Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 555 - Chương 555. Công Pháp Các Bao Ngầu!

Chương 555. Công Pháp Các bao ngầu!
Quân chưởng môn rốt cuộc nhìn thấy cái gì, đến mức sau khi mức mở ra Công Pháp Các, cằm muốn rơi chạm đất?

Hắn nhìn thấy một kệ vật phẩm, năm ngang sáu dọc, tổng cộng ba mươi ngăn chứa.

Mà phía trên tất cả đều là hình dáng công pháp bí tịch, cái tên cực kỳ bá khí.

Ngăn chứa thứ nhất tên —— Càn Khôn Cửu Ấn Chưởng.

Ngăn chứa thứ hai tên —— Ngự Lôi Kinh Thiên Kiếm Quyết!

Ngăn chứa thứ ba tên —— Ma Viêm Thánh Trảm!

Ngăn chứa thứ tư tên...

Ngoài ra còn có rất nhiều nên không liệt kê hết ra, miễn cho bị mấy người kêu tác giả đặt tên sao mà nhạt nhẽo, đương nhiên tác giả cũng sẽ không thừa nhận mình nghĩ không ra, viết không nổi.

Nói tóm lại.

Kiến thiết cấp bảy mở ra chức năng Công Pháp Các, giống như tên của nó, bên trong tất cả đều là các loại công pháp.

Cơ mà.

Rốt cuộc là có mạnh hay không?

Quân chưởng môn đè xuống sự kích động, nhấn lên [Càn Khôn Cửu Ấn Chưởng], xuất hiện thêm cái bảng nho nhỏ.

Đầu tiên đập vào mắt chính là giới thiệu.

Cái này là chưởng pháp do một vị cường giả đến từ vị diện cao cấp sáng tạo, tổng cộng có chín chưởng, lĩnh ngộ ba chưởng trước có thể rung chuyển sông dài núi lớn, lĩnh ngộ ba chưởng giữa có thể rung chuyển trời đất trăng sao, lĩnh ngộ ba chưởng cuối có thể đảo lộn tạo hóa!

“Vãi chưởng!”

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói:

“Mạnh đến vậy sao?”

Tiếp tục nhìn xuống.

Có thể [MUA] - Điều kiện: 0/999 bản bí tịch chưởng pháp.

Quân Thường Tiếu hỏi:

“Đây là nói, ta phải thu thập 999 bản bí tịch có liên quan đến chưởng pháp?”

“Không sai.”

Hệ thống đáp.

Quân Thường Tiếu cười nói:

“Vậy chẳng phải quá đơn giản rồi sao, phục chế thẳng 999 bản bí tịch Khai Sơn Chưởng còn không phải xong chuyện?”

Hệ thống nói:

“Không thể trùng lặp.”

999 bản bí tịch chưởng pháp không thể trừng lặp, con em nó ta đi chỗ méo nào tìm!

“Hơn nữa.”

Hệ thống thông báo:

“Bí tịch trong hệ thống không được tính.”

Quân Thường Tiếu co giật khóe miệng, nói:

“Ngươi cảm thấy trong đại lục Tinh Vẫn sẽ có đủ 999 loại bí tịch chưởng pháp sao?”

Hệ thống nói:

“Không có thì có thể sáng tạo ra, chỉ cần phù hợp yêu cầu quyền pháp, vô luận là đẳng cấp thế nào, đủ 999 bản là có thể đổi.”

Đậu phộng!

Sáng tạo chưởng pháp dễ làm lắm sao?

Mà còn nữa.

Em gái ngươi có phải một bản đâu, đây là gần cả ngàn bản!

Dù có là đại sư chuyên về quyền pháp, phải sáng tạo lượng lớn như vậy cũng có thể khiến người ta, đang sống nhăn răng phải lao lực chết.

Quân Thường Tiếu lần nữa nhấn lên [Ngự Lôi Kinh Thiên Kiếm Quyết], nội dung giới thiệu nói đây là một loại kiếm pháp sáng tạo trong lôi trì, uy lực có thể hủy thiên diệt địa.

Nhìn xuống.

Trái tim lại lạnh lẽo.

Có thể [MUA] - Điều kiện: 0/199 bản bí tịch kiếm pháp.

Còn đỡ hơn chút, không phải 999 bản.

Nhưng mà kiếm pháp trên thị trường, so với chưởng pháp còn hiếm thấy, gom đủ 199 bản sao mà nó khó khăn.

Quân Thường Tiếu lại lần lượt ấn mở mấy loại công pháp bí tịch, phần giới thiệu không ngoại lệ đều là không diệt thiên thì cũng diệt địa, ngầu đến không có bằng hữu(*)!

(*) Ý chỉ (người) ngầu quá, mọi người đều hoặc ngưỡng mộ hoặc đố kỵ, không có bạn bè.

Hoàn toàn không có bằng hữu!

Điều kiện mua tự nhiên cần dùng lượng lớn bí tịch đối ứng để đổi.

Nhất là Ma Viêm Thánh Trảm.

Số bí tịch cần thiết còn lên đến 399 bản công pháp tà phái.

Bí tịch chính phái hắn còn tìm không đủ, đi chỗ nào tìm nhiều công pháp có liên quan đến tà phái như thế chớ!

“Con meo nó!”

Quân Thường Tiếu suy sụp nói:

“Làm ta mừng hụt.”

Vốn cho rằng bí tịch bên trong Công Pháp Các cùng loại với Luyện Đan Các và Chú Tạo Các, cần một vài nguyên liệu đặc thù, kết quả lại dùng một lượng lớn võ học để đổi!

“Chức năng môn phái này, nghe thì hay lắm, thực tế chẳng được gì.”

Quân Thường Tiếu không hoàn toàn phủ định tác dụng của Công Pháp Các, dù sao tương lai còn dài, về sau có lẽ thật sự có thể gom đủ 999 bản quyền pháp đổi lấy Càn Khôn Cửu Chưởng.

“Đúng rồi.”

Hắn vỗ vỗ trán, nói:

“Ta giúp người khác chỉ điểm võ học, thuận tay học được không ít võ kỹ, còn có thể sao chép lại mà.”

“Thanh Dương.”

“Lấy giấy Tuyên cho ta, càng nhiều càng tốt.”

“Vâng.”

Một lúc sau, Lý Thanh Dương ôm đến một chồng nhỏ, nói:

“Chưởng môn, lượng giấy chỉ còn nhiêu đây.”

“Ngày mai mua thêm nhiều nhiều chút.”

“Vâng.”

Quân Thường Tiếu bắt đầu ghi hết khẩu quyết và bản vẽ vận chuyển của võ kỹ ra.

Một đêm trôi qua.

Toàn bộ viết ra trọn vẹn hơn ba mươi loại võ kỹ, trong đó bao gồm quyền pháp, chưởng pháp, tâm pháp.

Đưa vào trong không gian giới chỉ, các bản chép tay liền được tự động tính vào, ví dụ như Càn Khôn Cửu Ấn Chưởng liền từ 0 biến thành 4, tiến thêm một bước rút ngắn khoảng cách 999 bản.

Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm cũng được viết ra, điều kiện mua cũng từ 0 biến thành 1.

Có người từng hỏi, nhân vật chính dựa vào Động Sát Phù học lén từ người khác không ít võ kỹ, tại sao lại không lấy ra sử dụng?

Ừm.

Hiện tại dùng rồi đấy.

Đương nhiên lấy ra không phải để tu luyện với thi triển, mà là để cho đủ số lượng!

Quân Thường Tiếu xoa xoa cằm, nói:

“Cũng có thể để thành viên Mua Sắm Đường xuống núi mua một ít bí tịch rẻ rẻ.”

“Chưởng môn.”

Đúng lúc này, Chân Đức Tuấn lắc lư lảo đảo đi vào đại điện, sau đó toàn thân nằm bò ra ghế, mặt mũi bơ phờ nói:

“Lão phu có thể đá cô nương Thượng Quan kia khỏi Trận Pháp Đường hay không!”

Mấy ngày nay, Thượng Quan Hâm Dao đang học tập trận pháp không ngừng đặt câu hỏi, hỏi đâu hỏi lắm đến mức tên Trận Vương cửu phẩm này sắp nổ não tới nơi, người cũng sắp phát điên mất rồi!

Quân Thường Tiếu tỏ vẻ ta hiểu mà.

Đột nhiên!

Hắn nghĩ tới điều gì, vỗ vỗ trán nói:

“Hâm Dao có thể sáng tạo chưởng pháp!”

Hắn nhớ rõ lúc đi mừng thọ Thượng Quan lão gia tử, lão từng mang một loại chưởng pháp nhẹ nhàng uyển chuyển đến để cho mình sửa đổi, đó chính là Thượng Quan Hâm Dao sáng tạo công pháp!

“Quên mất, đúng là quên mất.”

“Thiết Cốt Phái ta vẫn có một người cực kỳ có tiềm năng trở thành võ học đại sư kia mà.”

...

Thượng Quan Hâm Dao đi vào đại điện, phi thường lễ phép nói:

“Đệ tử kính chào Chưởng môn.”

“Hâm Dao.”

Quân Thường Tiếu chống tay nói:

“Gần đây tu luyện ổn chứ?”

Thượng Quan Hâm Dao nói:

“Dưới sự kiên nhẫn chỉ điểm của ba vị trưởng lão, đệ tử học được không ít điều, có được những kiến thức hoàn toàn mới về võ đạo và trận pháp.”

Lời này nếu để huynh đệ họ Ninh và Chân lão nghe được, khẳng định trực tiếp phun máu.

Ngươi học được không ít điều, ngược lại chúng ta sắp bị hỏi đến hỏng não rồi!

“Rất tốt, rất tốt.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Gần đây vẫn còn nghiên cứu võ học không?”

Thượng Quan Hâm Dao cười nói:

“Đệ tử mỗi ngày đều như nhau, xưa nay chưa từng ngừng nghĩ.”

“Thật sao?”

Quân Thường Tiếu vui mừng, nói:

“Lấy ra để bổn...”

Dừng một chút, lập tức đổi mặt nghiêm túc, nói:

“Lấy ra để bổn tọa chỉ điểm cho ngươi một chút.”

“Vô sỉ.”

Hệ thống nói.

Thượng Quan Hâm Dao nói:

“Kiến thức của đệ tử đối với võ học bất quá chỉ là một góc của núi băng, lấy ra chỉ sợ bị chưởng môn chê cười.”

“Hâm Dao.”

Quân Thường Tiếu chân thành nói:

“Vô luận lúc nào cũng phải có một trái tim đầy lòng tự tin, bởi vì nếu như ngay cả chính mình cũng xem thường bản thân, vậy thì còn ai tôn trọng ngươi nữa?”

Thượng Quan Hâm Dao cảm động sâu sắc, nói:

“Chưởng môn, võ kỹ đệ tử nghiên cứu đều để trong phòng, ta đi lấy ngay đây.”

“Đi đi.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.”

“Bịch!”

Thượng Quan Hâm Dao đi rồi quay lại, đặt xuống đất võ học mình nghiên cứu.

Vì sao không để lên bàn?

Bởi vì, võ học cô nương này nghiên cứu thực sự quá nhiều, cái bàn căn bản đặt không hết, chỉ có thể đặt xuống đất.

Tất cả đều chưa đóng thành bí tịch, đều chỉ là những trang giấy rời rạc.

Quân Thường Tiếu nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Một giây này hắn rốt cuộc đã thông suốt, vì cái gì giấy Tuyên trong môn phái còn thừa không nhiều, hoá ra là cô nương này cầm đi nghiên cứu võ học!

Tiện tay nhặt lên một tờ giấy, trên đó ghi bản vẽ chiêu thức và lộ tuyến vận chuyển kinh mạch, cùng với hàng chữ nhỏ xinh xắn giải thích bên cạnh.

“Hâm Dao.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Chỗ này có bao nhiêu võ học?”

Thượng Quan Hâm Dao tính toán đôi chút, nói:

“Thưa chưởng môn, có một ít là lúc trước ở nhà suy nghĩ, có một ít là ở môn phái suy nghĩ, khoảng chừng hai ba ngàn loại thôi.”

“Hai... Hai ba ngàn loại?”

Trong lòng Quân Thường Tiếu ầm ầm nổi sóng to gió lớn.


Bình Luận (0)
Comment