Chương 1916. Ngươi Muốn Nghiên Cứu Ta?
Căn cứ theo nguyên tắc thà giết lầm, còn hơn bỏ sót, đám nhất đẳng quý tộc kia dự định giết chết tùy tùng thi khả nghi kia.
Lúc đó, Ma Tổ rất khó xử.
Rốt cuộc là mình tiếp tục giải thích với bọ họ hay là. ..
Thời gian không cho phép hắn đắng đo được mất, bởi vì Quân Thường Tiếu chủ động xuất hiện đã giải quyết hết mọi phiền phức.
"Bốp!"
Bộ đàm rớt xuống.
Phía trên có hình ảnh của Ma Tổ cũng đã được truyền đi.
Cái này đã nói lên trước khi chết đối phương đã thông báo cho các ban ngành liên quan, bắt đầu điều tra tùy tùng thi có số hiệu là 9527.
"Quân Thường Tiếu!"
Ma Tổ hét lớn: "Lão tử bị ngươi hại chết rồi!"
Một đám võ giả quý tộc bị giết, vừa khéo hình ảnh của bản thân mình lại bị truyền đi, khẳng định sẽ bị nhận định là hung thủ giết người.
Sống hơn mười năm ở Tinh Linh giới, Ma Tổ biết rõ tùy tùng thi chỉ cần phạm sai lầm liền sẽ xử phạt, mà lại là nhất đẳng quý tộc, tất nhiên sẽ phải nhận lấy cực hình!
Xong.
Xong hết rồi.
"Vù vù!" Nghĩ đến bản thân mình còn chưa kịp đông sơn tái khởi, lại sắp rời vào kết cục hồn phi phách tán, Ma Tổ nhất thời bùng nổ, bàn tay nắm chặc với lực độ kinh khủng, cực kỳ phẫn nộ nhìn chằm chằm Quân Thường Tiếu.
Mười năm trước.
Bởi vì hắn mà tất cả kế hoạch thất bại.
Mười năm sau.
Lại bởi vì chính hắn không cách nào nằm gai nếm mật!
Giết!
Giết!
Thù mới hận cũ tràn ngập tại trong đầu óc, khiến cho Ma Tổ không cần quan tâm đến chuyện thực lực Quân Thường Tiếu mạnh bao nhiêu nữa, trực tiếp giơ tay lên đập tới!
Nhìn như đã mất đi lý trí.
Kì thực đã bắt được sơ hở.
Bởi vì. . . Thằng nhóc kia đang khom lưng đánh giết người ta.
"Ầm —— ---- "
Bụi đất tung bay, mặt đất rung lắc.
Ma Tổ vẫn còn đang trong tư thế chiến đấu, nắm tay dán ngay sau lưng Quân Thường Tiếu, có thể thấy được thành công bắt được sơ hở, nhưng mà khuôn mặt phẫn nộ lại dần dần vặn vẹo, sau đó lùi lại mấy bước, tay trái vịn cổ tay phải, hét lên như heo bị thịt.
"A "
Vừa mới đấm ra một quyền, dường như đánh vào bên trên một khối thép.
"Làm gì đấy?"
Quân Thường Tiếu lấy đi chiếc nhẫn không gian của võ giả quý tộc, sau đó mặt như kẻ vô tội xoay người lại.
". . ."
Ma Tổ đau đớn ngồi chồm hổm trên mặt đất, nội tâm gầm thét lên: "Con hàng này rốt cục mạnh đến mức nào, dưới tình huống không phòng bị mà còn chẳng bị tổn hao chút lông tóc nào!"
"Ta nói."
Quân Thường Tiếu nói: "Ngươi dù sao cũng là Ma Vọng Tộc lão tổ, cứ cam tâm tình nguyện làm một kẻ hạ đẳng tại Tinh Linh giới như vậy sao?"
"Còn không phải do ngươi hại!" Ma Tổ quát.
Quân Thường Tiếu nói: "Nể tình chúng ta đều là đồng hương, bổn tọa sẽ giúp ngươi thoát khỏi khốn cảnh."
"Hừ."
Ma Tổ cười lạnh nói: "Ta sẽ tin sao?"
Hắn tuyệt đối không tin Quân Thường Tiếu lại giúp bản thân mình, nếu như giúp nhất định sẽ có một mục đích nào khác.
Quả nhiên.
Quân Thường Tiếu nâng cằm lên, nói: "Bổn tọa rất ngạc nhiên, rốt cuộc thì Tinh Linh giới đã dùng cách gì mà có thể nhồi nhét một linh hồn vào trong một thi thể."
". . ."
Ma Tổ trầm mặt nói: "Ngươi muốn nghiên cứu ta?"
"Không sao!"
"Là ngươi hại ta rơi vào kết cục như vậy, cho dù bản tổ có chết cũng sẽ không phối hợp!"
"Vút "
Ma Tổ lời mới vừa vừa nói xong, người đã biến mất tại chỗ, không chỉ bị đưa vềVạn Cổ Giới, mà còn bị đưa vào tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục.
.
Sắp xếp xong xuôi.
Biết rõ Nhị Nha là người có năng lực, đã có thể tưởng tượng được chuyện Ma Tổ sắp bị hành hạ, chỉ sợ còn phải hô thật là thơm, dù sao thì trước mắt, còn chưa có người nào còn có xương cốt cứng cáp rời khỏi tháp Trấn Ngục.
. ..
"Vù!"
"Vù!"
Không bao lâu, ở hiện trường nhất đẳng quý tộc bị giết chết, mấy tên lão giả thực lực hùng hậu đáp xuống, bọn họ nhìn thấy máu me đầy đất, ánh mắt lạnh đi, nói: "Hung thủ nhất định là số 9527."
Những người này đều đến từ chấp pháp đường.
Ngay lúc nảy, nhận được hình ảnh yêu cầu điều tra thân phận của tùy tùng thi do nhất đẳng quý tộc gơi tới, kết quả đột nhiên liên lạc bị gián đoạn, liền vội vàng phái người đến đây dò xét.
Aiiii.
Nổi oan ức này của Ma Tổ đã bị định chắc rồi.
Lại nói, Quân Thường Tiếu đâu rồi?
Hắn đã rời khỏi hiện trường hung án, ngồi xếp bằng ở trên một ngọn núi, chậm rãi phóng thích linh niệm, cẩn thận nhìn trộm tất cả mọi thứ ở Tinh Linh giới.
Treenn vị diện nhất đẳng này, bất kể là nhìn về phương diện thuộc tính thiên địa, hay là địa hình sông núi đều mạnh hơn tại Vạn Cổ Giới và Độ Thiên Giới, cũng coi như là xếp vào đỉnh cấp thượng lưuc.
"Ừm?"
Quân Thường Tiếu phát hiện trong thành trì cách mình gần nhất.
Nếu như nhìn từ cổng thành, quy mô không được coi là quá lớn, nhưng thực lực sinh linh ở bên trong cũng rất cao, võ giả Tầm Chân Cảnh quả thực đâu đâu cũng có thể thấy được.
"Một thành trì nhỏ mà sao lại có nhiều Tầm Chân Cảnh như vậy."Quân Thường Tiếu nói: "Vậy thì thành trì đỉnh cấp chẳng phải càng đáng sợ hơn sao?"
Tiếp tục dò xét thành trì.
Dần dần, Cẩu Thặng phát hiện ngoài thành có trại lính, bên trong thao trường có binh lính đang thao luyện.
Liên tục thay đổi vị trí, liên tục phát hiện những thành trì mới, tuy nhiên phong thổ nhân tình đều có khác biệt, nhưng đều có quân doanh, khiến cho người ta có cảm giác hình như toàn dân đều là binh lính.
Đương nhiên.
Còn có rất nhiều xưởng đóng tàu có quy mô không giống nhau.
Quân Thường Tiếu nhìn xa xa mấy chiếc tàu chiến tinh không vừa mới được lắp số hiệu bay lên, nhân tiện nói: "Nếu như có thể lấy được quy trình sản xuất của bọn hắn, chắc là có thể làm tăng tốc độ sản xuất."
Thực ra thì đối với Vạn Cổ Tông, đã có năng lực sản xuất chiến hạm, nhưng chỉ có thiếu bản vẻchuyên nghiệp, và những vật liệu quan trọng.
"Loại khoáng thạch này có phẩm chất bất phàm a."
Trong một nhà kho của xưởng đóng tàu , Quân Thường Tiếu cầm lấy một hòn đá lên xem xét kỹ lưỡng.
"Kẻ nào?"
Võ giả đang tuần tra bên ngoài phát hiện có người bên trong.
Nhưng mà sau khi xông vào, thì đã không thấy tung tích.
Về phần những khoáng thạch để ở bên trong dùng để sản xuất chiến hạm đều chẳng thấy đâu nữa.
. ..
Mấy ngày kế tiếp.
Quân Thường Tiếu du đãng tại Tinh Linh giới giống như ma quỷ, dùng thời lượng gần bằng ba chương truyện tìm hiểu kỹ càng toàn bộ thế giới này.
Chính xác.
Khoa học kỹ thuật đã hơi đầy rồi.
Rất nhiều thành trì đều có truyền tống trận.
Ở đâu cũng có thể nhìn thấy xưởng đóng tàu, xưởng sản xuất quân sự.
Nếu như xảy ra biến cố gì, hoàn toàn có thể cấp tốc tập kết đại bộ đội, nếu như bên ngoài mở màn muốn xâm lấn, cũng có thể cấp tốc tổ chức được những hạm đội khổng lồ.
"Có chút nan giải rồi."
Ngay từ đầu Quân Thường Tiếu cho rằng, sau khi tìm hiểu đầy đủ tin tình báo sẽ trực tiếp phát động chiến tranh Tinh Linh giới, hiện tại chỉ có thể suy nghĩ lại, bởi vì với lực chiến đấu như bây giờ của Vạn Cổ Giới chưa hẳn có thể tiêu diệt được vị diện này.
Đặt biệt là!
Còn có rất nhiều tùy tùng thi.
Điều đặt biệt của Tinh Linh giới không nằm ở chỗ có rất nhiều xưởng đóng tàu, có rất nhiều quân doanh và binh lính, mà là ở tùy tùng thi.
Có thể nói, đây mới là đặt trưng.
Sau mấy ngày Quân Thường Tiếu dò xét, phát hiện từ thôn trang nhỏ đến thành trì lớn, đều có những tùy tùng thi có khắc số hiệu, bọn họ làm nô bộc, làm người hầu, làm sai vặt, số lượng rất nhiều cũng đều tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh.
"Nếu như thực sự có chiến tranh."
Hệ thống nói: "Toàn bộ tùy tùng thi của Tinh Linh giới đều sẽ bị điều động."
"Đúng vậy."
Quân Thường Tiếu nói: "Đây là cái mà ta lo lắng."
Tùy tùng thi chỉ là một cỗ thi thể, sau khi linh hồn bị giết thì nó vẫn còn tồn tại, có thể không ngừng sinh sôi, kể cả thực lực không hẳn đã mạnh, cũng thuộc về đỉnh cấp pháo hôi.
"Nếu như có thể để tùy tùng thi mất đi động lực, chắc là không có vấn đề gì." Hệ thống nói.
"Cho nên nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu được."
Quân Thường Tiếu đi vào tháp Trấn Ngục, đi vào trước phòng giam giữ Ma Tổ, nhìn xuyên qua khe cửa thì thấy Nhị Nha đang ra sức vung cây roi, lắng nghe âm thanh đẹp đẽ của tiếng kêu thảm, khóe miệng dần dần xuất hiện một nụ cười.
"Ngục trưởng!"
Triệu Đậu Đậu nói: "Con hàng này lại ngất đi!"
"Tiểu luật luật, giội nước cho tỉnh hắn!"
"Soạt "
Một chậu nước lạnh được hất lên, khiến cho Ma Tổ đang bất tỉnh đột nhiên bừng tỉnh, sau đó đau khổ ngẩng đầu, nhìn về phía Quân Thường Tiếu đứng ngoài khe cửa, hữu khí vô lực nói: "Ta. . . Ta khai. . ."
Cùng ngày.
Ma Tổ nửa chết nửa sống được đưa đến trận pháp đường, sau đó trói gô nằm ở trên giường, phía trên có ánh đèn chiếu xạ, rất khó để có thể mở to mắt.
"Xẹt xẹt xẹt!"
Các đại trưởng lão, các đường chủ của Vạn Cổ Tông tụ tập quanh bốn phía.
Bọn họ mặc áo khoác màu trắng mang khẩu trang, thấp giọng trao đổi với nhau, nhìn giống như một đám thầy thuốc ngoại khoa đang thảo luận phải phẫu thuật cho bệnh nhân như thế nào.