Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 343 - Chương 343. Môn Phái Kiến Thiết, Cấp 5!

Chương 343. Môn phái kiến thiết, cấp 5!
Quân Thường Tiếu dẫn đám Cụ Phong Lang trở về môn phái, chính là để đám đệ tử dùng làm tọa kỵ.

Nếu như có thể điều khiển tốt loại hung thú phong hệ tốc độ cực nhanh này, đừng nói là cưỡi ra ngoài khoe mã, đơn giản chỉ dùng để đi đường cũng đã rất sảng khoái.

Nói thẳng ra.

Quân Thường Tiếu cảm thấy bản thân có Cụ Phong Lang Vương làm thú cưỡi, vậy khẳng định cũng phải sắp xếp cho đệ tử.

Muốn khoa mã, vậy cùng một chỗ khoa mã.

Muốn nhanh chóng đi đường, vậy cùng một chỗ đi nhanh!

Chưởng môn thân thiết lo nghĩ vì đệ tử như vậy, hỏi một chút ở đâu tìm được!

Tô Tiểu Mạt đứng trước mặt một con Cụ Phong Lang, dùng tay xoa lông, toét miệng cười nói:

“Mềm quá, thoải mái thật!”

Cụ Phong Lang mặc dù không thoải mái nhưng không dám biểu hiện bộ mặt hung tàn.

Đầu tiên không nói đến Quân Thường Tiếu đang khống chế Lang Vương, chỉ đơn giản từ hơi thở của đệ tử này đã đủ khiến nó không thể trêu chọc được!

Không sai.

Nếu thật sự đánh nhau, Tô Tiểu Mạt có thể đánh nó đến mức không thể tự gánh vác sinh hoạt của mình.

Cụ Phong Lang đã quy phục Quân Thường Tiếu, mà lại thực lực đệ tử Thiết Cốt Phái vô cùng mạnh, cho nên chỉ có thể biểu hiện rất ngoan ngoãn.

“Soạt!”

Tô Tiểu Mạt không hề khách khí cưỡi lên, vỗ vỗ cổ nói:

“Đi, chúng ta đi dạo một vòng trên núi!”

“Grào!”

Cụ Phong Lang gầm nhẹ một tiếng, mở rộng tứ chi, đạp cuộn gió “vụt” một cái lao ra khỏi môn phái.

Lý Phi và Điền Thất nhìn thấy vậy, mỗi người vội vàng cưỡi lên một con, sau đó đuổi theo.

“Soạt!”

“Soạt!”

Đám người Long Tử Dương và Dương Ngọc Hoa cũng ào ào chọn một con.

Trong giây lát, trên bậc thang sơn môn khoảng trăm con Cụ Phong Lang điên cuồng chạy như điên, sau đó tiến vào nơi sâu trong Thiết Cốt Sơn.

Chuyện này có thể nói là.

Thúc dục sói lao nhanh, hưởng cuộc sống vui sướng, chúc rượu thành thơ, hát lên sự vui vẻ trong lòng!

Đám người Tô Tiểu Mạt có tu vi cao nên chẳng sợ hãi.

Đệ tử mới nhập môn có thực lực hơi thấp, vì thế chỉ có thể đứng ở trước sân luyện võ, nhìn đám lang thú từ xa.

Đương nhiên.

Hai ngàn đệ tử Thiết Cốt Phái, mà Cụ Phong Lang chỉ có tám chín trăm con, khẳng định không đủ chia.

“Thanh Dương.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Những người này tạm thời trước mắt ở trong môn phái, ngươi phụ trách sắp xếp.”

Hắn rất muốn thu nhận Chung Nghĩa vào môn phái, nhưng thành viên đã đầy.

Vì thế, chỉ có thể tạm thời để những người này ở đây trước, đợi môn phái kiến thiết thăng cấp rồi thu nhận sau.

“Vâng!”

Lý Thanh Dương nói:

“Mời đi theo ta.”

“Được.”

Đám người Chung Nghĩa vội vàng theo phía sau, cảm xúc của từng người vẫn chưa yên tĩnh trở lại.

Lấy Cụ Phong Lang đẳng cấp cao cho đệ tử làm thú cưỡi, nghe cũng chưa nghe qua, nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Lợi hại!

Quá lợi hại rồi!

“Nghĩa ca!”

Trên đường, một thiếu niên chấn kinh nói:

“Quân chưởng môn quá lợi hại đi, vậy mà có thể hàng phục bầy Cụ Phong Lang.”

Chung Nghĩa nghiêm túc nói:

“Không lợi hại có thể chiến thắng Thánh Tuyền Tông sao?”

“Cũng phải, cũng phải!”

Mọi người lập tức bỏ đi suy nghĩ, vừa đi theo Lý Thanh Dương vừa đánh giá đại diện hùng vĩ, trong lòng nhanh chóng kích động.

Môn phái vừa hùng dũng vừa tiềm lực lớn như vậy, bản thân có thể trở thành một thành viên trong đó, thực sự là quá không chân thực!

Chung Nghĩa cũng rất khiếp sợ.

Khiếp sợ không phải vì Cụ PHong Lang, cũng không phải vì đại diện hùng vĩ, mà là Lý Thanh Dương dẫn đường ở phía trước.

Người này nhỏ tuổi hơn mình vài tuổi, từ hơi thở có thể thấy chỉ là Võ Sư nhưng trực giác nói cho hắn biết, nếu như giao đấu tuyệt đối không địch thủ của đối phương!

Đặc biệt là những đệ tử vây quanh quan sát đám lang thú.

Cấp bậc mặc dù thấp nhưng khí thế vô cùng mạnh, khẳng định không phải là Võ Đồ thông thường.

Thiết Cốt Phái này, thật đúng là đầm rồng hang hổ!

Chung Nghĩa vẫn chưa nhìn thấy Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần đang tu luyện ở tháp rèn luyện, nếu không sự chấn động còn phải lớn hơn nữa.

“Phịch!”

Trên đại điện, Quân Thường Tiếu vừa đặt mông xuống vị trí chưởng môn, nửa nằm nói:

“Vẫn là ở nhà thoải mái nhất.”

“Đinh! Đinh! Đinh!”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 2100/2000.”

“Đinh! Điểm thành tựu môn phái: 2200/2000.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái đã vượt quá...”

Quân Thường Tiếu nghe thấy âm thanh thông báo, lập tức vô cùng mông lung.

Hệ thống nói:

“Chủ nhân rời môn phái, đệ tử vẫn đang thực hiện nhiệm vụ, vì khoảng cách quá xa, cho nên không nhận được thông báo,”

Quân Thường Tiếu hiểu ra nói:

“Ta nói vì cái gì khoảng thời gian ở Vạn Thú sơn mạch không nghe thấy tiếng thông báo, hóa ra là lý do này.”

Lúc đó, hắn vẫn nghĩ.

Bản thân rời đi rồi, chẳng lẽ đám nhóc lười biếng không làm nhiệm vụ hay sao?

Trên thực tế sau mười ngày Quân Thường Tiếu rời đi, nhiệm vụ môn phái được đệ tử hoàn thành hết.

Do hắn thân là chủ nhân, không ở môn phái, vì thế tin tức thông báo và phần thưởng giành được tạm thời chất đống.

Vừa đi vào môn phái không lâu, liền ào ào như nước phun ra.

Điều này nói rõ, những loại nhiệm vụ giống như nhiệm vụ môn phái này, chỉ có chủ nhân đích thân ở môn phái mới tiếp nhận được thông tin và phần thưởng giành được khi hoàn thành.

Đương nhiên.

Đệ tử không nhận hạn chế chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được phần thưởng tương ứng.

“Thành viên môn phái đầy rồi, điểm thành tựu cũng đã đầy, vậy....”

Quân Thường Tiếu vội vàng kéo bảng số liệu ra, quả nhiên, trên môn phái kiến thiết đã xuất hiện nút bấm “có thể thăng cấp”!

“Đây là cho ta một kinh hỉ mà.”

Không do dự gì, vội vàng nhấp vào.

“Đinh! Môn phái kiến thiết thăng lên cấp 5.”

“Đinh! Mở rộng hạn mức thành viên môn phái, điểm cống hiến và điểm thành tựu.”

“Đinh! Khởi động môn phái Linh Thú Các!”

Sau khi thông báo vang lên, bảng số liệu hệ thống lập tức xảy ra thay đổi.

Tên môn phái: Thiết Cốt Phái.

Chưởng môn môn phái: Quân Thường Tiếu.

Đẳng cấp môn phái: Thất lưu.

Môn phái kiến thiết: cấp 5.

Công năng môn phái: Luyện Dược Các, Chú Tạo Các, Phù Chú Các, Linh Thú Các.

Công pháp môn phái: Dịch Chân Kinh (thần phẩm sơ cấp)... Túng Vân Bộ (thượng phẩm sơ cấp), Truyền m Thuật (trung phẩm cao cấp)

Thành viên môn phái: 2000/5000.

Điểm cống hiến môn phái: 2100/5000.

Điểm thành tựu môn phái: 200/5000.

Nhiệm vụ chính môn phái: Trong vòng 100 năm…

Hạn mức tối đa từ 2000 tăng lên 5000, chuyện này khiến Quân Thường Tiếu rất hài lòng, dẫu sao tích lũy đầy có thể mua 5 lần ở khu mua sắm trung cấp.

Đây không phải trọng điểm.

Trọng điểm là Linh Thú Các khởi động sau khi thăng cấp môn phái kiến thiết.

“Chưởng môn.”

Hắn chuẩn bị mở ra xem thử thì Lý Thanh Dương sắp xếp xong cho đám người Chung Nghĩa, đi vào đại điện nói:

“Bầy lang thú bố trí như thế nào?”

Quân chưởng môn mang về gần ngàn con Cụ Phong Lang, mặc dù có thể cho mọi người dùng làm thú cưỡi, nhưng cũng không thể để ngồi trong môn phái như vậy.

Quân Thường Tiếu xoa cằm nói:

“Có thể phân ra một khu vực, để Cụ Phong Lang cư ngụ.”

“Đúng rồi.”

Hai mắt hắn sáng lên, nói:

“Có thể cho chúng nó an cư ở trận pháp ngăn cách trong núi, một cũng coi như trở về tự nhiên, hai có thể bảo vệ trận pháp, không dễ dàng bị người ngoài tiếp cấp.”

“Chủ ý hay.”

Lý Thanh Dương tán đồng.

Quân Thường Tiếu lập tức sắp xếp.

“Ẩu...”

Cụ Phong Lang Vương nhận được mệnh lệnh, ngửa cổ gầm một tiếng, sau đó dẫn đám lang thú đi về nơi sâu trong Thiết Cốt Sơn, đồng thời tìm được một hang động ở khu vực trận pháp ngăn cách rồi thu xếp ổn thỏa.

Không chỉ có thể lấy làm thú cưỡi, còn có thể coi nhà hộ viện, tuyệt đối là việc một mũi tên trúng hai đích.

Nhưng, hệ thống bất ngờ dội cho gáo nước lạnh nói:

“Bầy Cụ Phong Lang này dạ dày không nhỏ, chủ nhân nuôi chúng nó nhất định là phải chi tiêu một món lớn.”

“Chuyện này...”

Quân Thường Tiếu cau mày.

Hung thú bậc cao hung hãn như vậy, nuôi chúng nó cũng không khác con meo nó nuôi một đám Tàng Ngao đâu chứ!


Bình Luận (0)
Comment