Chương 1896. Tông chủ, chúng ta phát tài rồi!
Siêu phẩm Thời Không bí cảnh.
Đám người Lý Thanh Dương có người ngồi xếp bằng, có đứng thẳng, đều đang cân nhắc cảm ngộ từ trong thiên âm tiên âm thu hoạch.
Quân Thường Tiếu cũng có mặt.
Hoặc là phương diện cảnh giới cao hơn các đệ tử, hắn từ trong thanh âm đạt được dẫn dắt mãnh liệt nhất.
“Vù! Vù!”
Trong thức hải, hào quang bảy màu thỉnh thoảng từ trái phải cao thấp xẹt qua.
Đây là Thất Huyền Hà Quang Phá, khác với trước kia, bảy loại hào quang ẩn chứa ảo nghĩa cao thâm hơn, ẩn chứa uy lực càng cường đại hơn.
Quân Thường Tiếu chỉ cần triệt để nắm giữ, võ kỹ cũng sẽ có tăng mạnh nghiêng trời lệch đất.
“Thì ra Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo võ kỹ, có thể dùng lực lượng thiên âm tiên âm để vận dụng.”
Có liên quan Thất Huyền Hà Quang Phá, hắn cùng các đệ tử sớm ở hạ giới đã tìm hiểu, tuy đặt mình trong vị diện thiên địa thuộc tính mạnh hơn sẽ có tăng lên trên diện rộng, nhưng chung quy thiếu chút ý tứ, thậm chí tần suất sử dụng còn không bằng Độ Thiên Chưởng Ấn thường xuyên như vậy.
Hôm nay đã phá án.
Loại võ kỹ này có thể dùng thuộc tính vận dụng, cũng có thể dùng thiên âm tiên âm vận dụng.
Dùng thiên địa thuộc tính để thi triển, cũng không phải không thể dùng, nhưng ở trên uy lực cùng hiệu quả khẳng định không so được tiên âm thi triển.
“Không đủ.”
Sau khi cẩn thận nghiền ngẫm, Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Kém quá xa.”
Từ trong tiên cảnh hư vô mờ mịt thu hoạch tiên âm cực kỳ có hạn, không đủ để khiến hắn đi thăng hoa Thất Huyền Hà Quang Phá, cho nên... Phải đi vào thêm vài lần mới được.
Phương diện này.
Hà Vô Địch tương đối kê tặc*.
(*): phương ngữ Bắc Kinh/Quan thoại. Nó có nghĩa là bủn xỉn, cũng có nghĩa là đặc biệt tính toán, đặc biệt keo kiệt và che giấu sự ích kỷ; còn có một ý nghĩa khác, đó là xảo quyệt, chơi láu cá, đồng thời cũng là một chút khốn nạn.
Hắn chưa mang lực lượng tiên âm thu hoạch được cầm đi tìm hiểu Thất Huyền Hà Quang Phá, mà là bắt đầu tìm hiểu Cửu Long Phân Liệt Chưởng, dù sao hai người cấp bậc có khác biệt, có thể lợi dụng lớn nhất hóa.
...
Hôm sau, sáng sớm.
Nhất Hắc cùng Nhị Hắc mở cổ họng hô to: “Ăn cơm!”
“Vù!”
Nhà ăn vốn trống rỗng, trong nháy mắt ngồi đầy cao tầng cùng đệ tử, tựa như chuyên môn chờ giờ cơm đến, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chiếm vị trí.
“Xếp hàng.”
Nhị Hắc nói: “Một người lĩnh một cái bánh bao.”
Hôm nay món ăn không có chay mặn, chỉ có một cái bánh bao to trắng.
Ăn no không?
Ăn no hay không không quan trọng, quan trọng là cái bánh bao to do đỉnh đồng xanh hấp ra.
Cho nên mọi người ăn ra sức, thơm.
“Vù vù!”
Một cái bánh bao to xuống bụng, trong cơ thể mọi người lần nữa phóng ra sương trắng, lần nữa tiến vào trong hoàn cảnh tương tự Vĩnh Sinh Chi Địa.
“Ta hiểu rồi!”
Hà Vô Địch khoanh chân ngồi xuống, kích động nói: “Chỉ cần ăn thức ăn làm từ đỉnh đồng xanh, mỗi ngày đều có thể tiến vào loại địa phương này để cảm ngộ thiên âm tiên âm!”
Đoán đúng một nửa.
Thiên âm tiên âm quả thực dần dần vang lên ở bên tai.
Nhưng khác với ngày hôm qua, tâm cảnh cùng linh hồn mọi người chưa có chút phập phồng, ngược lại cơ bắp có sự căng lại trình độ khác nhau, cảm giác tựa như bị lực lượng nào đó rèn luyện trong vô hình.
“Chẳng lẽ...”
Quân Thường Tiếu có chút kinh ngạc nói: “Dùng đỉnh đồng xanh làm ra thức ăn khác nhau, hiệu quả cũng có khác nhau?”
Vì nghiệm chứng điểm này, Liễu Uyển Thi ngày hôm sau lấy để nấu canh.
Quả nhiên.
Mọi người sau khi uống, lại tiến vào tiên cảnh hư vô mờ mịt, vừa nghe thiên âm tiên âm, vừa cảm thụ linh hồn đang được nuôi dưỡng cấp bậc sâu.
Nấu cơm cũng có loại công hiệu này, còn mang theo thăng hoa tâm cảnh, canh đun ra tương đối đơn nhất, chính là thẳng tưng hướng tới cường hóa linh hồn, hiệu quả tự nhiên càng thêm xuất chúng.
“Tu tu.”
Quân Thường Tiếu nói: “Ngày mai lại đổi!”
“Đổi cái gì nha?”
“Cho tê cay chút, ví dụ như tôm nhỏ!”
“Được!”
Ngày hôm sau, tôm tê cay ra khỏi nồi, mọi người sau khi lần lượt ăn, cay đầu đầy mồ hôi, tê môi run rẩy, chờ tiến vào tiên cảnh hư vô mờ mịt, kinh lạc cùng máu trong cơ thể cũng giống như thiêu đốt lên.
Nửa tháng kế tiếp.
Liễu Uyển Thi mỗi ngày đều sẽ đổi mới phương thức nấu nướng khác nhau, đổi mới thức ăn khác nhau.
Khẩu vị các đệ tử tuy liên tục thay đổi, nhưng không thay đổi là sẽ luôn tiến vào tiên cảnh đi nghe tiên âm, cùng với thân thể biến hóa các phương diện.
Cuối cùng.
Trải qua tổng kết.
Quân Thường Tiếu đại khái hiểu biết lấy đỉnh đồng xanh để nấu nướng, sẽ mang đến tăng lên phương diện nào.
Có linh hồn tâm cảnh.
Có rèn luyện cơ bắp.
Có phương diện linh hồn.
Có máu kinh mạch.
Có dung lượng đan điền.
Vì sao không liệt kê thức ăn đối ứng tăng lên cái gì?
Bởi vì trải qua Liễu Uyển Thi thí nghiệm, rất nhiều cách nấu nướng mang đến hiệu quả giống nhau, ví dụ như tôm nhỏ tê cay cùng đầu cá tê cay, sau khi sử dụng tiến vào tiên cảnh hư vô mờ mịt, tác dụng đều là cường hóa máu kinh mạch.
Điều duy nhất giống nhau, vô luận ăn thức ăn nào đi vào, sẽ luôn nghe được thiên âm tiên âm, cái này tựa như vĩnh hằng không thay đổi.
Đương nhiên.
Cũng có tiếc nuối.
Chỉ có thể ở bên trong một canh giờ.
“Tông chủ!”
Trải qua mấy chục ngày nghiêm khắc thí nghiệm, Hà Vô Địch kích động vạn phần nói: “Chúng ta phát tài rồi!”
Mỗi ngày ăn thức ăn đỉnh đồng xanh làm ra, có thể tiến vào tiên cảnh hư vô mờ mịt cảm ngộ, tuy chỉ có vẻn vẹn một canh giờ, nhưng vẫn tính là cơ duyên rất lớn.
Từ một góc độ khác để nói, chẳng khác nào mỗi ngày có thể tiến vào vùng ven Vĩnh Sinh Chi Địa, miễn phí cường hóa các phương diện thân thể một đoạn thời gian.
Cường giả vũ trụ thượng tầng còn đang đau khổ thăm dò Vĩnh Sinh Chi Địa.
Quân Thường Tiếu cùng các đệ tử của hắn, đã có thể lên tàu tốc hành riêng, đi hướng vùng ngoại thành Vĩnh Sinh Chi Địa du lịch, nghĩ chút thôi đã kích thích.
Cái hack này.
Không giải được!
Nhưng trên thực tế thì sao?
Mọi người tuy mỗi ngày đều có thể tiến vào tiên cảnh, đi tăng lên các phương diện của thân thể, nhưng qua một tháng, hiệu quả cũng không phải rất rõ ràng, hơn nữa rõ ràng mỗi ngày được tiên âm tẩy não, nhưng mãi không thể cường hóa võ kỹ.
Hà Vô Địch đối với điều này tỏ vẻ: “Chung quy cần thời gian.”
Đúng vậy.
Thức ăn đỉnh đồng xanh nấu nướng ra, chỉ cung cấp cho bọn họ một con đường nhanh và tiện, về phần có thể thay đổi mang tính thực chất hay không, không chỉ có cần cá nhân cố gắng, còn phải cần thời gian.
Con đường mạnh lên.
Chưa bao giờ là dựa vào hack.
Nếu có, vậy nhất định là Quân Cẩu Thặng.
...
Đệ tử Vạn Cổ tông cuộc sống mỗi ngày vốn đã rất rực rỡ nhiều màu, ví dụ như đi các bí cảnh tu luyện, đi các phòng huấn luyện rèn luyện, đi Nhiệm Vụ các làm nhiệm vụ, hôm nay lại thêm một hạng, rút thời gian tiến vào tiên cảnh cảm ngộ.
Tuy mệt, nhưng rất vui vẻ.
“Ha ha ha!”
Ngày nào đó, Hà Vô Địch từ Thời Không bí cảnh đi ra, rốt cuộc khống chế không được cảm xúc cười to lên, nguyên nhân là rốt cuộc có thể dùng lực lượng tiên âm để thi triển Cửu Long Phân Liệt Chưởng.
Quân Thường Tiếu sau khi biết được, hỏi: “Có thể tăng lên bao nhiêu?”
“Cần thí nghiệm mới biết được.”
“Thí nghiệm!”
Quân Thường Tiếu vội vàng sai người đi thông báo Tử đường chủ, bảo hắn cùng Hà Vô Địch ở diễn võ trường nghiêm túc luận bàn một lần.
“Không phải!”
A Tư xua tay, dậm chân, tựa như một đứa nhỏ sụp đổ rít gào: “Loại chuyện này có thể đổi người không, vì sao lần nào cũng tìm ta!”
“Bởi vì ngươi không phải người.”
Quân Thường Tiếu cho hắn một câu trả lời ngay cả cơ hội phản bác cũng không có.
...
Diễn võ trường.
Tử Lân Yêu Vương loã lồ thân thể, mặc quần cộc đỏ đứng thẳng.
Đừng nói, khoảng thời gian này phương diện thực lực có tăng lên, đường nét cơ bắp so với trước kia càng có mỹ cảm hơn.
Hà Vô Địch chắp tay nói: “Tử đường chủ, võ kỹ do lực lượng tiên âm thêm vào, uy lực vượt xa thiên địa thuộc tính, cho nên làm ơn phải nghiêm túc đối đãi.”
“...”
A Tử nhíu mày.
“Vù!”
Đột nhiên, quanh thân hắn bị sóng khí mênh mông tràn ngập, sau đó triệu ra bản thể, hóa thành Đạo Hóa Côn tràn ngập hơn phân nửa diễn võ trường, về phần quần đỏ thì treo ở trên cờ.
Có thể thấy được, nghiêm túc đối đãi rồi!
“Đến đây đi!”
Sau khi kích phát bản thể, giọng A Tử cũng trở nên ngạo nghễ.
“Đắc tội rồi!”
“Vù!” Hà Vô Địch khom lưng, đặt tay phía sau lao tới, thẳng đến lúc một bàn chân giẫm trên mặt đất, liền đột nhiên đứng ở trước mặt A Tử bản thể hóa, sau đó nhanh chóng đánh ra thủ ấn phức tạp, cũng quát: “Lư Sơn Thăng Long Phách!”
“Rống rống rống —————— “
Trong nháy mắt, cửu long rít gào, rung động thiên địa.
“Ầm!”
“Ầm!”
“Ầm!”
“Bịch!”
Ước chừng một lát, màn ảnh run rẩy rốt cuộc ổn định, tầm mắt dời đến diễn võ trường, liền thấy Hà Vô Địch bày tư thái Thăng Long Quyền ngạo nghễ mà đứng, Tử Lân Yêu Vương thì trở về hình thái người, gục đầu nằm dưới đất, khóe miệng thỉnh thoảng mấp máy cùng chảy ra chất nôn màu trắng.
Quan môn đệ tử một quyền KO đường chủ Linh Thú đường!