Chương 338. Người mình!
Quân Thường Tiếu kích phát chém ra đao thứ hai của linh hồn Võ Thánh, có sức mạnh cắt ngang sông Trường Giang, đổi là người khác, ngay từ đầu đã chạy trốn mà không dám ứng chiến.
Tinh Viên Dã Nhân cũng muốn chạy, nhưng căn bản không chạy được.
Là linh thú cấp Boss của Vạn Thú Sơn Mạch, ưu điểm của nó ở chỗ bắp thịt mạnh, sức lực mạnh.
Khuyết điểm cũng rõ ràng.
Cơ thể lớn, bề mặt tiếp nhận tấn công cũng rộng!
Vì thế đòn tấn công thứ hai của Quân Thường Tiếu đến Tinh Viên Dã Nhân chỉ có thể dựa vào sức lực bản thân, phá vỡ đao quang thanh sắc tấn công đến.
Đáng tiếc, nó không làm được.
Bàn tay dày rộng bị chém vết rách dài sâu, máu tươi phun trào, đau đớn mãnh liệt lan rộng trong cơ thể trong nháy mắt.
“Aaa!!!”
Tinh Vân Dã Nhân đau đớn kêu thảm, một tay khác nắm miệng vết thương, ầm ầm chạy về phía rừng núi sâu thẳm.
Đao này quá đáng sợ, nhất định phải nhanh chóng rút lui!
Một con Linh thú hoảng sợ, thật sự nó đã bị khiếp sợ rồi!
“Soạt!”
Quân Thường Tiếp hạ xuống, Thanh Long Yển Nguyệt Đao nghiêng theo bãi cỏ, dáng đứng đầy kiêu ngạo như linh hồn Quan Nhị Gia sau lưng.
Hắn không đuổi theo Tinh Viên Dã Nhân đang chạy trốn, trong lòng còn thầm mong đối phương biến mất.
Vì sao?
Bởi vì hai đao chém ra đã tiêu hao không ít linh lực bên trong Linh Hạch!
Quân Thường Tiếu biết tên to xác này có phòng ngự rất mạnh, hắn đã liên tiếp xuất đao, không một chút lưu tình, hoàn toàn bạo phát ra toàn bộ vốn liếng!
Vậy cỗ lực lượng này mạnh đến mức độ nào?
Đổi lại là tông chủ Thánh Tuyền Tông, chỉ sợ mười cái mạng cũng không đủ giết!
“Phù!”
Quân Thường Tiếu nhìn thấy Tinh Viên Dã Nhân dần biến mất trong tầm mắt, lúc này mới thở phào một hơi, trên mặt hắn hiện lên vài phần suy yếu.
May là dọa tên to xác khốn kiếp ấy sợ chạy rồi, nếu như tiếp tục chiến đấu ngươi chết ta sống, kết quả chỉ có thể… dùng đến trung phẩm Tăng Lực Phù.
Quân chưởng môn không phải là người lỗ mãng.
Lao đến chiến đấu với hung thú cấp độ Linh thú thì nhất định phải nắm chắc tuyệt đối.
Nếu như trung phẩm Tăng Lực Phù cũng không thể giải quyết nó thì sao?
Không sao, hắn vẫn còn hai tấm Giải Ấn Phù, trực tiếp vận dụng Nan Thu Đao!
Chỉ cần kẻ địch không phải nghiền ép quá mạnh, một khi Quân chưởng môn bóp con át chủ bài trong tay, mặc kệ ngươi hỗn thế nào, mặc kệ ngươi láo thế nào, kết quả cũng chẳng thể tạo nguy hiểm quá to lớn.
“Vụt”
Luồng sáng màu xanh tan biến hòa vào trong Thanh Long Yển Nguyệt Đao.
Quân Thường Tiếu đến phía trước Cụ Phong Lang Vương nói:
“Ta đã giúp ngươi xử lý tên khốn kiếp kia, dựa vào thỏa thuận lúc nãy, ngươi phải thuần phục với ta.”
“Đương nhiên.”
Hắn nhàn nhạt nói:
“Nếu như ngươi nuốt lời, ta sẽ khiến quần tộc của ngươi lập tức tan thành mây khói.”
Cụ Phong Lang Vương nằm liệt trên mặt đất, trong mắt nó tràn đầy cay đắng.
Tên này có thể đánh bại Tinh Viên Dã Nhân, như nhau cũng là một sự uy hiếp lớn.
“Ô ô..!”
Nó gầm lên một tiếng nhỏ đồng ý.
Cụ Phong Lang Vương bị ràng buộc, hiện tại chỉ có hai lựa chọn, thuần phục hoặc là chết.
Bản thân nó chết không sao cả.
Nhưng cả quần tộc cũng sẽ chết theo nó, chuyện này làm sao có thể tiếp nhận.
Huống hồ.
Không có con người này ra tay, quần tộc sớm bị Tinh Viên Dã Nhân tiêu diệt toàn bộ, vì thế nó lựa chọn quy phục cũng có một phần báo đáp ân tình.
Bên ngoài sào huyệt sói thú.
Quân Thường Tiếu cưỡi trên lưng Cụ Phong Lang Vương, khóe miệng hắn hiện rõ nụ cười thỏa mãn.
Xung quanh, mấy trăm con Cụ Phong Lang may mắn còn sống nằm liệt trên đất, cúi thấp đầu như đang xưng thần với hắn.
Lang vương đều đã chấp nhận.
Làm tiểu đệ nhất định cũng phải chấp nhận.
Quân Thường Tiếu hàng phục Cụ Phong Lang Vương, đồng nghĩa với hàng phục cả đàn sói, trở thành chủ nhân của bọn chúng.
Cảm giác này thật sảng khoái...
“Soạt!”
Quân Thường Tiếu nhảy xuống, cất bước đi vào sào huyệt sói thú, rạch da lấy ra bốn viên tinh hạch cao ngũ phẩm từ bốn con Cụ Phong Lang bị giết lúc nãy.
Lại có thể luyện chế bốn tấm Tăng Tốc Phù.
Tuyệt vời!
“Hửm?”
Khi Quân Thường Tiếu chuẩn bị rời đi, bất ngờ phát hiện nơi sâu trong động vỡ ra một khe lớn bởi vì chấn động.
Hắn mang lòng hiếu kỳ đi vào, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngẩn người.
Quân Thường Tiếu đi đến là một sơn động lớn tương đối độc lập, bên trong khắp nơi đều là hài cốt của lang thú, tinh hạch phong hệ cũng nằm rải rác đầy đất!
Hệ thống nói:
“Nơi này hẳn là nghĩa địa của Cụ Phong Lang.”
Chủng loại hung thú sống quần cư, khi điềm báo tuổi thọ của bản thân đã tận, chúng sẽ chọn chết ở một nơi cố định, lâu dần hình thành nghĩa địa to lớn.
Sơn động bị Tinh Viên Dã Nhân va đụng vào chính là nghĩa địa của Cụ Phong Lang.
Ngày tháng tích tụ, trong nghĩa địa này không chỉ tích trữ vô số hài cốt của Cụ Phong Lang, mà còn tồn tại không ít tinh hạch.
“Muốn phát tài rồi!”
Quân Thường Tiếu biểu lộ hai mắt nóng rực.
Soạt! Soạt!
Tâm trí vừa động, thu vào toàn bộ tinh hạch tồn tại ở bên trong nghĩa địa.
Bởi vì tinh hạch các loại quá nhiều, Quân Thường Tiếu cũng lười phân loại, trực tiếp kéo mở ra Phù Chú Các, nhấp vào Tăng Tốc Phù.
Số lượng hiển thị có thể luyện chế là... 86 tấm!
Quân Thường Tiếu cười không ngậm được mồm.
Hàng phục Cụ Phong Lang Vương và quần tộc của nó, còn tìm thấy nhiều tài liệu luyện chế Tăng Tốc Phù như vậy, tuyệt đối là thu hoạch lớn.
...
“Ẩu...”
“Ẩu...”
Trong rừng núi vang lên tiếng sói kêu.
Băng Tinh Sư Thú đang nghỉ ngơi bỗng nghe thấy âm thanh, ngay lập tức đứng thẳng người.
Soạt!
Soạt!
Trong chớp mắt, mấy trăm con Cụ Phong Lang xông ra từ chỗ tối.
Phiền phức rồi.
Băng Tinh Sư Thú hiện lên sự nghiêm trọng trong hai tròng mắt.
Chủ nhân không ở đây, bỗng nhiên ập đến nhiều Cụ Phong Lang như vậy, một khi chúng nó đồng loạt tiến công, chính nó nhất định phải bỏ xác!
“Oa..!!”
Tiểu Long Long lười biếng đứng dậy.
Hình thái chiến đấu của nó có thể miểu sát Võ Vương, cho nên trong lòng cực kỳ xem thường sói thú.
Soạt!
Soạt!
Cụ Phong Lang lao ra càng lúc càng nhiều, số lượng ít nhất tám chín trăm con.
Điều hỗn loạn nhất là trong đám sói không chỉ có con trưởng niên, mà còn trộn một đám sói con.
Băng Tinh Sư Thú giật giật khóe miệng.
Lẽ nào, hiện tại có trào lưu ra ngoài săn bắn, còn kéo cả nhà đi theo?
“Ẩu...”
Đám Cụ Phong Lang vẫn đang lao đến.
Từ phương hướng hành động có thể thấy rõ ràng là đang hướng về nó và Tiểu Long Long.
“Grào!”
Băng Tinh Sư Thú gầm một tiếng tức giận, hàn khí toàn thân lan tỏa ra ngoài, rõ ràng nó đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!
Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt.
Nó và Tiểu Long Long thực ra có thể chạy trốn.
Nhưng Quân Thường Tiếu lệnh cho bọn nó đợi ở đây, vì thế cho dù nguy hiến đến mấy cũng phải cố thủ trận địa.
Đây chính là tinh thần khế ước!
“Phù!”
Tiểu Long Long phun ra một đám lửa, ánh mắt lập tức trở lên lạnh lẽo nghiêm túc.
Dựa vào thân bản nhỏ bé hiện tại của nó. khẳng định không thể chống đỡ với cả đàn Cụ Phong Lang, vì thế chỉ có thể dùng đến ----- hình thái chiến đấu.
“Ẩu...”
“Ẩu...”
Đám Cụ Phong Lang đang cấp tốc lao đến.
Tình hình hết sức căng thẳng.
“Soạt!”
Đúng lúc này, một con Cụ Phong Lang hình thể to lớn hơn mang theo cuộn gió tiến tới.
Soạt!
Nó hạ xuống mặt đất, cuồng phong gào thét.
Băng Tinh Sư Thú nhìn thấy thế, sự sợ hãi đã ngập tràn trong hai mắt.
Đây là… Cụ Phong Lang Vương.
Từ hơi thở toát ra đã nói rõ, thực lực đối phương tuyệt đối vượt xa bản thân nó.
Thần sắc của Tiểu Long Long cũng lộ vẻ chăm chú hẳn lên, rõ rằng đã ý thức được vấn đề có chút nghiêm trọng.
“Phù phù”
Trong chớp mắt, toàn thân dày đặc ngọn lửa cao hai ba mét.
Nó đang kích phát hình thái chiến đấu.
Băng Tinh Sư Thú bị ngọn lửa đột nhiên dâng lên làm giật mình, ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
Theo như nó thấy, con thằn lằn này trông rất yếu đuối, vì cái gì bỗng dưng toát ra khí thế mạnh đến vậy rồi?
Phừng phực!
Ngọn lửa nóng rực còn đang tăng lên, hình thái chiến đấu sắp chuyển hóa.
“Đừng biến thân!”
Đột nhiên, có một giọng nói truyền đến:
“Người mình.”
Hự!
Băng Tinh Sư Thú giật nảy cả mình.
Tiểu Long Long cũng cấp tốc thu hồi ngọn lửa, đồng thời trong mắt nó hiện lên sự ngạc nhiên sâu sắc.
“Soạt!”
Cụ Phong Lang Vương hơi cúi đầu xuống, hiện ra thân hình Quân Thường Tiếu cưỡi trên lưng nó.
Chuyện này...
Tiểu Long Long và Băng Tinh Sư Thú lập tức trợn tròn mắt.