Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1886 - Chương 1886. Yêu Nhau Giết Nhau Tới Khi Nào

Chương 1886. Yêu nhau giết nhau tới khi nào
Trận đấu của Dạ Tinh Thần và Lăng Lệ trải qua ngay từ đầu điên cuồng chà đạp, đến đột nhiên trực tiếp bị knockout tuyên bố chấm dứt.

Trọng tài ngây dại.

Căn cứ hắn phán đoán đối với thế cục, cho rằng có thể còn cần chiến đấu thêm một đoạn thời gian, kết quả... Xong rồi?

Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh đám cường giả cũng trợn tròn mắt.

Lăng Lệ mang huyết mạch Thiên Ma Hoàng kích phát ra, căn cứ định luật mà nói, phía sau khẳng định sẽ có một hồi ác chiến cực kỳ thảm thiết.

Đúng vậy.

Vô luận chính phản phái, chỉ cần nhất phương bùng nổ con bài chưa lật, chiến đấu tất nhiên sẽ kéo dài.

Nhưng, thời khắc mấu chốt, Dạ Tinh Thần thấy được bóng lưng quen thuộc, vì chạy nhanh đuổi theo ra đi, lựa chọn sạch sẽ lưu loát đánh bại đối thủ.

“Bịch!”

Lăng Lệ từ thân tường bị lõm ngã xuống đất.

Bởi vì ngất, hoa văn đặc thù hiện lên tiêu tán.

Hắn không muốn thua, hắn không thể thua.

Nhưng vẫn thua.

Đây, chính là sự thật!

Ở trong truyện tranh nhân vật chính hoặc nhân vật phản diện còn có thể dựa vào gào rống đề cao tấn công, ở trong tiểu thuyết huyền huyễn trên mạng mặc kệ ngươi bùng nổ con bài chưa lật như thế nào, mạnh hơn ngươi chung quy mạnh hơn ngươi, nên nằm xuống vẫn phải nằm xuống.

“Ầm!”

Trên khán đài lơ lửng, cái bàn nổ tung.

Thiên Ma Hoàng nâng tay, ánh mắt lóe ra tức giận.

Tận mắt thấy nghĩa tử coi trọng nhất thảm bại bởi đệ tử Vạn Cổ tông, lửa giận trong cơ thể hoàn toàn không áp chế được.

Đại lão các vị diện ngồi ở bên cạnh đều đứng dậy, bảo trì cảnh giác cao độ.

“Thiên Ma Hoàng!”

Một lão giả đại biểu ban tổ chức cố lấy dũng khí nói: “Đây là Vũ Trụ Thánh Chiến, tuyệt đối đừng có làm bậy!”

Có người phụ họa nói: “Có thù gì oán gì, chờ thánh chiến chấm dứt lại nói!”

“Hừ.”

Thiên Ma Hoàng thu hồi tay, giọng điệu lạnh lùng âm trầm nói: “Được làm vua thua làm giặc, dám đánh bạc dám chịu thua, còn cần các ngươi dạy bản hoàng sao?”

“...”

Mọi người âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bọn họ từ trong lời nói của Thiên Ma Hoàng nghe ra, hẳn là sẽ không thẹn quá hóa giận bùng nổ ngay lập tức.

Như vậy tốt nhất, tốt nhất.

Nhưng, Vạn Cổ tông cũng đủ mạnh.

Liên tiếp nháy mắt giết chết cùng đánh bại nghĩa tử của Thiên Ma Hoàng.

Được.

Thù khẳng định kết rồi.

Quỷ biết, sau khi Vũ Trụ Thánh Chiến kết thúc, Thiên Ma Hoàng sẽ triển khai trả thù như thế nào.

Mọi người nghĩ đến đây, không khỏi bắt đầu lo lắng đối với Vạn Cổ tông, thậm chí đoán bọn họ có khả năng không thể an toàn rời khỏi Thiên La giới.

Có liên quan vấn đề này, Quân Thường Tiếu chưa đi cân nhắc, bởi vì hắn và đệ tử giống nhau nhìn màn hình, nhìn về phía bóng người xinh đẹp xuất hiện trong màn ảnh, thầm nghĩ: “Hai người vẫn là gặp gỡ rồi.”

Giờ phút này.

Khán giả cũng đều nhìn màn hình.

Bọn họ không hiểu, Dạ Tinh Thần vì sao đột nhiên đánh bay Lăng Lệ, vì sao đột nhiên lao ra gọi lại nữ nhân kia.

Dưới vạn ánh nhìn, bóng người nhỏ nhắn mà lại xinh đẹp xoay người lại.

Khuôn mặt thanh lệ thoát tục, ngũ quan tỉ lệ hoàn mỹ, cùng với... Ánh mắt tràn ngập oán hận.

Không sai.

Giải Lăng Dao.

Nhìn thấy khuôn mặt đó ở trong thức hải không xua đi được, trong lòng Dạ Tinh Thần không hiểu sao truyền đến đau đớn, giống như bị kim đâm giống nhau.

“Không ngờ tới à.”

Giải Lăng Dao cười lạnh nói: “Chúng ta sẽ ở chung kết tổng Vũ Trụ Thánh Chiến gặp nhau.”

“...” Dạ Tinh Thần áp chế cảm xúc phức tạp trong lòng, lạnh nhạt nói: “Không nên để ngươi còn sống.”

Mấy năm nay.

Có liên quan sự kiện đó.

Dạ Đế mãi không thể quên.

Về sau, hắn cho rằng đều trách mình mềm lòng, nếu giết nàng, sẽ không bực bội như vậy.

“Dạ Tinh Thần!” Giải Lăng Dao hận nhìn hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Từ ngày đó bị ngươi ức hiếp, ta đã là người chết!”

Lời vừa nói ra, mọi người tỉnh ngộ.

Võ giả ở đây đều sống mấy ngàn hơn vạn năm, nghe được hai chữ ‘ức hiếp’ lập tức hiểu.

Với lại, người trẻ tuổi có yêu hận tình thù rất bình thường, năm đó ai chưa từng tận tình xông pha ở trong cùng con sông.

“Đã chết.”

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói: “Vì sao còn phải đến?”

“Bởi vì...” Oán hận trong ánh mắt Giải Lăng Dao càng đậm hơn, giọng khàn khàn nói: “Ta muốn ở chung kết tổng Vũ Trụ Thánh Chiến tự tay giết ngươi!”

“Ài.”

Quân Thường Tiếu thở dài một tiếng, nói: “Yêu nhau giết nhau tới khi nào.”

“Giết ta?”

Dạ Tinh Thần lạnh nhạt nói: “Ngươi cũng xứng?”

Lời này, rất Cẩu Thặng.

“Người chết nên nằm ở trong mộ, mà không phải đi ra mất mặt xấu hổ.”

Dạ Tinh Thần xoay người rời đi.

Hắn chỉ muốn xác nhận một lần thân phận bóng người, hôm nay đã có được đáp án.

Chẳng qua, nhìn thấy Giải Lăng Dao, nhìn thấy ánh mắt u oán, từng màn ngày xưa chiếm cứ thức hải cùng tư duy, không xua đi được, càng nghĩ càng loạn.

Nếu lúc này Lăng Lệ còn đứng ở trên đài, Dạ Tinh Thần khẳng định xông lên, mang bực bội cùng phẫn nộ trong lòng dung nhập hết vào trong nắm tay, tới trình diễn cho mọi người một màn bạo lực bi thảm nhất!

Thật giận.

Thật đau.

Thật muốn đánh người!

“Sư đệ.” Đúng vào lúc này, Tô Tiểu Mạt đi tới, thấp giọng nói: “Nữ nhân là cần dỗ.”

Dạ Tinh Thần nhìn về phía hắn, tức giận không đè nén được.

“...”

Tô Tiểu Mạt thấy thế, sau lưng dâng lên cảm giác mát lạnh, vội vàng xoay người rời xa.

“Vù!” Hai tay Dạ Tinh Thần chộp vào trên vai hắn, trực tiếp cho cú vật qua vai, sau đó cưỡi ở bên trên triển khai công kích như mưa rào.

“Ầm ầm ầm!”

“Ầm ầm ầm!”

Từng quyền đến thịt, từng quyền dữ dội.

Ở nơi này thanh minh một lần, Dạ Tinh Thần không phải đang nhằm vào Tô Tiểu Mạt, chỉ là tâm tình bực bội tới cực điểm, vừa vặn đối phương chủ động tới gần.

“Ài.” Lý Phi lắc lắc đầu, thầm nghĩ: “Tô sư huynh nhất định biết Dạ sư đệ rất phiền muộn, cho nên mới chủ động làm bao cát để hắn phát tiết phẫn nộ trong lòng.”

Một lát sau.

Dạ Tinh Thần dừng lại.

Tô Tiểu Mạt mặt mũi bầm dập nằm ở trên mặt đất.

Hắn cuộn hai chân, hai tay dang ra nói: “Xem ở trên phần ngươi là sư đệ, ta không so đo tính toán với ngươi, nhưng mà, đừng cho rằng ta đánh không lại ngươi!”

“Ầm ———— “

Dạ Tinh Thần trợ lực lao lên, đấm mạnh một cú lên trên mặt hắn, sau đó hít sâu một hơi, nói: “Thoải mái rồi!”

Hắn thoải mái rồi.

Tô Tiểu Mạt đau khổ rồi.

Không sao cả.

Có thể mang đau khổ của sư đệ chuyển đến trên người mình, đó là trách nhiệm lớn nhất làm sư huynh.

“Người dự thi số 9, ngươi còn có thể xuất chiến không?” Trọng tài dò hỏi.

“Có thể!”

Tô Tiểu Mạt ôm mặt đứng lên.

“Vậy thì mau ra sân, nếu không tính là bỏ quyền.” Trọng tài thúc giục.

“Được rồi.”

Tô Tiểu Mạt dọc theo trận pháp tiến vào sân thi đấu, sau đó đầu đầy vết sưng mang đối thủ đánh bại, thuận lợi tiến vào vòng tiếp theo.

...

Vòng đấu thứ tám tiếp tục tiến hành.

Đám người Lục Thiên Thiên và Tiêu Tội Kỷ lục tục gặp nghĩa tử Thiên Ma Hoàng, cuối cùng không chút bất ngờ tiêu diệt họ.

Quả thật.

Những người này đều có thơ ấu bi thảm, nhưng bọn hắn bị thuần phục thành sói hoang tàn nhẫn, cho nên ý tứ của Quân Thường Tiếu là có thể tiêu diệt thì tiêu diệt, để tránh bọn họ trợ Trụ vi ngược.

Không bao lâu.

Vòng thứ tám chấm dứt hết.

Người dự thi ở lại trên võ đài chung kết tổng chỉ còn lại sáu mươi tư.

Trong đó đệ tử Vạn Cổ tông chiếm hai mươi danh ngạch, nghĩa tử Thiên Ma Hoàng chiếm ba mươi danh ngạch, còn lại là thiên tài đứng đầu tinh hệ khác không xứng có tên.

Các lộ khán giả kết hợp người dự thi mấy lượt trước biểu hiện để xem, phần lớn nhận định đệ tử Vạn Cổ tông đoạt giải quán quân không chút hồi hộp.

Động cái là nháy mắt giết chết, động cái là nháy mắt chiến thắng, quả thực mạnh đến không thể lý giải.

“Vòng thứ chín.”

Trọng tài cao giọng tuyên bố: “Rút thăm!”

Đệ tử Vạn Cổ tông lấy Lục Thiên Thiên cầm đầu dựa theo trình tự lại thu hoạch thẻ số, Dạ Tinh Thần thì rút được số 1, cái này đại biểu trận đầu vòng thứ chín do hắn đến trước.

“Mời người dự thi tiến vào sân thi đấu!”

“Vù!”

Trọng tài vừa mở miệng, Dạ Tinh Thần đã đi qua.

Khi hắn truyền tống đến sân thi đấu, sau khi nhìn thấy đối thủ là Giải Lăng Dao, cả khuôn mặt nhất thời sa sầm.

“Má nó!”

Quân Thường Tiếu đứng lên, hét lớn: “Là cố ý an bài phải không!”

“Quân tông chủ.”

Cường giả ban tổ chức đứng ở nơi xa nghiêm túc nói: “Các kỳ Vũ Trụ Thánh Chiến tôn chỉ là, tuyệt đối không hành động theo cảm tình, tuyệt đối không phán sai lầm bất cứ một hồi chiến đấu nào, tuyệt đối trọng tài công chính đẹp đẽ, mời ngươi đừng có bất cứ sự nghi ngờ nào.”


Bình Luận (0)
Comment