Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1927 - Chương 1927. Uy Phong Của Cẩu Thặng

Chương 1927. Uy Phong của Cẩu Thặng
Ưu điểm của ẩn nặc chi linh nằm ở chỗ có thể làm cho người sử dụng nó hoàn toàn tiến vào trạng thái ẩn mình, trong lúc đó sẽ không có khí tức phát ra, dường như là hợp nhất cùng thiên địa.

Là một nhân vật chính, linh niệm của Quân Thường Tiếu rất mạnh, chắc hẳn không cần giải thích, ngay cả quá trình khi nảy vừa bị đánh nhưng hoàn toàn không có bắt được đối thủ.

May mà đối phương chỉ đánh lên mặt, khiến cho Cẩu Thặng không bị thương tổn.

Không chỉ hắn.

Kiếm Quy Khư cũng như thế.

Vừa rồi có thể cảm nhận được không khí chuyển động, cũng là sơ hở mà ẩn cố ý làm lộ ra, nếu không, kể cả mặt đối mặt kề sát cũng không thể nào bị phát hiện.

Ẩn nặc chi linh này đúng là coi là thật có chút khó giải quyết.

". . ."

Quân Thường Tiếu che mặt, thầm nghĩ: "Ta phải làm sao để đánh bại hắn đây?"

Đánh không lại, có thể chuồn mà.

Nhưng bây giờ lại có nhiệm vụ phụ, vì khen thưởng, vì danh vọng, nhất định phải chiến đấu anh dũng đến cùng.

"Gặp chuyện khó quyết." Hệ thống nói: "Ghé khu mua sắm!"

". . ."

Quân Thường Tiếu trợn mắt trừng một cái.

Những lúc quan trọng như thế này mà vẫn không quên chào hàng, thật sự là quá yêu nghề mà.

Có điều. ..

Tính toán thời gian, hình như là cũng lâu rồi chưa có ghé qua khu mua sắm.

Từ khi điểm cống hiến sụp đổ, từ khi nạp tiền VIP cũng chỉ có thể thay mới theo hạn định, Quân Thường Tiếu đều chẳng muốn xem khu mua sắm, bởi vì. . . Người xui xẻo thì chắc chắn không thể săn được đồ tốt.

Còn có một nguyên nhân.

Trang bị, cơ giáp vv đều có thể sản xuất ở tông môn, trước kia khu mua sắm từng là nơi cứu khổ cứu nạn, thì nay đã trở thành một nơi chỉ bán đồ trang trí cho đẹp hơn thôi.

"Khặc khặc khặc!"

Vào lúc này, Ẩn cười quái dị nói: "Bây giờ có phải ngươi rất tuyệt vọng không?"

". . ."

Quân Thường Tiếu nói: "Ẩn núp trong bóng tối thì còn gọi là anh hùng hảo hán sao, có bản lĩnh thì quang minh chính đại đấu cùng bổn tọa."

"Oanh ——" Vừa dứt lời, cả người trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài, Ẩn thì lại ở dưới trạng thái hơi ẩn mình đứng ở chỗ vừa nảy mà hắn đứng, nghiên đầu nói: "Trong mắt của ta, quang minh chính đại chẳng khác nào núp trong bóng tối, nếu không phục, ngươi cũng trốn đi."

"Lời này chẳng có khuyết điểm nào có." Hệ thống nói.

Người ta có công năng ẩn thân, cũng chính là một minh chứng của thực lực, lúc giao chiến lại không dùng đến, thì đầu óc hắn đúng thật là bị lừa đá.

"Được."

Quân Thường Tiếu vững vàng đứng giữa không trung, xoa xoa bả vai bị đạp, nói: "Ngươi đã muốn ẩn nấp thì cứ tiếp tục ẩn nấp đi."

"Ầm!"

"Ầm!"

"Ầm!"

Ẩn lại phát động thế công.

Bởi vì vẫn luôn ở vào trạng thái ẩn hoàn toàn, lại không có bất kỳ khí tức nào xuất hiện, Quân Thường Tiếu chỉ có thể bị động chịu đánh, thân thể tha hồ lắc lư ở giữa không trung.

Nói thật.

Từ khi xuyên không đến bây giờ, chưa bao giờ mà Cẩu Thặng lại chật vật như vậy.

Đừng nói đến chuyện bị đánh mà không thể trở tay, đến ngay cả còn chẳng tìm được kẻ đã đánh mình.

Ấm ức.

Con mẹ nó, qúa là ấm ức!

. ..

"Rầm rầm rầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Giữa không trung, Quân Thường Tiếu mặc sức lắc lư.

Chỉ có một lúc mà bị đánh cho mặt mũi bầm dập, bị hành hạ đến hả hê lòng người.

Ẩn vẫn là không hiểu đối thủ, hắn cho rằng cách thức có thể khiến đối thủ nhục nhã nhất chính là điên cuồng đánh vào mặt, sự thật thì sao? Chỗ nào trên cơ thể của Cẩu Thặng bất kỳ địa phương nào đều có thể rất yếu, chỉ có sợ đau, cho nên đem toàn bộ phòng ngự đều để trên mặt!

Sưng thì có sưng.

Nhưng, cũng không đau!

". . ." Ẩn trong trạng thái nửa ẩn, phất phất tay, nói: "Ta đã từng đánh mặt của rất nhiều người, chưa từng gặp phải mặt kẻ nào dày như vậy, đánh đến nổi tay mất cảm giác luôn."

"Thật sao?"

Quân Thường Tiếu lau đi vết máu trên khóe miệng, lạnh lùng mỉm cười.

"Da mặt ngươi dày như vậy, có bị sỉ nhục cũng chẳng có nghĩa lý gì, cho nên. . ." Thân thể Ẩn dần dần biến mất, giọng nói lạnh lẽo âm: "Đi chết đi!"

"Vù —— —— ---- "

Không khí lay động, sát khí bao trùm.

Đây là động sát khí rồi!

Quân Thường Tiếu nhắm mắt lại, tựa hồ như đang lắng nghe toàn bộ thế giới bằng nội tâm của mình, tựa hồ như đã nắm được nhất cử nhất động đối phương, mãi cho đến khi gần ngay trước mắt, đột nhiên vung tay lên, nói: "Vạn vật giữ tươi!"

"Phần phật!"

Một lớp màn bọc thực phẩm bỗng dưng chắn trước người.

"Bụp —— ——" Âm thanh trầm đục truyền tới, giống như phía trước tấm lá chắn bằng kết giới dần dần lồi ra một mặt người, nhìn hình dáng thì hình như là. ..

Không sai.

Cũng chính là Ẩn!

Tuy là hắn ta ẩn thân, nhưng thân thể lại thực sự tồn tại, cho nên đụng vào trên lớp màn bọc thực phẩm, cũng chẳng khác nào bại lộ vị trí của mình.

"Ầm ầm!"

Phát hiện có mặt người lồi ra đến, Quân Thường Tiếu không nói hai lời đưa tay lên đập tới.

Một quyền này rất mạnh, trực tiếp đánh bay Ẩn ra ngoài, từ trạng thái ẩn hoàn toàn chuyển thành thành nửa ẩn, hắn ôm mặt ổn định thân thể, nhìn lớp màn mỏng chắn trước mặt mình lúc trước, khó tin nói: "Đây là cái gì?"

"Soạt!"

Đúng vào lúc này, Quân Thường Tiếu nhún người nhảy lên, nhanh chóng đánh ra quyền ấn, quát lạnh nói:

"Đại Uy Thiên Long!"

"Thế Tôn Địa Tàng!"

"Đệch!"

"Màn bọc thực phẩm!"

"Xoạt " Quân Thường Tiếu vung tay lên, từng lớp màn bọc thực phẩm bay ra theo ống tay áo, ngăn nắp xếp quanh bốn phía rồi từ từ kép chắc lại.

Hệ thống gầm thét lên: "Lời kịch không phải là áo cà sa sao!"

"Không tốt!"

Ẩn ý thức được không ổn, lúc này đánh về một nơi phá vây, trong lúc này không ngừng ngưng tụ sức mạnh tấn công, hi vọng có thể phá vỡ được lớp màn bọc thực phẩm không ngừng kép lại với nhau, kết quả bất kể là hắn có đánh mạnh bao nhiêu, chỉ cần vào thì phảng phất như đá chìm xuống đáy biển.

"Không biết trời cao đất rộng, sao còn ở đây? Căn bản là xem thường ta mà!" Quân Thường Tiếu kéo lấy màn bọc thực phẩm phía sau lưng, hét lớn: "Chuẩn bị tróc yêu!"

"Ong ong!"

"Ong ong!"

Trong nháy mắt khi lớp màn bọc thực phẩm bị kéo nhẹ nhanh chóng kép lại, cấp tốc thu nhỏ lại, không gian không ngừng bị thu nhỏ.

"Rầm rầm rầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Ẩn sẽ không ngồi chờ chết, dùng hết sức lực cả đời, lần lượt đánh lên lớp màn bọc thực phẩm, nhưng mỗi lần công kích đều giống như đánh lên trên bông vải.

Lớp màn bọc thực phẩm thần cách vừa mới dùng mười ngàn điểm danh vọng để mua về, công hiệu không chỉ có thể bảo quản thực phẩm tươi ngon, còn có thể huts lấy các loại sức mạnh.

"Phốc!"

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu phun máu, trong cơ thể có cảm giác như là đất trời đang chao đảo.

Tuy là lớp màn bọc thực phẩm thần cách có thể hút sức mạnh, nhưng tác dụng phụ của nó thì sẽ ứng vào người sử dụng.

Cho nên, ẩn đang điên cuồng tấn công không gian hạn chế, mặc dù không trực tiếp đánh nát, nhưng sức mạnh bị truyền ra ngoài đều bị Quân Thường Tiếu gánh lấy.

Cảm giác rất thoải mái!

"Yêu ma quỷ quái mà dám múa rìu qua mắt thợ, Đại Uy Thiên Long!" Quân Thường Tiếu dằng thương thế quát lạnh một tiếng, lớp màn thực phẩm nhanh chóng kép chặc lại, trói chặc Ẩn đang muốn tránh cũng không được, thân thể núp trong bóng tối cũng hiện ra sau lớp màn bọc thực phẩm xinh đẹp kia.

"Ngô ngô ngô. . ."

"Ngô ngô ngô ngô. . ."

"Ầm ầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Quân Thường Tiếu thừa cơ xông lại, làm một hơi công kích thẳng tới chỗ Ẩ đang bị trói, thậm chí còn dồn sức mạnh của Thiên Âm, sau khi đập ra một quyền cuối cùng, đối phương đã hoàn toàn hiện hình, mắt cau mày có bất tỉnh.

Đến tận đây.

Thì trận chiến mới kết thúc.

Quân Thường Tiếu đang ở trong tình trạng bị ngược đãi , tại thời khắc mấu chốt, lấy ra lớp màn bảo vệ thực phẩm vừa mới mua để chiến thắng nam ẩn thân, lần nữa bảo vệ thành công tôn nghiêm của nhân vật chính!

"Đinh! Đinh!"

Khi Ẩn bị ném vào tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục, đã hoàn thành nhiệm vụ phụ, bên tai nhiều lần vang lên tiếng nhắc nhở, còn muốn ban thưởng gì, tạm thời vẫn chưa nghĩ ra, sau này hãy nói.

"Cái này. . ."

Bọn người Kiếm Quy Khư như ngớ người.

Quân tông chủ vốn đang nằm ở cục diện thế yếu, tại sao sau khi bắn ra những lớp màn mỏng thì lại thì chuyển bại thành thắng?

Quân Thường Tiếu không giải thích cho bọn hắn biết, bồng bềnh đáp xuống một chỗ trên cổng thành, nhìn binh lính Tinh Linh giới bên ngoài vạn phần hoảng sợ, lạnh giọng nói: "Lãnh đạo của các ngươi đều đã bị bổn tọa hạ gục, còn không mau cút!"

Lời vừa nói ra, quân địch đã tán loạn.

"Xoạt!"

Quân Thường Tiếu ngồi xếp bằng xuống, hai tay chống trên đùi, dưới ánh bình minh vừa dâng lên, trầm giọng nói: "Đại Uy Thiên Long, Chư Phật từ bi."


Bình Luận (0)
Comment