Chương 436. Gia viên không thể xâm phạm!
Tụ linh trận thăng cấp, đệ tử có thể đột phá cực nhanh.
Sau đó, việc cần làm là chiêu mộ đủ thành viên, kích phát nhiệm vụ môn phái chân chính, từ đó tăng điểm kiến thiết.
“Chỉ là…”
Quân Thường Tiếu rầu rĩ nói:
“Gần đây cũng thường xuyên chiêu mộ, muốn tìm ở quận Thanh Dương thiếu niên có tư chất không tệ, không ngờ lại khó đến thế.”
Hệ thống nói:
“Chủ nhân không phải thích khiêu chiến sao? Chiêu mộ toàn bộ người tư chất kém, đảm bảo rất nhanh liền tìm đủ.”
“Cút ngay.”
Quân Thường Tiếu nói.
Trước đó hắn thích khiêu chiến, chính là vì muốn bồi dưỡng thiếu niên tư chất kém thành tài.
Nhưng quan trọng là, lúc đó căn bản không chiêu mộ được người, chỉ còn cách chọn tư chất thấp.
Xưa đâu bằng nay.
Môn phái cũng đã có danh tiếng hẳn hỏi, đẳng cấp cũng đã từ thất lưu lên lục lưu.
Hơn nữa những đệ tử như Lý Phi và Điền Thất đều đã được bồi dưỡng thành tài, cũng đủ để chứng minh hắn có năng lực hóa mục nát thành thần kỳ.
Bởi vậy nhóm đệ tử sau này phải đủ yêu cầu về linh căn đã.
Phát triển môn phái không phải là mở viện phúc lợi xã hội, võ tu tư chất cao tất nhiên sẽ bồi dưỡng nhanh hơn tư chất kém.
Hệ thống nói:
“Chủ nhân, ngươi lại chém gió thành bão như Giang Hồ Tái Kiến rồi.”
“Gió bão cái đầu ngươi.”
Quân Thường Tiếu mắng một câu, chống cằm nói:
“Có thể đi quận khác chiêu mộ.”
Hệ thống nói:
“Võ giả quận khác đầu nhập Thiết Cốt Phái thì không có vấn đề, nhưng nếu chủ nhân sang quận khác chiêu mộ, khẳng định sẽ rước tới không ít phiền toái.”
Quân Thường Tiếu im lặng.
Đại lục Tinh Vẫn nhiều người như vậy, nhưng mà nhân tài thì ít ỏi.
Đến địa bàn người khác chiêu mộ đệ tử như vậy, quả thực không có gì khác với hành động đập phá quán trước đây.
“Con meo nó.”
Quân Thường Tiếu ảo não nói:
“Chẳng lẽ thực sự phải nhận những thiếu niên tư chất không tốt lắm, dựa vào đủ loại tài nguyên để thăng cấp hay sao?”
“Chưởng môn.”
Vừa lúc này, Lý Thanh Dương tiến vào đại điện, nói:
“Tạ thành chủ đến thăm.”
“Mời vào.”
Quân Thường Tiếu đáp.
……
Trong đại điện.
Tạ Quảng Côn ngồi xuống, vẻ mặt ưu sầu nói:
“Quân chưởng môn, Tạ mỗ trước giờ vẫn ưu lo một chuyện, cuối cùng vẫn là phải đến!”
“Chuyện gì?”
Quân Thường Tiếu nói.
Tạ Quảng Côn lấy ra một phong thư, nói:
“Đây là thư quận chủ quận Chân Dương gửi đến hôm qua, thư chiêu hàng.”
“Hửm?”
Quân Thường Tiếu nhận thư, mở ra đọc thử.
Thư viết khá là văn vẻ, đại khái là muốn quận Thanh Dương đầu hàng, nếu không chẳng bao lâu sau sẽ mang binh đến công thành.
“Há há”
Quân Thường Tiếu nói:
“Quang minh chính đại đến vậy luôn á?”
Tạ Quảng Côn thở dài một hơi, nói:
“Theo nguồn tin của Tạ mỗ, hai mươi vạn đại quân quận Chân Dương đã chia hai đường, cùng lúc tiến đánh quận Hoa Dương và quận Hà Dương.”
“Nếu hai quận này bị công phá, quận Thanh Dương ta sẽ rơi vào thế gọng kìm đúng không?”
“Không sai.”
Quân Thường Tiếu chống cằm nói:
“Quận chủ quận Chân Dương này, thực sự là một kẻ tàn nhẫn, dã tâm bừng bừng.”
Tạ Quảng Côn nói:
“Hai mươi vạn đại binh của quận Chân Dương xuất đi lần này, có quân đoàn Bạch Hổ do đại tướng Bạch Thuỵ Hổ thống lĩnh, không những tu vi cao cường, ngay cả trang bị cũng là thượng phẩm, thực sự là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nếu như đánh tới thì quận Thanh Dương sẽ trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.”
“Đại khái còn bao lâu nữa sẽ đánh tới?”
Quân Thường Tiếu hỏi.
Tạ Quảng Côn đáp:
“Nếu như quận Hoa Dương và quận Hà Dương lựa chọn phản kháng, đại khái có thể khoảng nửa năm đến một năm, nếu như lựa chọn trực tiếp đầu hàng, đại quân quận Chân Dương tiến quân thần tốc, nhanh nhất một tháng liền có thể đánh tới quận Thanh Dương.”
“Một tháng à..”
Quân Thường Tiếu nói:
“Tạ thành chủ, quận Thanh Dương có bao nhiêu binh lực?”
“Năm vạn.”
Tạ Quảng Côn nói.
Nhân khẩu thành Thanh Dương khoảng ba trăm sáu mươi vạn, nhưng thực sự đạt tới tiêu chuẩn ra chiến trường, chí ít cũng phải có tu vi Võ Đồ Cảnh, cho nên nhân số cũng không nhiều.
Huống hồ, quận Chân Dương xuất đi chính là binh đoàn tinh nhuệ, nếu như cho Võ Đồ nhất phẩm nhị phẩm phổ thông lên chiến trường, cũng chẳng khác gì là đẩy vào chỗ chết.
Quân Thường Tiếu cau mày nói:
“Đúng là có hơi ít.”
Chuyện hành quân đánh trận này, hắn cũng không hiểu biết quá nhiều, thế nên cho mời tới Tiết Nhân Quý, nói lại tình huống một lần nữa, dò hỏi:
“Tiết đường chủ thấy thế nào?”
Tiết Nhân Quý cau mày nói:
“Bạch Thụy Hổ của quận Chân Dương này, hình như như là một trong thập đại danh tướng Tây Nam Dương châu.”
“Không sai.”
Tạ Quảng Côn nói.
Quân Thường Tiếu im lặng.
Vừa là binh đoàn tinh nhuệ, lại còn là một trong thập đại danh tướng.
Quận Chân Dương lần này, coi bộ là thật sự muốn chơi tới mà.
Tiết Nhân Quý nói:
“Dựa vào tình hình trước mắt, chỉ có thể lựa chọn tử thủ, về phần có thể thủ trong bao lâu, chỉ có thể phụ thuộc vào khi nào đối phương lựa chọn cường công.”
Rất bi quan.
Nhưng cũng không có cách nào khác.
Binh lực và thực lực đều cách xa, thực sự rất khó chống trả binh đoàn tinh nhuệ quận Chân Dương.
“Hầy...”
Tạ Quảng Côn thở dài một hơi, ánh mắt gã hiện lên vẻ kiên quyết nói:
“Tạ mỗ dù là phải dùng đến binh lính cuối cùng, cũng muốn tử thủ thành Thanh Dương!”
Gia viên không thể xâm phạm!
Đầu hàng?
Là chuyện hạng người nhu nhược mới làm!
…..
Tạ Quảng Côn rời đi, gã muốn đi chuẩn bị cho chiến tranh đã gần kề, bản thân đã xác định quyết tâm sống chết với cùng thành Thanh Dương.
“Tiết đường chủ.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Không có biện pháp tốt hơn sao?”
Tiết Nhân Quý lắc đầu nói:
“Chưởng môn, quận Thanh Dương chung quy chỉ là quận cửu đẳng, nếu như bị quận lớn để mắt tới thì kết quả chỉ có diệt vong.”
Quy luật cá lớn nuốt cá bé, trước giờ chưa từng thay đổi.
Quân Thường Tiếu ngồi trên ghế, hai tay đỡ cằm, ánh mắt kiên định nói:
“Thiết Cốt Phái ta đặt chân trong thành Thanh Dương, tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn.”
Tiết Nhân Quý nói:
“Chưởng môn, chúng ta là thế lực môn phái, có thể không tham dự chiến tranh.”
“Đệ tử Thiết Cốt Phái ta phần lớn là người thành Thanh Dương, nơi này là nhà của bọn họ, mà lại còn có người thân của bọn họ nữa, làm sao có thể trơ mắt nhìn họ bị ngoại giặc xâm phạm!”
Lịch sử Hoa Hạ đã từng chịu hơn trăm năm khuất nhục, ít nhiều cũng có chí nam nhi nguyện rơi đầu đổ máu vì quê nhà, Quân Thường Tiếu mặc dù sinh ra ở thời đại hoà bình, nhưng cũng biết đạo lý gia quốc gặp nạn, thất phu hữu trách.
Bây giờ xuyên không đến dị giới, hắn không những là người thành Thanh Dương, mà còn có tâm hồn Hoa Hạ, gia viên bị đe doạ xâm phạm, hắn chắc chắn sẽ cùng chung hoạn nạn, sẽ không tham sống sợ chết.
“Ta hiểu rồi.”
Tiết Nhân Quý nghiêm túc nói:
“Nếu như chưởng môn muốn thủ vững thành Thanh Dương, mạt tướng cho rằng có thể mở rộng thành viên Lang Kỵ Đường, thành lập một đoàn kỵ binh, vừa có thể tổ chức tập kích, vừa có thể gây bất ngờ cho kẻ địch.”
Chính diện giao phong với đại quân quận Chân Dương, tuyệt đối không có khả năng, cho nên chỉ có thể vận dụng sở trường của bản thân.
Phối hợp Cụ Phong Lang của Lang Kỵ Đường, không thể nghi ngờ chính là sở trường Thiết Cốt Phái, đồng thời là vũ khí lấy mạng địch thích hợp nhất trên chiến trường, chỉ cần có sự phối hợp hoàn mỹ, đừng nói lấy một địch mười, lấy một địch trăm cũng không thành vấn đề.
Thời đại vũ khí lạnh, binh chủng mạnh nhất không phải là kỵ binh, thì khẳng định không còn ai có thể hơn.
Nắm giữ kỵ binh cường đại, mọi việc đều sẽ thuận lợi.
Năm đó đế quốc Mông Cổ, chính là dựa vào kỵ binh suýt chút chinh phục cả Châu u.
Thời Tống mặc dù kinh tế mạnh, nhưng bởi vì mất đi mười ba châu Yến Vân, không có bãi chăn ngựa thích hợp, vô pháp hình thành đoàn Kỵ Binh cường đại, bị Liêu, Tây Hạ, Kim cùng Mông Cổ đè cổ ra đánh.
Đương nhiên, những kỵ binh này đều lấy ngựa làm chủ.
Lang Kỵ Đường của Quân Thường Tiếu lấy Cụ Phong Lang làm chủ, cả hai tuyệt không phải cùng một cấp bậc.
Tiết Nhân Quý có lòng tin, chỉ cần có số lượng thành viên nhất định, đồng thời trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, tất nhiên có thể tổ chức ra một đoàn kỵ binh cường đại.
Quân Thường Tiếu nói:
“Cụ Phong Lang chỉ có khoảng một ngàn con, bổn tọa chỉ có thể phân phối cho năm trăm đệ tử Lang Kỵ Đường.”
Hắn mang bầy Cụ Phong Lang từ Vạn Thú sơn mạch trở về môn phái, chính là vì phòng ngừa chu đáo, như hiện nay chiến tranh ngày càng gần kề, cũng hợp tình hợp lý khi dùng đến nó.
Tiết Nhân Quý suy ngẫm một chút, nói:
“Đoàn kỵ binh quy mô ngàn người, chỉ cần huấn luyện đúng cách, có thể chống lại mấy vạn đại quân hẳn là không có vấn đề.”
“Nếu như lại thêm trang bị thượng phẩm thì sao?”
Quân Thường Tiếu nói.
Tiết Nhân Quý nói:
“Đó chính là như hổ thêm cánh!”
“Bổn tọa triệu tập đệ tử, từ đó để ngươi đi chọn lựa năm trăm người.”
Quân Thường Tiếu lại bổ sung nói:
“Bất quá, thời gian cực kỳ gấp rút, nhất định phải trong vòng một tháng huấn luyện bọn họ thật tốt.”
Tiết Nhân Quý tràn đầy tự tin nói:
“Đệ tử phái ta có nhục thân cường, căn cơ tốt, huấn luyện khẳng định nhanh hơn so với trai tráng phổ thông, đừng nói một tháng, nửa tháng cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!”