Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 322 - Chương 322. Chưởng Môn Nhất Định Là Đại Sư Trận Đạo!

Chương 322. Chưởng môn nhất định là đại sư trận đạo!
Quân chưởng môn bố trí Tụ Linh Trận sơ phẩm như nước chảy mây trôi, kết quả trong lúc nối liền trận tuyến xuất hiện chút ít sai lầm, trận pháp vừa mới khởi động thì nổ tung!

Nổ rất lợi hại!

Nổ ra một cái hố tròn rộng đến vài chục mét.

Quân Thường Tiếu dù đã nhận thức được nhưng vẫn không kịp chạy trốn, kết quả cả người bị nổ cháy đen, sau đó thân thể được các đệ tử vác đến Dược Đường cứu chữa!

Thân là một tên người mới học, trong lúc bày trận dẫn tới sai lầm nổ trận là chuyện bình thường, cho nên nếu như sống sót sẽ trở thành một tên Trận Pháp Sư hợp lệ, chuyện này không thể nghi ngờ tương đương với đi qua núi đao biển lửa.

Ngày hôm sau.

Quân chưởng môn quấn vải băng toàn thân, ngồi ở đình nghỉ mát bên trong sân nhỏ, một cây gậy chống để bên cạnh, mặt mày bày ra bộ dáng muốn chết không muốn sống, tự hỏi bản thân rốt cuộc đã làm gì sai?

Hệ thống nói:

"Chủ nhân cần phải nghiên cứu trận tuyến nhiều một chút, thực hành đến mức thuần thục, sau đó mới thử tiến hành bày trận."

"Được."

Quân Thường Tiếu vất vả lấy ra Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận, quan sát trận tuyến của Tụ Linh Trận một cách tỉ mỉ.

Hắn nhìn hơn nửa ngày, rốt cục ý thức được, lúc đó bản thân bố trí quá mức vội vàng hấp tấp, rất nhiều chỗ nhỏ đều xuất hiện sai sót.

Mặc dù nhìn không thấy, nhưng rất chí mạng!

Sau lần thất bại này, Quân Thường Tiếu bố trí trận pháp lần kế tiếp, tinh thần trở nên cực cẩn thận.

"Ông!"

Ba ngày sau, khu vực bị oanh tạc ở hậu sơn kia một lần nữa phát sáng , một tòa Tụ Linh Trận ước chừng trăm mét vuông được khởi động.

Quân Thường Tiếu núp ở phía xa nhìn lại, xác định trận pháp chắc chắn không nổ, mới cười to nói:

"Thành công rồi!"

Lần này thật sự là thành công.

Khi hắn cẩn thận từng li từng tí tiến vào trong trận pháp, cảm nhận linh khí gấp mười lần bên ngoài, nụ cười trên khóe miệng bỗng ngày càng chói lóa.

Có Tụ Linh Trận tồn tại, chẳng khác nào nắm giữ nguồn cung cấp linh khí gấp mười lần, nếu như kết hợp với Tụ Khí Đan gấp n lần, tốc độ chỉ càng nhanh hơn!

Khuyết điểm cũng không quá lớn, không thể quá nhiều người đi vào.

Quân Thường Tiếu hất cằm lên, nói:

"Vậy thì bố trí thêm mấy cái là xong."

Nghĩ đến là làm ngay.

Trong hai ngày nỗ lực, hắn đã bố trí ra bốn tòa Tụ Linh Trận.

Bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ tiến vào bên trong trận pháp, cảm nhận được linh khí nồng đậm hơn hẳn Linh Pháp Trận, trên mặt từng người bất giác lộ sự hưng phấn.

Dạ Tinh Thần thầm nghĩ:

"Loại linh khí trận này, chỉ có Trận Tông mới có thể làm được, chưởng môn thật đúng là không đơn giản!"

Tinh Vẫn đại lục, Trận Pháp Sư cũng có phân chia đẳng cấp.

Cấp bậc tương đồng với võ đạo, chia thành Trận Đồ, Trận Sư, Trận Tông, Trận Vương, Trận Hoàng, Trận Thánh, thậm chí là Trận Đế.

Theo sự hiểu biết của Dạ Tinh Thần, loại trận pháp tăng gấp mười lần linh lực này, chỉ có cấp bậc Trận Tông mới có thể bố trí ra.

Đương nhiên.

Trận Tông trên Tinh Vẫn đại lục, đã rất cường đại.

Bởi vì số lượng Trận Pháp Sư thưa thớt vô cùng, cộng với việc tu luyện vô cùng vất vả, cho nên từ xưa đến nay, Trận Pháp Sư đạt tới cấp bậc Trận Hoàng, Trận Thánh đã ít ngày càng ít hơn.

Còn về Trận Đế chỉ còn là sự tồn tại ở thời kỳ thượng cổ, thời đại ngày nay không ai có thể lấy trận pháp chứng đạo.

Trận pháp cũng có phân chia đẳng cấp.

Vẫn như cũ là Đồ, Sư, Tông, Vương, Hoàng, Thánh, Đế.

Trận Đồ có thể bố trí đồ trận, Trận Tông bố trí ra tông trận, Trận Đế tất nhiên bố trí ra đế trận.

Trận sư là chức nghiệp không thể thiếu trên Tinh Vẫn đại lục, bởi vì tại rất nhiều nơi, rất nhiều chuyện đều có tác dụng cực kỳ trọng yếu.

Cho nên Trận Pháp Sư và Luyện Đan Sư, hay là Linh Sư đều được hưởng đãi ngộ vô cùng cao.

Nếu bàn về sức chiến đấu, nếu như Trận Tông có thể bố trí sát trận, chưa hẳn sẽ ngại một tên Võ Vương.

Thà chọc võ tu, không thể chơi trận tu.

Đây là một câu nói được lưu truyền rộng rãi trên Tinh Vẫn đại lục.

Vì cái gì?

Đơn giản là không ai biết loại người này, có ma xui quỷ khiến âm thầm bố trí một cái sát trận ngay trước cửa nhà hay không.

Chẳng phải Võ Vương sở hữu linh niệm, có thể nhìn thấu trận pháp hay sao?

Trận pháp ẩn giấu + trận pháp ngăn cách + các loại trận pháp sát phạt, chơi lớn tới mức nào tự mình biết là được.

Đương nhiên.

Trận Pháp Sư có lực chiến đấu, đều quyết định bởi việc có bày được trận pháp, nếu như bày không ra, vậy cũng chỉ có thể dâng xác cho võ tu ngược không tự gánh vác được sinh hoạt.

"Từ hôm nay trở đi."

Quân Thường Tiếu đứng trước đại điện tuyên bố:

"Tụ Linh Trận mở ra không có thời gian giới hạn, mọi người có thể tùy lúc tiến vào trong tu luyện."

Mấy ngàn tên đệ tử nghe xong, ánh mắt từng người nhất thời trở nên nóng rực!

Linh khí tăng phúc mạnh như vậy, bản thân có thể tiến vào tu luyện, tốc độ tăng tiến sẽ nhanh vô cùng!

Kết quả là đệ tử Thiết Cốt Phái gạt qua Linh Pháp Trận, chỉ cần là người lấy linh khí tu luyện, trước tiên sẽ đi đến Tụ Linh Trận ở hậu sơn.

Quân Thường Tiếu hoàn toàn loại bỏ Linh Pháp Trận.

Trận pháp mỗi ngày tiêu hao một điểm cống hiến, rốt cuộc đã có thể đường đường chính chính nghỉ việc.

Bọn người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ cảm giác thân thể mình đã tôi luyện đến cực hạn, cho nên đã kéo hết tâm tư về mặt tu luyện linh lực, bắt đầu dành càng nhiều thời gian ở bên trong Tụ Linh Trận.

"Chưởng môn!"

Giang Tà trải nghiệm trận pháp xong, nói:

"Người có thể bố trí một cái Tụ Linh Trận cường hãn như thế, muốn bố trí trận pháp ngăn cách không phải chuyện giỡn chơi, mau chóng phong tỏa lại cái khu vực này, tránh việc luồng sáng năm màu lại xuất hiện."

"Cứ bình tĩnh, đừng nóng vội."

Quân Thường Tiếu lãnh đạm nói.

Thực tế thì hắn gấp không chịu được, ngay lập tức trở về thư phòng, bắt đầu nghiên cứu Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận, kết quả thật sự tìm thấy trận pháp ngăn cách trong bản sơ phẩm!

Phần giới thiệu có nói, loại trận pháp ngăn cách này còn kết hợp cả trận pháp ẩn giấu, không chỉ có thể ngăn cách mọi thứ, mà còn thay đổi theo hoàn cảnh, nếu như không phải tự mình chạm đến, rất khó có thể phát giác bí mật phía sau màn.

"Không tệ."

Quân Thường Tiếu xoa xoa tay, bắt đầu tìm hiểu trận pháp.

Vài ngày sau.

Trận quyết và trận tuyến đã khắc ghi sâu trong lòng.

Quân Thường Tiếu cũng không có vội đi bày trận ngay, thay vào đó là nghiên cứu tỉ mỉ vị trí trận quyết cùng với phác họa trận tuyến, mãi đến khi cảm thấy không có gì sai sót, hắn mới đi đến khu vực trống trải từng xuất hiện luồng sáng năm màu.

Sau khi kiếm về không ít hòn đá, trước tiên hắn thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó bắt đầu nghiêm túc bố trí, mỗi điểm trận quyết, đều thực hiện không chút sai lệch.

Đây là công việc tinh tế, không cách nào vội được.

Nửa ngày thời gian trôi qua, Quân Thường Tiếu mới trải rộng hòn đá nhỏ ra khắp bãi cỏ bốn phía.

Giải quyết xong trận quyết, bắt đầu phác hoạ trận tuyến.

Đến lúc hoàng hôn buông xuống, Quân Thường Tiếu mới nối liền một điểm trận quyết và trận tuyến cuối cùng lại với nhau.

"Ông!"

Trong khoảnh khắc ấy, ánh sáng xông thẳng lên trời cao.

Quân chưởng môn sớm đã thi triển Túng Vân Bộ rời xa nơi này.

Đây là tâm lý bị nổ tạo thành, vốn biết rõ không có sai lầm, nhưng vẫn lo lắng xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.

Sau khi trận pháp ngăn cách thành hình, đầu tiên là bày ra khung hình, rồi từ từ thực chất hóa, kết quả trận pháp như một tấm gương bóng loáng.

Sau một lúc.

Công dụng ẩn giấu được kích hoạt, kết giới đồng bộ với cảnh tượng, hoàn mỹ bày ra cảnh vật không có gì khác thường, cảm giác như khoác lên một lớp áo trước sau như một.

Quân Thường Tiếu bước từng bước cẩn thận tiến tới, đứng ở rìa của trận pháp.

Hắn khẽ ngẩng đầu lên, giữa không trung xuất hiện dao động, sau đó bản thân hòa vào trận pháp.

Quân chưởng môn đã tiến vào trận pháp, bất quá từ bên ngoài nhìn vào vẫn chỉ là một mảnh đất trống không, như chưa từng có người ở đây.

Đây chính là trận pháp ngăn cách của Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận, nguyên nhân là có trận pháp ẩn giấu, cho nên hoàn cảnh xung quanh giống như chẳng có gì thay đổi.

"Thế nào?"

Quân Thường Tiếu nói:

"Có thể tìm thấy dấu vết không?"

Giang Tà được gọi đến đứng trước trận pháp, mặc cho hắn phóng xuất linh niệm như thế nào, kết cũng chính là không tìm thấy có điểm gì khác thường, sau đó ngu ngơ nói:

"Nơi này có trận pháp sao?"

"Ngươi thử tiến lên hai bước xem."

Quân Thường Tiếu nói.

Giang Tà nghe lời làm theo, kết quả vừa phóng ra bước thứ hai, cái trán liền đâm vào trận pháp.

"Đây là..."

Hắn xoa xoa trán, kinh ngạc nói:

"Đúng thật là có trận pháp!"

Quân Thường Tiếu nói:

"Có trận pháp này tồn tại thì không cần lo lắng, sau này linh lực khôi phục bị bại lộ nữa rồi."

Giang Tà giơ tay ra đụng vào trận pháp đã đồng bộ với hoàn cảnh, trong lòng khiếp sợ nghĩ:

"Có thể bố trí ra trận pháp ẩn nấp không cách nào bị nhìn trộm, chưởng môn nhất định là đại sư trận đạo!"


Bình Luận (0)
Comment