Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 1941 - Chương 1941. Hợp Thể

Chương 1941. Hợp Thể
Chiến lực của Vạn Cổ Tông đã được chứng minh qua việc liên tục công phá các châu thành lớn, nhưng vẫn luôn thiếu một chút ý nghĩa.

Sau khi đại quân Thiên Ma Hoàng đến giúp trợ, vừa vặn lại cung cấp thêm một vũ đài lớn hơn.

"Ầm ầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Đạn pháo bắn ra, phát phát nhập hồn.

Từng chiếc từng chiếc tàu chiến tinh không bị bắn thành tro bụi như bia ngắm bắn.

Các quý tộc trốn ở trong Tinh Linh thành thấy thế, sự hoảng sợ trong ánh mắt lại càng nồng đậm hơn.

Chiến hạm của Ngô hoàng là Chú Tạo Sư mạnh nhất Tinh Linh giới, hao tổn phần lớn nhân lực vật lực liên thủ sáng tạo nên, mức độ phòng ngự vượt quá tưởng tượng, kết quả lại yếu ớt như tờ giấy.

Đồng thời.

Mọi người cảm thấy rất may mắn.

May mà viện quân tới kịp thời, nếu như Tinh Linh thành bị đánh phá thì căn bản là không có nào chống lại được.

Giờ khắc này, mặc dù Vạn Cổ Tông gây nên sự uy hiếp cho nhóm chiến hạm của Thiên Ma Hoàng, nhưng các quý tộc vẫn tin tưởng là chúng có thể giải cứu mình ở trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng.

Sức mạnh của tín ngưỡng.

Khiến cho bọn hắn tràn ngập niềm tin tốt đẹp đối với tương lai.

Nhưng khi từng chiếc từng chiếc chiến hạm bị bắn thành bụi phấn, rồi binh lính Thiên Ma binh bị tiêu diệt từng kẻ một, giấc mộng đẹp mới được dệt nên đã tan biến.

"Kinh hồng!"

"Tịch diệt!"

"Vù "

Ánh kiếm nối liền trời đất bất ngờ xuất hiện, hơn phân nửa bầu trời dường như bị cắt đứt, mấy chục tàu chiến hạm bên trong lần lượt bị tan rã.

"Bang."

Chu Hồng thu kiếm, tóc đen bay múa.

"Vù vù!"

Vào lúc này, mười mấy tên võ giả Thiên Ma Hoàng đánh tới từ bên cạnh, ngay khi sắp đến gần, bỗng trước mắt từ trong không khí xuất hiện kiếm khí.

"Phốc phốc!"

Kiếm ảnh giăng khắp nơi, trực tiếp cắt nát bọn chúng.

"Hừ."

Kiếm Tiểu Hồng cầm kiếm đứng ở bên cạnh Chu Hồng, khiêu kỳ nói: "Có lão nương ở đây, đừng hòng có kẻ nào động vào nam nhân của ta được."

". . ."

Chu Hồng im lặng.

Con nhóc này, nói chuyện càng ngày càng không kiêng dè.

Thực ra sau khi nhận Kiếm thánh làm sư phụ, hai người đã như hình với bóng.

Cũng cùng tu luyện kiếm đạo, một người thì trầm mặc ít nói, một người thì cổ linh tinh quái, nhưng vẫn rất xứng đôi.

"Ầm!"

"Ầm!"

Ở một nơi khác, Hà Vô Địch đang dạo bước trong lòng quân địch, những nơi hắn đi qua chân cụt tay đứt bay loạn.

Mọi lần hắn đều rất kín tiếng, nhưng lần này là chiến tranh, nhất định phải tỏa sáng, nếu không có thể sẽ im lặng chết đi.

So với Hà Vô Địch gọn gàng ngăn nắp, thì bên Tử Lân Yêu Vương dẫn theo Thú tộc thì tương đối tàn bạo, bọn họ cùng nhau cởi đồng phục loã lồ, dùng thủ đoạn tàn khốc tiêu diệt mục tiêu.

Đang rất bực bội.

Bởi vì Viên công tử ở phía xa nhìn chằm chằm, trong tay còn cầm lấy bút mực giấy nghiên.

Đối với A Tử mà nói, đánh nhau không làm rách quần áo, chẳng khác nào mất đi linh hồn, cho nên chỉ có thể xả hết toàn bộ lửa giận lên người của kẻ địch.

. ..

Binh lực của Thiên Ma Hoàng đến trợ giúp cũng rất nhiều, mà đội ngũ của Vạn Cổ Tông cũng không ít.

Cho nên, trận chiến tranh chém giết vô cùng tàn khốc.

Xem ra tính đến bây giờ, bởi vì Vạn Cổ Tông có các loại vũ khí nóng và sức mạnh tiên âm hỗ trợ, đã lần lượt chiếm thế thượng phong.

Mặc dù như thế, các quý tộc Tinh Linh thành vẫn tràn ngập hi vọng đối tương lai như cũ, nguyên nhân là bởi vì, vẫn có cuồn cuộn không dứt chiến hạm xé rách không gian bay tới.

Bị động chỉ là tạm thời.

khi số đông binh lực của ngô hoàng đến đây tham chiến, thắng lợi sẽ tới thôi!

Thế mà.

Điều mà các quý tộc tưởng tượng chỉ tồn tại trong hơn mười phút ngắn ngủi, bởi vì viện binh vốn nên cuồn cuộn không dứt bay vào Tinh Linh giới lại ngưng lại.

"Chỉ có vậy?"

Mọi người có chút thất vọng.

Viện quân do Thiên Ma Hoàng phái tới không ít.

Nhưng nhìn vào cục diện, căn bản không thể đàm áp được thế như chẻ tre của Vạn Cổ Tông.

Vấn đề không lớn.

Chỉ cần hai tên Bát Bộ Thiên Long có thể giải quyết được tên cầm đầu của quân phản loạn, còn những kẻ còn lại thì chẳng qua cũng chỉ là binh tôm tướng cua.

Các quý tộc lại gởi gắm hi vọng lên người Siêu Sinh Vương và Sát Sinh Vương, nhưng chờ đến khi bọn hắn ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa, nhìn thấy ba luồng sáng bắn tới bắn lui chụm lại một chỗ, không gian nứt toác, trời đất sụp đổ, nhất thời xuất hiện ảo giác mình đã nghĩ sai ít nhất là mấy chục năm.

Không nhanh chóng tiêu diệt được thủ lĩnh của phe địch, vấn đề sẽ càng nghiêm trọng!

. ..

"Ầm!"

"Ầm!"

Trên trời cao, ba luồng sáng giăng khắp nơi, thỉnh thoảng tụ lại, thỉnh thoảng lại tách ra.

Bởi vì đẳng cấp chiến đấu quá cao, trừ Kiếm Quy Khư ra, cơ hồ không có người có thể nhìn thấy được cảnh tượng giao chiến.

"Ầm ầm!"

Lại là tiếng nổ do không gian vỡ truyền đến.

"Vù! Vù!"

Siêu Sinh Vương và Sát Sinh Vương bị bắn ra.

Hai người lơ lửng ở phía xa, trên cánh tay và lồng ngực đều là những vết chém, có thể nhìn thấy được trong khi giao thủ đã nhiều lần bị Hiên Viên Thần Kiếm chăm sóc.

"Đáng chết!"

Siêu Sinh Vương mặt đầy sự tức giận.

Hai anh em hắn cùng đánh trận, chưa từng bị chật vật như vậy.

"Aii."

Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu nói: "Thủ hạ đắc lực của Thiên Ma Hoàng chỉ đến mức này sao?"

". . ."

Siêu Sinh Vương tức muốn nổ phổi.

Sát Sinh Vương thì còn tương đối tỉnh táo, hắn quan sáttình hình hiện tại, phát hiện phe mình dần dần bị dồn vào thế bị động, sau đó truyền âm nói: "Ca ca, tình hình dường như có chút không ổn, chúng ta nhất định phải nhanh hoàn thành nhiệm vụ mà Thiên Ma Hoàng đại nhân giao cho."

"Làm sao bây giờ?"

Siêu Sinh Vương cũng nhận ra được cục diện bất lợi đang nghiêm về phía mình, nếu như không thể nhanh chóng giải quyết được tông chủ của Vạn Cổ Tông, sẽ càng tổn thất hơn nhiều chiến hạm và binh lực.

"Để tốc chiến tốc thắng, chỉ có thể dùng đến át chủ bài."

". . ."

Siêu Sinh Vương hơi cân nhắc, nói: "Mặc dù sẽ mất đi công lực ngàn năm, nhưng nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ do ngô hoàng giao cho, hậu quả còn nghiêm trọng hơn nữa."

"Nào!"

"Tiễn hắn xuống Địa Ngục đi!"

Sau khi huynh đệ hai người bàn bạc xong, thì dừng lại ở vị trí cố định, sau đó bắt đầu tạo những động tác kỳ lạ.

". . ."

Quân Thường Tiếu ngơ người.

Hai anh em nhà kia lắc lắc cái mông, lắc lắc cánh tay ở giữa không trung, chẳng lẽ là ngẫu hứng muốn khiêu vũ?

Phẹt!

Có mất mặt không chứ, có xấu hổ hay không chứ?

"Ha ha." Hệ thống cười khan một tiếng, nói: "Kẻ nào đó dẫn theo đệ tử khiêu vũ ở trước mặt công chúng mà lấy mức độ xấu hổ, có tư cách gì nói người ta mất mặt hay không, có xấu hổ hay không chứ?"

Trình độ mắng người vẫn sắc bén như cũ.

"Huynh đệ đồng tâm, lợi ích chia đều!" Ngay tại lúc này, Siêu Sinh Vương và Sát Sinh Vương dựa vào nhau, vung tay ôm lấy nhau.

"Vù vù!"

"Hô hô hô!"

Trong nháy mắt, sức mạnh tà ác cường đại bùng lên, bao phủ lấy hai người, đồng thời không ngừng lan tràn, không ngừng mở rộng.

"Cái này. . ."

Quân Thường Tiếu nhướng mày, lúc này vung tay chém ra mấy chục luồng kiếm khí, kết quả vừa đụng vào luồng sức mạnh kia thì đã bị đánh bay ngược ra ngoài.

Rất cứng!

"Vù vù!"

Sức mạnh Tà ác vẫn đang khuếch đại, sau cùng biến hóa cao lớn lên đến mấy ngàn trượng, đợi cho đến khi lắng đọng lại thì một quái vật khổng lồ hiện ra trong tầm mắt.

"Móa nó!"

Đám người Tô Tiểu Mạt đang ra sức chém giết nhìn thấy thế, giật mình nói: "Lớn như vậy sao?"

Thật sự rất lớn!

Quân Thường Tiếu cao một mét tám mươi mấy đứng cạnh đó, tựa như một con kiến tí hon đứng cạnh một ngọn núi cao, thậm chí không cần sử dụng ý niệm, dựa vào mắt thường khi ngẩng đầu nhìn cũng chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy đầu gối của đối phương.

"Ầm ầm!"

Quái vật khổng lồ đáp xuống mặt đất, toàn bộ Tinh Linh giới run lắt, thành trì gần đó không chịu nổi lần lượt đổ sụp.

". . ." Quân Thường Tiếu lui lại rất xa, mãi đến thấy rõ hình dáng của nó, liền gầm thét lên: "Con mẹ nó chứ, là hai người hợp lại cùng nhau mà!"

Là.

Quái vật khổng lồ này có một nửa là Siêu Sinh Vương, một nửa là Sát Sinh Vương, chính xác là hai người trộn chung với nhau, mỗi người chiếm một nửa, ngoại trừ hình dáng lớn hơn lúc nãy thì không có thứ gì đặt biệt.

"Tiểu tử!"

Huynh đệ Sinh Sát cười lạnh nói: "Đừng có nghĩ dễ dàng như vậy!"

"Hô!"

Vừa dứt lời, người khổng lồ chọc trời đột nhiên giơ chân lên, cái chân giống như một ngọn núi lớn đạp xuống, mà trong nháy mắt khi sức mạnh bùng phát, trong nháy mắt không gian chung quanh không chịu nổi trực tiếp nứt ra.

"Vù —— ----" Quân Thường Tiếu hóa thành một luồng sáng, bay ra khỏi nơi đó với tốc độ tối đa, mãi cho đến khi nghe đến một tiếng vang 'Ầm ầm' thật lớn, âm thầm giật mình nói: "Thực lực cũng mạnh đấy!"

Tất nhiên.

Hai người hợp nhất, thì sức mạnh cũng hợp nhất.

Cường giả ở đẳng cấp này hợp nhất với nhau thì cũng không phải một cộng một bằng hai.

"Chết!"

"Vù vù!"

Bước chân không lồ như ngọn núi lại đạp xuống một lần nữa, uy lực và mùi chân thối đập vào mặt, thổi Quân Thường Tiếu tóc đen bay loạn, dạ dày buồn nôn đến lên bờ xuống ruộng.

"Rầm rầm rầm!"

"Rầm rầm rầm!"

Tinh Linh giới không ngừng rung lắc, mặt đất và không gian nứt toác nghiêm trọng.

Nếu như Thiên Ma Hoàng có mặt, chỉ sợ cũng phải gào thét: "Ta sai các ngươi tới cứu vị diện này, không phải để cho các ngươi hủy diệt nó!"


Bình Luận (0)
Comment