Chương 1884. Biểu diễn của ngươi đến đây kết thúc
Chung kết tổng vòng thứ tám.
Dạ Tinh Thần rốt cuộc cùng Lăng Lệ ghép đôi thành đối thủ.
Vì sao phải dùng ‘Rốt cuộc’? Bởi vì đây là chuyện Dạ Đế tha thiết ước mơ.
Ở trên giải đấu tinh hệ, hắn đã muốn chà đạp Lăng Lệ báo thù cho Lý Thượng Thiên, đáng tiếc bị Hà Vô Địch giành trước một bước đào thải.
Nhớ mãi không quên, tất có tiếng vọng.
Hôm nay, rốt cuộc ở sân đấu chung kết tổng ghép cặp với gã.
“Thương tổn đồng môn ta.”
Dạ Tinh Thần giọng lạnh nhạt nói: “Ta sẽ cho ngươi biết, sống so với chết càng thống khổ hơn!”
Câu này nếu từ trong miệng đám người Lý Thanh Dương nói ra, tuy có tính uy hiếp nhất định, nhưng luôn thiếu cường độ, từ trong miệng Dạ Đế nói ra, chắc chắn cường thế kiêu ngạo.
“Phải không?”
Lăng Lệ vẫn như mất mát sụp vai, trên mặt hiện ra mỉm cười dữ tợn.
“Tên này...” Quân Thường Tiếu trên khán đài chống cằm nói: “Tựa như so với vài năm trước có biến hóa không nhỏ.”
Hệ thống nói: “Tàn bạo hơn, thô bạo hơn.”
“Đáng tiếc.”
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Gặp Tinh Thần tàn bạo tương tự.”
Từ góc độ kiếp trước mà nói, Dạ Tinh Thần quả thật khá tàn bạo, hắn chưa từng thương tổn sinh linh, càng không để ý người khác chết sống, chỉ tuân theo bản tâm mình, phương diện làm việc cũng tương đối cực đoan.
“Trận đấu bắt đầu!”
Trọng tài ở sau khi tuyên bố, lấy tốc độ nhanh nhất lui ra.
“Ầm!”
“Ầm!”
Người vừa chạy ra, phía sau truyền đến tiếng nổ.
Lăng Lệ như sói hoang nổi điên không ngừng hướng Dạ Tinh Thần khởi xướng tấn công mãnh liệt, bởi chiêu thức đều là đại khai đại hợp, phi thường có tính thưởng thức.
Quả nhiên.
Quân Thường Tiếu đoán đúng rồi.
Lăng Lệ mấy năm qua thực lực tăng lên rõ rệt, nhìn từ giơ tay nhấc chân bùng nổ, đã bước vào nửa bước Thiên Cơ cảnh.
Ở mấy vòng đấu trước đó, hắn đều bởi vì từng lần nháy mắt giết chết đối thủ, cho nên rất khó phát huy sức chiến đấu thật sự, hôm nay ở trên sân điên cuồng oanh tạc, nhất thời chấn động khán giả.
Tên nghĩa tử này của Thiên Ma Hoàng rất mạnh!
Đệ tử Vạn Cổ tông, có thể chống lại hắn không?
“Không sai.”
Thiên Ma Hoàng ngồi ở khán đài ánh mắt nổi lên hào quang vui mừng.
Trong các nghĩa tử bồi dưỡng này, so với Lăng Lệ lớn tuổi hơn, tu vi cao hơn có rất nhiều, nhưng vì sao cứ phải coi trọng hắn? Bởi vì là tài năng có thể đào tạo!
“Ánh mắt ngô hoàng quả nhiên độc đáo!”
Tên thủ hạ kia vốn còn có nghi ngờ, nhìn thấy Lăng Lệ trong cái giơ tay nhấc chân bùng nổ ra năng lượng, trong lòng nhất thời dâng lên hổ thẹn.
“...”
Nghĩa tử khác còn chưa bị Vạn Cổ tông tiêu diệt đều nghẹn lời.
Thi đấu tinh hệ không thể đạt được quán quân, mọi người còn từng liều mạng đi trào phúng cùng châm biếm, không biết đối phương đã mạnh như vậy.
“Ầm!”
“Ầm!”
Lăng Lệ tựa như sói hoang phát cuồng, mang lực lượng rót vào trong tay chân, lấy phương thức gần như không hợp lý công kích tới Dạ Tinh Thần.
Hắn không phải đang thi đấu, hắn là đang phát tiết phẫn nộ!
Hơn nữa nghĩ đến khuôn mặt khó có thể quên đó, nhớ tới từng chi tiết một, lòng tràn đầy đau thương hóa thành động lực cuồn cuộn không dứt.
Mục Cẩn!
Nàng nhìn đi.
Ta muốn đoạt được quán quân Vũ Trụ Thánh Chiến, bất cứ trở ngại nào cũng phải bị gạt bỏ!
Thực lực hôm nay, đến từ rèn luyện Ma Uyên cốc, càng nhiều đến từ người yêu điêu linh.
Yêu có thể ấm áp một người, cũng có thể dẫn bạo một người.
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Trên sân đấu, thế công như mưa rào làm người ta hoa cả mắt, khí tức cường đại điên cuồng bùng nổ, phiến đá khó có thể thừa nhận mà sụp đổ.
“Đặc sắc!”
“Đây mới là chiến đấu!”
Ánh mắt khán giả toàn trường đều tập trung ở sân thi đấu.
Nhưng, làm bọn họ có chút buồn bực là, tên đệ tử Vạn Cổ tông kia luôn bị động phòng thủ, tùy ý đối phương đánh qua đánh lại, tựa như không tính làm ra phản kích.
Chỉ có một khả năng.
Đối thủ tốc độ tấn công thật sự quá nhanh, căn bản không thể tìm được sơ hở.
Nếu là như thế, đệ tử Vạn Cổ tông thua trận, đơn giản là vấn đề thời gian.
Đám người Lý Thượng Thiên cùng nghĩa tử Thiên Ma Hoàng gặp nhau, tất cả đều sạch sẽ lưu loát giết trong nháy mắt, mang đến rung động tuyệt đối cho mọi người, cũng ý thức được đệ tử Vạn Cổ tông không tầm thường.
Hôm nay Dạ Tinh Thần tránh mà không chiến, liên tiếp lui về phía sau, lại khiến mọi người ý thức được, đệ tử Vạn Cổ tông cũng không phải mỗi người đều mạnh, chung quy có kẻ bình thường.
Hiểu.
Bất cứ một tông môn nào cũng có gánh nặng.
Rất bất hạnh, Dạ Đế thành đệ đệ kéo Vạn Cổ tông lui về phía sau trong mắt khán giả.
“Ầm ầm ầm!”
Thế công của Lăng Lệ nhanh hơn.
Hắn hai mắt đỏ bừng, hoàn toàn đánh điên rồi.
Tuy là như thế, vẫn nắm bắt vừa đủ, hiển nhiên tính như chà đạp Lý Thượng Thiên bên kia mà chà đạp Dạ Tinh Thần.
Chết.
Quá hời cho đệ tử Vạn Cổ tông!
Phải ở trước mặt đám đông hung hăng chà đạp!
“Ầm!”
Lại là một cước sắc bén.
“Bịch bịch bịch!” Dạ Tinh Thần lùi lại mấy bước, tay đặt lên trên vai trái bị đá trúng.
“Phiền toái.”
Kiếm Quy Khư nhíu mày nói: “Kẻ này chưa chắc là đối thủ của gã kia.”
“...”
Cố Thiên Tinh lâm vào trầm mặc.
Nghĩa tử Thiên Ma Hoàng này thực lực quả thực so với trên thi đấu tinh hệ mạnh hơn không ít, nhưng Dạ Tinh Thần không đến mức bị đánh khó có thể đánh trả chứ.
“Ma Viêm Cước!” Ngay lúc này, Lăng Lệ nhảy lên trên không, ma khí mênh mông hội tụ ở chân phải, nháy mắt ở trên hư không liên tục đạp mấy lần, hình thành dấu chân thực chất hóa ấn xuống.
“Ầm ầm ầm ầm ầm ——————— “
Dạ Tinh Thần liên tiếp bị đánh trúng, lảo đảo lui về phía sau đến bên cạnh lôi đài.
“Kết thúc.”
“Hoàn toàn không ở cùng cấp độ.”
Các lộ cường giả từ thế cục trước mắt cho phán đoán.
“Vù!”
Lăng Lệ nhẹ nhàng hạ xuống đất, lạnh nhạt nói: “Vì sao không đánh trả?”
Hắn từng đánh mấy lần với đệ tử Vạn Cổ tông, tuyệt không cho rằng đối phương khó có thể né tránh mình công kích.
“Bởi vì...”
Dạ Tinh Thần nhẹ nhàng ngẩng đầu, hiện ra khuôn mặt như ác ma đến từ địa ngục, nói: “Ta đang cảm thụ đồng môn thống khổ khi bị chà đạp, mới có thể phán đoán ra nên cho ngươi sống không bằng chết như thế nào.”
“...”
Mọi người cạn lời.
Tên kia rõ ràng trốn không thoát nhỉ? Cứng rắn cho bản thân bậc thang để xuống?
“Cảm nhận được rồi?”
“Cảm nhận được rồi.”
Dạ Tinh Thần quơ quơ bả vai, lại lắc lắc đầu.
Căn cứ định luật, chỉ cần làm ra loại động tác này, khẳng định sắp nghiêm túc rồi, nhưng đang lúc gật gù bẻ cổ, Lăng Lệ bỗng dưng xuất hiện một cú đá nghiêng hung hăng nện ở trên cổ, khiến hắn lui về phía sau một bước, đầu và thân thể nghiêng sang bên cạnh.
Sức tưởng tượng có hạn có thể tham khảo hình ảnh Châu Tinh Trì đá Hỏa Vân Tà Thần trong Tuyệt Đỉnh Kung Fu.
“Lại đau thêm không ít.”
Dạ Tinh Thần chậm rãi duỗi thẳng người lên, khóe miệng hiện lên mỉm cười tà mị.
Ánh mắt Lăng Lệ lóe ra tức giận, tiếp đó thu chân, bay lên trên không, quay người ba vòng rưỡi thêm cú xoay Thomas, vô tận tức giận cùng sát ý ma khí bùng nổ rợp trời rợp đất, cũng mang thân thể hắn hoàn toàn bao phủ.
“Thiên Ma Ấn!”
Nghĩa tử khác chấn động nói.
Đây chính là một trong các võ học áp trục của nghĩa phụ, tên kia thế mà lĩnh ngộ rồi!
Vài tên thủ hạ đứng ở bên cạnh Thiên Ma Hoàng cũng là vẻ mặt chấn động, cũng ở trong lòng nói: “Khó trách sẽ được ngô hoàng coi trọng như thế!”
“Không sai.”
Thiên Ma Hoàng vui mừng gật đầu.
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Lăng Lệ ở giữa không trung làm cú xoay Thomas, ma khí thì càng tụ tập càng nhiều, cũng dẫn phát cuồng phong cực kỳ mãnh liệt.
Dạ Tinh Thần đứng ở tại chỗ, tóc bị thổi loạn, mặt bị thổi vặn vẹo.
“Chết!”
Ngay lúc này, ma khí tràn ngập quanh thân đột nhiên nổ tung, lực lượng đầy trời hội tụ ở chân phải Lăng Lệ, mang theo lực lượng xé rách không gian gào thét ép tới.
Thiên Ma Ấn không phải cước pháp.
Hắn dùng như vậy, ý tứ rất rõ ràng, muốn ở trước mắt đám đông mang đệ tử Vạn Cổ tông đá quỳ xuống đất!
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Hiệu ứng kéo lên tối đa, chân phải năng lượng bùng nổ kéo ma khí ngập trời, tựa như sao băng cắt qua bầu trời nện xuống, cho đến ở lúc cách cổ mấy tấc đột nhiên... Bị một bàn tay gắt gao bắt lấy.
Ai?
Dạ Tinh Thần!
Tay phải hắn chụp lên trên cổ chân Lăng Lệ, nói: “Biểu diễn của ngươi đến đây chấm dứt.”
“Đáng giận!”
Lăng Lệ giận dữ, sau đó thuận thế mang lực lượng chuyển hóa đến trên một cái chân khác, sau đó xoay người ép xuống lần nữa.
“Bốp!”
Dạ Tinh Thần lại dùng tay trái bóp ở trên cổ chân.
Một khắc đó, hắn đứng ở sân thi đấu hai tay kẹp chặt hai chân Lăng Lệ, đối phương thì treo ở giữa không trung.
Hình ảnh như dừng lại.
“Ngươi...”
Ánh mắt Lăng Lệ nổi lên tức giận cùng kinh ngạc.
Mình thi triển ra võ kỹ nghĩa phụ truyền thụ, vốn nên một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm mang hắn giải quyết, nhưng vì sao lại bị dễ dàng trói buộc!
Ngay lúc này, Lăng Lệ xuyên qua tầm nhìn có hạn phát hiện, phía sau tên kia tràn ngập khí tức quỷ dị, dần dần hội tụ ra một bóng người cưỡi con ngựa cao to, lại như thực như ảo.
“Vù ———— “
Dạ Tinh Thần giữ chặt hai chân Lăng Lệ, lấy cú vật lưng phi thường đẹp đập về phía mặt đất.
“Ầm!”
“Ầm!”
Động tĩnh đất rung núi chuyển vang lên trên sân đấu.
Các võ giả ngồi ở khán đài đồng loạt đứng dậy, bọn họ hoảng sợ nhìn về phía kiến trúc bốn phía run lên, sợ có thể sụp xuống bất cứ lúc nào.
“Ầm ầm ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Sàn đấu đang run rẩy, hội trường đang run rẩy, thành trì đang run rẩy, vị diện đang run rẩy.
Ngẫu nhiên có một ngày.
Ở trong hội trường chung kết tổng Vũ Trụ Thánh Chiến của Thiên La giới.
Quân Thường Tiếu và Thiên Ma Hoàng sóng vai nhảy múa, đưa tới người qua đường vây xem, bọn họ xoay người mặt đối mặt, tất cả liền ở đây đúng dịp xảy ra.
Hai nam nhân ở hôm nay gặp nhau, nhảy lên điệu nhảy số mệnh đã định sẵn.
Quân Thường Tiếu: Oa, có nhìn xem vì loại đoan tê ~~
Thiên Ma Hoàng: Oa, có nhìn xem vì loại đoan tê ~~