tràn ngập quanh thân Quân Thường Tiếu.
Hề Tịnh Tuyền nhìn về phía hắn, trên mặt hiện ra mỉm cười dịu dàng, sau đó dần dần hư hóa, tan thành ánh sao đầy trời dung nhập Hiên Viên thần kiếm, cũng bắt đầu ký kết khế ước bản mạng thần thánh nhất.
“Đến rồi!”
Hệ thống nói: “Vũ khí bản mạng của ký chủ!”
“Chẳng qua...”
Nó nhịn không được hét lớn: “Trước có Hoa Mân Côi dung hợp với hắn, hóa thân Quân Mân Côi, chẳng lẽ sau có dung hợp cùng Hề Tịnh Tuyền, hóa thành Quân Tịnh Tuyền sao!”