Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1929 - Chương 1929. Lại Thêm Một Linh Chủng!

Chương 1929. Lại Thêm Một Linh Chủng!
Mọi người có thể đã quên, tác dụng chính của tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục chính là tinh lọc lại những thứ đồ không sạch sẽ.

Những thứ đồ này có thể hiểu là thuộc tính.

Mặc dù linh chủng ẩn nặc được sinh ra từ vũ trụ, nhưng nó vẫn bị bó buộc bởi thuộc tính tầng thứ, khi Ẩn bị roi Trấn Hồn điên cuồng quất lấy, nó cũng bị ảnh hưởng và chịu không chịu không nổi nên thoát xác bỏ chạy.

Nói một cách thẳng thắng thì là.

Lâm trận bỏ chạy.

Ẩn bị hành hạ lâu như vậy nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, duy chỉ có thuộc tính của hắn không chịu đựng được nổi mà tự tiệnrời khỏi thể xác, vì vậy hắn đã bất tỉnh ngay tại chỗ.

"Quả nhiên."

Quân Thường Tiếu nói: "Linh chủng cũng sợ roi Trấn Hồn đây."

"Anh anh anh!"

"Anh anh anh!"

Thằng nhóc kia bị bọc trong lớp màn bảo vệ thực phẩm, phát ra thanh âm yếu đuối, khiến cho người ta có cảm giác nó rất đáng bị ăn đòn.

Thực ra chỉ dựa vào tháp Trấn Ngục thì chưa hẳn có thể ngăn cản được nó rời khỏi đó, nhưng mà hết lần này tới lần khác, Cẩu Thặng lại mua được một loại đạo cụ hoàn toàn mới, dùng để chuyên trị các loại ẩn thân cùng các loại láu cá.

"Đừng sợ."

Quân Thường Tiếu ôn nhu nói: "Chỉ cần ngươi chịu thần phục ta, ta sẽ không tổn thương ngươi."

". . ."

Triệu Đậu Đậu và Đái Luật im lặng.

Ý của tông chủ rất rõ ràng, nếu như ngươi không thần phục ta, ta sẽ hành hạ ngươi rất kinh khủng.

Bá đạo.

Sùng bái!

"Không thể nào!"

Linh chủng ẩn nặc vọng ra lời nói kiên cường: "Ta chỉ thần phục chủ nhân mà ta thừa nhận, sẽ không thần phục người xa lạ!"

"A."

Quân Thường Tiếu nói: "Đã như vậy, tại sao lại trốn?"

"Ta. . ."

Linh chủng ẩn nặc yên lặng.

"Ầm ầm!"

Quân Thường Tiếu trực tiếp đè lớp màn bọc thực phẩm trên mặt đất, khuôn mặt dịu dàng cũng hóa thành dữ tợn nói: "Ở trong địa bàn của bổn tọa, ngươi chỉ có thần phục, không có những lựa chọn khác."

Sát ý, tức giận.

Trong tù nhất thời sôi trào.

Cái tính đột nhiên trở mặt, làm cho Triệu Đậu Đậu và Đái Luật sợ hãi rùng mình.

"Nhị Nha!"

"Roi đâu!"

"Xoạt!"

Nhị Nha rất nghe lời đưa roi Trấn Hồn đến.

Linh chủng ẩn nặc thấy thế, vội vàng nói: "Ta. . . Ta thần phục!"

"Phụt!"

Triệu Đậu Đậu và Đái Luật cùng nhau nhổ nước miếng, nói: "Con mẹ nó chứ phục!"

Tất nhiên.

Giống như Quân Thường Tiếu vừa mới nói, nếu như nó có cốt khí, thì đã không theo rời khỏi thân thể của ký chủ mà bỏ chạy.

"Thả lỏng đầu óc."

"Ký kết khế ước."

. ..

Quân Thường Tiếu đã có hai linh chủng,tương đối có kinh nghiệm trong chuyện dung hợp, cho nên cũng chẳng kể thêm làm gì nữa, tóm lại, giờ phút này hắn đa thu về mộng tưởng của nam nhân.

Cũng chỉ trong vòng một canh giờ.

Mộng tưởng đã thành hiện thực.

"Hô!"

Quân Thường Tiếu ngồi xếp bằng ở trong phòng giám sát trong tháp Thiên Nguyên Trấn Ngục, đầu tiên là phun ra một ngụm trọc khí, sau đó chầm chậm mở to mắt.

Phản ứng đầu tiên là không có cảm giác.

Phản ứng tiếp theo vẫn là không có cảm giác.

Còn về phần linh chủng ẩn nặc thì khúm núm co lại trong đan điền, như đứa nhỏ bị ức hiếp.

Đến tận đây.

Cẩu Thặng đã có ba linh chủng.

Linh chủng ẩn nặc vừa mới hóa thành luồng ánh sáng chạy trốn, không cách nào phán đoán được hình dạng chính xác, bây giờ thì có thể nhìn thấy rõ ràng, tuy nó nằm trong trạng thái thu nhỏ, nhưng cũng chẳng khác gì mấy so với kích thước thực, có nghĩa là nó cũng đã trưởng thành.

Nói đến đây thì không thể không nhắc đến tiểu Hỏa cùng Tiểu Tà.

Hai đứa con này vẫn đang phải nuôi dưỡng, nhưng nó cũng đã thuộc vào lớp thiếu niên.

Không phải bọn họ không muốn nhanh chóng trưởng thành, mà nói chung thì việc trưởng thành cần phần lớn thời gian để chắc lọc.

"Nhớ kỹ."

Quân Thường Tiếu nói: "Ba người các ngươi phải chung sống hòa thuận với nhau."

"Rõ, phụ thân."

Tiểu Hỏa và Tiểu Tà hồn nhiên ngây thơ nói.

Kết quả. . . Chủ nhân vừa thu hồi thần thức thì hai kẻ này lập tức vây quanh linh chủng ẩn nặc.

Tiểu Hỏa nắm nắm tay, âm dương quái khí nói: "Từ hôm nay trở đi, ta là đại ca của ngươi, hắn là Nhị ca của ngươi."

"Chờ một chút!"

Tiểu Tà không hài lòng nói: "Vì sao ngươi lại là đại ca!"

"Ta tới trước!"

"Ngươi cũng chỉ đến trước ta có mấy năm mà thôi!"

"Tới sớm hơn một ngày cũng là tới trước, đừng có mà nói nhảm, ta là đại ca, ngươi là nhị đệ, hắn là tam đệ."

"Không được, để ta làm đại ca, ngươi làm nhị đệ!"

"Lá gan của ngươi to rồi đúng không!"

Nhìn thấy hai đồng loại linh chủng cãi lộn, thậm chí sắp có nguy cơ ra tay đánh nhau, linh chủng ẩn nặc sợ hãi vô cùng, sau đó. . . Đột nhiên tiến vào trạng thái ẩn hoàn toàn.

Đừng hiểu lầm.

Đây cũng không phải là do hắn qua sợ mà cố ý ẩn nấp, mà chính là Quân Thường Tiếu ở bên ngoài đang sử dụng loại sức mạnh này, người mới còn đang hiển hiện bổng biến mất không thấy bóng dáng.

"Có cảm giác!"

Cẩu Thặng tiến vào trạng thái ẩn hoàn toàn, có cảm giác hợp nhất cùng thiên địa.

Sau đó. ..

Hắn nhìn chằm chằm vào một đệ tử ở trên đỉnh núi, khuôn mặt trongg suốt dần dần hiện ra nụ cười.

Chỉ riêng ẩn thân thôi thì không được, còn phải đi chứng minh.

. ..

"Ào ào ào!"

Nước tiếng vang lên, đẹp đẽ dễ nghe.

Các nữ đệ tử mang theo đồng phục, mang theo đồ tắm rửa vv, vừa nói vừa cười đi tới.

Tu luyện một ngày, khẳng định rất rã rời, chỉ tắm nước nóng mới có thể làm dịu đi, cho nên bọn họ mỗi ngày đều sẽ đến nhà tắm.

Đương nhiên.

Tính an toàn của nhà tắm có thể nói là rất cao, trận pháp tầng tầng ngăn cách bảo vệ, những thứ như ý niệm gì đó đều không thể nhìn vào bên trong được.

Chẳng qua là.

Cửa chính rộng mở, có thể tùy ý ra vào.

Quân Thường Tiếu o vào trạng thái ẩn hoàn toàn rón rén đi tới, thậm chí còn dừng ở cửa phòng tắm cố ý nhìn quanh hai bên, sợ bị người khác nhìn thấy.

Chuyện tắm rửa này rất bí mật.

Cho nên, dùng nó để thử nghiệm hiệu quả của ẩn thân là tốt nhất.

"Không có bị phát hiện."

Nhìn thấy đệ tử đi ngang qua bên cạnh, Quân Thường Tiếu nép lên bên tường, nói thầm: "Quả nhiên thần kỳ."

". . ."

Hệ thống im lặng nói: "Kí chủ thật muốn làm như thế sao?"

"Nhất định phải làm."

Quân Thường Tiếu nói: "Cái này là mộng tưởng của nam nhân."

"Mọi người sẽ rất thất vọng đấy." Hệ thống nói: "Xin hãy cân nhắc trước khi hành động."

"Im miệng."

Quân Thường Tiếu quát lớn: "Ta tự biết cân nhắc!"

". . ."

Hệ thống im lặng.

Nếu như ngươi biết chút nào đó cân nhắc, thì sẽ không đến thẳng nhà tắm nữ sau khi có được năng lực ẩn thân.

Chính xác là.

Dựa vào thuật ẩn thân lẫn vào nhà tắm thực sự là không ổn.

Quân Thường Tiếu dán người trên cửa ra vào được một lúc rất lâu, sau nhiều lần an ủi tâm lý, lúc này mới không chút do dự dứt khoát đi vào.

"Ào ào!"

"Ào ào!"

Tiếng nước chảy rõ ràng hơn, hơi nước tràn ngập nhà tắm.

Mùi thơm tràn ngập, thấm vào ruột gan.

Quân Thường Tiếu vẫn luôn cúi đầu, có thể thấy được cái nét đạo đức vẫn luôn đè nặng trên đầu hắn.

Rất nhanh.

Trong tầm mắt, hắn đã nhìn thấy chân.

Rất nhiều rất nhiều cái chân đi tới đi lui bên cạnh.

"Híc!"

Quân Thường Tiếu hô hấp dồn dập.

Các đệ tử hoàn toàn không có phát hiện có người ẩn núp trong bóng tối, cho nên vẫn vừa nói vừa cười.

Rất tốt.

Rất quá tốt!

Sau khi xác định bản thân mình không bị phát hiện, Quân Thường Tiếu thoát khỏi trạng thái ẩn thân, chống nạnh cười to nói: "Ha ha ha, các ngươi không phát hiện ra bổn tọa phải không!"

Dát!

Nhà tắm yên tĩnh.

Đám người Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạ ngạc nhiên đứng tại chỗ.

Bọn họ đều đang ở trần, đều nửa người dưới quấn khăn tắm, còn có người đang chuẩn bị vào phòng tắm, có người đang nằm trên giường gỗ nghỉ ngơi, có người đang đắp mặt nạ, giờ phút này cùng nhau nhìn về phía tông chủ đột nhiên xuất hiện.

Ống kính chuyển đi ra bên ngoài, rõ ràng viết ba chữ 'Nam nhà tắm'.

"Ha ha ha!"

"Có ngạc nhiên, ngạc nhiên và vui mừng hay không!"

". . ."

Đám người Lý Thanh Dương đầy sụp đổ, nghĩ thầm, tông chủ đến nhà tắm nam thì có cái gì hay mà ngạc nhiên, có cái gì hay mà ngạc nhiên và vui mừng?


Bình Luận (0)
Comment