Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 433 - Chương 433. Cá Chép!

Chương 433. Cá chép!
Chúng ta tỉ mỉ tính toán một chút, Quân Thường Tiếu từ bước vào Võ Tông đến Võ Tông cửu phẩm là tăng lên như thế nào.

Đầu tiên, khi hoàn thành nhiệm vụ sử thi ở Thánh Tuyền Tông, từ Võ Sư đỉnh phong bước vào Võ Tông nhị phẩm.

Thứ hai, dựa vào bùa kinh nghiệm liên tiếp tăng ba phẩm, bước vào Võ Tông ngũ phẩm.

Thứ ba, dựa vào số lượng lớn linh thạch thiên nhiên trong thời gian ngắn ngủ hơn mười ngày, từ Võ Tông ngũ phẩm bước vào Võ Tông thất phẩm.

Thứ tư, lại dựa vào bùa kinh nghiệm liên tiếp tăng hai phẩm, thành tựu Võ Tông cửu phẩm.

Tóm lại.

Quân Thường Tiếu chân chính dựa vào tu luyện tăng lên chỉ có tầng cấp ngũ phẩm bước vào thất phẩm, mà còn phải nhờ phụ trợ của linh thạch thiên nhiên.

Người khác dùng tâm dùng lực ngưng tụ linh khí, từng bước lĩnh hội võ đạo, từng bước từng dấu chân tăng lên.

Còn hắn thì hay rồi.

Toàn quá trình ăn gian tăng lên, hoàn toàn không nói đạo lý!

Càng không có mặt mũi là...

Chỉ cần đột phá đến đại cảnh giới Võ Vương, dựa vào dịch tư chất kiếm đạo trung phẩm, hắn liền sẽ trở thành Kiếm Võ Song Vương, thế mà trong lòng lại không có bất kỳ gợn sóng nào!

Nói thật.

Ta còn muốn đánh hắn!

Có độc giả còn khả năng tiếp nhận không được, sẽ nói nhân vật chính dựa vào hệ thống, không có hệ thống thì hắn đến cái rắm cũng không bằng!

Chính xác.

Không có hệ thống, Quân Thường Tiếu sớm đã lạnh lẽo rồi.

Nhưng hệ thống đã cho hắn nhiều thuận lợi như vậy, vì cái gì không thể dùng chứ?

“Còn cho một bình dịch cải tạo tư chất cực phẩm, cho ai thì tốt đây?”

Quân Thường Tiếu thầm nói.

Nói đến dịch cải tạo tư chất cực phẩm, khiến hắn nghĩ đến một chuyện, vội vàng kéo ra khu mua sắm đã mua.

Quả nhiên, dịch cải tạo tư chất cực phẩm điều kiện giới hạn mua 1 năm đã từ màu xám trở nên sáng lên, điều này nói rõ đã có thể mua lần nữa.

Quân Thường Tiếu càng thêm bất ngờ nữa là.

Vốn dĩ mỗi năm giới hạn 3 bình, hiện giờ khôi phục lại có thể mua được tận 5 bình.

Hệ thống nói:

“Là bởi vì môn phái kiến thiết thăng cấp.”

“Hóa ra là như vậy.”

Quân Thường Tiếu vội vàng chọn số lượng lớn nhất, nhấp vào mua hàng.

“Đinh! Chủ nhân đã tiêu hao 1500 điểm cống hiến, nhận được dịch cải tạo tư chất cực phẩm x5, đã gửi vào không gian chỉ giới.”

“Đinh! Điểm cống hiến môn phái: 5411/5000.”

“Còn có 411 điểm.”

Quân Thường Tiếu chống cằm, suy nghĩ chốc lát, nói:

“Bằng không lại mua một khẩu AWM, trang bị cho Tế Vũ Đường.”

Nghĩ là làm, sau đó hắn lại tiêu hao 500 điểm cống hiến mua một khẩu thần phẩm AWM.

Sau khi điểm cống hiến trở về con số 4911, Quân Thường Tiếu và các đệ tử cùng bắt đầu khai thác linh thạch thiên nhiên.

Một tấm Giải Ấn Phù là có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ, các phương điện tu vi và tư chất cũng tăng lên, lại còn mua được 5 bình dịch cải tạo tư chất cực phẩm và một khẩu AWM.

Ai đô mẹ ơi!

Quá sảng khoái, Quân Thường Tiếu sảng khoái đến khi khai khoáng mà cũng cười si ngốc.

Ngày thứ hai.

Giang Tà lôi Nhậm Sơn tiến vào.

Năm trăm thành viên Lang Kỵ Đường cũng theo sát phía sau.

Bọn họ có thể đến nhanh như vậy, đương nhiên là bởi vì cưỡi Cụ Phong Lang.

Giang Tà nhìn thấy xác rắn thú đầy trên đất, khuôn mặt đầy mơ hồ nói:

“Sao lại có nhiều Đa Mục Xà như vậy?”

Quân Thường Tiếu kể lại ngắn gọn tình hình, lệnh cho thành viên Lang Kỵ Đường bắt đầu khai thác.

Người nhiều, lực lượng lớn.

Mấy trăm thành viên của Lang Kỵ Đương cùng tham gia khai thác, từng viên linh thạch được bóc ra, hướng về phía vách đá cũng kéo dài sâu vô hạn.

Khóe miệng Nhậm Sơn co giật không ngớt.

Trước đó, hắn và đồng bọn dùng hết sức lực bình sinh tới này, kết quả mới đào ra hai ba trăm viên.

Đám người này một canh giờ đã đào được hai ba nghìn viên, hoàn toàn không thể so sánh!

Quân Thường Tiếu không đích thân ra tay khai khoáng, thay vào đó là bắt chéo hai chân, vui vẻ nghiên cứu Kỳ Môn Tam Thập Nhị Trận.

Hắn đã sử dụng tư chất trận pháp trung phẩm, vì thế bức thiết hy vọng nghiên cứu thành trung phẩm Tụ Linh Trận, như vậy mới càng nâng cao tốc độ tu luyện của bản thân và đệ tử.

“Nguyên lý cấu tạo so với trận pháp sơ phẩm không khác gì nhiều, nhưng trận tuyến và trận quyết lại phức tạp hơn hẳn, muốn học được cũng không phải là chuyện trong một sớm một chiều.”

Quân Thường Tiếu thầm nói.

“Tiểu bằng hữu.”

Nhậm Sơn đến gần, yếu ớt nói:

“Hiện tại có thể thả ta đi chưa?”

Quân Thường Tiếu nhìn gã nói:

“Ngươi là một con cá chép, bổn tọa làm sao nỡ thả ngươi đi được đây?”

“Cá chép?”

Sắc mặt Nhậm Sơn đột biến.

Hắn hẳn là đang so sánh mình với một con cá, đặt ở trên thớt mặc người làm thịt!

Sức tưởng tượng rất phong phú nha.

Trên thực tế, cá chép đại biểu cho vận may và an ổn.

Quân Thường Tiếu gọi Nhậm Sơn là cá chép, hoàn toàn là có lý do của nó.

Ở Hắc Ma Lâm sâu thẳm hoàn cảnh phức tạp trùng trùng nguy hiểm, đui mù phát hiện ra mạch khoáng linh thạch.

Mặc dù bị Thông Ma Điện phát hiện, sau đó lại bị truy sát, bất quá toàn bộ đồng bọn bỏ mạng trong miệng thú, kết quả gã lại bình an vô sự chạy thoát.

Vừa từ thoát nguy hiểm ở miệng hổ lại rơi vào đám sói, một lần nữa lại bị Thông Ma Điện truy sát, lúc sắp đi tong cái mạng nhỏ, mình xuất hiện giúp gã trèo lên lại từ cái hố tử thần.

Loại vận khí này, ai có thể sánh bằng?

Điểm quan trọng là.

Khoáng mạch linh thạch thực ra là hang động của Đa Mục Xà.

Hắn và đồng bọn có thể phát hiện, còn có thể yên lành khai thác linh thạch, ngoại trừ vận khí của nhân vật chính ra, còn ai có thể thể hơn được nữa!

Một con cá chép như vậy, Quân Thường Tiếu làm sao có thể thả gã đi, vì thế mở miệng nói:

“Có hứng thú gia nhập môn phái của bổn tọa không?”

Môn phái?

Nhậm Sơn ngạc nhiên nói:

“Môn phái gì?”

“Thiết Cốt Tranh Tranh phái?”

Quân Thường Tiếu đáp.

Nhậm Sơn lập tức chuyển biến sắc mặt, tiếp đó nghĩ đến gì đó, kinh ngạc nói:

“Các ngươi là đệ tử Thiết Cốt Phái?”

Từ biểu cảm của gã, rõ ràng đã nghe đến uy danh Thiết Cốt Phái.

Điểm tốt nhất của tán tu đó là hàng năm trà trộn trong giang hồ, sẽ từ rất nhiều ngõ ngách biết được không ít tin tức lưu truyền.

Đầu tiên đánh thắng Thánh Tuyền Tông, sau lại tiêu diệt bốn tà phái.

Nhận Sơn chắc chắn là biết đến Thiết Cốt Phái, thậm chí cùng đồng bọn thảo luận với nhau không ít.

“Sơn ca, nghe nói chưởng môn Thiết Cốt Phái tuổi tác không lớn, chỉ có mười tám mười chín tuổi thôi.”

Đây là lời của một đồng bọn từng nói trước khi gặp nạn.

Người trước mặt tự xưng là bổn tọa, lại trẻ như vậy, lẽ nào...

Nhậm Sơn đột biến sắc mặt, kinh ngạc nói:

“Ngươi là chưởng môn Thiết Cốt Phái, Quân Thường Tiếu?”

“Không sai!”

Quân Thường Tiếu đáp.

Biểu cảm trên mặt Nhậm Sơn biến rồi lại biến.

Khoảnh khắc này gã cuối cùng đã hiểu, vì cái gì đối phương dám tiêu diệt người của Thông Ma Điện, dẫu sao môn phái này cũng từng chọi cứng với Thí Thần Điện tam lưu.

“Quân chưởng môn.”

Nhậm Sơn vội vàng chắp tay nói:

“Ta bằng lòng gia nhập Thiết Cốt Tranh Tranh Phái.”

Nói đùa cái gì vậy chứ.

Một môn phái có tiềm lực như vậy, bản thân gã chưa hẳn có cơ hội gia nhập.

Hiện giờ Quân chưởng môn chủ động mời gia nhập, tuyệt đối là phải tận dụng thời cơ, bỏ qua rồi thì chắc chắn sẽ không đến nữa.

Mà lại nói.

Nếu như bản thân cự tuyệt, không chừng còn bị giết người diệt khẩu.

Quân Thường Tiếu vung tay lấy ra danh sách môn phái, điền tên của gã vào rồi đóng lên đại ấn chưởng môn, thành viên môn phái và điểm cống hiến tăng lên một điểm.

“Từ nay trở đi, ngươi chính là đệ tử Thiết Cốt Phái ta, cố gắng phát huy thuộc tính cá chép của ngươi, mang đến nhiều vận may cho môn phái.”

“...”

Khóe miệng Nhậm Sơn hơi giật.

Đã trở thành người phe mình rồi, vì cái gì còn ví ta như là một con cá?

“Đứng ngẩn ra đó nữa.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Nhanh chóng đi đào linh thạch.”

Nhậm Sơn suy sụp nói:

“Chưởng môn, hiện giờ ta có thương thế trên người, không thể làm việc nặng nhọc.”

Quân Thường Tiêu quăng ra một viên trung phẩm Liệu Thương Đan, nói:

“Uống nó đi.”

Nhậm Sơn nhận lấy đan được, mặc dù trong lòng có lo nghĩ nhưng vẫn nghe lời nuốt xuống, thương thế nhanh chóng hồi phục, cả người ngơ ngẩn đứng tại chỗ.

Trời ạ!

Đây là tiên đơn diệu dược gì thế, lại có thể giúp thương thế của mình hồi phục trong nháy mắt!


Bình Luận (0)
Comment