Chương 597. Đầu óc thằng nhãi này có vấn đề!
Không phải Tiểu Long Long bị chưởng ấn đánh xuống, thay vào đó là bị Mộc Trường Hồng đạp trở lại, tuy phương thức rơi xuống đất có phần chật vật nhưng kết quả không có gì đáng ngại.
Thế vì sao nó lại hôn mê?
Bởi vì cưỡng ép đột phá cực hạn, thân thể hoàn toàn không chịu đựng nổi.
Quân Thường Tiếu thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó giận dữ nhìn lão giả dần dần hiện ra giữa trời cao phía xa.
Vì cái gì Cực Hàn Cung tứ lưu lại có Bán Bộ Võ Thánh?
Ngụy Lão và Chân Lão cũng không hiểu.
Trong tình huống bình thường, tông môn ngũ lưu tiêu chuẩn là Võ Vương, giới hạn cao nhất của tông môn tứ lưu là Võ Hoàng.
Mà thế lực sở hữu cường giả Bán Bộ Võ Thánh, hoàn toàn có thể xếp vào tam lưu.
Về phần Ngụy Lão vừa lo lắng, cũng là lo lắng Ma Sát Tông và Thí Thần Điện sẽ xuất động cường giả như thế giết tới, không ngờ tới kết quả lại là cường giả Cực Hàn Cung tới trước.
Mộc Trường Hồng cũng hết sức buồn bực.
Chẳng qua, lúc này càng nhiều hơn là tức giận.
Ở đại lục Tinh Vẫn, Bán Bộ Võ Thánh đã thuộc về lớp cường giả mạnh nhất.
Chiến tranh thế tục, cường giả Võ Vương trở lên không được tham chiến.
Giữa các châu có quy định bất thành văn, cường giả đỉnh cao có thể tùy tiện đi lại nhưng không thể tùy tiện ra tay, bởi vì lực lượng quá mạnh mẽ, sức phá hoại là không thể tưởng tượng.
Dù cho hôm nay không vì Vạn Cổ Tông, Mộc Trường Hồng cũng sẽ không chịu để yên.
"Ngươi là người phương nào?"
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung trầm giọng nói.
Mộc Trường Hồng nói:
"Thành chủ Vương thành Thiên Dụ."
"Hóa ra là Mộc thành chủ."
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng lại nghĩ, thành chủ Vương thành này đột phá Bán Bộ Võ Thánh từ lúc nào?
Sớm biết thế, mình không nên đến đây một cách hùng hổ như thế.
Nhắc tới cũng khéo.
Hai người họ đều vừa đột phá cách đây không lâu.
Bởi vì Quân Thường Tiếu, vốn dĩ chẳng có gì liên quan đến nhau, kết quả lại đối đầu ở trên bầu trời quận Thanh Dương.
"Mộc thành chủ."
Thái trưởng lão của Cực Hàn Cung mở miệng, nói:
"Người này dẫn người đến Đông Bắc Lô Châu, suýt nữa diệt Cực Hàn Cung ta, lão già ta chỉ muốn hỏi một câu, ai cho hắn lá gan đó?"
Lúc nói chuyện, khí thế của lão dần dần thu lại, không còn đằng đằng sát khí như nãy.
Đều là Bán Bộ Võ Thánh với nhau, đối phương lại là thành chủ Vương thành, dĩ nhiên không thể không kiêng nể.
Tuy nhiên đã tới đây, sát tâm cũng đã bại lộ, hơn nữa đâm lao phải theo lao, tuyệt đối không thể tỏ ra e ngại.
Mộc Trường Hồng lạnh lùng nói:
"Một tông môn tứ lưu, đánh không lại tông môn ngũ lưu của châu ta, lại còn dám chạy đến đây hỏi, ngươi không ngại mất mặt hay sao?"
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung tức giận đến mức gương mặt hết đỏ lại xanh.
"Tông môn của châu ta lấy tư thái kẻ yếu khiêu chiến Cực Hàn Cung, đánh không lại chỉ có thể trách các ngươi tài nghệ không bằng người, tám vị tông chủ ỷ thế hiếp người đồng loạt xuất trận, bây giờ lại có Bán Bộ Võ Thánh đánh tới đây, đúng là khinh người quá đáng!"
Mộc Trường Hồng lạnh lùng nói.
Các cao thủ của Vương thành Thiên Dụ và Chứng Nhận quán núp trong tối đều co rút khóe miệng.
Nếu chỉ là khiêu chiến thì cũng chẳng có gì đáng nói, cùng lắm là mất mặt mà thôi, thế nhưng tiểu tử này suýt chút nữa diệt luôn Cực Hàn Cung, hiện giờ người ta đã có Bán Bộ Võ Thánh, nhất định không thể nuốt trôi cơn giận này!
Mộc thành chủ!
Ngươi bao che lộ liễu quá đấy!
Nhưng vậy cũng tốt.
Dẫu sao cũng là thành chủ Vương thành của Tây Nam Dương Châu, y ra mặt chống lưng chung quy vẫn ổn thỏa hơn để các tổ chức trung lập che chở.
Có người hỏi, nếu như Mộc Trường Hồng không xuất quan lúc này, há chẳng phải Vạn Cổ Tông ăn đủ quả đắng rồi sao?
Không có chuyện đó.
Cường giả của học phủ Thiên Dụ và Tổng Chứng Nhận quán sớm đã chạy đến trước.
Chỉ có điều lần này giống như khi ở Đông Bắc Lô Châu, còn chưa kịp lên sân khấu thì đã bị những nhân tố khác cản trở.
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung trầm giọng nói:
"Mộc thành chủ hẳn là muốn tuyên bố che chở Vạn Cổ Tông?"
"Còn nói nhảm."
Mộc Trường Hồng nói:
"Thế lực của Tây Nam Dương Châu, bổn thành chủ không che chở thì ai che chở?"
Quân Thường Tiếu đứng dưới nghe thế, lập tức tăng vọt độ hảo cảm với vị thành chủ Vương thành chưa từng gặp mặt này!
Chẳng qua.
Làm sao có thể làm phiền người khác!
Quân Thường Tiếu nói:
"Mộc thành chủ, đây là ân oán giữa Vạn Cổ Tông và Cực Hàn Cung, vẫn nên giao cho Quân mỗ xử lý đi thôi."
Mộc Trường Hồng sửng sốt.
Chẳng lẽ tên này không biết, đối phương chính là Bán Bộ Võ Thánh hay sao?
"Bộp!"
Quân Thường Tiếu bước ra, ánh mắt hắn tập trung vào Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, nói:
"Ngày hôm nay, bổn tọa muốn đích thân đấu với Bán Bộ Võ Thánh này!"
Ngụy Lão và Chân Lão ngu người.
Tông chủ điên thật rồi, thế mà dám đối đầu với Bán Bộ Võ Thánh!
Mộc Trường Hồng co giật khóe miệng, truyền âm nói:
"Thằng nhãi này, đừng có thể hiện nữa, có bổn thành chủ ở đây rồi, không ai có thể tổn hại đến Vạn Cổ Tông của ngươi nữa."
Quân Thường Tiếu chỉ trích nói:
"Vốn tưởng rằng tông môn tứ lưu cao nhất chỉ có Võ Hoàng đỉnh phong, cho nên ta mới dẫn đệ tử giết đến Cực Hàn Cung, chưa từng nghĩ tới sẽ lòi ra một Bán Bộ Võ Thánh, đây đúng là sai lầm của ta."
Dám đi đến Đông Bắc Lô Châu, át chủ bài lớn nhất chính là Nan Thu Đao, kết quả nó khó lòng bày ra tác dụng trước mặt Bán Bộ Võ Thánh, đấy cũng là điều hắn không ngờ tới.
"Đây xem như là một lần giáo huấn, đồng thời giúp mình nhận ra, có những đại tông môn có nội tình lớn mạnh, tuyệt không thể chỉ nhìn vào đẳng cấp để đánh giá."
Quân Thường Tiếu tự lẩm bẩm tựa như đang tổng kết kinh nghiệm, hoặc là kiểm điểm bản thân.
Đúng vậy.
Khoảng thời gian này quá buông thả.
Chạy đến gây rối ở địa bàn người khác, còn diệt trừ hai phân đà tà tông tam lưu, chuyện nào chuyện nấy cũng là tìm đường chết không có lối về.
Bán Bộ Võ Thánh giết tới đây, chính vì hậu quả của việc tìm chết lúc trước.
Quân Thường Tiếu luôn thích lo trước tính sau, chung quy cẩn thận cho mấy vẫn xuất hiện sơ sót.
"Sai lầm như thế."
Hắn nhìn Tiểu Long Long đã hôn mê, nói:
"Tuyệt đối sẽ không tái phạm lần hai."
Xoạt!
Khi đang nói, hắn dừng bước ở ngoài sơn môn, đứng trước Đại Trận Hộ Tông, ngẩng đầu nhìn Thái trưởng lão Cực Hàn Cung, trầm giọng nói:
"Có dám đánh một trận với ta!"
Vù vù ------
Uy thế của Kiếm Võ Song Vương cửu phẩm, hoàn toàn bộc phát!
Ở cấp độ này, nhất định sẽ gây nên khiếp sợ không nhỏ đối với Võ Vương hay Võ Hoàng bình thường, thế nhưng chẳng tạo được chút up hiếp nào cho Bán Bộ Võ Thánh.
Thái trưởng lão của Cực Hàn Cung khẽ cau mày.
Người này vẫn còn trẻ tuổi, ấy vậy mà thực lực đã đáng sợ đến như thế, nếu như ngày sau trưởng thành hơn, thật khiến người ta không dám tưởng tượng!
Nếu như không phải tông môn suýt chút nữa bị tiêu diệt, chắc hẳn vị Bán Bộ Võ Thánh này tuyệt đối sẽ không đích thân giết tới Vạn Cổ Tông, từ đó dẫn đến mâu thuẫn giữa hai bên trở nên gay gắt hơn.
"Mộc thành chủ."
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung lạnh nhạt nói:
"Lão già ta có nên ứng chiến hay không đây?"
Mộc Trường Hồng nói:
"Đầu óc thằng nhãi này có vấn đề, ngươi không cần để ý tới hắn làm gì, hôm nay bổn thành chủ sẽ đánh một trận với ngươi!"
Vương giả đánh với Bán Thánh.
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, ai là người giành chiến thắng!
"Mộc thành chủ!"
Quân Thường Tiếu kiên định nói:
"Ngày hôm nay, ta nhất định phải đánh một trận với vị Bán Bộ Võ Thánh này!"
Mộc Trường Hồng hận không thể đạp bay tên nhãi này.
Nhưng y rốt cuộc vẫn nhẫn nhịn, truyền âm nói:
"Tiểu tử, ngươi bị điên rồi sao? Dám khiêu chiến với Bán Bộ Võ Thánh? Mau chóng ngậm họng lại, tìm chỗ nào mát mát làm một giấc, chuyện còn lại cứ giao co ta xử lý."
Mộc thành chủ nói rất chân thành.
Thế nhưng, Quân Thường Tiếu lại kiên định nói:
"Vừa mới phê thuốc, nhất định phải đánh với lão già kia!"
Mộc Trường Hồng hỏi:
"Ngươi nắm chắc mấy phần thắng?"
Hỏi một tên Vương giả giành chiến thắng Bán Thánh với xác suất thành công là bao nhiêu, lẽ nào ta cũng bị lây bệnh luôn rồi, đầu óc hẳn là bị lừa đá!
"Mười phần!"
Quân Thường Tiếu nói.
"..."
Mộc Trường Hồng co giật khóe miệng.
Lúc này đây, y rốt cuộc đã hiểu vì sao gần đây tên này dám lớn lối như thế, hóa ra thật sự là một tên điên!
Thái trưởng lão Cực Hàn Cung thoáng suy nghĩ, rồi nói:
"Mộc thành chủ, người ở châu các ngươi đã kiên quyết như vậy, lão già ta chỉ còn cách ứng chiến!"
Quân Thường Tiếu cười lạnh.
Sau đó... Thuần thục kéo ra khu mua sắm của hệ thống, đường đường chính chính nhấn vào khu mua sắm cao cấp.
Xoẹt ------
Khu mua sắm mở ra, ngay lập tức từng hàng vật phẩm cao cấp bày ra.
Cửu Chuyển Tẩy Tủy Đan!
Long Tượng Bàn Nhược Chưởng!
Kinh Hồng Du Long Bộ Pháp!
Chiến giáp Thiên Niên Hàn Băng!
Thánh Viêm Chi Thể!
...
Kể từ khi xuyên không đến nay, đây là lần đầu tiên hắn mua sắm vật phẩm ở khu này.
Điều kiện mua sắm ở khu mua sắm cao cấp là, đẳng cấp tông môn phải đạt tới ngũ lưu, hiện nay điểm này đã phù hợp!
Giá cả ở khu mua sắm cao cấp là cần mười ngàn điểm/1 lần mua, Quân Thường Tiếu hiện đang sở hữu hai mươi ngàn điểm, điểm này cũng phù hợp!
Nan Thu Đao đúng là át chủ bài của hắn.
Thế nhưng từ khi trở thành tông môn ngũ lưu, khu mua sắm cao cấp mới là con bài chưa lật chân chính của Quân tông chủ, thậm chí phải dùng cụm từ 'Kho bài chưa lật' để hình dung!
20 ngàn điểm cống hiến.
Có thể mua được hai vật phẩm trong khu mua sắm cao cấp.
Điều này có giúp hắn ngược Bán Bộ Võ Thánh được không?
Đương nhiên!
Nhưng phải dùng não!