Chương 404. Võ học vượt qua Thần phẩm!
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 1000 điểm cống hiến, nhận được phương pháp trung phẩm Động Sát Phù × 1, vật phẩm đã chuyển đến trong không gian giới chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 2500/5000."
Sau khi mua xong, phương pháp luyện chế tự động phân phối vào Phù Chú Các, Quân Thường Tiếu thực hiện một lượt thao tác, màn hình luyện chế xuất hiện ở trước mặt.
Nguyên nhân là phù chú trung phẩm, tài liệu cần đến tinh hạch trung cửu phẩm: 10 viên, tinh hạch trung nhất phẩm: 20 viên, tài liệu phụ trợ là trung phẩm Liệu Thương Đan.
"..."
Quân Thường Tiếu nhìn thấy tài liệu phụ trợ là trung phẩm Liệu Thương Đan, khóe miệng hắn liền co giật.
Con meo cả nhà nó, đúng là quá khoa học!
Tinh hạch có, đan dược cũng đủ, vì thế luyện chế được không ít tấm phù chú.
Động Sát Phù đa phần sẽ không hiện ra giá trị to lớn, cho nên Quân Thường Tiếu tạm thời chỉ luyện chế ra năm tấm.
Sau khi Quân Thường Tiếu cho tự động bắt đầu luyện chế, rồi quay trở về khu mua sắm, tiếp tục xem vật phẩm đã đổi mới, cũng thầm cầu nguyện nhất định phải xuất hiện võ học!
Khoan nói, thật sự nó đã xuất hiện!
Vật phẩm trên hàng thứ ba tên là tàn quyển một Thất Huyền Hà Quang Phá!
Tàn quyển?
Quân Thường Tiếu nhấn mở ra phần giới thiệu —— ——
Vật phẩm: tàn quyển một Thất Huyền Hà Quang Phá.
Giới thiệu: Trên vị diện cao đẳng, Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo ra võ học, lấy sức tụ từ ánh sáng bảy màu hình thành uy lực của vạn quân.
Ưu điểm: Chiêu thức mạnh mẽ lăng liệt, uy thế ngập trời.
Khuyết điểm: Nguyên nhân là tàn quyển của bảy màu, cho nên chỉ có thể hình thành Nhất Huyền Hà Quang Phá, uy lực cũng bị giảm bớt đáng kể.
Giá cả: 1000 điểm cống hiến.
Đẳng cấp: Cực phẩm sơ giai.
Ghi chú: Bản đầy đủ sẽ vượt qua công pháp Thần phẩm.
"Ối vãi!"
Quân Thường Tiếu xem hết dòng chữ ghi chú phía dưới, hoảng sợ nói:
"Vượt qua Thần phẩm!"
"Đừng kích động, đừng kích động."
Hệ thống nói:
"Thất Huyền Hà Quang Phá hoàn chỉnh mới tính vượt qua Thần phẩm, tàn quyền này chỉ có đẳng cấp cực phẩm mà thôi."
"Như vậy cũng đã rất lợi hại!"
Quân Thường Tiếu nói.
Mua! Ngay! Luôn!
"Đinh! Chủ nhân tiêu hao 1000 điểm cống hiến, nhận được tàn quyển một Thất Huyền Hà Quang Phá × 1, vật phẩm đã chuyển đến trong không gian giới chỉ."
"Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 1500/5000."
Quân Thường Tiếu vung tay lên, lấy ra cuốn tàn quyển, nhìn thấy phía trên viết bốn chữ “Thất Huyền Hà Quang”, tinh thần hắn có chút rúng động!
Không hổ danh là võ học vượt qua Thần phẩm, từ hơi thở toát ra có thể thấy, không phải võ học Thần phẩm có thể so sánh được!
Bên ngoài Tinh Vẫn đại lục, ở một thế giới vô cùng u ám, mấy tia sáng xẹt ngang tựa như là sao chổi phá rách bầu trời bay đi.
"Hà Vô Địch!"
Đột nhiên, có tiếng giận dữ rống to vang vọng cả bầu trời:
"Để lại tàn quyển của Thất Huyền Hà Quang Phá, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng!"
"Ha ha!"
Bên trong đạo ánh sáng bay ở phía trước, cũng truyền ra tiếng cười to, đồng thời quát:
"Bảo vật này chính là do lão tử đoạt được từ phần mộ của Thất Huyền Thánh Tôn, các ngươi dựa vào đâu bắt ta giao ra!"
"Nếu đã như vậy, đừng trách chúng ta không thủ hạ lưu tình!"
"Vù vù!"
Trong tích tắc, bên trong mấy đạo ánh sáng đuổi theo không dứt kia, bỗng nhiên bộc phát ra thiên địa thuộc tính khủng bố, trong nháy mắt phá tan không gian đánh thẳng về hướng của tên gọi cái gì mà vô địch.
Vù vù...
Sức mạnh khủng bố kia cùng với khí thế hung bạo đó, khiến cho mấy vạn dặm không gian bốn phía bị vặn vẹo, xuất hiện chấn động.
Nếu như Dạ Tinh Thần có mặt ở hiện trường, cảm nhận nguồn năng lượng ba động này, chắc chắn tinh thần sẽ bị rúng động sâu sắc.
Nguyên nhân là hắn dù có còn ở thời kỳ đỉnh phong, đối mặt với loại năng lượng này cũng là vô cùng nhỏ bé, vô cùng không đáng giá nhắc tới!
Uỳnh! Uỳnh!
Tia sáng bay tán loạn, phá trời nát đất.
Dưới sự lộng hành phá rối của nguồn năng lượng cuồn cuộn giữa bầu trời, không gian vỡ vụn ra hình lồi lõm, dường như đến ngày tận thế.
Bọn người võ tu được ánh sáng bao phủ này, một khi xuất thủ liền có thể làm đến trình độ như vậy, thực lực cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng!
Đùng!
Đùng!
Hà Vô Địch đang chạy trốn bị các loại ánh sáng sặc sỡ công kích, kết quả cả người giống như đạn pháo đâm vào một tòa núi cao.
Ầm ầm!
Sau khi ngọn núi cao tiếp nhận thân thể người kia, diện tích nhất thời sụp lỡ, cả một vùng bị lõm ra mấy chục mét.
"Đáng ... đáng chết!"
Hà Vô Địch gian nan đứng lên ở bên trong hố sâu, ánh sáng trên người tiêu tán, ngay sau đó hiện ra một gương mặt tức giận lẫn khó coi đến cực hạn.
Bản thân chịu đủ vất vả tìm tới phần mộ của Thất Huyền Thánh Tôn, đồng thời trải qua các loại cơ quan bẫy rập, từ đó thu được một trong các tàn quyển Thất Quyền Hà Quang Phá, trong lúc sơ ý để lộ dấu vết ra ngoài, kết quả rơi vào tình thế bị vô số cường giả truy giết.
Véo! Véo! Véo!
Ngay lúc này, có mấy đạo ánh sáng nhanh chóng bay tới đứng ở bên trên hố sâu, đợi đến lúc ánh sáng yếu bớt thì xuất hiện từng tên từng tên võ tu, quanh người toát ra khí thế có thể nuốt cả núi sông.
"Hà Vô Địch."
Một tên lão giả lạnh lùng nói:
"Có thể bước vào Thánh Quân Cảnh đúng là không dễ dàng gì, đừng bỏ lỡ mạng sống chỉ vì một quyển bí tịch."
Hà Vô Địch im lặng không nói, lúc này trong ánh mắt hắn chỉ còn lại đắng chát, sau đó bỗng nhiên giơ tay lên đưa ra cuốn tàn quyển bí tịch thu hoạch được từ phần mộ.
Vô số cường giả nhất thời biểu lộ ra ánh mắt nóng rực.
Thất Huyền Thánh Tôn sáng tạo ra vũ học, tuy chỉ là một trong số tàn quyển.
Nhưng nghe nói trong đó có huyền diệu của Thánh Tôn Cảnh, nếu như bản thân có thể lĩnh ngộ thì dù không thể đột phá đến Thánh Tôn, tu vi cũng sẽ được nâng cao một bậc, tiến lên một bước dài trên con đường võ đạo!
"Chư vị."
Hà Vô Địch nhìn thấy ánh mắt hiện rõ sự tham lam từ các võ giả, giơ cao tàn quyển bí tích lên, nói:
"Hôm nay Hà mỗ giao ra thứ này, ai có thể đạt được nó thì phải dựa vào thực lực bản thân rồi."
Hắn chấp nhận từ bỏ.
Bí tích có thể giúp lĩnh ngộ huyền diệu của Thánh Tôn Cảnh, bất quá nó vẫn không quan trọng bằng cái mạng nhỏ.
"Mau quăng nó ra đấy!"
Cường giả khắp nơi vội vàng nói.
Có người còn muốn bay tới trực tiếp cướp đoạt!
Một lũ hạng người tham lam cứ đợi đấy, chờ đến ngày lão tử tu luyện đạt tới cảnh giới cao hơn, chắc chắn sẽ báo mối thù ngày hôm nay!
Nghĩ đến đó, Hà Vô Địch không còn ý nghĩ gì với quyển bí tịch nữa, chuẩn bị ném ra phía ngoài, mặc cho bọn người kia tranh ngươi chết ta sống.
Nhưng mà.
Hà Vô Địch còn chưa kịp ném ra quyển bí tịch, thứ kia lại bỗng nhiên biến mất không còn chút vết tích.
“...”
Những người khác ngẩn người không nói nên lời.
Cường giả khắp nơi chuẩn bị ra tay cướp tàn quyền, từng người cũng ngạc nhiên không thôi.
Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh đến lạ thường.
Tàn quyển của lão tử đâu?
Vì cái gì lại biến mất?
Đi đâu mất rồi! ! !
"Chư vị..."
Hà Vô Địch co giật khóe miệng nói:
"Nếu ta nói tàn quyển đột nhiên biến mất, các ngươi có tin không?"
"Tin cái rắm chó ấy!"
"Nhất định là ngươi đã cho vào trong không gian giới chỉ!"
"Chẳng lẽ muốn chiếm thành của riêng cho bản thân?"
"Có vẻ như ngươi đã quyết tâm một thân đạo hạnh (con đường tu đạo), ngày hôm nay phó mặc cho trời!"
"Chư vị, chúng ta cùng ra tay giết chết hắn ở nơi này!"
"Tốt!"
Vù vù vù..
Trong khoảnh khắc, cường giả khắp nơi một lần nữa bạo phát khí thế!
Cùng lúc hình thành sóng khí năng lượng, tựa như sóng biển hùng dũng mạnh mẽ, điên cuồng lộng hành phá rối không gian bốn phía.
Hà Vô Địch nhìn trận thế như này, biết bản thân đã không còn đường chối, chỉ có thể thiêu đốt tinh huyết, hóa thành một đạo ánh sáng hồng lao ra khỏi vòng vây, phóng tới bầu trời vô tận.
Trong lòng của hắn còn đang phẫn nộ quát ầm lên:
"Tàn quyển Thất Huyền Hà Quang Phá của lão tử, vì cái gì lại không nói lý biến mất rồi!"
"Đuổi theo! Đừng để hắn chạy thoát!"
"Không giao ra tàn quyển Thất Huyền Hà Quang Phá, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!"
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Thiết Cốt Phái, trong thư phòng.
Quân Thường Tiếu đặt tàn quyển Thất Quyền Hà Quang Phá bỗng dưng xuất hiện trong không gian giới chỉ xuống bàn, vô cùng thích thú lật xem, sau cùng không nhịn được cảm thán nói:
"Võ học này đúng là sâu không lường được nha!"